lại 1 mùa mưa nữa đã đến...bao kí ức buồn như chưa hề ra đi.ty ngày xưa giờ chỉ là kỉ niệm.e cảm ơn vì a đã đến và đã yêu thương e thời gian qua ,giờ e đã đánh mất tất cả nhưng e ko buồn ko khóc như ngày xưa đâu a.giờ có lẽ ko nỗi đau nào có thể chạm vào e vì e đã thôi ko mơ mộng 1 ty cổ tích.lỗi ở nơi e nhưng sao chẳng ai hiểu cho e_Kể cả a nữa !!!e tự bảo mình rằng phải cố gắng nhưng a ơi giờ e mệt mỏi quá.cuộc sống này càng ngày càng làm e sợ ,những tháng ngày ko bên a e đã 1 mình vượt qua bao đau khổ nhưng lần này e dường như mất cảm giác rồi a à !e ko đau ,ko buồn ,ko khóc nhưng...e ko thế sống như ko có gì ,ko thể cười bằng nụ cười thật lòng ,ko quan tâm bản thân sẽ thế nào...nhưng rồi e sẽ lại trở lại như trước đây thôi a !vÌ e biết niềm tin bao lâu nay của e giờ cũng đã ra đi,người đã nói luôn bên e giờ cũng đã bỏ rơi e ,ty nơi a ko đủ lớn để che chở e qua nỗi đau này và đón e trở về thì thôi e sẽ ra đi ,e sẽ sống và sẽ tự mình vượt qua dù biết rằng rất khó.e y a dù biết đã muộn màng và e ko trách a vì lỗi lầm nơi e !!!tuy rằng a ko bao giờ biết nhưng e luôn cầu chúc a hạnh phúc...