Trang 1/52 1234567113151 ... cuốicuối
kết quả từ 1 tới 8 trên 409

Ðề tài: Yêu

  1. #1
    Administrator bebadboy87's Avatar
    Tham gia ngày
    Jun 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Hà Nội
    Bài gởi
    247

    Red face Yêu


    Cô luôn là người gây chuyện. Cách nay ba tuần, cô khẩn cấp gửi cho anh một điện thư tuyên bố nghỉ chơi. Dĩ nhiên là viết đầy đủ nguyên do với những điều đối với anh thật vô lý và trẻ con. Đọc thư xong, anh chỉ mỉm cười và im lặng. Anh biết nếu có gọi hay viết những lời giải thích cô cũng chẳng nghe. Anh để cô yên một thời gian cho tâm thức lắng đọng rồi mới liên lạc sau. Quả nhiên, sau ba tuần anh gọi. Cô trả lời phone anh. Giọng nói còn rụt rè, hờn dỗi. Anh lờ đi tựa như chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Anh rủ cô đi ăn chè. Nơi mà có loại chè trái cây cô thích, nơi mà có không khí nửa thân mật, nửa tươi vui. Cô bằng lòng. Và ở đây, với cơn sốt còn hâm hấp làm cho đầu óc anh vẫn còn bập bềnh, choáng váng. Trước mặt anh, cái cô bé ưa nhiều chuyện đã “tuyên chiến” nghỉ chơi với anh ba tuần trước đang nhìn anh với cái nhìn lơ đãng.

    “Em còn giận anh không?”

    Giọng còn hờn dỗi, cô mát mẻ:
    “Em có giận anh bao giờ. Em chỉ…buồn cười và ghét em thôi!”

    "Tại sao lại buồn cười?"

    "Vì em thấy chuyện "thích" anh là một hành động rất buồn cười và ghét mình lắm!"

    “Vì vậy mà em muốn…nghỉ chơi với anh hử?”

    “Đúng vậy!”

    Cả hai ngồi trong một góc quán café. Anh quấn một khăn quàng đen chung quanh cổ. Với cơn sốt còn ngầy ngật trong đầu. Có bao giờ mình có thể chạy trốn được cái bóng của mình không nhỉ? Ấy thế mà cô cứ loay hoay với nó. Cứ muốn chạy trốn chính mình. Tình yêu cô dành cho anh sâu đậm quá, làm sao có thể dứt bỏ nó được kia chứ? Anh nhìn cô mỉm cười, cái cười đầy tha thứ, thương yêu. Hình như ba tuần không gặp mặt, cô có gầy hơn chút. Nhưng đôi mắt lung linh chứa đựng niềm vui mà không cần phải nói. Anh gọi một ly chè trái cây cô ưa thích, nhìn cô loay hoay bặm môi trộn tất cả những loại trái cây cho đều cùng với đá bào trong ly. Cô bảo:

    “Mình chỉ cần gọi một ly này ăn chung cũng no đến sáng. Anh coi, cái ly to bành ky như thế làm sao một mình em ăn hết được?”

    Anh mỉm cười:

    “Nhưng anh vừa mới cảm dậy đấy. Tuy hôm nay cũng còn hơi ngật ngừ, nhưng không chắc là có thể ăn chung với em được. Coi chừng em bị lây bệnh cho coi…”

    Cô ngừng tay trộn, để nắm đấm nơi trái tim:
    “Nhằm gì… Em khoẻ lắm. Con vi trùng nào vào là em đánh cho chết hết!”

    Nói rồi. Cô nhìn anh. Vẫn cái nhìn đằm thắm mà đôi lần anh có cảm tưởng mình gần như bị chết chìm trong ấy. Cô múc một muỗng trái cây đưa lên miệng. Đôi môi cô ngậm vào chiếc muống làm anh tưởng tượng như mình đang được hôn. Rồi cô lại múc một muỗng trái cây khác đưa cho anh. Ngần ngừ một lúc, anh uống lấy muỗng trái cây cô đút, thầm hy vọng cơn cảm của mình sẽ không làm cô chao đảo.

    Cả hai vẫn ngồi yên như thế. Họ ít nói hơn bình thường. Anh vẫn rất tệ trong những trường hợp “làm hoà” như thế này. Anh chẳng biết phải nói gì cho cô bớt giận. Nhưng hình như cô chẳng còn giận gì cả. Nếu không cô đã chẳng đút chè cho anh.

    “Chè ngon không?”

    “Ngon!”

    “…”

    “Mấy tuần nay em khoẻ không? Hay là chờ tới cuối tuần này anh khoẻ, anh đưa em đi Santa Barbara chơi nhé?”

    Đôi mắt cô cúi xuống:
    “Thôi. Em không chơi với anh nữa đâu. Em chỉ ra đây gặp mặt anh một chút thôi rôì về!"

    Cô nghe tiếng anh thở dài. Sự yên lặng lại chen vào giữa hai người. Cô lại múc từng muỗng trái cây tự đút cho mình và cho anh. Đá bào tan trong miệng làm cô cảm thấy lạnh. Ờ, không biết là cô lạnh vì đá bào hay lạnh vì sự yên lặng của anh. Cô dõi mắt nhìn qua khung cửa, chợt thấy một con chim nhỏ đậu trên một cành cây thấp, ngơ ngác nhìn quanh. Có phải cô đấy không? Liệu cô có thể sống được khi thiếu anh không nhỉ? Ba tuần không nghe được giọng cười của anh, cô bỗng cảm thấy nhớ quay quắt...

    Tối về. Cô thấy đầu óc choáng váng, cơ thể hâm hấp sốt và cần cồ ngưa ngứa. Cô đi ngủ sớm. Nhất định không mở email xem anh có gửi cho cô bức điện thư nào không. Đã bảo..giận mà!

    Trong cổ cô, nếu lấy kính hiển vi xem kỹ, sẽ có một con vi trùng be bé, nó làm tàng giận người yêu, dự định bỏ đi xa nên tình cờ đi lạc từ miệng anh qua miệng cô từ cái muỗng đút chè trái cây buổi chiều. Nó cũng nằm co ro và cảm thấy lạnh. Nó nhớ nhà, nhớ bạn, nhất là nhớ người yêu mà nó lỡ kiếm chuyện giận lẫy. Buồn tình, nó lang thang đi sâu vào cần cổ mong tìm đường về nhà. Hoài vọng. Nó mệt mỏi nằm nghỉ ở một góc tế bào êm ái nhất rồi bỗng thấy nhớ bạn và khóc lên rưng rức...


    Cuộc sống nào lại không có khó khăn? Tình yêu nào lại chẳng có thử thách? Có lẽ ông trời muốn những người yêu nhau vẫn có thể tìm thấy nhau dù là trong mưa bão..

    Xa nhất là khi hai người ở rất gần nhau nhưng hai trái tim lại không cùng hướng về nhau. Còn ngắn nhất là khi hai người dẫu đang ở cách nhau rất xa nhưng hai trái tim vẫn luôn hướng về nhau. Có thể nói, giữa hai người lúc ấy không hề có khoảng cách, mà chỉ có tình yêu mà thôi..

    Vậy nên, khoảng cách đâu được tính bằng những con số địa lý, mà được đo bởi tình yêu giữa hai trái tim, hướng về nhau nhiều hay ít.. Người ta phải xa nhau, để còn biết mình yêu nhau như thế nào nữa.

    Khoảng cách đôi khi không làm người ta quên nhau, mà nó làm cho người ta yêu nhau hơn trước. Bởi đi qua những ngày mưa, người ta mới biết yêu thêm những ngày nắng, và trân trọng những tháng ngày có nhau.


    Vì đó là một phần của sự quyến rũ ...



  2. #2
    Giải Nhì Idol HHT '07
    Giải Nhì Online Hát 2008
    " 05.15.25.15 "
    Sóc Iu's Avatar
    Tham gia ngày
    Mar 2011
    Nơi Cư Ngụ
    Sếp 's ♥
    Bài gởi
    283

    Default

    Ngồi đọc cái bài này của C ...đọc đi rồi đọc lại thấy nó cứ quen quen [câu chuyện thôi] còn cái đoạn dưới thì người ta đã nhận ra ngay từ lần lướt qua đầu tiên rồi [cười] ...vậy là đủ biết có người đã đọc trong kia. Ngồi tủm tỉm cười mãi rồi lại hậm hực vì có người đã giao cho người ta cái nhiệm vụ mở topic vậy mà lại đùng đùng chạy vào lập ngay một cái làm bể hết kế hoạch mà người ta bấm bụng để dành mãi [mếu] ...mà nói cho cùng thì 1 phần nào đó lý do V vẫn còn chần chừ trong việc lập topic mới là vì người ta không biết phải bắt đầu như thế nào và từ đâu, cho nên là ...cám ơn C nhiều nhiều nhiều nha :* =))
    Cám ơn thì cám ơn nhưng vẫn Giận à :-"
    Nãy giờ lan man quá rồi, bây giờ tập trung nghiêm túc [1 chút] thôi ;))


    Ngày em đi anh buồn biết mấy
    Mình chia tay sau bao ngày yêu nhau
    Vì sao ta cứ giận hờn vu vơ
    Cứ hững hờ vô tâm rồi xa nhau

    Ngày hôm qua anh vô tình trông thấy
    Nụ cười ấy như ban đầu gặp nhau
    Những kí ức ngỡ ngủ vùi quên lãng
    Bỗng âm thầm thổn thức lại trong tim

    Chợt nhận ra anh yêu em như đã yêu
    Đi gần em sao anh hạnh phúc bao nhiêu
    Vẫn nụ cười nồng ấm, vẫn đây đôi mắt hiền
    Vẫn bàn tay nhẹ vuốt tóc em ngày xưa

    Chợt nhận ra anh yêu em yêu quá nhiều
    Đủ để anh quên đi đau đớn bao nhiêu
    Anh cầm bàn tay ấy và anh xiết thật chặt (vào lòng)
    Để tình yêu sớm quay trở về

    Sắp hết tháng rồi, có người nói tháng sau là sẽ bắt đầu
    Mình đã từng nói nếu như đó là mình thì chắc là mình sẽ bỏ cuộc trước khi có cơ hội chạm vào "cơ hội"
    Đối với mình khám phá, tìm hiểu, học hỏi một thứ hoàn toàn lạ lẫm mà lại chẳng nằm trong phạm vi yêu thích đã là một điều khó khăn rồi...
    ...đằng này lại còn phải tự mình xoay sở chứ không hề nhận được sự trợ giúp nào từ người đáng lý ra là phải có thì dám cá là mình sẽ phải đôi lần khóc thét
    Nhưng đối với tính tình của mình, một khi đã quyết định dấn thân vào bước ngoặc mới thì sẽ tìm đủ mọi cách trong khả năng để có thể đạt được mục tiêu mà mình đã đề ra...
    ...hơn nữa còn phải chắc chắn rằng bản thân mình đã cố gắng hết sức, và trong mắt mình kết quả là perfect nữa cơ
    Cho nên mình muốn ai đó biết rằng, mặc dù mình không thể ở bên cạnh để có thể cùng chia sẻ những thứ mà ai đó sắp phải đối diện trong nay mai, nhưng mình vẫn luôn mãi ở đây nếu ai đó cần một câu trả lời ...hoặc chỉ đơn giản là cần được tiếp sức cho những "bài thi" mà thôi

    Bắt đầu nào rồi cũng sẽ có kết thúc, chỉ khác nhau ở chỗ là kết thúc có hậu hay không mà thôi...
    Kết thúc của mình sẽ là...??? [Valentine Trắng đúng không Chồng]

    p/s: có biết hôm nay là ngày gì không? có biết vì sao người ta muốn đợi để lập topic chưa? :le:






    27.03

  3. #3
    Giải Nhì Idol HHT '07
    Giải Nhì Online Hát 2008
    " 05.15.25.15 "
    Sóc Iu's Avatar
    Tham gia ngày
    Mar 2011
    Nơi Cư Ngụ
    Sếp 's ♥
    Bài gởi
    283

    Default

    Hôm qua được nhắc và trước khi được nhắc mình cũng đã có nghĩ tới rồi ...sáng nay đi làm sớm, dù biết là giờ đó thì chưa có đâu nhưng vẫn cứ cố ngó nghiêng và mình linh cảm, tràn ngập linh cảm, lạnh run trong linh cảm ;))

    Chiều đi làm về tới nhà, thấy cô H đang đút cháo cho chó con, cũng như mọi hôm chạy vội tới ôm nó vào lòng rồi "ngấu nghiến" ...thoáng nhận ra cái bàn sau lưng nó để thứ gì lạ lạ, buông vội thằng bé ra đứng dậy ngó cho kỹ rồi vừa nhảy tưng tưng vừa hét ...mặc dù chưa nói ra miệng nhưng cô H đã hiểu lý do cho việc thay đổi thái độ của mình vừa rồi là gì:

    "Choy ơi choy, đó là mới thấy wà thôi đó nghen, hông biết khi thấy người yêu thì còn hét tới cỡ nào nữa luôn á, thiệt là bó tay chị Sóc luôn ha con ha"

    Chẳng còn thời gian và tâm trí đâu mà chọc cại cô H, mình cười hí hí rồi nhảy chân sáo lên cầu thang lên phòng thay đồ...
    [Kitchen]

    Mình đang ngồi mân mê cái comp thì cô H ôm chó con vào phòng mình, vậy là lại y như rằng Mẹ thì vừa la vừa hăm còn thằng bé thì cứ một mạch sấn tới chỗ mình, giựt con chuột pực pực cho đến khi mình phải rút ra cho nó chơi mới thôi >.< nhân cơ hội "đông dzui" nên N và L cũng kéo vào phòng mình "ké dzui" ...nói gì không nói, hết chuyện nói tự nhiên cô H cầm cái Áo mình đang để trên giường lên rồi gọi thằng bé tới bắt nó mặc vô:

    "Tũn tới đây mặc cái này dzô cho mẹ nè con, mặc rồi thắt cái nơ ngang bụng nhảy đầm nghen" so_funny
    "Áo của anh rể đó nha Tũn" [cười đểu rả]
    "Ặc ặc" [ho sặc sụa]
    "Dzậy là Tũn nhà mình được mặc trước anh rể rồi con, mình chơi shock luôn con" hehe
    "Đâu có đâu cô H, áo này của ổng, ổng gửi qua mà" [mặt gian gian =))]
    "Choy, thiệt không đó choy, choy đúng rồi ...còn có mùi nữa luôn nè, đừng có nói dzới tui là đêm ngủ mà hông có cái mùi này là hổng ngủ được à nghen" hố hố hố [rất ư là man rợ] so_funny

    Mình chỉ biết im lặng từ đầu đến cuối và lâu lâu cười [trừ] cho có thôi :") =))
    [My room]

    "À, Sóc nè ...hồi sáng anh có ký nhận cho em cái bưu kiện á" hì hì
    "Dạ, em thấy rồi" hihi
    "Choy, hồi sáng lúc nghe tiếng chuông cửa vào giờ đó, cô H nằm trên phòng mà cô H linh cảm là chị Sóc có quà ...thề luôn" hề hề hề
    "Con cũng linh cảm, mặc dù biết trước là sẽ có nhưng con linh cảm là hôm nay sẽ nhận được" hehehe

    Lan man đủ nơi mà câu chuyện cũng chỉ lanh quanh cái hộp đồ của mình =)) công nhận mấy nhân trong nhà mình tialia.com bà cố :-" =))
    [Kitchen]

    Viết cho Chồng:
    Cho dù có khen hay là chê thì vẫn cảm thấy vui khi biết rằng mình có hiện diện, tồn tại trong mỗi ngày sống của "gia đình"
    Rất thích được nghe những câu chuyện có phần tham dự của mình trong đó mặc dù mình không hề hiện diện tại đó trong những khoảnh khắc đó :P

    Mấy nay toàn được nghe cô H kể về chuyện "kén rể" và "những tiêu chuẩn khi kén rể" của ông bà ta ngày xưa :-"
    Rồi hết chuyện "chồng" thì nhảy sang tới cả "con" ...những kinh nghiệm từ trước khi có bầu cho tới khi "con" lớn để dựng vợ gả chồng
    Mãi sau còn lái sang cả tương lai của "vợ chồng già" khi "con cái" đã hoàn toàn trưởng thành và không còn sống chung nữa
    Nghe lúc đầu thì còn tò mò xen lẫn thích thú, nhưng càng nghe thì đầu óc nó càng nhảy break dance loạn lên so_funny
    Mình vẫn chưa sẵn sàng :")

    Chồng nè, lúc mở cái hộp ra thứ em chộp lấy đầu tiên là cái áo của anh, cầm nó lên và úp vào mặt hít hà cho đã :") hít rồi lại nhét vào hộp vì sợ nó mất mùi và hơn nữa là cái mùi quen thuộc đó gợi lại biết bao nhiêu là kỷ niệm : (
    Vậy là quà halloween của Chồng đến tay Vợ đúng dịp [thậm chí là còn hơi sớm] đó nha ;))


    > : D <
    2chamgachngang1dausao






    27.03

  4. #4
    Giải Nhì Idol HHT '07
    Giải Nhì Online Hát 2008
    " 05.15.25.15 "
    Sóc Iu's Avatar
    Tham gia ngày
    Mar 2011
    Nơi Cư Ngụ
    Sếp 's ♥
    Bài gởi
    283

    Default

    Ngày nào cũng vậy, sau khi off laptop là lồm cồm bò lên giường quơ lấy cái Sóc Iu ôm vào lòng ...bây giờ thì khác 1 chút là trên chốc SI còn có cả cái mùi quen thuộc nữa ...trùm mền qua đầu, nhắm mắt, cúi xuống hít một hơi cho bõ nguyên ngày thiếu vắng ...đêm cứ mỗi lần trở mình là lại giật mình dậy quơ cào đi kiếm "mùi" =)) ...kiếm được là lại hít một cái trước khi để lại lên trên SI, mắt vẫn nhắm tịt nhưng miệng thì cười tủm tỉm (mình biết lúc đó mình không hề mơ :-") ...cũng có ý định là sẽ mặc ngủ luôn nhưng vẫn tiếc cái mùi quá : ((

    Hôm nay làm về sớm nên lại hì hụi, làm được hơn gang tay thì cô H kêu hơi rộng ...gỡ ra làm lại, rồi được chừng 2 gang tay thì cô H lại cầm lấy và góp ý hình như là hơi dầy, hơi cứng và chắc là sẽ cộm khi xài (nhưng được cái là "cũng biết cách lựa đó chứ, đẹp ghê luôn á" ;)) khỏi nói thì mình cũng nhắm sẵn rằng cái sản phẩm của mình sẽ chứa đầy và đủ các thứ ở trên rồi : ( vậy là mượn N quyển sách, đem vào phòng cô H mấy cô cháu ngồi xúm vào mở sách ngâm cứu =)) ...hình như chẳng khá hơn lần đầu tiên mình nhìn thấy nó là bao nhiêu, nhìn vào mà hoa hết cả mắt, loạn như cào cào =)) ...N nhìn một hồi rồi chỉ cho mình cái kiểu mà chắc là muôn đời mình sẽ không thể đụng tới =)) ngồi được lúc thì N cũng chán bỏ đi ngủ, còn lại mình và cô H ...vẫn tiếp tục động viên con bé "Sóc cứ làm cái đầu tiên đi rồi cô H chỉ cho cách dòng, cô H biết mà" thật ra thì sau một hồi ngồi dán mắt vào quyển sách thì mình cũng đã chọn cho mình được một kiểu rồi, và có lẽ là cũng đã biết phải làm như thế nào với nó rồi ;))
    Không hề gì, trước khi đụng tay vào nó thì mình đã nhắm trước là sẽ tháo - gỡ nhiều rồi mà :-"

    Hôm qua lúc out YM mình đã tính quay lại dặn là "đừng tặng quà làm gì" nhưng rồi cục bướng nổi lên nên chỉ dừng lại ở chỗ nghĩ chứ không thực hiện, hôm nay y như rằng ...vừa vào đã thấy báo có tin nhắn, vào coi thì của người mà [thì còn là ai vào đây nữa :-"] với cái title quen thuộc You have a new...! miệng cười mỉm chi rồi nhưng vẫn cố tỏ ra "không thèm quan tâm" :-" [cho ai coi choy so_funny] ...vừa điên vừa đểu :-" ngố hâm :*
    Quan trọng là cái offline messages thôi ;;) ...chắc là ngồi bóp trán suy ngẫm lắm mới hiểu ra được mấu chốt của "tung toé" ;)) [không biết có ai còn Nhớ không ta :-"] ...mà sao hiểu đúng í mình quá [100% hiểu em =))] vậy thì làm sao mà đùng đùng được nữa chứ ;)) :*

    Hôm nay lúc đứng trong line chờ deposit cái check tự nhiên lại nghĩ... thay vì deposit sao mình không cash out rồi đi mua vé máy bay về VN nhờ so_funny ...rồi lúc lái xe về đến nhà thì thầm cầu mong cho tháng 11 năm sau sẽ Cưới :x [năn nỉ luôn á, cưới đi mà : ((] =)) ...chắc mình điên mất rồi : (( =))
    Mình không có cố ý trêu gan ai đâu mà :") so_funny

    p/s: :le:






    27.03

  5. #5
    Administrator bebadboy87's Avatar
    Tham gia ngày
    Jun 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Hà Nội
    Bài gởi
    247

    Default

    Áp tách trà nóng vào tay dơ ngang mặt, cố để cảm nhận hơi ấm tỏa ra từ cốc nước. Buổi sáng dậy, mở cửa ban công ra đã thấy gió lạnh lùa đầy khắp phòng. Những chiếc áo cộc, những chiếc quần ngắn đã dần nhường chỗ cho những chiếc áo khoác mỏng, những chiếc mũ dài và cả những đôi giầy - chầm chậm nhưng rõ rệt.

    Cách một chủ nhật, nhưng từ thứ bảy đã không được nói chuyện nên có thể tính là hai ngày. Bận đến phát điên chứ không rảnh, không tránh mặt mà thực sự rất mong được nghỉ để nhào tới cái comp, nơi biết là có người đang đợi, đang chờ nhưng đâu phải gì cứ muốn là được. Chỉ biết nhắn tin, bày tỏ một ít ít sự nhớ nhung nhờ người chuyển dù không biết chắc chắc người có nhận được không ... Từ khi mọi thứ trở lại là bắt đầu của những nhiều sự điên rồ, những cảm xúc mà trước nay chưa bao giờ biết rõ đến như thế. Em cô gái hay nàng tiên : so _ funny :

    Đông năm nay đến sớm, nhưng chắc sẽ là đông ấm nhất từ trước đến nay. Hiểu theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng đều đúng, đúng vì cả tinh thần và vật chất. Còn nữa - giờ ra đường, thay vì quan tâm sẽ mặc cái gì cho đẹp thì sẽ nghĩ đến mưa lạnh thế này ai sẽ đứng cạnh. Tiễn em đi phải hơn hai tháng rồi mà đến giờ anh vẫn còn đang mơ hồ trong chuyện này, thật ra thì anh cần em.

    Trích Nguyên văn bởi noilongtamsu View Post

    thay vì deposit sao mình không cash out rồi đi mua vé máy bay về VN nhờ so_funny
    Vợ ơi là Vợ


    Vì đó là một phần của sự quyến rũ ...



  6. #6
    Giải Nhì Idol HHT '07
    Giải Nhì Online Hát 2008
    " 05.15.25.15 "
    Sóc Iu's Avatar
    Tham gia ngày
    Mar 2011
    Nơi Cư Ngụ
    Sếp 's ♥
    Bài gởi
    283

    Default

    Ngồi đây chờ, không gì làm nên đi lang thang và vừa phát hiện ra là ...có người nhớ và đã làm chuyện do chính mình yêu cầu nhưng lại không nhớ nếu không nhìn thấy ...những lúc như bây giờ thì mình đã không còn muốn nhẩy cẫng lên và hét lớn lên nữa, phải tập cho mình giống vợ hiền, dâu thảo một chút chứ ;)) ...chỉ ngồi yên lặng và tận hưởng cái hạnh phúc dịu dàng bằng nụ cười trên môi thôi Em Yêu Chồng :*

    Nói đến hạnh phúc lại làm mình nhớ lại hôm qua ...Ngày Hôm Qua, mình không nghĩ là mọi thứ lại được nhìn và giải quyết bằng cách như vậy ...cho tới bây giờ ngồi ngẫm lại và tự hỏi, liệu nếu đặt mình vào trường hợp đó thì mọi chuyện sẽ diễn biến ra sao, có giống như những gì mình đặt ra hôm qua hay không? mình có đủ can đảm để như Anh không? Anh làm cho mọi thứ trở thành nhẹ nhàng và mình cảm ơn anh vì điều đó ...cũng giống như Anh nói đó thôi, khi chuyện có liên quan tới mình là mọi thứ không còn nằm trong tầm kiểm soát của lý trí nữa ...mà thôi không nhắc tới nữa mắc công hôm nay phòng ngủ anh lại xảy ra đại chiến thứ 2 :-" so_funny [mà nói gì thì nói, người ta vẫn muốn được coi "trực tiếp" cảnh đó ;;) :x]

    Có một điều cần phải nhớ và có lẽ là nếu như viết xuống đây thì sẽ còn có cái nhắc nhớ cho mình khi mình có lỡ quên ;)) ...mùng 7 này, mà nói chính xác hơn là những ngày thứ 7 của tuần thì "ai đó" sẽ bắt đầu đi học, hy vọng là lớp đầu tiên sẽ diễn ra xuôn sẻ để mà còn tiếp tục có những lớp sau đó nữa chứ thứ 7 máu chảy về tim <=> dễ Yêu và đón nhận Tình Yêu hơn ;)) [Yêu thật cơ >:P]
    [mà không phải tối thứ 7 nằm sẵn trong lịch học của "ai đó" rồi sao ...bây giờ nhét thêm một thứ khác vào thì làm sao mà học @.@]

    ........
    Sáng nay, à không ...sáng qua ngủ mà cứ giật mình dậy liên tục, hẹn đồng hồ từ 11h nên đúng 11h nó reo inh ỏi, giật mình dậy mơ màng hẹn lại thành 12h, nhưng hình như là không được yên tâm vì sợ ngủ quên hay vì sợ hẹn mà không kêu nên chưa kịp 12h mình lại đã giật mình dậy ...đưa tay hẹn lại 1h, nhưng rồi nằm được một lát thì lại quyết định hẹn tới 2h [lần này là chắc giá rồi so_funny] ...cuối cùng thì nằm tới 2h36 mới chịu bước xuống giường đi tắm :") =))

    Tắm xong, đang đi xuống cầu thang để đi làm thì bắt gặp chó con đang ngồi trên bàn trong bếp, miệng la í ới ...vừa thấy mình nó đưa tay lên miệng hun gió 2 cái "chóc, chóc" thật kêu ...kiềm hãm không nổi mình chạy vội lại "ngấu nghiến" thằng bé, vậy là được thể nó nắm lấy sợi dây chuyền của mình lôi lại, bám vào vai mình đứng lên rồi ôm cứng đòi bế chứ nhất định không chịu thả ra =)) vừa lúc đó thì N đi từ dưới nhà lên kể về chuyện chị T phone lúc sáng rủ rê CN này đi cafe ...có Hưng [H Vầng Trăng Khóc á :-"], có T, có cả chị H và ông K mới về VN cưới vợ nữa =)) và còn không quên thêm vào ..."chị T nói là có quán chè Như Ý mới mở, có chè 3 màu ngon lắm, chị T hay đi" [mở quán chè bên đây rồi bán cho ai ăn choy, chỉ nghĩ thầm thôi chứ không nói ra =))]
    Chắc là CN này mình ...sẽ ở nhà ;))

    ........
    Vu vơ chuyện một ngày "tràn ngập niềm vui và hạnh phúc" thôi, thật ra thì không ngày nào mà mình không ghé vào đây [ít nhất là 1 lần] dù biết là không có gì "thay đổi" nhưng vẫn cứ vào ...bước vào đây là tự nhiên cảm thấy thân thương :P :x

    Để coi ...thực ra thì lúc đầu còn phấn khởi lắm, nhưng bỏ không đụng tới mấy bữa là tự nhiên lười cực độ :") vả lại mình rất sợ cái "sản phẩm" của mình sẽ không perfect, nhưng mà để cho có người ngày nào cũng phải nhắc, phải hỏi qua một lần thì mình áy náy càng áy náy thêm nữa : ( : (( ...chắc chắn sẽ có mà : ( sẽ cố nhanh nhanh mà : (

    p/s: cái áo sắp hết mùi rồi, send mùi qua cho em






    27.03

  7. #7
    Administrator bebadboy87's Avatar
    Tham gia ngày
    Jun 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Hà Nội
    Bài gởi
    247

    Default

    Sáng nay đi làm, thoát khỏi ngõ là nắng chói vào mặt. Khẽ kéo cái vành mũ xuống che đi và cố tận hưởng sự ấm ấp dưới ánh nắng vàng ọng. Gió vẫn theo kẽ áo, ống tay lùa vào lạnh khắp người nhưng đã không còn quá run run như những đợt đầu gió mùa về ... lạnh.

    Lạnh rồi đấy, chả còn được mặc quần cộc, áo ngắn phi xe ra uống trà đá với đám bạn nữa. Cũng chẳng còn dám ngồi cố, đút tay túi quần vào run run, miệng lẩm bẩm lạnh quá mày ạ. Giờ ra đường là quần dài, áo dài và đợi sẽ có thêm cái khăn quàng nữa ... nóng

    Mân mê tờ giấy hẹn, đọc đi đọc lại mà thấy có gì đó xốn sang. Rằng buộc, nghiêm túc và quan trọng ... mọi thứ ngày càng diễn ra theo hướng không thể nói đùa hơn được nữa. Không biết thế nào, dù sao cũng là sang một môi trường mới, một kiểu người mới. Như một đứa trẻ lớp một bắt đầu đi học, lạ lẫm với bất cứ thứ gì được nhìn được sờ và được nghe vậy. Bước một bước và không thể quay trở lại, muốn bước thật nhanh những bước ngắn ngủi để được đến gần người hơn.

    " Đông về chi cho lòng thêm lạnh " - đã có những status trên YM như thế. Trời trở rét, mọi người nói thế, các cô dự báo trên thời sự cũng bảo thế. Nhưng chẳng ai bảo nổi mặc thêm áo vào cho ấm cả. Ra đường, thèm nghe những câu xuýt xoa, những tiếng than vãn cái giá lạnh. Thèm được những cái nắm tay ấm áp, thèm sự có đôi và cái ôm quanh người.

    p/s Em : Chiều nay, anh phải đi họp nên chắc sẽ không online được với Em. Hy vọng mọi thứ vẫn thế, nhiều vui vẻ, không giận hờn và một chút nhớ anh. Yêu Em thật Nhiều :x


    Vì đó là một phần của sự quyến rũ ...



  8. #8
    Administrator bebadboy87's Avatar
    Tham gia ngày
    Jun 2005
    Nơi Cư Ngụ
    Hà Nội
    Bài gởi
    247

    Default

    Chồng thật là hâm, ai mà thèm giận anh chứ ...làm như người ta rảnh lắm á mà cứ đòi người ta giận hoài :-" >:P ;)) :* > : D <

    Chỉ muốn vào đây để nói là hôm nay tuy Nhớ Anh nhưng em vui, hoh có phụng phịu, mặt mày méo xẹo đâu mà lo :*

    Chồng Yêu vào đọc xong được cái này thì xóa đi nha anh > : D < Nhớ Anh quá nên chạy vào đây viết mấy dòng này thôi, khi nào người cần nhận nhận được và yên tâm là không có ai giận rồi thì cũng là lúc xóa nó đi được :*

    Nhớ và Yêu Chồng > : D < :*
    - Tắt máy ở đầu ngõ, dựng chân chống. Xuống xe, đi tới đi lui - ngó vào khoảng không trong cái ngõ sâu chừng 3 mét, nơi có cái ban công sơn màu xanh biển lòi ra.
    - Chần chừ mãi, cuối cùng tiến vào cất tiếng hỏi : Dạ bác cho cháu gặp bạn Sóc.
    - Đang loay hoay với cái đống rau ngót, bác ngẩng lên và nhìn chăm chăm vào nó : Cháu là Dũng à.
    - Nó " Vâng ạ " thật to, như thể vừa nhấc được tảng đá đè lên đầu nó từ lúc chiều đến giờ.
    - Bác đứng dậy và đi vào trong nhà, nó trông theo với sự khấp khởi, người nhún nhún ngó ngó. Và một lúc sau thì bác chầm chậm đi ra đưa cho nó một cái bọc nhỏ to hơn quyển từ điển dầy một xíu : " Sóc nó đi từ sáng sớm, nó bảo chuyển lại cái này cho cháu "

    - Tim nó như ngừng đập, mắt nó mờ đi và chân nó muốn khựu xuống. Gói bọc trong tay của nó, nó cầm không được bao lâu thì rơi uỵch xuống đất. Nó chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, dù sao nó cũng đâu có chuẩn bị cho những tình huống như thế.
    - Lí nhí cảm ơn bác và nó cầm gói bọc vòng ra ngoài, trở lại cái chỗ nó xuất phát.
    - Đặt gói bọc lên xe và nó bắt đầu mở, bên trong có một chiếc bánh dài hình thoi và một tờ giấy trắng.

    Run run rưng rưng anh cầm nó lên và đọc. Qua thư anh biết em không muốn một cuộc tiễn đưa trong nước mắt và quá bi lị. Nên em đã thức từ sớm làm bánh và viết thư cho anh. Trong thư em hẹn ngày chúng ta sẽ gặp nhau, và anh biết anh sẽ không phải như thế nữa, anh sẽ được gặp em. Đó là một giấc mơ mà anh nhớ khá rõ. Thực tế hình như anh có khóc, vô thức thôi. Gối hơi ướt và mắt cũng đẫm đẫm khi sáng thức dậy. Thực tế là kết thúc buồn hơn nhiều chứ không phải đẹp thế này đâu, nhưng thực tế khác giấc mơ ở chỗ là nó do con người tạo nên phải không em.

    Cùng nhau rẽ trái, mở lối đi riêng : D



    Vì đó là một phần của sự quyến rũ ...



Trang 1/52 1234567113151 ... cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

Hiện đang có 7 tv xem bài này. (0 thành viên và 7 khách)

Từ "khóa" cho đề tài này

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • Bạn không được quyền đăng bài
  • Bạn không được quyền trả lời bài viết
  • Bạn không được quyền kèm dữ liệu trong bài viết
  • Bạn không được quyền sửa bài
  •