Truyện này không biết có ai post chưa các bạn đọc và cho ý kiến nha nếu có ai post rồi thì nói cho tôi biết để không post nữa nha
~ Đánh Cắp Trái Tim _ Trần Thị Thanh Du ~
TẬP I
Việt Hương lười biếng mở mắt ra , Huy Bằng đã sẵn sàng từ lúc nào . Thấy cô nhìn mình , Huy Bằng cài áo cuối cùng rồi cúi xuống hôn Việt Hương ;
- Anh về , em cứ ngủ đi . Anh sẽ tự đóng cửa . À , ngày mai anh về Đà Lạt luôn . Em ở nhà nhớ qua công ty quảng cáo Nguyễn Nam đặt hàng nghen . Quảng cáo phải thật ấn tượng và lựa cô người mẫu nào vừa nổi tiếng vừa quyến rũ nghen .
Việt Hương đùa :
- Em được không ?
Huy Bằng nheo mắt :
Không , em là của anh . Anh không thích em phơi thân thể trước mọi người .
- Anh là người ích kỷ , luôn nói em là của anh . Chúng ta sống với nhau hơn một năm nhưng chưa bao giờ anh nói là anh sẽ cưới em .
Huy Bằng nhăn mặt :
_ Em không thấy là anh đang thuyết phục mẹ anh sao . Bà hơi khó tính một chút , anh tin rằng nếu như .... chúng mình có con thì mẹ sẽ chấp nhận .
Việt Hương vùng vằng lăn người qua :
_ Phải như vậy sao ? Em chưa muốn có con bây giờ . Em nói cho anh biết nghen , anh mà không cưới em thì có ngày em sẽ bỏ anh .
Huy Bằng cười khẽ , anh biết lúc này mà bỏ về sẽ dễ làm cho cô nổi giận . Trong tương lai , anh sẽ cưới cô tuy áp lực phía gia đình hơi nặng nề một chút . Bà Huy Tường mẹ anh không thich Việt Hương , bà nói Việt Hương là loại phụ nữ sẵn sàng phản bội chồng . Bà không tin ở tư cách của cô .
Tuy nhiên Huy Bằng yêu Việt Hương , cô là người phụ nữ quyến rũ mang lại cho anh những cảm xúc rất thật . Anh vờ nhoài người theo ôm Việt Hương lại , trừng mắt dọa cô :
_ Em nói cái gì nói lại xem !
_ Em nói anh mà không cưới em thì có ngày em sẽ bỏ anh .
_ Dám ?
_ Sao không ?
_ Anh sẽ nhốt em lại .
Đã định về song lúc này Việt Hương quyến rũ quá , Huy Bằng lại cúi xuống hôn cô . Nụ hôn mỗi lúc nóng bỏng hơn . Việt Hương đẩy mạnh Huy Bằng ra :
_ Mặc quần áo sẵn sàng rồi sao chưa chịu đi ?
_ Anh chưa về được vì em hăm dọa bỏ anh .
Việt Hương phì cười :
_ Là cái cớ của anh thôi . Buông em ra ! Em không phải của riêng anh để anh muốn sử dụng lúc nào cũng được đau nghen .
_ Đâu có . Anh yêu em , khi nào cưới vợ thì em sẽ là người anh muốn cưới .
Việt Hương khép mắt lại , cô để cho cảm xúc nhấn chìm xuống , nhưng hôm nay như có cái gì đó không cho cô sự trọn vẹn .
Huy Bằng đã ngủ , Việt Hương lăn người qua , cô ôm chiếc gối vào người ngắm Huy Bằng . Cô có yêu anh không hay cô đến với anh vì những gì anh cho cô : Căn nhà , chiếc xe và cô trở thành tình nhân của anh . Có những đêm anh ở lại với cô , đêm anh về nhà mình .
Trước mọi người , anh là sếp của cô . Những cô gái trẻ bao quanh anh liếc mắt đưa tình . Họ thích anh vì anh là người đàn ông thành đạt ( cô cũng vậy mà còn nói ai )
Mải nghĩ lơ mơ , Việt Hương rơi vào giấc ngủ nhẹ nhàng cho đến khi thức dậy thì chỗ nằm đã lạnh ngắt , Huy Bằng đã về từ lúc nào .
Việt Hương nằm im vùi mặt vào mớ chăn gối bề bộn . Cô muốn thoát khỏi sự ràng buộc nhàm chán này , vì sống mãi như thế khác nào trở thành vật quen thuộc cho Huy Bằng . Sẽ có một ngày anh bỏ cô , phải chính cô là người bỏ anh kìa .
Nhưng vươn lên bằng cách nào đây ?
- Anh hai về !
Thái Anh reo lên , cô mở rộng cửa cho Huy Bằng lái xe về .
_ Mẹ nói anh Hai sẽ về nên hôm nay đặc biệt nấu món thỏ nấu rượu chát cho anh Hai .
Huy Bằng xuống xe , anh thân mật khoác vai em gái :
_ Sao , Hoàng Thanh có điện thoại cho em không ?
_ Có ,lúc này ảnh bận học để thi tốt nghiệp nên chỉ thỉnh thoảng thôi . Còn anh , khi nào cưới vợ vậy ?
Huy Bằng nhăn nhó :
_ Anh yêu một người , sống chung với cổ hơn một năm nay , nhưng mẹ không chấp nhận cô ấy . Anh còn biết làm sao ?
_ Ai biểu anh tự do quá chi vậy , sống với nhau trước hôn nhân .
_ Em không hiểu đâu bé con . Anh nói câu này của Dumas cho em gái nhé ; " Một người đàn ông có nhiều tình nhân theo đòi hỏi xác thịt , anh ta chợt khám phá ra điều kỳ diệu của tình yêu và sự bí ẩn của tình yêu xác thịt " . ( ông này hơi zo` zo` đem nói chuyện này với đứa em gái )
Thái Anh đỏ mặt xô Huy Bằng ra :
_ Em chẳng muốn nghe anh nói nữa . Quan niệm và suy nghĩ của anh thấy ghê quá đi .
Huy Bằng cười lớn đi vào nhà , anh ôm lấy bà Huy Tường , hôn vào má :
_ Chào mẹ ! Thái Anh nói mẹ nấu món thịt thỏ nấu rượu chát hả ?
_ Ừ , con đi tắm rửa và thay quần áo , ba con cũng sắp về rồi .
_ Dạ .
Huy Bằng huýt sáo vang . Anh chạy nhanh lên lầu . Khí hậu lành lạnh của miền cao nguyên cho anh một cảm giác dễ chịu . Anh muốn nhân cơ hội này thưa với cha được cưới Việt Hương . Không có lý do nào mẹ có thành kiến không tốt về Việt Hương mãi như thế .
- Anh Hai ơi ! Tắm rồi chưa ?
Huy Bằng mở cửa , anh cười :
Vừa xong . Ba về rồi à ?
_ Dạ .
_ Vậy mình xuống nhà đi .
Huy Bằng thân mật khoác vai em gái ;
_ Anh em mình đi với nhau như thế này đố em nghen , người ta nói mình là tình nhân hay anh em ?
Thái Anh đập một cái vào tay anh trai , mắng :
_ Hồi này anh ăn nói ghê quá đi !
- Đùa thôi , anh định xin ba cho anh cưới Việt Hương .
_ Nếu như ba cũng phản đối luôn thì sao ?
_ Anh cũng sẽ cưới . Anh lớn rồi , anh có quyền quyết định hôn nhân của anh . Em có thích Việt Hương không ? À ! Mà em chưa gặp cô ấy mà . Hôm nào về Sài Gòn đi , anh sẽ giới thiệu cho hai người quen nhau .
_ Chị Việt Hương chắc là xinh lắm hả ?
_ Dĩ nhiên rồi . Anh chọn chắc chắn phải xinh .
_ Tự kiêu quá đi anh ơi .
Hai anh em đi xuống nhà , Huy Bằng cui vẻ :
_ Chào ba !
_ Ngồi vào bàn đi . Hai anh em chúng mày không gặp nhau thì thôi, gặp nhau là nói chuyện huyên thuyên không hết .
_ Như vậy mới là anh em tốt chứ ba .
Huy Bằng kéo ghế ngồi , anh nhìn vào nồi lẩu đang sôi rồi nịnh mẹ ;
_ Món thịt thỏ chưa ăn đã thấy thèm , mẹ thật khéo tay .
_ Sau này con nên tìm người vợ biết nấu ăn khéo , đừng có ham vợ đẹp .
Một câu nói chặn họng Huy Bằng , song hôm nay anh quyết làm cái điều anh muốn nếu không anh sẽ mất Việt Hương .
Huy Bằng tiếp thức ăn cho ba :
_ Miếng này nạt nhiều nè ba .
Bà Huy Tường hắng giọng ;
_ Con đã hai mươi bảy rồi , năm nay cưới vợ được rồi đó Bằng . Mẹ giới thiệu cho con một cô gái vẹn toàn nhé .
Huy Bằng nhìn mẹ :
_ Con yêu Việt Hương và muốn cưới cô ấy , mẹ ạ .
Bà Huy Tường khó chịu :
- Con biết mẹ không thích Việt Hương mà .
_ Mẹ à ! Việt Hương có gì không tốt đâu . Trách là trách con nè , chưa cưới đã biến người ta thành của mình . Ở nhà còn có Thái Anh , mẹ có khi nào đặt Thái Anh vào trường hợp của Việt Hương chưa , vượt qua hàng rào lễ giáo mà không được người ta cưới ?
Bà Huy Tường lạnh lùng :
_ Nếu Thái Anh mà như vậy thì mẹ sẽ từ nó . Với cách dạy dỗ của mẹ , Thái Anh sẽ là đứa con gái có giáo dục .
- Mẹ !
Huy Bằng không bằng òng định cãi nhưng ông Huy Tường xua tay gắt ;
_ Ăn đi , không nên cãi nhau nữa . Huy Bằng nó biết ai là người mang lại hạnh phúc cho nó , bà không nên ngăn cản . Huy Bằng nhìn cha bằng cái nhìn biết ơn. Còn Thái Anh , cô đá vào chân anh tai dưới gầm bàn rồi cúi đầu với nụ cười như muốn bảo anh trai mạnh tiến lên . Anh có sự ủng hộ của ba rồi đó .
Bà Huy Tường giận dỗi cắm cúi ăn . Huy Bằng không dám nói gì thêm . Anh ăn cho mau và cùng Thái Anh đi dạo .
Thái Anh đi sát vào anh trai :
_ Nhẹ lo rồi anh Hai há , anh đã có sự đồng tình của ba .
Huy Bằng cười vui vẻ :
_ Việt Hương mà biết chuyện này hẳn cô ấy rất vui .
_ Anh gọi điện thoại báo tin cho chỉ đi .
_ Ừ , khi nào Hoàng Thanh về nước em sẽ hiểu tình yêu là sự nhung nhớ , và yêu là mang lại hạnh phúc đến cho người mình yêu .
Thái Anh ngẩn người ra , cô xa Hoàng Thanh năm cô mười lăm và chưa kịp hiểu tình yêu là gì . Năm năm nay , những cánh thư đi và về rồi những cuộc nói chuyện qua Internet cho cô cảm giác cô là đóa hoa đã có chủ , nhưng một nụ hôn tình cảm , cô vẫn chưa biết đến . Có những lúc cô nằm mơ thấy Hoàng Thanh hôn cô , để rồi khi tỉnh giấc xấu hổ với chính mình .
Những trang tiểu thuyết tình cảm diễm lệ , những thước phim đẫm nước mắt cho chuyện tình . Tình yêu trắc trở như thế , còn cô phải đợi Hoàng Thanh tốt nghiệp xong về làm đám cưới . Chưa có hò hẹn đi chơi , chưa từng có cái nhìn say đắm , có chăng là những xúc cảm thời thơ dại , tuổi mười lăm chưa kịp biết gì . Có gọi là yêu không ?
" Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn
Phải thẹn thùng như sắp cưới hay vừa yêu
Phải nói vơ vào rất vội người yêu
Nhưng tôi thì tôi vẫn là tôi "