-
Quá Khứ Còn Đâu
(Viết cho người tình thơ TT)
Nghe gió ầu ơ giữa phố buồn
Đất trời da diết buổi hoàng hôn
Lời thương cõi dạ hoài ru gọi
Nhịp nhớ buồng tim mãi dập dồn
Ẩn bóng vườn thơ gọi nhớ người
Đi tìm quá khứ mộng đầy vơi
Thương ơi cái gã sầu nhân thế
Lặng lẽ buông đùa những bước lơi
Niềm nhớ mông mênh giữa đất trời
Thơ lòng héo úa giọt tình rơi
Bao phen lá đổ chôn sầu nhớ
Mấy bận sương giăng phủ bóng đời
Một kiếp phong trần âu cũng qua
Mặc cho nghiêng ngả ánh dương tà
Mây kia than khóc đời trôi nổi
Gió nọ ru tình xa khuất xa…
Viễn Phương
-
Tình Còn Đợi Nhau
Từ em bước sa dòng đời muôn ngả
Mỗi chiều về buồn lắm phải không em?
Thả hồn đơn dệt mộng dưới trời đêm
Tìm đâu hỡi?-Con đường qua hạnh phúc
Sông thương nhớ!-Ai phân bờ vinh nhục?
Chuyện tình đời!-Sao biết bến đục trong?
Cứ yêu thương theo con nước xuôi dòng
Dù mai đó có như hồi bi kịch!
Em một thuở rời xa quê biệt tích
Anh thẫn thờ dường lạc giữa rừng sương
Đường tơ duyên ta ngộ cảnh đoạn trường
Tìm vui với ngày đêm cơn mộng mị
Em phương đó!-Có bao giờ không nhỉ?
Gợi nhớ thương bến hẹn thuở xa nào!
Yêu nhau rồi chờ đợi dẫu là bao
Tình anh vẫn theo em trên xứ lạ
Từng dấu vết yêu thương còn khắc dạ
Người xa người vang tiếng gọi đời nhau
Em nơi đâu?-Dù tận mãi phương nào!
Về em nhé!-Ngàn sau tình vẫn đợi.
Viễn Phương
-
Nửa Mảnh Tình Xa
Lảng vảng bên đời chiếc bóng thu
Đường hoang phố vắng tỏa sương mù
Bướm ong ngơ ngẩn quanh đầu ngõ
Hoa cỏ ngậm ngùi mặc gió ru
Vạt nắng xuyên mây đổ xuống đời
Tơ vàng óng ánh trải muôn nơi
Giơ tay ôm bóng người hư ảo
Tìm lại thương yêu khuất một thời
Mây gió quây quần mãi có nhau
Đôi ta cách biệt tới khi nào ?
Thu đi rồi đến vô tình lắm
Cứ để cho đời nỗi xuyến xao
Chiều xuống tàn thu lạnh cõi hồn
Ngập ngừng soi bóng giữa hoàng hôn
Về đâu trên lối tình đơn lẻ
Da diết tâm tư lắng đọng buồn
Tình vẫn xa xăm mộng nửa vời
Lặng thầm gọi khẽ cố nhân ơi
Đêm sâu thao thức hoài mơ tưởng
Nửa mảnh tình xa một góc trời
Viễn Phương
-
Lối Thu Xưa
Chiều tàn hiu hắt lối thu xưa
Thương tiếc bao nhiêu chẳng thấy vừa
Lác đác sương giăng đùa ảo ảnh
Bùi ngùi gió thoảng gọi mây mưa
Tiền duyên một kiếp hoài mong đợi
Hương lửa ba sinh có lọc lừa?
Mãi đợi người xa trên đỉnh nhớ
Hỏi lòng Thu đã bước về chưa?
Viễn Phương
-
Washington Niềm Nhớ
Lâu lắm không về chơi phố Kent
Thăm người em gái Huế thân quen
Mắt xanh, xanh thắm bên trời vắng
Nét mặt thơ ngây mái tóc mềm
Ta nhớ em nhiều ta nhớ em
Washington chiều xuống nắng vàng êm
Bước chân phiêu lãng hoài thu nhớ
Em đã cho ta một nỗi niềm
"Khuôn viên Đại Học
Trải màu lá vàng
Giảng đường rêu phong kín
Sách vở lặng hửng hờ
Ngẩn ngơ chiều nay
Ta nhớ???..."
Ta nhớ Seattle ta nhớ em
Nhớ mùa Thu trước nhớ mưa đêm
Dáng em tựa cửa buồn nghiêng đứng
Nhìn giọt mưa rơi trải trước thềm
Phố vắng ta rồi em có vui?
Có thương có nhớ lúc bên người?
Nhớ khi chung bước trên đường vắng
Nghe gió đùa mây rộn tiếng cười
Xa lắm người ơi ta nhớ lắm
Nhớ con đường vắng đến Renton
Khói sương quấn quýt người em gái
Chừ bước xa rồi mãi nhớ mong
Viễn Phương