-
LỐi ThoÁt Cho TÌnh YÊu
Đám sinh viên cười vang .
Họ ko ngờ một người vốn tao nhã , trầm tĩnh như Tiêu Tương Vũ có lúc cũng biết đùa , mà anh đùa mới thật oái oăm ! Ko nhè ai để làm tiêu đề , anh mang nicô lẫn thầy chùa ra mà đùa , tất nhiên , hai mẫu người này nếu có làm thơ tình , chắc cũng lâm ly , bí ẩn như TTTT lắm !
Trong đám sinh viên chợt có tiếng phản biện :
_ Trường hợp ấy ko phải ko có , song nicô và thầy chùa cũng là con người , mà đã là con người tất ko vì danh , thì cũng vì lợi , ko ít thì nhiều . Chính vì vậy , họ ko thể giấu mãi tên tuổi được !
Tiêu Tương Vũ nhướng mày :
_ Phàm nicô hoặc thầy chùa , nếu có làm thơ , thơ đó phải hướng tới nẻo Phật , siêu nhiên , thoát tục , ko vướng chút danh lợi , phiền não , ko đượm mùi tục lụy . Đằng này họ làm thơ ... tình , một trong giới cấm của nhà Phật , thử hỏi họ dám công khai bộc lộ thân thế của mình ra trước công chúng độc giả ko ? Cho nên , họ phải tự giấu mình , rời bỏ con người thật của mình , chấp nhận vô danh vĩnh viễn !
Đám sinh viên gật gù , tỏ vẻ khâm phục lập luận của Tiêu Tương Vũ . Lạ chưa ! Câu nói đùa của anh , bổng chốc trở thành lời giải cho cái điều mà họ đang thắc mắc về TTTT .
Họ thầm nghĩ " Cũng có thể lắm chứ ! Nhưng , nói thì dễ , chứ tìm ... người ấy trong muôn vàn nicô lẫn thầy chùa đúng là công việc mò kim đáy bể , hái sao trên trời ! "
Bất giác , họ liên tưởng đến một người , họ vụt cười rộ , xì xồ :
_ Ha... Nếu " TTkH " mà là một nicô hay thầy chùa gì đó thì thú vị biết chừng nào hen ...
_ Chúa ôi ! Mong là điều này đừng xảy ra , bằng ko những đọc giả yêu thơ " TTkH " sẽ cạo trọc đầu hết , và khu kí túc xá này , e biến thành chùa hoặc am mất !
_ Biện Bất Bình , bạn mới chỉ ... phác hoạ sơ sơ , mà tôi đã nổi ....gai ốc đầy mình rồi đây ...
Người có tên Biện Bất Bình tiếp :
_ Nói thì nói vậy thôi , chứ TTTT chắc gì là một nicô hay thầy chùa đâu ! Suy luận , dù gì cũng chỉ là phỏng đoán , định chừng bằng lời nói , lí lẽ , chứ sự thật ra sao ai mà biết được !
Đám sinh viên quay sang chất vấn Biện Bất Bình :
_ Vậy theo bạn TTTT là ai , bạn phải nói cho ra nhẽ , bằng ko đừng trách tụi này độc mồm đấy !
Có đứa cười to , châm chọc :
_ Tôi thấy gã cứ ...sờ sờ đầu hoài , nhất định là gã sợ biến thành ...thầy chùa rồi , nên mới nói lãng đó ! Vì nếu bị cạo trọc tếu , gã làm sao ... đeo đuổi được nhỏ Hứa hoàng Hôn ...
Biện Bất Bình liếc Tiêu tương Vũ một cái , làm thinh .Tiêu Tương Vũ biết ý , đỡ lời :
_ Bạn cứ tự nhiên , đừng ngại ! Chúng ta ai biết được gì cứ nói thẳng ra , còn chuyện đúng sai do mọi người suy nghiệm ra vậy !
Biện Bất Bình toan mở miệng thì có tiếng con gái chận ngang:
_ Hứ ! Gã biết gì mà nói ! Chẳng qua , gã nhất thời bồng bột nói cho sướng caí miệng , cho hả cái lòng hiếu thắng , tự đại , chứ gã biết cái quái gì !
Biện Bất Bình xạm mặt , ngay cả đám sinh viên cũng hậm hực quét mắt về phía kẻ phát ngôn ấy .
Liền đó , nét mặt họ chợt dịu lại , nhu hoà , như có nét cười độ lượng , vị tha .
Có đứa ngấm ngầm cất tay lên định phát tác , cũng vội rụt lại , cúi gầm đầu , tiu nghỉu .
Bỡi , cái nguời vừa phát " đại ngôn " ấy , ko ai khác ngoài Cao Kì Duyên , " cục cưng " của Cao Vĩ Đại . Vậy , họ dại gì trêu vào , để chuốc lấy cái thiệt thòi , phiền phức sau này , dù lòng họ có bất bình đi mấy nữa !
Biện Bất Bình trái lại ko chút vị nể , to tiếng :
_ Cao Kì Duyên , cô khinh người quá ! Nếu cô biết gì về TTTT thì nói đi , ai cấm đâu mà cô lên tiếng chỉ trích ...
Cao Kì Duyên bĩu môi :
_ Tôi nói ko đúng sao ! Hay ông tự cho mình là thần là thánh , biết hết mọi chuyện ! So ra , Nguyễn Y Vân ko đến nỗi quá tệ , vì ít ra hắn biết tự lượng sức ...
Nguyễn Y Vân mà ko quá tệ , nghĩa là còn có người tệ hơn hắn , người đó lại là Biện Bất Bình , thử hỏi gã tiêu hoá nổi câu nói của Cao Kì Duyên chăng ?
Biện Bất Bình lồng lên như một con thú bị trúng tên , gầm gừ :
_ Cao Kì Duyên , cô dám ...
Rồi, gã lắp bắp , rồi thở hồng hộc , rồi phùng mang trợn mắt xông về phía Cao Kì Duyên .
Nhưng , gã chợt khựng trân , trước mặt gã , Tiêu Tương Vũ đang đứng sừng sững , đang lúc lắc đầu , mỉm cười :
_ Biện Bất Bình ... Có gì từ từ nói , bạn ko nên nóng nảy , nhất là với một cô gái tay yếu chân mềm !
Dù có ngốc đến đâu , Biện Bất Bình cũng thừa biết hành vi của mình vừa rồi là quá hàm hồ , xốc nổi , ko khác một kẻ phang côn , thất học .
Gã đâm hối hận , song có hối hận thì đất cũng chẳng nứt ra để cho gã trốn luôn , vì thiên hạ đang nhìn gã chằm chằm , làm gã thẹn quá chừng !
Cao Kì Duyên thì khỏi phải nói , ánh mắt nhỏ bốc bừng niềm khoái trá , nhỏ ngửng ngửng mặt , đắc ý cười :
_ Cảm ơn anh Vũ đã tương trợ kịp thời , tôi thật ko ngờ gã lại tồi đến độ đó !
Tiêu Tương Vũ khiêm tốn :
_ Ko có gì !
Anh chợt hỏi :
_ Nguyễn Y Vân vừa ở đây phải ko ?
Đám sinh viên đồng thanh :
_ Hắn vừa bỏ đi cùng với Tôn Thất Tuý , chắc là tới quán nhậu rồi !
Tiêu Tương Vũ cau mày ,lẩm bẩm :
_ Quán nhậu ?! Bọn họ ko còn nơi nào để đến nữa sao cứ tới đó hoài vậy ?
Cao Kì Duyên cười :
_ Tôn Thất Tuý là con sâu rượu , nếu ko đến đó , gã đời nào chịu ló đầu ra khỏi phòng !
Tiêu Tương Vũ buông gọn :
_Tôi phải gặp Nguyễn Y Vân một lần mới được !
Cao Kì Duyên ngẩn mặt ra :
_ Gặp hắn ? Con người hắn có đáng cho anh phải gặp ở những nơi như thế ko ?
Tiêu Tương Vũ nhấn mạnh :
_ Đáng lắm ! Ko gặp ko được !
Đoạn , anh nghiêng đầu chào mọi người trong phòng , hấp tấp bước ra cửa .
Cao Kì Duyên chạy theo sau , nói :
_ Em theo anh tới đó có được ko ?
Tiêu Tương Vũ lắc đầu :
_ Ko được ! Con gái ko nên đến những nơi tạp nham đấy !
Cao Kì Duyên chớp mắt , cười hì hì :
_ Em cũng đi gặp Nguyễn Y Vân , chẳng lẽ anh cấm em à !
Tiêu Tương Vũ khẽ thở nhẹ , anh ko biết nói sao cho Cao kì Duyên thôi y' định đi theo mình , nên lặng thinh luôn .
Đám sinh viên nhìn theo hai người họ cho đến khi khuất tầm mắt mới lên tiếng :
_ Thiệt ko có ai mặt dày mày dạn như Cao kì Duyên , con gái mà ko biết dè dặt , cứ đeo theo con trai như ... sam !
_ May cho nhỏ là gặp phải người ... quân tử như Tiêu Tương Vũ , chứ người khác là đời nhỏ coi như hỏng bét !
-
bạn ơi bạn post típ đi mà sao bạn ko post vào bài cũ vậy?
-
Thành thật xin lỗi các bạn , cái " Chủ đề " của Vũ đã bị Chanh - chua khoá lâu rùi , nên hiện tại Vũ lâm vào cảnh điêu đứng như vầy ! Bạn nào biết đứa con " tinh thần " của Vũ hạ lạc nơi đâu , hãy làm ơn dẫn về giùm bằng một lời nhắn !
-
CHƯƠNG VII : _ CÔ GÁI " CHÂN - DÀI " BÍ ẨN
Quán nhậu " Bình Dân " , nằm ở cuối con hẻm , dưới những tàn cây sum sê , trông từ xa như một nơi ... ở ẩn .
Đây , quả thật là một nơi lý tưởng để dân nhậu có dịp trốn vợ , trốn chủ nợ , yên tâm phè phởn bên tách rượu chung trà , mà ko sợ bị ai quấy rối ...
Chủ của ngôi quán này , ko rõ tên họ thật là gì , chỉ nghe dân nhậu quen gọi Tư " hắc ín " . Lão là một người gốc tàu , có gương mặt tròn điển hình ,để ria mép lưa thưa , miệng lúc nào cũng cười ngọt sớt .
Nhưng,lão vẫn bị gán cho cái biệt danh Tư " hắc ín " . Hắc ín , là một loại nhựa trải đường , bình thường thì đông lại như thể rắn , song khi đun nóng nó chuyển thành loãng , sền sệt , rất dễ dính và rít rắm ...
Có đến quán lão Tư nhiều lần , mới hiểu hai chữ " hắc ín " như thế nào !
Khách của lão , dù lạ hay quen , đến nhậu là phải có tiền , ko tiền đừng mong lão cho ....nhậu chịu !
Còn ai rượu vào ngà ngà rồi tỏ vẻ ...anh chị , lắm lời , lập tức có một đám ... bảo an " mặt rô " can thiệp liền , nếu ko bị mần thịt thì cũng bị ném ra đường như một con chó !
Bấy nhiêu đó , cũng chưa khiến lão mang biệt danh " hắc ín " , chỉ khi nào uống xong , mắt nhắm mắt mở ra tính tiền , mới té ngữa ra ... Rượu mang ra 1 lít , mồi một dĩa , bia một thùng , và các thức ăn khác bị lão phù phép thành ... gấp hai , có khi gấp ba , song ko ai ko trả , ko ai hé răng một lời ...
Cứ thế , quán nhậu lão ngày một đông nghịt , đủ mọi lứa tuổi , mọi giới , từ giàu có đến hạng bình dân hạ tiện ...
Tuy đến quán của lão , giá cả có hơi bị ... cắt cổ , song lại được tận hưởng những món ăn ngon trên chổ tưởng , lại yên tâm ko sợ ai quấy rầy , thì cũng đáng lắm ...
Thành thử , dân trong vùng này , ko ai ko biết đến lão , ko ai ko muốn đến quán lão , thậm chí cả những người hồi giờ chưa biết ... rượu bia là gì !
Tôn Thất Tuý đến quán lão Tư " hắc ín " , ngoài lý do vì danh tiếng của lão , gã còn trốn các thầy dạy gã .
Vừa bước vào quán , gã chọn ngay một chổ khuất , rồi gọi rượu liền . Chừng như , với gã , trên đời này ko còn gì thích thú bằng rượu , cũng ko gì làm gã rạo rực hẳn lên khi đánh được hơi men .
Rượu vừa bày ra , gã chụp vội lấy chai , rót cho mình một chung , nốc cạn , rồi thở ra khoan khoái .
Nguyễn Y Vân nhìn gã , lắc đầu :
_ Rượu ko phải là thuốc bổ , cũng ko là gái đẹp , nhưng lại khiến bạn tỏ ra si mê như người ta si mê ...tình nhân vậy !
Tôn Thất Tuý vỗ ngực bình bịch , nói :
_ Tuý tôi ăn có thể nữa bữa , ngủ có thể nữa giấc , nhưng bảo tôi bỏ rượu nữa chừng thà ...chết còn sướng hơn !
Dứt lời , gã bưng ly rượu lên ,toan kề vào môi thì bất động luôn . Coi , ko những tay gã bất động , mắt cũng bất động , toàn thân gã như bị đông cứng lại , mồm há hốc ...
Nguyễn Y Vân uống xong ngụm rượu , dòm trực thấy thần tình của gã , hắn phì cười ,xuýt phun cả rượu ra ngoài :
_ Trời , mới đó mà ... Bộ thấy rượu sợ đến ...chết đứng luôn rồi à ?
Tôn Thất Tuý vẫn ko có biểu hiện nào khác , vẫn bất động như thường .
Nguyễn Y Vân cảm thấy hết sức kì quái , nhưng hắn nhanh chóng nhận ra ánh mắt của Tôn Thất Tuý có cái gì đó ko ổn , hắn liền ngoái đầu nhìn ra sau .
Ngay tức khắc , hắn cũng đờ người ra .
-
bạn ơi post gì tý tẹo vậy đang hồi hộp mà cố gắng post típ nha thanks
-
Phía sau hắn , ko phải ôn thần hay ác quỉ gì , mà là một người đẹp , đẹp mê hồn !
Trong đời , hắn từng nghe người ta ca tụng khá nhiều về sắc đẹp , như Thuý Kiều , hay " tứ đại mỹ nhân " bên Tàu ... Nhưng , đó chỉ là sự mô tả , truyền miệng , hắn ko thể nào hình dung ra nổi ...cái đẹp đó như thế nào ?
Giờ thì hắn thực sự đã nhìn tận mắt một kiệt tác của tạo hoá , chừng như tất cả những vẻ đẹp của nữ giới đều tập trung nơi cô ta , hoặc bị cô ta độc chiếm sạch !
Nhìn từng vẻ , từng bộ phận , thì cô ta vẫn có nhiều điểm mất tương xứng , nhưng nếu tập hợp tất cả những điểm mất cân xứng đó , cô ta có một sức quyến rũ ko cưỡng lại được !
Điểm nổi bậc nhất là đôi chân cô ta thật ...dài ,thật suông , trắng mủn mởn và trông thật sinh động , bắt mắt !
Đã vậy , cô ta còn mặc áo " thun " đen bó sát , váy cũng màu đen ngắn củn cởn , càng làm tôn lên sự tương phản trắng càng trắng hơn , đen càng thêm huyền ảo , mơ hồ , gây kích thích cao độ cho bất cứ ai đối diện !
Thấy Nguyễn Y Vân quay đầu nhìn mình , cô gái khẽ liếc mắt một cái , điểm một nụ cười nhẹ !
Chỉ là một nụ cười nhẹ , phảng phất ko biết dành cho ai , nhưng nó như có một ma lực kì lạ , khiến cho bao ánh mắt trong quán vụt trở thành thứ mắt chết , đục ngàu !
Cô gái cứ phớt lờ như không trước ánh mắt si dại của cánh đàn ông trong quán , nâng ly của mình lên , hướng về phía Nguyễn Y Vân , khẽ mỉm cười , mời :
_ Mời anh !
Cô ta trước khi nói một câu gì , đều cười , nụ cười của cô tươi quá , quyến rũ quá , thử hỏi ai khi thấy nụ cười đó , nghe giọng nói thánh thót đó , mà giữ vững lòng đừng ... chao đảo !
Nguyễn Y Vân như cái máy , vội nâng ly lên uống nghe một cái " ót " , hắn còn chép miệng khan , y như vừa uống xong ly thuốc tiên , còn thấy dư vị , nên luyến tiếc mãi ...
Hắn nhìn lại Tôn thất Tuý , cũng là lúc ly rượu trong tay gã đổ rôn rổn xuống bàn , chảy cả lên người , nhưng gã vẫn ko hay biết , thần trí hệt một người bị thôi miên !
Nguyễn Y Vân bất giác ngầm giật mình ,lẩm bẩm :
_ Cô gái " chân dài " này là ai , sao có một mình ...hạ lạc đến nơi này , và cô ta cố tình làm quen với mình là có dụng ý gì ? Định dùng " mỹ nhân kế " chăng ?
Rồi, hắn tự cười lấy mình :
_ Một người như cô ta , nếu quả có ý định dùng " sắc đẹp " để hại người , tất sẽ có ko ít người lập tức chạy tới xin làm kẻ bị ... hại liền !
-
Đoạn , hắn chồm tới tính đá Tôn thất Tuý một cái cảnh tỉnh , nhưng mới nữa chừng thì khựng lại , vì ly rượu trong tay gã rớt xuống bàn , đánh " cổn " một tiếng , và đây đó rải rác có những " âm thanh " tương tự .
Nguyễn Y Vân lắc đầu , ngao ngán :
_ Thật ko ngờ một người vốn ghét con gái như ghét ... tà , ngày tối ôm khư khư hũ hèm như người ta ôm ...tình nhân , mà cũng ko tránh khỏi mê mẩn vì cô ta !
Tôn Thất Tuý đưa tay quẹt hai bên mép , cử chỉ hệt một " bợm nhậu " vừa tỉnh lại sau cơn say dài , giọng nhừa nhựa :
_ Anh vẫn tỉnh đấy chứ , Y Vân ?
Nguyễn Y Vân bật cười :
_ Say ! Chỉ có mọi người trong quán này là tỉnh ...
_ Luôn cả tôi nữa chứ ...
_ Ừ ...
_ Hà ! Người nào nhìn cô ta mà còn đủ tỉnh táo , ko say , nhất định người đó sắp thành ... pêđê rồi !
Nói rồi , gã săm soi nhìn Nguyễn Y Vân từ đầu đến chân , nét mặt thộn ra , y như vừa phát hiện ra hắn là ... con gái vậy .
Nguyễn Y Vân ko có phản ứng gì , chỉ cười, nhưng là nụ cười với cô gái " chân dài " khi cô ta đi ngang qua hắn , rời khỏi quán .
Hắn chép miệng , thở ra :
_ Một người cao quí như cô ta , nếu ko ở nơi lầu cao gác rộng , có kẻ hầu người hạ , thì cũng là người mẫu , minh tinh màn bạc , hay " phu nhân " của một ông lớn nào đó , sao chỉ có một mình đến đây ?
Tôn Thất Tuý cũng chép miệng :
_ Chắc vì cô ta đẹp quá , cao vời quá , nên ko có ai đủ bản lĩnh ăn được ... miếng thịt con ngỗng trời đó , thành ra cô ta cô độc , rồi sanh chứng đi hoang ...
_ Tôi chỉ lạ một điều , là thiếu gì nơi sang trọng , lịch sự , có nhiều người am hiểu về thời trang để cô ta diện mốt " chân dài , lại chọn cái nơi hổ lốn này ?
_ Vậy thì bạn lầm ! Cái nơi " hổ lốn " này ,thực ra có đủ mọi hạng người , mà toàn là đàn ông đang bốc hơi men , chính họ mới là những người " tôn vinh " vẻ đẹp của cô ta lên ...
_ Ừ hen ... Một cô gái bình thường , trong con mắt người ...say còn là người đẹp , huống hồ người đẹp như cô ta ... Ái chà , nói vậy cô ta ko những am hiểu tâm lý đàn ông , nắm rõ từng nhược điểm của họ , mà còn biết tận dụng những nhược điểm đó , khơi gợi sự hấp dẫn giới tính , biến mình thành trung tâm điểm vũ trụ !
Tôn thất Tuý chợt hỏi :
_ Bạn có tin người đẹp thường kém ...thông minh ko ?
Nguyễn Y Vân cười :
_ Tin , nhưng cô ta là một ngoại lệ ! Hình như ông trời đã ban cho cô ấy cả hai thứ , đó là tài và sắc ! Phàm , những cô gái nào có hai thứ này , thường rất cao ngạo và ko bao giờ chịu yên phận , ấy chính là những chú ngựa bất kham ! Với sắc đấy , sự thông minh đấy , nếu cô ta sống trong một gia đình nề nếp , khuôn khổ từ nhỏ , thì ko có gì đáng nói, chứ nếu một nơi khác e cô ta rất nguy hiểm , có thể làm tan một tổ chức , một XH như chơi !
Tôn Thất Tuý cau mày :
_ Bạn có những định kiến ko hay về cô ta hồi nào vậy ? Đừng nói là ... "ko lấy thì quấy cho hôi " đó nhé !
Nguyễn Y Vân định giải thích , nhưng nghĩ sao đó lại thôi . Hắn ko muốn nói rằng , hắn đã đọc được vẻ " tà mị " thoáng hiện trong tia mắt cô ta khi liếc hắn , vì hắn biết có nói ra chắc gì Tôn Thất Tuý chịu tin .
Nói với một người , mà biết chắc người đó sẽ ko tin , thì còn nói làm gì ?
Tôn thất Tuý lại hỏi :
_ Vậy theo bạn , cô ta nguy hiểm đến mức nào , và thông minh cỡ La Thiên Kiều chứ ?
_ Hơn một bậc ! La Thiên Kiều là một người thông minh tuyệt đỉnh , nhưng tánh tình hồn nhiên , cứng nhắc , ko giỏi mềm mỏng , ko quen hạ mình , còn cô ta thâm trầm , bí hiểm , rất khó xét đoán theo cách thông thường ...
Tôn Thất Tuý chớp mắt :
_ Qua ... Đối diện với một người như cô ta , mà bạn vẫn còn " hồn phách " để nhận xét một cách tỉ mỉ thì quả là một ... kì tích , nếu ko nói là chuyện lạ có thật ! Khâm phục !
Nguyễn Y Vân phì cười , nhưng mới cười nữa chừng thì... hấp một tiếng , hắn ôm người sặc khan . Coi , trong miệng hắn vừa bị ai đó nhét cho một trái ớt to tổ chảng , trái ớt cay đến nổi khiến nước mắt hắn ra chảy ròng ròng .
Hắn la lên :
_ La Thiên Kiều , tôi có thù oán gì với đằng ấy mà nhét cho tôi nguyên trái ớt vô miệng hả ?
-
La Thiên Kiều ở sau lưng hắn bước tới , ghé miệng nói nhỏ :
_ Ko có ! Nhưng trị cái tội nói " hành " người khác sau lưng có được ko ?!
Rồi , nàng ngồi xuống bên hắn ,vuốt nhẹ cổ áo , dịu dàng :
_ Thôi , nín đi , con trai ai lại khóc chổ đông người như vầy , mít ướt ghê !
Nàng tự rót cho mình một ly rượu , uống cạn , tiếp :
_ Hai ông thiệt biết ngỏ ... hưởng thụ , đi nhậu mà len lén bỏ đi, ko nói với tôi một tiếng !
Tôn Thất Tuý cười hề hề :
_ Hồi nào tới giờ tôi cứ ngỡ là Kiều ko biết uống rượu , nên ko dám tự tiện rủ ...
Nguyễn Y Vân trề môi :
_ Ko biết uống thì đừng có ... hà rứa , say xuống đó rồi ko ai dư sức khiên về đâu !
Kiều cũng trề trề môi :
_ Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đó nhé ! Tưởng gì , tôi còn uống rượu được bằng... mũi nữa cơ !
Nguyễn Y Vân bị gãi trúng chổ ngứa , hắn khoa tay , mạnh miệng :
_ Nếu đằng ấy uống được bằng mũi , tôi xin dộng đầu xuống đất đi ba vòng quanh bàn này !
Kiều cười cười , chìa tay ra , nói :
_ Vậy thì móc nghoéo đi !
Nguyễn Y Vân cũng chìa tay ra , nhưng vừa chạm vào ngón tay út của nàng thì hắn như bị điện giật , vội rụt tay lại , ngồi tẻn tò .
Kiều cũng ko hơn gì , gương mặt nàng sau cú " chạm điện " chợt ửng lên , ửng lên ko vì ngấm men rượu , mà vì thứ men nào đó vừa ngấm qua tim nàng .
Tôn Thất Tuý thấy cử chỉ của hai người , bất giác phì cười , nheo nheo mắt , nói :
_ Sao rồi ? Cái nghoéo tay " thách thức " lúc đầu đã chuyển sang cái nghoéo tay ...giảng hoà rồi à ?
Kiều giật mình , bừng tỉnh , cười :
_ Đâu có dễ vậy ! Lần này tôi phải cho hắn ...phục sát đất mới được !
Nàng chậm rãi bưng ly rượu lên , chậm rãi rót đầy , sau đó đặt xuống bàn , một tay bịt lấy một bên mũi , tay còn lại đặt ống hút vào ly , bắt đầu hút , hút thật chậm ...
Nguyễn Y Vân và Tôn Thất Tuý thoặt đầu tưởng Kiều sẽ sặc vì hơi rượu bốc nồng , hoặc vì rượu chảy vào cuốn phổi gây ho , nhưng ko , gương mặt nàng luôn cả một cái " nhăn " cũng ko có , nàng thản nhiên quá chừng !
Và , cứ sau mỗi lần nàng hút , ly rượu lại vơi đi một chút , chẳng mấy chốc sạch ráo .
Nguyễn Y Vân sững sờ . Tôn Thất Tuý cũng sững sờ . Họ ko tưởng nổi trên đời có người uống rượu được bằng ...mũi , người đó ko phải là một " bợm nhậu " , mà là một cô gái .
Rượu , nhất là thứ rượu mạnh , uống bằng miệng đã phải nín hơi , khó nuốt rồi , đừng nói chi kê mũi hút . Nhưng , Kiều hút dễ dàng quá ! Nếu ko là người sành rượu , nhân lúc " tửu hứng " nghĩ ra cách uống độc đáo , rồi dày công luyện tập , thì trong một lúc sao có thể "uống " được ?
Người sững sờ nhất có lẽ chính là Nguyễn Y Vân !
Hắn sống bên nàng từ nhỏ , những thói quen , sở thích , thú tiêu khiển của nàng ra sao , hắn rõ như lòng bàn tay . Hắn tuyệt ko bao giờ nghe nàng đá động đến rượu , chứ đừng nói tới uống rượu , bảo sao hắn ko kinh ngạc cho được !
Nguyễn Y Vân chợt đưa tay sờ sờ lên mặt Kiều , bàn tay hắn rung lên , như một ma men giữa đêm tối chợt phát hiện ra một ...quái sự !
Kiều hất tay hắn ra , lườm một cái thật dài :
_ Ông làm gì vậy ? Tưởng tôi say , ko biết gì , rồi định giở trò nham nhở à ?
Như một tội đồ , Nguyễn Y Vân nhào xuống đất liền !
Đâu đó ,từ những dãy bàn xung quanh , có tiếng xầm xì của mấy " dân nhậu " :
_ Rồi, khổ rồi ! Vợ chồng mới cưới , ko ở nhà hú hí với nhau , lại trốn ra đây ...nhậu , để ...cọp cái mò đến rồi !
_ Ơ kìa , sao hắn lại nhào xuống đất ! Năn nỉ ỉ ôi ko được , nên quì lạy chăng ? Xem ra , hắn là tay ...sợ vợ nhất trên đời rồi , ăn đứt cả tôi và anh đấy !
Nguyễn Y Vân có thật sự quì lạy ko ? Ko , hắn nhào xuống đất là để chổng cẳng lên trời , chạy ba vòng quanh bàn , như đã giao ước .
Đám " dân nhậu " há hốc mồm .
Nguyễn Y Vân chạy xong ba vòng , quay về ghế ngồi , thở ra :
_ Lần sau đi nhậu , tôi nhất định ko mang theo tiền , mà chỉ rủ đằng ấy theo , rồi cùng một ai đó " cá cược " cách uống rượu , nhất định ko khi nào phải trả tiền nhậu hết !
Kiều hừ lạnh , chận lời :
_ Tôi ko phải là ...Ô- shin của ông , đừng có ...được lừng !
Rồi , nàng ngửng mặt , tiếp :
_ Rượu , con trai uống được , chẳng lẽ con gái ko uống được
sao ?
Nguyễn Y Vân và Tôn Thất Tuý đều gật đầu tán thành .
Kiều tiếp :
_ Nhưng , con gái uống nhiều rượu ko tốt chút nào , nhất là đi la cà với con trai suốt , ko sớm thì chầy cũng đánh mất mình , đánh mất cuộc đời mà ko hay biết !
Nguyễn Y Vân chớp mắt :
_ Vậy sao ?
Kiều trầm ngâm :
_ Con gái , trong con mắt ... con trai , là phải duyên dáng , chừng mực , giữ gìn từng lời ăn tiếng nói ,trách xa mọi thói hư tật xấu , nhưng một khi rượu đã vào rồi ,vào nhiều , thì cái hình tượng đẹp ấy có còn nữa chăng ? Hay , chỉ là một phiên bản bị " bóp méo " , để lộ ra cái dung tục , nhớp nhúa của đời thường, khiến con trai nhìn vào ..sợ hãi , lánh xa ...
Nguyễn Y Vân tặc lưỡi :
_ Đúng là ...triết lý của ma men có khác ! Biết sớm vầy , trước đây tôi rủ đằng ấy đánh chén , chuốc cho say , rồi nhân đó thám dọ những bí mật tày trời này , đem công bố cho thiên hạ biết chơi ...
Tôn Thất Tuý cười sằng sặc :
_ Chỉ sợ bạn chưa ... thám dọ được gì , đã say khước , bị nhỏ thám dọ lại , khác nào gậy ông đập lưng ông !