A hãy dừng đứng đó
điềm nhiên như k có
cho tim e nghẹt thở
Bởi nỗi nhớ vô bờ
kìa a đang thật gần
mà xa vòng tay xa lắm
Printable View
A hãy dừng đứng đó
điềm nhiên như k có
cho tim e nghẹt thở
Bởi nỗi nhớ vô bờ
kìa a đang thật gần
mà xa vòng tay xa lắm
dù cho vật đổi sao dời
thì anh vẫn thế là người phong lưu
suốt ngày tán gái bên ngoài
đêm về bắt chước chơi bời anh em
làm sao như thế hỡi anh
để em thui thủi lâu lâu ăn xài
Thơ thơ thẩn thẩn thẩn thơ
Tình là ngơ ngẩn ngẩn ngơ sớm chiều
Văn với thơ? Ai biết được
Ngàn năm mang một nỗi bi hận
Viết bao nhiêu, dằn vặt bấy nhiêu.
Than trời chẳng ngó mà chiều,
Để người ngậm đắng, qua kiều mông lung!
Bỗng đâu trông thấy cảnh đìu hiu
Tráng trí hùng tâm chốc ỉu xìu
Vẫn biết đời vui ít buồn nhìu
Nụ cười hạnh phúc phải chắt chiu
p/s: .........................lau qua roi..... haizzz....
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắn tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc dậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta
Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Dậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười
Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc dậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh Xuân cảnh mến ta
Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân