"Ai mua em không?
Cho đời em tươi chút nắng"
Mọi người giúp pjn đề tài này nha ^^~ thank nhiều lắm
Printable View
"Ai mua em không?
Cho đời em tươi chút nắng"
Mọi người giúp pjn đề tài này nha ^^~ thank nhiều lắm
@Đề tài của bạn Pjn dễ nhìn mà khó nhằn í :blushing:
---
Ai mua em không?
Cho đời em tươi chút nắng.
Vội tay lên
Để
Nắng mau già
Ai mua đi, đem về gối đầu và ôm mỗi đêm vắng
Sẽ âu yếm sẽ ôm ấp ánh nắng sớm ngày mai
Và rồi không đủ nước mắt cho phôi phai
Nắng này rạng rỡ
Tình em lỡ cỡ
Rồi đời vẫn sẽ còn vương chút nắng
Là em
Là đời em...
@hị hị, dạo này thích thơ tự do đâm ra phóng túng quá đỗi, sức hèn tài mọn có gì ko hài lòng bạn pjn dừng chân bỏ quá cho :blushing:
Thanh bạn zhi nhìu nha ^^~ Dạo này phỡn nên đôi lúc đâm ra suy nghĩ lung tung :D
Tự tặng bản thân mình có được post vào đây ko nhở ^^
Ai mua em ko?
Cho đời em tươi chút nắng !!!
...
Em lặng lẽ bên hàng cây quen
Ngắm nhìn nhịp phố
Ồn ào
Xa lạ
Thấy bản thân mình
Lạc giữa những thân quen
Ai mua em ko
Cho dòng đời vơi cơn mộng lúc nhá nhem
Cho ánh nắng
Tươi đời em 1 chút?
...
Ai mua em, mua em giữa đời thực
Mang em về giữa giấc mộng vàng son
Chập choạng
Chênh vênh
Nghe não lòng những lần em rao bán
...
Ai mua em kỏ
Cho đời em tươi chút nắng
Nắng ửng vàng nơi những trái tim yêu
<Pjn cũng làm thơ tự do riết đâm ra phóng túng y như thế :) haha>
nHỜ mấy anh chi làm giúp em 2 câu thơ bắt đầu = chữ "văn" kết thúc = chữ " quang" đc hok ah:battay: em xin cảm ơn & hậu tạ :cry1:
:alone::alone::alone:
Văn thơ này ví như tửu sắc
Cất hết đi là thấy trời quang
Tôi quăng đại đấy nhé :so_funny:
Tớ không có thơ
Tớ chỉ có một vế thôi: Nghênh ngang đồng âm với nghễnh ngãng
Nếu biến tấu được thành thơ thì hay!
Ừm...câu của bạn khuyết danh thật thú vị, tôi cũng bon chen chút nhé :D
Nghênh ngang ta với một trời đất
Bước chân ta chẳng ngại đất trời
Có đôi lúc thế thời thay đổi
Có khi ta bản chất chẳng dời
Người xem ta : A, nghênh ngang quá
Người nói nhiều những thứ ba hoa
Như ta cũng nghễnh ngãng qua loa
Ta vẫn nghe vẫn nghênh ngang đời
Lòng nghênh ngang ta chẳng sợ vơi
Ta nghênh ngang với trăng với gió
Ta nghễnh ngãng với tiếng với đời
Hỏi nghênh ngang ta có nghễnh ngãng
Ừ chắc đôi khi
Nghễnh ngãng là nghênh ngang
Nghênh ngang đồng âm với nghễnh ngãng
Đêm nay ta lạc mất một nàng thơTrích:
Văn thơ này ví như tửu sắc
Cất hết đi là thấy trời quannh
Điểm tường với tay mơ nàng nhé
Kéo áo tiên ta thủ thỉ vài điều
Cớ sao nàng giận nàng hờn ta?
Đâu phải nàng văn đến rồi đi
Cô ấy đi cũng từ nàng mà đến đó
Chẳng phải nét mặt hồng phau phau phấn son đỏ
Cũng từ nàng ra, cũng từ nàng sao?
Cớ sao nàng giận nàng hờn ta
Cho đêm này dường như dài vô tận
Ta thinh lặng: thôi đừng hờn nữa nhé
Ta sẽ ân cần tặng hai nàng những câu thơ:
"Văn thơ này ví như tửu sắc
Cất hết đi là thấy trời quang"