Tuyển tập những bài viết hay của báo Hoa ngày xưa! -noname
Tự dưng hồi này, không biết có phải lẩm cẩm không mà thấy nhớ HHT ngày xưa ấy quá, những Bình Nguyên Trang, Hy Giang (Đàm Huy Đông ), Hoàng Anh Tú.... rồi lại ngẫm đến HHT bây giờ... nản!
Lập topic này mong mọi người post những bài viết hay mà còn giữ lại được để mọi người cùng thưởng thức nhé!
Tứ quý
Truyện ngắn của Hoàng Anh Tú
Một - Vừa tan học trên bách khoa, Ly đạp xe vội vã qua chợ Trương Định ngay. Hôm nay, giá thịt có vẻ như đắt hơn mọi hôm. Thôi mặc, Ly nhắm mắt mà mua. Số tiền dành dụm bốn tháng trời một buổi đi chợ hết veo. Nào, thịt thǎn này. Cho cháu 5 lạng cô ạ! Ly mua thêm bột mì, trứng vịt ta và dầu rán. Xong. Ly lại vội vàng về. Phải về thật sớm. Nhà Ly sâu mãi trong ngách. Đó là một ngôi nhà cấp bốn mái ngói. Dựng xe vào cửa, Ly gọi: - Phượng ơi! Phượng lên bốn. Con bé đen nhẻm quần áo lúc nào cũng bẩn bê bết đất cát. - Mẹ ngủ chưa? Hôm nay mẹ có kêu mệt không? Ly hỏi Phượng. - Dạ không ạ! Nhưng mẹ khóc. Mẹ bảo em thắp đến bốn lần hương cho bố. - Ngoan! Đỡ túi thức ǎn cho chị nào. Hôm nay chị sẽ làm món ăn Ba Lan cho cả nhà cùng ăn. - Hoan hô chị Ly. Bé Phượng lũn cũn bưng túi thức ăn vào trong. Ly khoá xe lại kỹ hơn. Dạo này trong xóm có nhiều đứa nghiện. Mất xe như chơi. Ly vào nhà. Hôm nay sinh nhật Ly.
Hai - ủa! Sao thằng Long chưa về đi mày? Ca của mày chỉ tới 4 giờ chiều thôi mà - Chú Lâm ngạc nhiên hỏi. - Dạ -Long đặt bao xi măng xuống Hôm nay cháu xin làm thêm ca cho anh Tuấn ạ! ...Hôm nay sinh nhật em cháu mà chú. - Chà! Cái con bé hay đèo mày đi làm chứ gì? Năm nay nó bao nhiêu tuổi nhỉ? - Dạ em cháu năm nay mười tám ạ! Long lại xốc bao ximăng nữa lên vai. - Chà! Vậy là nó cũng sắp thi đại học rồi nhỉ? - Dạ, em Ly cháu định thi ngoại thương với cả an ninh ạ. - Con gái mà thi an ninh? - Dạ, em Ly cháu muốn làm cảnh sát. - Vẫn giữ mối thù kia à? - Dạ, thù gì chú! Chẳng qua em Ly cháu không muốn đứa trẻ nào giống bốn anh em nhà cháu thôi. Còn cha gót đỏ như son/ Mất cha như... cây đàn đứt dây mà chú. - ừ! Thôi được rồi, cố gắng làm đi rồi chốc nữa lên lấy tiền nhé! - Dạ! Hôm nay tàu từ Nam Định về, Long có cơ hội làm việc nhiều hơn. Cậu xin thêm suất của anh Tuấn để chốc nữa có đủ tiền mua mảnh vải cho Ly và chùm hoa quả cúng bố. Cảng Hà Nội tàn chiều. Mặt trời khuất dần. Cái nắng đang cố rỡ lên vớt vát nốt chút chiều sót. Bóng Long vẹo đi với bao ximăng trên vai. Mồ hôi lăn xuống mắt cay xè...
Ba - Quy đi lang thang trên đường phố Hà Nội. Trời đã sập sận màu cánh di. Xa xa, đã thấy le lói những ánh đèn. Quy đi suốt từ chiều. Nó muốn tìm mua một món quà tặng chị Ly của nó. Đi qua cửa hàng lưu niệm Big big world trong khu Bách Khoa, nó dừng lại và rón rén đi vào. Cô gái trông hàng đứng dậy: - Em cần mua quà sinh nhật cho ai? Chị chọn giúp cho nào. Quy lắc đầu: - Chị kệ em! Trên những kệ tre, những món đồ lưu niệm lấp lánh trong túi. Tờ 5000đ trong túi Quy chắc nhàu nhĩ lắm rồi vì Quy cứ vo viên nó mãi. Quy đi tới bên tủ kính. Một con vịt Tweety thuỷ tinh. Chà! Đẹp quá. Quy nhìn con vịt hau háu. Tờ giá ghi 25.000đ/con. Như vậy là Quy còn thiếu tới 20.000đ nữa. Quy nhìn con vịt thuỷ tinh rồi chép miệng tiếc rẻ. Nó cầm con vịt lên. Rồi thở dài. Nó định đặt xuống thè nghe có tiếng hỏi: - Hôm nay em trông hàng à? Thế Thuỷ Mít với Đức Cháo đâu rồi? - Dạ anh! Hai đứa nó dắt nhau đi đâu rồi áy. Người con gái bán hàng đáp. Quy thả tọt con vịt vào túi áo. Người con trai mới đến bước tới gần chỗ Quy: - Em mua gì? Tim Quy đập thình thịch. Mặt nó đỏ bừng lên. Nó lắc lắc đầu, lung búng: - Không... ông ạ! - Thế em mua quà cho bạn gái hay bạn trai?
Bốn - Phượng bi bô - Em sẽ hát tặng chị Ly một bài hát mừng sinh nhật chị. Chị Ly vuốt tóc Phượng: - Ngoan! Nào bé Phượng hát lên xem nào, xem thương chị Ly tới đâu. - Em thương nhiều nhiều. Thương cả anh Long, anh Quy nữa. Thương mẹ nhất. Mẹ Ly cười và cố gắng ngồi nhỏm dậy.
Năm - Ly kêu lên Thôi mẹ! mẹ cứ nằm đi. Mẹ đừng bận tâm. Bà Mai cười xanh lướt, yếu ớt. - Không bận tâm sao được. Hôm nay tuổi 18 của con mà. Long và Quy vẫn chưa về sao? - Dạ anh Long về rồi ạ! anh ấy đang tắm. Còn em Quy... Kia rồi, em Quy về rồi mẹ ạ! Ly đứng dậy đi ra phía ban thờ. Long cũng ra. Quy và Phượng cũng bước tới. Bốn anh em đứng dưới ban thờ chắp tay. Một không khí tưởng niệm bao trùm lên cả căn phòng 28m vuông. Bà Mai nước mắt giàn giụa. Ly cũng khóc. Hình ảnh bố Ly nằm bên vũng máu, chiếc bánh gatô nát bấy bên cạnh. Dòng chữ viết bằng kem Chúc mừng sinh con gái bố Lê Hoàng Phương Ly tròn 16 tuổi hiện về rõ mồn một. Ngày ấy Ly vào lớp 10. - Thôi nào, hạ mâm xuống ta mừng sinh nhật thôi nào Anh Long lên tiếng rồi lạy ba lạy và hạ mâm từ trên ban thờ xuống. Quy châm 18 ngọn nến. Anh Long bảo: - Ly ước đi! - Em chỉ ước gia đình mình bình an vô sự Ly nói. - Thế chị không ước đỗ đại học à? Quy hỏi. Ly chỉ cười. Anh Long rút một tấm vải màu xanh ra. - Tặng em nhân ngày sinh nhật. Anh Long chúc em Ly mạnh khoẻ, vui vẻ và năm nay sẽ đỗ ĐH. Ly tròn mắt: - Trời i! Đây là vải Thái Tuấn, anh lấy tiền ở đâu ra mà mua vậy. Đắt lắm đây! Long cười: - Hôm nay ở chỗ làm mọi người cùng hùn tiền vào tặng em đây! Chú Lâm chủ nhiệm đội bốc vác cảng Hà Nội gửi lời chúc đến em đấy! Quy rụt rè. Nó không dám nhìn thẳng vào mắt chị của nó: - Em tặng chị con vịt thuỷ tinh này! Ly lại thêm ngạc nhiên: - Em mua ở đâu vậy? Có đắt lắm không? Lần sau đừng bày vẽ thế này nhé. Quy lí nhí: - Rẻ mà chị, có mỗi năm ngàn thôi. Ly rưng rưng muốn khóc. Cô không ngờ sinh nhật của cô lại đầm ấm thế này.
Sáu - Long thấy người ngây ngấy sốt. Nước mũi cứ chảy dài. Sáng nay có một chuyến tàu chở than từ Quảng Ninh tới. Long mặc áo vào định đi thì Quy giữ lại: - Anh ốm rồi ở nhà đi! Long cười gượng: - Không sao đâu! Anh phải lên cảng gấp. Hôm nay có tàu từ Quảng Ninh về. Quy nhăn nhúm: - Bố đã mất. Cả nhà bây giờ chỉ trông vào anh thôi. Anh mà không cố giữ sức thì... Long không nói gì nữa. anh lại cởi áo ra. Ly đã đi học rồi. Long thở dại. Rồi bỗng nhớ ra, Long hỏi: - Sao hôm qua Quy trằn trọc ghê thế em? Có chuyện gì hả? - Dạ không, em nhớ bố thôi!
Bảy - Bố Quy mất lúc ấy Quy 15 tuổi. Quy kém anh Long bốn tuổi và kém chị Ly một tuổi. Anh nắm vắt tay lên trán, giọng anh đều đều: - Bố đúng là thần tượng của anh em mình. Bố mất. Bố đã anh dũng khi bố tự nguyện lao thẳng xe đạp vào tên cướp nguy hiểm. Nhờ vậy mà công anh đã gô cổ được tên cướp ấy. Song bố cũng vĩnh viễn ra đi. Không chỉ phường gửi giấy khen về nhà mà cả bac Thủ tướng Chính phủ cũng viết viết thư chia buồn và ca ngợi sự hy sinh của bố. Gia đình từ đó được hưởng trợ cấp như gia đình liệt sĩ. - Bố là niềm tự hào của cả gia đình mình. Anh Long kết luận tiếp: - Chính vì thế mà em-anh-Ly và Phượng phải sống sao cho thật xứng đáng.
Tám - Phải sống sao cho thật xứng đáng! Phải sống sao cho thật xứng đáng. Quy bật dậy. Quy đến chỗ đặt ban thờ bố. Nó thắp một nén nhang. Quỳ xuống, Quy lạy ba lạy rồi mở tủ, lấy con vịt thuỷ tinh.
Chín - Phượng ngạc nhiên lắm khi thấy anh Quy cầm con vịt thuỷ tinh chạy đi. Phượng gọi: Anh Quy ơi rồi chạy vào lay anh Long.
Mười - Ly giật mình khi không thấý con vịt thuỷ tinh đâu. Cô gọi: - Phượng! Phượng chạy tới. -Con vịt thuỷ tinh của chị anh Quy cầm đi rồi. Long vào. - Anh thật chẳng biết thằng Quy nó làm cái gì nữa. Song anh thấy lòng dạ bất an quá! Nóng ruột lắm. Ly cũng nói: - Em cũng thế. Tự dưng cảm thấy sốt ruột kì lạ. Vừa về, em tự nhiên nghĩ ngay tới con vịt thuỷ tinh. - Ban nãy Phượng bảo anh cũng không tin. Mãi khi nhìn vào tủ mới tin. Thật chẳng biết có chuyện gì đây nữa. - Thôi, cứ chờ em Quy về rồi tính sau.
Mười một - Quy đang quỳ giữa cửa hàng lưu nệm "Big big world", trước mặt là con vịt thuỷ tinh. Anh chủ quán lưu niệm cứ lúng túng. - Thôi, đứng dậy đi em. Anh nghĩ sự trung thực của em chứng tỏ là em rất tốt. Mà người tốt thì không quỳ. Quy lắc đầu. - Em ăn cắp. Em không xứng đáng với sự hy sinh của bố em. - Nhưng em làm vì chị của em kia mà!
Mười hai - Để kết anh Long cầm roi. Quy nằm sấp dưới sàn, để mông trần đợi. Ly ôm chặt bé Phượng. Bà Mai quay mặt vào trong tường. Căn bệnh liệt nửa người của bà đã không để bà ngồi dậy được. Bà chỉ biết khóc. Tiếng roi vun vút quật. Quy nảy lên từng chặp. Anh Long vừa quất roi vừa nước mắt giàn giụa. Trên ban thờ, nén nhang nghi ngút khói. Tàn nhang cong veo. Các cụ bảo khi tàn nhang cong là khi người chết hiển linh về chứng giám. Bé Phượng vung ra khỏi tay Ly chạy tới bên anh Long: - Anh Long đừng đánh anh Quy nữa. Anh em như thể chân tay, mẹ bảo em như thế mà...
Ngày ấy sẽ đến - Hoàng Anh Tú
NGÀY ẤY SẼ ĐẾN
1. - Xin lỗi anh có thể giúp em ...
- Phi khựng lại .Cô gái đang cầm chiếc áo sơ mi trên tay.
-Anh có thể mặc thử hộ em chiếc áo này kô ạ ?
- Phi mỉm cười gật đầu.Đó là mọtt vhiếc áo sơ mi màu xanh bộ đội .Phi cầm chiếc áo bất giác xuýt xoa :
-Chà cái áo đẹp đấy !
-Em định tặng sinh nhật bạn trai em...Cô gái hồn nhiên khoe .
-Phi cười gật đầu rùi mang chiếc áo vào phòng thử.quả là cô gái khéo chọn.Chiếc áo vừa in.Màu xanh bộ đội cũng chính là màu xanh mà Phi thích .Soi gương, Phi phải gật gù lẩm bẩm thành tiếng "Đẹp ".Quả thế thật , mặc chiếc áo này vào trông Phi phong độ hẳn lên .Cái bản tính úi xùi của Phi cộng với sự ra đi của Nguyên thì thành một gã con trai luộm thuộm.Tụi bạn vẫn kêu Phi là tuýp người "Nước ra nước , cái ra cái ".Có nghĩa là ăn mặc chẳng nhuần nhuyễn gì cả .Nhưng cứ thử nhìn bây giờ xem , chiếc áo làm tăng hình thức của Phi lên rất nhiều .Phi đi ra.Cô gái đang tán dóc với mấy người bán hàng.Vừa thấy Phi đi ra , cô gái sững người lại .Một thoáng , ngay sau đó , giọng cô lanh lảnh :
-Trúng phóc ! đẹp ...
Rồi nhanh chóng, cô loẹt quẹt chạy vào dãy treo quần,Rất nhanh,cô lấy ra một cái quần kkaki túi hộp . Đưa Phi , cô gái nói như ra lệnh:
-mặc với cái này
Phi như một cái máy , cầm chiếc quần đi vào trong.Rất ổn.Phi khác hẳn với Phi mọi ngày .Chính Phi cũng phải lạ lẫm với mình.Bây giờ thì Phi đẹp hơn cả hồi còn Nguyên.Đúng cảm giác như đứa trẻ có quần áo mới.Phi đi ra mặt hớn hở:
-Đẹp ko này ?
Cô gái tủm tỉm cười :
- Có thể chứ!Đúng như em hình dung.
Phi bỗng nhiên hơi quặn bụng một cái khi nghĩ đến việc phải trút bỏ bộ quần áo ấy ra và bộ quần áo này sẽ được chuyển đến một gã trai nào đó lạ huơ lạ hoắc nhưng chắc chắn là vẻ mặt sẽ rất đáng ghét.Rồi Phi lại cười mình.Chẳng hiểu học đâu ra cái tính đố kỵ như vậy nữa.Rõ là ...Cô gái đi vòng vòng quang Phi ngắm nghía ký lưỡng.Rồi cô lại lôi máy điện thoại ra.Xoạch xoạch xoạch.Liên tục bốn năm kiểu.Vừa chụp cô hồn nhiên nói:
-Em xin phép mượn anh làm ma nơ canh nhé !Sẽ trả thù lao đang hoàng , anh yên tâm !
Phi bất giác cũng hứng khởi lượn qua lượn lại như người mẫu chuyên nghiệp .Cô gái thật dễ thương và hồn nhiên.Phi trở lại phòng thử , cởi bộ quần áo ra mà tiếc hùi hụi.
Cô gái đã trả tiền , cầm chiếc túi đựng quần áo trên tay , cô chìa bàn tay ra :
-Em tên Phụng Như , năm nay 19t đang học năm thứ nhất đại học Quốc Gia.
Phi bắt tay cô gái .Bàn tay gầy guộc rất mát .
Anh tên Phi năm nay 21t đang học Mỹ Thuật Công Nghiệp, khoa Trang trí nội thất.
Cô gái nheo mắt :
- Như em đã nói có thù lao đàng hoàng.Nếu anh ko bận , em mời anh đi uống nước gọi là cảm ơn.
Nhìn đồng hồ, mới là 3h chiều , còn đến cả 1 buổi chiều để biến nó thành buổi chiều thú vị . Phi gật đầu :
-Thôi được rồi , anh nhận vụ cafe. Giá ấy hơi rẻ cho một người mẫu chuẩn như anh đấy !
Cô gái bĩu môi .Mắt long lanh nhìn Phi khiến Phi hơi lúng túng một tẹo .
2. Hai người vào một quán cà phê nhỏ trên đường Hàng Cân.Quán Aligh.Phụng Như cọn chiếc bàn kiểu Nhật.Phi ngó quanh .Quán đẹp quá.Như kéo tay Phi ngồi xuống.
-Nào anh thấy thù lao đã xứng đáng chưa nào ?
Phi gật đầu:
-Anh vẫn qua đây thường xuyên nhưng chưa bao giờ vào . ai ngờ nó lại đẹp thế .
Như tít mắt cười .
-Lần đầu tiên em vào quán này , em đã quyết định phải làm sao để nghe được lời tỏ tình ngay tại quán này đấy !
-Thế à ?Em với cậu bạn trai của em đã bắt đầu tình yêu ở quán này sao ?
-Chưa ! Nhưng sắp rồi !
-Là sao ?
-Là anh ấy ko bitết em thích anh ấy !
- Á à ! tình yêu đơn phương đây !
-Nhưng em chắc chắn sinh nhật anh ấy sẽ nói lời yêu em ngay tại quán này.
-Cậu ấy sinh ngày bao nhiêu ?
-6/2
-Hả?Anh cũng sinh đúng ngày đó !
-Anh đùa em !
-Không !Anh nói thật đấy !Đây này , không tin , chứng minh thư của anh đây này !
Phụng như cần chứng minh thư của Phi ngắm nghía một hồi rồi trả lại :
-Trông anh hồi 18 tuổi ngố thật !
Phi phì cười.Như khuấy cốc cà phê cho Phi rồi đẩn cốc sang .Phi hơi lúng túng.Như biết được điều đó , cô cười lớn :
-Khờ quá ! Em thích được khuấy cà phê nhưng lại không uống được cà phê vì hay bị mất ngủ mà .
Phi thấy mình đúng là khờ thật.Ánh nắng buổi chiều hắt vào bàn chỗ Như ngồi khiến khuông mặt cô ửng hồng.Đây là lần đâu tiên Phi gặp Như Nhưng trông Như quen quen mà ko tài nào nhớ nổi . Phi nói :
- Anh thú nhận là anh thấy em rất quen ! như thể ta đã gặp nhau ở đâu đó rồi vậy .
-Thế ạ ? Chắc tại kiểu mặt của em quen thuộc , thiếu cá tính quá chăng.
Phi cười . Từ ngày Nguyên ra đi , Phi cũng ít đi chơi với con gái .Hầu như chỉ túm tụm với mấy thằng con trai với nhau.Cả lũ đùa là thành lập "Hội Gay" với nhau .Phần vì Phi nản sau một mối tình 2 năm tan vỡ .Phần vì Phi cũng bận bịu .Nguyên cũng đã có bạn trai mới.Hai người giờ đã là bạn của nhau . Rất nhiều lần Nguyên giục Phi yêu ai đó đi cho bớt già , Phi đều đây đẩy chối .Nguyên hạnh phúc thế cũng là mừng .Hai năm yêu nhau rồi bỗng một hôm tỉnh giấc nhânh ra mình giống hai người bạn hơi là 2 người yêu .Đến một hôm , Phi nhận ra trằng tình yêu ko phải là 2 người sống bình yêu bên nhau mà là 2 người phải cảm thấy bình yên khi được ở bên nhau.Đến một hôm , Phi nhận ra răng tình yêu này xuất phát từ lòng ngưỡng mộ , nể phục rồi theo thời gian , nó thành một thói quen .Thế là gọi điện.Thế là chia tay ...
-Anh có bao giờ nghĩ là quay lại với chị Nguyên không ?
-Phi cười lắc đầu :
- Tụi anh nhận ra rằng làm bạn thì tốt hơn làm người yêu nhiều .Chí ít là đối với 2 đứa vọn anh .
-Nếu em là chị ấy thì em sẽ ko bao giờ bỏ anh.
-Tại sao ko bao giờ bỏ anh ?
_tại vì anh ... anh ...anh thực sự là một người con trai khó kiếm.
-Cô bé ơi! Em mới gặp anh được 2 tiếng đồng hồ chứ mấy ?Sao lại có thể khănge định rằng anh thế này anh thế kia ?
- Nhưng ...Nhưng...
Như lúng túng.Khác hẳn Như rất tự tin mà Phi đã thấy suốt 2 tiếng qua.Như nhìn đồng hồ và nói :
-Thôi, Mình về thôi anh .Để em gọi đứa bạn em lên đón.
Rồi như cầm máy điện thoại gọi ,mãi ko gọi được .Như nhăn nhó :
-Thôi được rồi , anh về trước đi ,em bắt taxi về cũng được .
Phi cười :
- Thì để anh đưa em về nhá ! chứ đoạn đường này là đường 1 chiều khó bắt taxi lắm .Như nhảy cẫng lên "Yeah ! Thank anh ".Phi phì cười .
3. Anh chàng tốt phúc nọ quả là giống Phi thời 18,19 tuổi .Như đã thầm yêu anh ta cũng suốt 2 năm.Những buổi chiều .Như dưngd trên ban công nhìn anh ta đèo bạn gái đi qua mà buồn kinh khủng .Như đơn phương suốt 2 năm.Ngày anh ấy ra trường,hôm tốt nghiệp , Nhu đã ko kìm nén được nước mắt .viễn cảnh phải học tiếp 2 năm mà ko còn anh ấy dưới sân trường khiến Như ko muốn đi học nữa.Vẫn biết anh ấy đã có bạn gái ,Như ko thể len vào được nhưng sao Như vẫn ko thể nhắc lọng mình quên anh ấy đi được .Rồi một buổi chiều Như bắt gặp bạn gái của anh ấy ngồi sau xe của một người con trai khác,Như bỗng ghen đến nghẹn cổ.Và khi Như nhận ra rằng họ đã chia tay rùi và cô đã oà khóc .Lúc đó chẳng biết khóc vì thương một tình yêu đã ra đi hay khóc vì mừng cho tình yêu của mình có cơ hội .
-Chà li kì thật đấy ! Cậu con trai kia tốt phúc quá đi !
-Bình -Thường_thui !
Như ngồi sau xe phi và nói với lên.Sau khi biết mình có cơ hội Như bắt đầu xây dựng kế hoạch SPIDER GIRL của mình .Đích đến chính là ngày sinh nhật anh ta.
-Em hồi hộp lắm !
-Em mà cũng biết hồi hộp sao ?
-Anh cứ nói đùa , em đâu can đảm như anh nghĩ đâu .Hay là nhé , anh thử vào vai anh ấy đi .
-là sao ?Hết làm người mẫu giờ em lại muônd anh là diễn viên đóng thế sao ?
-Đi mà ...Vì tương lai con em chúng ta ...
-Ba lần làm người mẫu cộng với một lần đóng thế , em trả anh cái gì ?
-Cùng lắm sinh nhật anh em sẽ tặng anh tình yêu của bọn em chứ gì ?
-Khôn quá !Tình yêu của cô chú anh lấy về căng khung lên treo sao ?
-Đi mà anh sẽ ko bị thiệt đâu mà lo .
-Thôi được rồi thử thì thử.
Đây là lần thứ 3 Phi đón Như đi thử quần áo giùm Như.Ba bộ quần áo Như chọn đều rất hợp với Phi.Mặc bộ nào vào cũng khiến Phi khác hẳn .phi phục con mắt nhìn của Như .Càng đến ngày Sinh nhật , Phi càng rõ rệt cái cảm giác khó tả .Vừa như muốn nó lâu hơn nữa đi.Lại vừa như muốn nó qua thật nhanh đi.Giá như hôm ấy đừng thử áo .Phi nhận ra rằng mình đã quí mến Như hơn cả cách Phi quí mến một ai khác đó .
4. Làm người yêu thử của Như .Phi cảm thấy hồi hộp vô cùng.hẹn nhau buổi chiều , suốt cả buổi sáng, Phi ko tập trung nổi vào công việc .Đến chiều .Phi qua nhà Như đón Như với một bó hoa hồng ngoài kickj bản .Đón Phi, Như mặc một bộ váy nâu .Khuôn mặt trang điểm nhẹ , Như khiến Phi khẽ nhói lòng.Như cũng lúng túng khi thấy trên tay Phi là bó hoa hồng.Phi gãi đầu gãi tai:
-Cho nó giống.
Như nhận hoa là leo lên sau xe mà tim đập thình thịch .Hai người quyết định lên quán Aligh để duyệt qua kịch bản .Mai đã là sinh nhật của Phi cũng như anh chàng tốt phúc nọ.Chắc chắn gã tốt phúc kia có khuôn mặt rất đáng ghét .Phi cứ nghĩ đến ngày mai là lại nhói lòng.Thôi làm tốt vai diễn hôm nay cũng tốt .
-kịch bản tiếp theo thé nào đây em ?
-Biết được chết liền .Anh đã yêu rồi trong khi em thì chưa .Anh giúp em đi .
-Anh...anh ...yêu em !
Phi ngắc ngứ nói .Tình yêu một ngày .Yêu Nháp.Yêu thử .Một ngày chọn vẹn .Phi vào vai như chính mình đang yeu vậy .Mà đâu phải như là thật .Như tuyệt vời trong vai một cô bạn gái .Điều này thì rõ rồi.Dù cho ko có buổi này đi nữa thì Phi vẫn thực sự chết gí .Cuối buổi , Như đặt vào tay Phi một gói quà nhỏ , Mỉm cười :
-Cảm ơn anh về một ngày đáng nhớ . Mai là ngày sinh nhật anh rồi , tặng anh , nhớ mai là mới được mở đấy nhá !
Phi cười mà lòng buồn kinh khủng.Như thể chưa bao giờ Phi yêu ai đến vậy .Phi ko muốn về , ko muốn kết thúc buổi đi chơi này .Phi muốn vở kịch sẽ kéo dài nữ , dài nữa.Nhưng vở kịch nào chả có phút hạ màn.Dù hay hay dở , cũng phải đến phút đó .Xiết tay Như , Phi khẽ nói :
-Em sẽ hạnh phúc ! chắc chắn đấy !
Rồi về .Tối ấy Phi lang thang trở lại những chốn quen 2 người đã đi qua .Chợt thấy long mênh mang buồn.Chẳng thiết làm gì nữa cả.
5. Phi mở gói quà trước .Ngay khi về đến nhà >trong hộp là chiếc thẻ học sinh của Như .Phi choáng váng .Đúng trườn mà Phi đã học hồi cấp3.Đằng sau chiếc thẻ , tên của Phi rõ ràng : Đông Tuấn Phi .Phi chợt nhớ ra vì sao Phi quen mặt Như thế .Nhưng cả 2 chưa một lần nói chuyện với nhau .Phi lắc đầu mỉm cười .Ngày mai ,Nhất định Phi sẽ lên Aligh . Phi biết mình sẽ có 3 bộ quần áo rất tuyệt kia .Phi sẽ ngỏ lời với Như trên Aligh.Nhất định thế .
Hà Nội , tháng 2/2005
HOÀNG ANH TÚ
:):):)