PDA

Xem đầy đủ chức năng : bắt đầu từ con số 0



diepthiendu
28-03-2006, 06:42 AM
Bạn sẽ làm gì khi có một ngày thức dậy thấy bên mình không còn gì nữa cả. Tiền trong túi không còn, việc làm không có, người yêu chia tay, bạn bè, gia đình ở xa...Cuộc sống coi như mất hết ý nghĩa. Vậy mà đến lúc đó, tôi lại tự dưng mỉm cười

Con số không tròn trĩnh để người ta soi mình vào đó và chợt nhận ra những thất bại. Như một chiếc gương soi trung thực để thấy ta từ thuở tập bò, tập đi vội vàng tập chạy rồi thì ....té ngã. Có kẻ té rồi nằm luôn, có kẻ gượng dậy để ...té tiếp. Trong suốt cuộc đời bao nhiêu lần ta ngã, bao nhiêu lần đứng dậy ta có nhớ hết không?

Khi tiền trong túi không còn, tôi nghĩ đến hàng triệu người trên thế giới vẫn còn đang đói khát. Khi việc làm không có tôi tin cũng có hàng triệu người khác cũng đang chạy đôn chạy đáo tìm việc như mình. Khi tình yêu vỡ tan, tôi viết thêm vào thời gian biểu của mình một số giờ học thêm hoặc đi ngủ. Và rồi tôi mìm cười. Cuộc sống vẫn cứ trôi. Đôi khi ta chao đảo. Rồi sau đó ta sẽ nhận ra và lấy lại thế quân bình. Một câu danh ngôn nào đấy đại ý là như vậy. Hình như tôi là người lạc quan.

Và khi người ta no đủ, người ta sẽ không thể có được cảm giác thử sức khao khát và hy vọng. Bởi vậy cho đến già ta vẫn cứ là bé thơ khi chơi thứ đồ chơi này đến chán ngấy rồi lại đòi thứ khác. Tôi khao khát no đủ nhưng sẽ chẳng bao giờ no đủ. Lúc biết mình đang đi vào cái vòng tròn của con số không, tôi sẽ hít một hơi dài rồi vùng vẫy.

Có biết bao nhiêu người trên Trái Đất này tìm ý nghĩa cuộc sống bằng cách ban tặng cuộc đời mình đến những nơi xa xôi, những người cùng khổ. Thế thì tại sao ta thấy đời mất hết ý nghĩa khi lại bắt đầu bằng bàn tay trắng

Hãy cứ tin đi, bằng cách mỉm cười khi mình thất bại, sẽ thấy cuộc đời lại mỉm cười. Khi ta không còn gì hết, không có gì hết, đời sẽ ban tặng ta một cái gì đó mới mẻ hơn, hạnh phúc hơn. Sau hạnh phúc là bất hạnh, đi hết bất hạnh rối sẽ gặp hạnh phúc. Điều đó chẳng phải là quy luật sao?

player
28-03-2006, 08:51 AM
Chà bài này cũng khá hay nhưng hình như không ai ý kiến vậy.Thôi để player vậy:
"Bạn sẽ làm gì khi có một ngày thức dậy thấy bên mình không còn gì nữa cả. Tiền trong túi không còn, việc làm không có, người yêu chia tay, bạn bè, gia đình ở xa...Cuộc sống coi như mất hết ý nghĩa."
->nếu có một ngày như vậy chắc tôi không thể mỉm cười được như bạn rồi.Và nếu có mĩm cười thì có lẽ đó là nụ cười nuốt lệ vào tim.Tôi không thể hình dung ngày đó sẽ như thế nào đối với tôi nữa .Đó vẫn còn là một dấu chấm hỏi mà tôi thực sự không biết.Và tôi biết rằng trên con đường thực hiện ước mơ của tôi sẽ có thể có cái ngày đó.Nhưng tôi mong rằng ngày đó sẽ không xảy ra đối với tôi.Bởi cuộc sống con người không là vô tận ,mỗi chúng ta chỉ có thể đánh một ván cờ dài 30-40 năm trong cuộc đời mình mà không thể đánh ván cờ thứ hai.Nếu cái ngày ấy xảy ra khi chúng ta đã ở tuổi 45-50 thì có lẽ không thể gượng lên nổi ,chắc chỉ mỉm cười và mĩm cười mà thôi.

hoa mãn tú
29-03-2006, 04:19 AM
Bài của bạn rất hay. Đúng vậy, cuộc sông là phải hy vọng, phải có mục đích thì sống mới thú vị được. Nhưng nếu cuộc sống của ta ma đã quá đầy đủ, hạnh phúc rồi thì liệu ta còn biết hi vọng gì đây? biết mục đích tiếp theo của mình là gì đây? Và như vậy cuộc sống sẽ ko còn ý nghĩa nữa. Chính vì vậy khi người ta quá đầy đủ thì sẽ ko biết đươc rằng hạnh phúc ở xung quanh ta, ở ngay trước mặt ta. Vì thế mà họ chẳng biết quí những thứ mình đang có. Rồi thì đến 1 ngày ko còn gì trong tay họ mới chợt nhận nhận ra rằng những thứ trước đây mình có thật là vô giá. Qua đây tôi muốn nói với các bạn rằng ko phải ko có gì trong tay có nghĩa là cuộc sống của mình coi như đã hết. Mà phải biết đứng dậy để làm nên cuộc sống cho chính mình.Điều đó thật là tuyệt vời.

tia nang mat troi
29-03-2006, 08:51 PM
Con số không tròn trĩnh bình thường chúng ta vẫn nhìn thấy nó mỗi ngày trên máy tính hay trên các bai toán.Ta cảm thấy bình thường.
Nhưng con số không của cuộc đời mới thật đáng sợ làm sao? Nếu chỉ một buổi sáng thôi bạn thức dậy và thấy mình chẳng có gì cả.Chắc chắn cảm giác đầu tiên sẽ là rất chán nản và tuyệt vọng.Nhưng bạn a! Cuộc sống có khi luôn là những con số không như vậy đó. Hãy luôn dũng cảm khi đối mặt với những khó khăn của cuộc sống bạn sẽ thành công.

wolfman
30-03-2006, 08:57 AM
"Một đứa bé ba tuổi tập đi, khi bị vấp ngã nó sẽ khóc, nhưng rồi nó sẽ đứng dậy và tiếp tục tập đi như chưa bao giờ ngã.Tại sao,chúng ta lớn hơn cái tuổi lên ba rất nhiều lại không thể làm được như vậy ?"

me_luv_mit
30-03-2006, 05:47 PM
ngã và đứng dậy.. Nhưng phải biết đứng ở đâu ..để vững chắc . Không hi vọng ngã thêm lần thứ hai