giọt nắng
28-02-2006, 02:41 PM
Ừ đã hết
áng mây hồng hoen đỏ
Úa hồn ta, vàng võ cả trời chiều
Nắng đã đổ theo bóng người khuất dạng
Lá hoa tàn, đơn mạc đến cô liêu
Ừ đã hết
những thảm sầu trong mắt
Khóc mà chi khi dạ rối tơ trời
Bụi nào vương trên vành mi khép chặt
Mà giọt đời chát đắng... đọng bờ môi
Ừ đã hết
lâu đài trong mộng tưởng
Biển thâm trầm chiều tím sẫm âm u
Ai ngồi vẽ chuyện tình ven mé nước
Chợt bóng đêm về nhòa nhạt ... hoang vu
Ừ đã hết
buổi hoàng hôn sâu lắng
Níu nơi nao... hay dõi mắt chân trời
Câu "vĩnh cửu" chết trong chiều tắt nắng
Gửi vào hồn... ray rứt lạ... người ơi !...
áng mây hồng hoen đỏ
Úa hồn ta, vàng võ cả trời chiều
Nắng đã đổ theo bóng người khuất dạng
Lá hoa tàn, đơn mạc đến cô liêu
Ừ đã hết
những thảm sầu trong mắt
Khóc mà chi khi dạ rối tơ trời
Bụi nào vương trên vành mi khép chặt
Mà giọt đời chát đắng... đọng bờ môi
Ừ đã hết
lâu đài trong mộng tưởng
Biển thâm trầm chiều tím sẫm âm u
Ai ngồi vẽ chuyện tình ven mé nước
Chợt bóng đêm về nhòa nhạt ... hoang vu
Ừ đã hết
buổi hoàng hôn sâu lắng
Níu nơi nao... hay dõi mắt chân trời
Câu "vĩnh cửu" chết trong chiều tắt nắng
Gửi vào hồn... ray rứt lạ... người ơi !...