Mưa
15-02-2006, 10:42 AM
Hù... ^_^ chắc Biển tưởng L viết thư tình cho Biển Đợi phải hem.
Hoh coá đâu , chỉ là muốn oánh Biển thoai. Mà chắc Biển đọc xong cũng mún oánh lại L hà. L kì quá Biển ơi. Biển là bạn của L đúng ko ? Đọc những cảm xúc valentine của Biển L ko vui cho Biển thì thôi vậy mà L còn .....hix...hix.... hơi có chút ganh tị với Biển nữa. ( chỉ 1 xíu thoai ^_^ ).
Cái cảm giác L đang có thật ra nó có lâu lắm rồi. Nhưng dường như sau khi đọc tâm sự của Biển thì nó mới bộc phát dữ dội lun á. Từ ngày L biết hưởng cảm giác Valentine đến nay , đây là lần đầu tiên L ko nhận đc quà , lần đầu tiên phải lang thang một mình trong cái ngày mà biết bao nhiêu người mong đợi để đc đi chung với nhau , lần đầu tiên L muốn mua quà 1 cách mãnh liệt. Cái cảm giác lựa quà cho người mình yêu nó như thế nào nhỉ , cái cảm giác chờ đợi nhìn người đó vui sướng khi nhận đc quà của mình trao sẽ hạnh phúc biết bao?
Chocolat , đêm nay là đêm của nó hay sao á , đi đâu cũng thấy , Nhìn thấy nó mà L thèm quá , muốn sỡ hữu nó quá , nhưng bây giờ thì cho dù L có trong tay 1 thanh chocolat , L sẽ làm gì , sẽ tặng ai , sẽ nao nức chờ đợi gì đây.
Và L lại buồn.... " Đêm nay đông vui sao chỉ anh ưu sầu...." hết bài này đến bài kia. L hat liên tục hát đến khi khan cả tiếng , vừa hát L vừa lang thang L muốn đi đến một nơi nào đó để ko thấy cảnh người người nhộn nhịp nữa , một nơi mà người ta ko hề biết valentine là gì , một nơi mà ngày 14-2 là một ngày như bao ngày khác.
... Nhưng cuối cùng thì cái ngày đó cũng qua , L cũng vẫn bình thường... nó là vậy âm ỉ.. lâu lâu bùng phát..
L xin lỗi vì ko chia vui với Biển. Nhưng L hy vọng Biển lúc nào cũng có cảm giác của ngày valentine ấy nha. Và L cũng hy vọng L sẽ lại đc mua quà ^_^.
Hoh coá đâu , chỉ là muốn oánh Biển thoai. Mà chắc Biển đọc xong cũng mún oánh lại L hà. L kì quá Biển ơi. Biển là bạn của L đúng ko ? Đọc những cảm xúc valentine của Biển L ko vui cho Biển thì thôi vậy mà L còn .....hix...hix.... hơi có chút ganh tị với Biển nữa. ( chỉ 1 xíu thoai ^_^ ).
Cái cảm giác L đang có thật ra nó có lâu lắm rồi. Nhưng dường như sau khi đọc tâm sự của Biển thì nó mới bộc phát dữ dội lun á. Từ ngày L biết hưởng cảm giác Valentine đến nay , đây là lần đầu tiên L ko nhận đc quà , lần đầu tiên phải lang thang một mình trong cái ngày mà biết bao nhiêu người mong đợi để đc đi chung với nhau , lần đầu tiên L muốn mua quà 1 cách mãnh liệt. Cái cảm giác lựa quà cho người mình yêu nó như thế nào nhỉ , cái cảm giác chờ đợi nhìn người đó vui sướng khi nhận đc quà của mình trao sẽ hạnh phúc biết bao?
Chocolat , đêm nay là đêm của nó hay sao á , đi đâu cũng thấy , Nhìn thấy nó mà L thèm quá , muốn sỡ hữu nó quá , nhưng bây giờ thì cho dù L có trong tay 1 thanh chocolat , L sẽ làm gì , sẽ tặng ai , sẽ nao nức chờ đợi gì đây.
Và L lại buồn.... " Đêm nay đông vui sao chỉ anh ưu sầu...." hết bài này đến bài kia. L hat liên tục hát đến khi khan cả tiếng , vừa hát L vừa lang thang L muốn đi đến một nơi nào đó để ko thấy cảnh người người nhộn nhịp nữa , một nơi mà người ta ko hề biết valentine là gì , một nơi mà ngày 14-2 là một ngày như bao ngày khác.
... Nhưng cuối cùng thì cái ngày đó cũng qua , L cũng vẫn bình thường... nó là vậy âm ỉ.. lâu lâu bùng phát..
L xin lỗi vì ko chia vui với Biển. Nhưng L hy vọng Biển lúc nào cũng có cảm giác của ngày valentine ấy nha. Và L cũng hy vọng L sẽ lại đc mua quà ^_^.