-::- Lặng -::-
29-10-2014, 11:10 AM
Nó như cái bí ẩn của cuộc đời này
Em... ko thể nói là đã cãi được định mệnh
Nhưng cũng ko phủ nhận là đã buông xuôi để gió cuốn mây đi...
Phải chi ngày ấy em biết hết quá khứ đau thương kia, thì bây giờ có lẽ niềm tin đã không bị tổn thương
Một lần nữa phải trờ về với hiện thực
Em tập làm wen với cái cô đơn, vắng vẻ mà lúc nào cũng tự hào
Em tập làm wen vơi cái ghế ngồi đơn chiếc
Với 1 ly cafe mỗi bữa mà ko có ng rủ rê, cười đùa
Uh cũng chán nhưng đỡ hơn là phải đau
Em chọn cách xa nhau để em không còn phải khóc ướt cả gối 1 mình
Em ko cần phải ngồi chờ đợi cú phone của anh để biết anh dang ở đâu, làm gì
Uh nó chán nhưng mà em thanh thản
Nếu như đó là cách anh lựa chọn thì cứ nên đi đến nơi mà anh muốn
Nếu xa nhau mà làm cho cả 2 vui vẻ, thì ràng buộc nhau để làm gì ..............
Em... ko thể nói là đã cãi được định mệnh
Nhưng cũng ko phủ nhận là đã buông xuôi để gió cuốn mây đi...
Phải chi ngày ấy em biết hết quá khứ đau thương kia, thì bây giờ có lẽ niềm tin đã không bị tổn thương
Một lần nữa phải trờ về với hiện thực
Em tập làm wen với cái cô đơn, vắng vẻ mà lúc nào cũng tự hào
Em tập làm wen vơi cái ghế ngồi đơn chiếc
Với 1 ly cafe mỗi bữa mà ko có ng rủ rê, cười đùa
Uh cũng chán nhưng đỡ hơn là phải đau
Em chọn cách xa nhau để em không còn phải khóc ướt cả gối 1 mình
Em ko cần phải ngồi chờ đợi cú phone của anh để biết anh dang ở đâu, làm gì
Uh nó chán nhưng mà em thanh thản
Nếu như đó là cách anh lựa chọn thì cứ nên đi đến nơi mà anh muốn
Nếu xa nhau mà làm cho cả 2 vui vẻ, thì ràng buộc nhau để làm gì ..............