Xem đầy đủ chức năng : Đi qua thương nhớ
.:_charlotte_:.
25-09-2014, 05:31 AM
Quả thực, đau lòng nhất, k phải là "chúng mình chia tay đi" hay "anh k yêu em nữa" mà là "chúng ta k thể quay lại".
P/s: trưa nay đang làm, xem tiếp "Năm tháng vội vã", thấy gương mặt đau khổ của Phương Hồi mà xót xa quá! Tình yêu trong suốt thời thanh xuân của 1 cô gái cuối cùng chết đi vì 1 người xuất hiện chỉ trong vài tháng, điên máu nhờ! >"<
.:_charlotte_:.
07-10-2014, 03:46 AM
Từ ngày đi làm chỗ mới, bớt hẳn đi chơi đây đó. Cafe k, lượn lờ k, ăn uống ngoài cũng hạn chế. Giờ làm của mình và anh cũng khác nhau, trái ngược đủ thứ nên cách nhau chưa đầy 4km mà có khi cả tuần mới gặp 1 lần. Mãi cũng chả buồn làm gì.
Mấy ngày r buồn buồn, xin nghỉ phép lượn lên Saigon chơi vs chị, chị bảo lần này chị về lâu, lên chơi hẳn 3 ngày. 2 chị em lại như những ngày tháng trước nhưng sáng chị dậy sớm hơn nhiều, sáng nào Dian cũng gọi qua bắt chị dậy nên thành quen. Sáng 2 chị em ghé ăn sáng r lượn lờ mua sắm, lúc thì qua tới Nguyễn Trãi, lúc qua Phạm Văn Hai. Quần áo, giày dép, túi xách lựa thả cửa, mua thả cửa. Mua đã r về cất đồ 2 chị em đi ăn, cafe r lại lượn lờ đi chơi. 3 ngày đi chơi tùm lum, bao nhiêu buồn phiền bay biến đâu hết, cảm giác mọi thứ trước đó chẳng đáng gì. Đã! :))
Sáng chủ nhật Dian qua tới, chị rủ ra sân bay đón Dian cùng chị, mình thôi, rủ bé Thanh lượn 1 vòng r về. Saigon chợt mưa chợt nắng, đỏng đảnh quá nên giờ bệnh cmnl r >"< trong khi mình là đứa rất ít khi bệnh vặt, 1 khi bệnh là cả nửa tháng, 1 tháng, lần này k biết sao đây >"<
Thiên Thần Bay
07-10-2014, 09:30 PM
@@ chuyển chỗ làm rồi hả pé. Chỗ kia thoải mái mà @@
.:_charlotte_:.
08-10-2014, 08:09 AM
@@ chuyển chỗ làm rồi hả pé. Chỗ kia thoải mái mà @@
dạ em nghỉ r chị, làm bên đó thoải mái thật, thích làm gì làm, thix đi đâu đi nhưng chán quá nên em nghỉ, qua chỗ mới làm r. Chị giờ đang ở đâu? làm gì r? bao giờ cưới thế? thấy up ảnh trên fb làm em gato quá nha, em mập r đừng cho em ăn bánh kem nữa :))
.:_charlotte_:.
08-10-2014, 01:43 PM
Bệnh thật r trời ơi, mệt quá chừng. Ngồi thêu mà đầu như muốn bổ nhào hẳn xuống, nhức đầu thêm, thêu đc vài đường chịu hết nổi lại bỏ xuống, mắt hoa luôn chả thấy màu nào ra màu nào cả >"<
Chiều nay khỉ Tâm thần lại nt. Chả là chiều kia hắn tới nhà hỏi ba mấy phân bón cho cây, hắn rảnh rỗi ở nhà trồng cà pháo, cà tím gì đấy, bày đặt tới hỏi ba @)@ Nhìn từ đàng xa là biết ai r nên cố tình k ngẩng lên mắc công nói chuyện. Mình ghét hắn từ thời cấp 2 tới bh vẫn ghét, nhà hắn đầu ngõ vậy chứ mấy khi đi ngang mình ngó vào đâu, mặc xác. Mà hắn tên Tâm, mình ghét nên gọi "Tâm thần", riết r chết tên, mấy đứa cấp 2 mỗi lần nhắc cũng gọi hắn là Tâm thần luôn :))
Hắn vào nhà ngồi nc uống trà vs ba, r quay qua bắt chuyện vs mình, lúc đấy mới ngẩng mặt lên giả lả nãy giờ mắt cận k đeo kiếng nên k biết ai. Hắn trách này trách nọ, hỏi này hỏi nọ đủ thứ, r còn nhắc lại chuyện cách đây cả tỉ năm mà mình chả nhớ đc cái nào trong những cái hắn kể. Khổ =)) Cho hắn quê chết bà hắn luôn :)) Ngồi nc đâu cả 30', mà nhớ ngày xưa hắn cà lâm muh sao h ăn nói lưu loát, dẻo mỏ dữ ta. Kinh! Nói chuyện xong hỏi xin mình sđt có gì cafe, mà hên sao cái thằng vẫn ngu, cho mình sđt chứ k xin số mình, mình giả lả lẩm nhẩm sđt hắn cho qua. Cơ mà cái tật cũng chả bao h nhớ đc sđt ai (đến sđt ng.yêu còn chả nhớ). Thế r quên bẵng luôn.
Tới tối qua chả biết mò ở đâu ra đc sđt mình, vì mấy đứa chơi vs mình k chơi vs hắn, nt nói "Tâm nè!" hết hồn. Xàm xàm vài câu r mới thôi. Oan gia ngõ hẹp chăng? Đã ghét r còn ở gần nhà, đã thế hắn lưu lạc ở đâu bao năm h tự nhiên có sđt mình >"< hổng dzui r nha!
.
.
.
Chiều nay vào fb B xem thử, thấy B mới bị té xe trầy hết tay chân mặt mày, định lờ luôn nhưng nghĩ lại những điều B đã dành cho mình, đã làm cho mình nên gọi đt hỏi thăm, vẫn cái câu từ B mà mình luôn sợ "B nhớ nhỏ, sao đt, nt hoài nhỏ k tl?" haizzz chỉ biết cười cho qua chuyện, chứ tl sao h :( có những người mình yêu, nhưng mà k gần đc, có những người yêu mình, nhưng mà k uh đc. Chuyện đời éo le thặc >"<
3h sáng ngồi lọc cọc gõ mấy dòng linh tinh này. Bệnh nặng hơn r, ng.yêu biết cũng mặc kệ, chả hỏi đc câu, chả hiểu yêu đương thế quái nào! Mà cũng chẳng hiểu cứ yêu thế này thì để làm gì nhở?
.:_charlotte_:.
14-10-2014, 10:29 AM
Hình như vs nhiều người, ngày sinh nhật có người yêu bên cạnh là sẽ vui, sẽ hạnh phúc. Sao mình k thấy vậy, k hẳn là k vui, mà là niềm vui bên gia đình, bạn bè nhiều hơn. Quan trọng hơn đó là ngày sinh nhật mình.
Sáng sớm mưa phùn lất phất, đội mưa vào tận chợ ăn bánh xèo nóng. Đi chợ mua mớ rau con cá trưa về nấu cơm cả nhà cùng ăn. Đi làm nên ít ra chợ, ai gặp cũng hỏi han, cảm giác vui vui trong lòng.
Về đến nhà, bạn rủ cafe, thường sáng chủ nhật nào cũng cafe Vườn Dâu, tụi bạn đi lễ về là vào ngồi bốc phét đến trưa. Từ khung cảnh, nhạc cho đến bàn ghế, thức uống, mọi thứ cứ thân quen đến lạ, yên bình đến lạ vậy nên sáng cuối tuần nào cũng hú hí nhau vào đây tán dóc.
Trưa về, mẹ và 2 đã nấu cơm xong dùm cho. Cả nhà quây quần bên nhau bên nồi lẩu nóng hổi. Cảm giác lạ lắm, mặc dù ngày nào cũng ăn cơm cùng nhưng hnay cứ cảm giác mọi thứ khác ngày thường, hân hoan vui vẻ lắm.
Đến chiều anh vs bác đi chợ mua đồ về nấu. Uhm, cũng vui, bạn bè cũng đến, cười nói rộn rã, sau đấy ai về nhà nấy. Nhận đc rất nhiều lời chúc mừng, từ bạn cũ, bạn mới, vệ tinh, cho đến mấy-anh-người-yêu-cũ, anh nào cũng nhiệt tình chúc mừng cả, có anh còn đòi đến cả nhà chơi >"<
Mọi người về hết, bạn bè vẫn đt chúc mừng, có đứa còn kể chuyện tình 2 c** c** cho nghe, cười muốn lọt võng, khan cả cổ. Ngày trước còn trẻ hơn h, những người mình nghĩ là sẽ nhớ mà họ lại quên, mình hay trách hay buồn lắm. Còn h khác nhiều r, ai nhớ thì quý, k nhớ cũng chả sao. Cuộc sống mà, ai cũng bận rộn cho cuộc sống riêng mình, công việc, bạn bè, tình cảm, cơm áo gạo tiền đủ cả, cũng có đôi khi họ biết là ngày đó nhưng tới ngày lại quên mất, cũng k sao. Ai nhớ mình cảm ơn, k nhớ cũng k sao :)
Quả thực, ngày sinh nhật mình, mình vui mình hạnh phúc vì đó là ngày mẹ sinh ra mình, k phải vì có người yêu mà vui, mà hạnh phúc, mình cũng cảm thấy điều mình cảm nhận đc là hết sức bình thường nhưng khi mình trả lời bạn vậy, bạn trố mắt nhìn mình bảo mình có vấn đề, mình cũng k hiểu "có vấn đề" đó là ở chỗ nào @)@
Vì tình cảm chưa đủ nhiều, chưa đủ sâu hay vì lý do nào mà anh k là lý do cho mọi niềm vui, niềm hạnh phúc của mình?
.:_charlotte_:.
26-10-2014, 12:48 PM
Chiều nay, mình nói chia tay anh rồi!
.:_charlotte_:.
28-10-2014, 10:12 AM
Chia tay r mà lòng mình cứ bình yên đến lạ thế này, mọi thứ dường như k có gì thay đổi thế này. Thì là cớ làm sao?
.:_charlotte_:.
03-11-2014, 12:21 AM
Mấy nay, ngày nào cũng thấy vui vẻ, thoải mái. À mà có chăng khoảng vài tháng nay luôn trong tâm trạng an yên thế này! Cảm giác k mong cầu gì hơn, như vầy hoài có ổn k? @)@
.:_charlotte_:.
04-11-2014, 07:03 AM
ở nhà ăn r ngủ, thêu tranh, chơi vs mèo, nc vs mẹ. mẹ bảo "lớn tồng ngồng muốn lấy chồng luôn r mà tối ngày trêu con mèo". mình cực thix mèo luôn, ôm hôn mèo suốt, về đến nhà là ôm mèo ngay, nghe bảo bị bệnh tật gì đấy, cơ mà tại thix quá nên thế! từ ngày em mèo cưng bị bắt mất, gần 10 năm r mới nuôi lại nên cưng vậy đó chớ :D
.:_charlotte_:.
06-11-2014, 06:03 PM
tao mang ơn ai tao nhớ suốt đời và sẽ gắng công để trả. đứa nào hại tao, tao cũng nhớ suốt đời nhá! đách sợ đứa chó nào cả nhá! >"<
.:_charlotte_:.
06-11-2014, 08:46 PM
cái cảm giác nhìn ng khác có đc thứ mà mình muốn từ rất lâu r, rất nhiều năm r. mình kiếm, mình tìm, mình hỏi đủ kiểu mà vẫn k có đc. giờ nhìn ngta khoe ra, cảm giác khó chịu, bực bội, mà nhiều nhất là GHEN TỊ >"<
ngta vẫn bảo, vs An, chỉ cần có duyên thì sẽ tìm gặp đc, còn k thì đành chịu :(
"Đảo Tường Vy", "Hoa Bên Bờ", An ơi, bao giờ mới tìm gặp đc? :(
.:_charlotte_:.
07-11-2014, 12:43 AM
"Tháng 11 đâu dành cho những cuộc chia ly?
Mà bầu trời sáng nay nhìn như muốn khóc.."
Chả nhớ đã đọc đc ở đâu, nhưng tháng 11 năm trước cũng post câu này trên face, bạn vào "mụ zà, sến thế" ủa giờ mới bik tui sến hả? :))
.:_charlotte_:.
07-11-2014, 05:12 AM
http://tieubaoboi.tumblr.com/page/27
.:_charlotte_:.
19-11-2014, 07:12 AM
Thưa thầy, bài học chiều nay
Con bỏ quên ngoài cửa lớp
Dưới gốc phượng già, nằm nghe chim hót
Con hóa mình thành bướm và hoa
Thưa thầy bài tập hôm qua
Con bỏ vào ngăn khóa kín
Mải lượn lờ theo từng vòng sóng
Cái ngã điệu đàng, sân trượt patin
Thưa thầy, bên ly cà phê đen
Con đốt thời gian bằng khói thuốc
Sống cho mình và không bao giờ mơ ước
Mình sẽ là ai? Tôi sẽ là ai?
Thưa thầy, qua ngõ nhà thầy khuya nay
Con vẫn thấy một vầng trăng ấm sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng lặng
Soạn bài trong tiếng ho khan
Thưa thầy, cho là nhận: điều giản đơn
Sao con học hoài không thuộc
Để bây giờ khi con hiểu được
Biết làm sao tạ lỗi cùng thầy.
TNL
.:_charlotte_:.
20-11-2014, 06:40 PM
làm sao chữa đc bệnh mau chán? :( thích ai, yêu ai đc 1 thời gian là chán là sao trời >"<
.:_charlotte_:.
25-11-2014, 02:59 PM
bst biết ngay là thể nào cũng có đứa buồn cười cái giọng Bắc lai Nam của mình, Bắc chả hẳn Bắc, Nam chả hẳn Nam, cứ dở dở ương ương đâm ra chả giống ai :3 cũng lần đầu nghe giọng cô Doanh, chả nghĩ giọng Bắc nặng thế cô Doanh ợ :))))))) cơ mà quên chưa chúc mừng cô ấy nhể! :))))
trước h, trong h2t cũng quen biết đc vài ng, có ng gặp gỡ r, ng chưa, cũng có ng k hề biết mặt dù nói chuyện vs nhau ti tỉ thứ, tình bạn cứ kéo dài mãi theo năm tháng. việc ai nấy làm, cuộc sống ai nấy lo nhưng chỉ cần ng này lên tiếng thì sẽ có câu đáp lại, thực sự lấy làm vui :D
khi mình bảo vs bạn, trong cuộc sống này mình gặp đc rất rất nhiều người tốt, bạn cười bảo mình còn khờ nên mới thấy vậy. bởi kể cả nhắc đến ng.yêu cũ mình vẫn có thể mỉm cười, nói tốt về họ. ký ức mình như cái sàng sẩy vậy ấy, qua thời gian, mọi điều tồi tệ, xấu xa hay bất cứ nỗi buồn nào ngta đem đến cho mình đều dần dần mờ nhạt, ngta vì thế ngày càng trở nên tốt đẹp. nhưng mà, k thể chối cãi là mình đã gặp đc rất nhiều ng tốt.
cuộc đời cứ thế mà vui, nhể :))))))
.:_charlotte_:.
28-12-2014, 01:42 PM
mỗi lần mò vào tumbrl là tâm trạng lại khác, đôi lúc nhận đc mess từ 1 ng lạ nào đấy, đôi lúc cũng muốn hoang dại 1 lần, r chợt thấy tình yêu đang có lại là gông cùm xiềng xích, haizza..
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Cho-tron-bai-hat-im-loi-Nguyen-Ha/IW7BO8WF.html
.:_charlotte_:.
15-01-2015, 04:07 PM
Cái gì cũng có cái giá của nó. Chỉ cần trả đúng giá, bạn sẽ có thứ mình muốn.
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.