Kin Ngố
25-05-2011, 05:18 AM
Trước đây nó tin tưởng vào mọi thứ
Nó luôn vui vẻ và yêu đời
Nó cười nhiều đến nỗi dường như chẳng bao giờ những thứ như niềm đau chạm vào nó
Nó hết mình với mọi thứ xung quanh , với mọi ng bên cạnh
Để rồi nó lơ là mà quên mất cách phòng bị với nỗi đau
Lần đầu tiên nó biết đau là năm nó 18t. Khi nó bị ng bạn thân tưởng chừng chẳng thể thân hơn bỏ rơi. Nó bối rối , nó suy nghĩ , nó quay quắt trong im lặng để tìm ra lý do. Nhưng cho đến tận hnay đó vẫn là 1 bí mật ko có lời giải với nó.
Nó im lặng chịu đựng. Im lặng để quên đi. Mẹ rớt nước mắt khi thấy những thay đổi trong nó. Rớt nước mắt vì sự tụt dốc trong học tập của nó. Lần đầu tiên nó nói với mẹ nó không muốn đến trường nữa. Nó sợ phải đối mặt với sự thật
Nó đã thực sự rất buồn
Lần thứ 2 nó đau là khi nó 20t . Cũng là khi người bạn thân của nó bỏ rơi nó để chọn ng yêu. Thật nực cười khi người yêu của bạn thân nó bắt bạn thân nó chọn giữa nó và hắn.
Để rồi 1 buổi tối đẹp trời nào nó bạn thân nó nói với nó rằng :
" Có lẽ tao và mày thân nhau đến đây là đủ rồi "
Con người ta 1 khi muốn thì có cà 1001 lý do. Nhỏ bảo với nó rằng nhỏ có 1 gd ko HP nên nhỏ cần ty.
ừ thì chỉ cần nhỏ muốn thì nó sẽ làm như thế. Vì nhỏ là bạn thân của nó.
Nó lại bối rối. Lại tìm cho mình 1 lý do để bước tiếp về phía trước trong im lặng. Giống như mọi lân..... lặng lẽ và ko kể lể
Nó luôn an ủi bản thân rằng " Khi ta mất 1 người đồng nghĩa với việc họ mất ta. Mất đi họ chưa chắc đã là thiệt hại với ta nên ko có gì phải tiếc "
Để bây giờ khi nó 21t. Nó sống mà ko có niềm tin vào bất kì 1 thứ gì trên đời.
Tình yêu
Tình bạn
Mọi thứ sao mà mông lung xa vời quá
Nó đâm nghi ngờ mọi thứ , nghi ngờ mọi ng đến với nó. Nó ko cho ai có cơ hội lại gần , ko cho ai có cô hội làm thân
Vì nó sợ ĐAU , sợ bị bỏ rơi
Nhiều lúc nó nghĩ phải chăng là do mình sống quá tệ nên mới bị bỏ rơi hết lần này đến lần khác như thế ?????
Phải chăng là nó đã sống quá tệ:sr::sr::sr: :sr::sr::sr::sr:
Nó luôn vui vẻ và yêu đời
Nó cười nhiều đến nỗi dường như chẳng bao giờ những thứ như niềm đau chạm vào nó
Nó hết mình với mọi thứ xung quanh , với mọi ng bên cạnh
Để rồi nó lơ là mà quên mất cách phòng bị với nỗi đau
Lần đầu tiên nó biết đau là năm nó 18t. Khi nó bị ng bạn thân tưởng chừng chẳng thể thân hơn bỏ rơi. Nó bối rối , nó suy nghĩ , nó quay quắt trong im lặng để tìm ra lý do. Nhưng cho đến tận hnay đó vẫn là 1 bí mật ko có lời giải với nó.
Nó im lặng chịu đựng. Im lặng để quên đi. Mẹ rớt nước mắt khi thấy những thay đổi trong nó. Rớt nước mắt vì sự tụt dốc trong học tập của nó. Lần đầu tiên nó nói với mẹ nó không muốn đến trường nữa. Nó sợ phải đối mặt với sự thật
Nó đã thực sự rất buồn
Lần thứ 2 nó đau là khi nó 20t . Cũng là khi người bạn thân của nó bỏ rơi nó để chọn ng yêu. Thật nực cười khi người yêu của bạn thân nó bắt bạn thân nó chọn giữa nó và hắn.
Để rồi 1 buổi tối đẹp trời nào nó bạn thân nó nói với nó rằng :
" Có lẽ tao và mày thân nhau đến đây là đủ rồi "
Con người ta 1 khi muốn thì có cà 1001 lý do. Nhỏ bảo với nó rằng nhỏ có 1 gd ko HP nên nhỏ cần ty.
ừ thì chỉ cần nhỏ muốn thì nó sẽ làm như thế. Vì nhỏ là bạn thân của nó.
Nó lại bối rối. Lại tìm cho mình 1 lý do để bước tiếp về phía trước trong im lặng. Giống như mọi lân..... lặng lẽ và ko kể lể
Nó luôn an ủi bản thân rằng " Khi ta mất 1 người đồng nghĩa với việc họ mất ta. Mất đi họ chưa chắc đã là thiệt hại với ta nên ko có gì phải tiếc "
Để bây giờ khi nó 21t. Nó sống mà ko có niềm tin vào bất kì 1 thứ gì trên đời.
Tình yêu
Tình bạn
Mọi thứ sao mà mông lung xa vời quá
Nó đâm nghi ngờ mọi thứ , nghi ngờ mọi ng đến với nó. Nó ko cho ai có cơ hội lại gần , ko cho ai có cô hội làm thân
Vì nó sợ ĐAU , sợ bị bỏ rơi
Nhiều lúc nó nghĩ phải chăng là do mình sống quá tệ nên mới bị bỏ rơi hết lần này đến lần khác như thế ?????
Phải chăng là nó đã sống quá tệ:sr::sr::sr: :sr::sr::sr::sr: