Xem đầy đủ chức năng : Viết cho nỗi nhớ, viết cho nụ cười, viết cho những nỗi niềm tuổi ấu thơ
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:04 AM
Một ngày như bao ngày bình thường khác.
Vẫn là kái vòng quẩn quanh của con người: sáng dậy, trưa ngủ, chiều dậy,
tối lại ngủ.
Sáng nay súp dậy lúc 5h30' vì đau bụng, đau quằn quại
một lúc rồi thôi nhưng cũng đủ làm súp bơ phờ
Bơ phờ không bởi ngày hôm nay ko may mắn mà có lẽ vì hôm qua đã quá
mệt mỏi.
Sáng dậy đã mệt! Trả bài kiểm tra như hâm ý
Trưa ngủ coá 30', chiều chả làm j` đã hết buổi chiều
Tối onl muộn thì gặp bạn hàng xóm đang kêu chán đời
Muốn đi ngủ mà hem lẽ để nó buồn một mình
Haizzzzzzzzzzz
Mệt quá đi mất! Buồn ngủ quá đi mất!
Chọc nó một hồi, cuối cùng lại phải gọi nó là anh hai.
Hơn 11h30', đang định đi ngủ thì mẹ dậy,
chửi cko một trận vì kái tội suốt ngày máy vi tính!
Hức hức!
Ứ thèm tắt máy, rút kái pkụt nguồn oy trèo lên giường
Ngủ!
Mệt!
Sáng dậy vì đau bụng!
Đau một lúc cko oy lại hết!
HJX
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:05 AM
Sau những khó khăn, mệt mỏi và xô bồ của cuộc sống thường nhật, đôi khi mỗi chúng ta cần một phút giây thật tĩnh lặng...
Tôi vẫn thường ngồi tựa cằm vào cửa sổ, phóng tầm mắt ra phía xa vào mỗi buổi chiều tà để cảm nhận đâu đó trong không gian bao la một cảm giác thật bình yên, bình yên đến lạ kì!
Không giận hờn, không lo lắng, chỉ còn lại trong cảm xúc một cảm giác mỏi mệt trước cuộc sống. Khép hờ mi mắt, bao nỗi buồn lại ùa về khiến mi mắt trĩu nặng, những giọt nước mắt lại tràn đầy và tuôn chảy nơi khoé mi.
Tôi vẫn luôn nói rằng mình sẽ chết năm 29 tuổi- khi đã thi lấy được bằng tiến sĩ. Đó thực sự là dự định, và nhiều khi cũng là mơ ước- một mơ ước nhiều khi quá ích kỉ và viển vông.
Kết thúc cuộc sống, ở tuổi bao nhiêu nhỉ ???
Tôi vẫn thường hay suy nghĩ vu vơ về điều ấy.
Tôi- muốn kết thúc cuộc sống của mình bây giờ,
khi tuổi mười lăm vừa tròn, khi mọi cảm xúc trong lòng mới bắt đầu hé nở,
khi cuộc sống nhiều lúc quá khó khăn và khi trái tim chưa thực sự dành cho ai cả.
Có lẽ quá ích kỉ khi trong lòng, tôi, luôn mong muốn rằng, cuộc sống của mình sẽ kết thúc trước tất cả những người mà tôi yêu thương!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:05 AM
Đêm- mơ thấy thầy Tú
Sáng bị chị Yến đá đểu
Đi học bị cô giáo chủ nhiệm xoáy
BUỒN ƠI LÀ SẦU!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:05 AM
chán đời mún die lun
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:06 AM
Học vs 9B 4 năm rồi, lưu giữ trong lòng biết bao nhiêu kỉ niệm đáng yêu,
đáng quý. Nhưng ngày hôm nay, vì một hành động khó chịu của các bạn,
súp thấy buồn lắm!
Mà buồn vì sao thì có trời biết đất biết chứ súp không biết!
Súp cũng chịu với những cảm xúc quái thai lai quái vật của mình.
Buồn quá!
Tự nhiên lại nghĩ: nếu ngày trước, mình học Lê Lợi thì sẽ thế nào???
Chẳng phải lần đầu nghĩ đến việc này. Có những lúc chán nản, súp cũng
muốn rút hồ sơ, chuyển về Lê Lợi!
Nhưng sự thật thì vẫn học ở Đồng Giao đấy thôi!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:06 AM
Mình muốn giữ lại đây một chút kỉ niệm, một chút yêu thương
để mai này, khi chúng ta gặp lại, chúng ta vẫn còn dành tình cảm cho nhau,
cho mỗi thành viên của 9B.
Mình muốn lưu lại mãi nụ cười rạng rỡ của các ấy
để mai này, nó sẽ trở thành động lực để mình bước tiếp.
Tương lai của mình, là do mình quyết định,
mình không muốn và mọi người cũng không thể can thiệp.
Hãy để mình lưu lại trong kí ức một người bạn đáng yêu
chứ không phải một kẻ xoè tay chỉ đạo mình phải học kái này, kái kia!
Không ai có quyền can thiệp vào những ước mơ
của mình, cũng không ai có đủ tư cách ép buộc mình phải học ban này ban kia.
Ngay cả bố mẹ, họ cũng luôn để cho mình quyết định.
Mình không thể là bạn và bạn cũng không thể là mình.
Đơn giản, chúng ta là bạn bè!
Thật may mắn khi trong vô vàn xác suất của cuộc sống
chúng ta gặp nhau, học cùng lớp và trở thành bạn.
Nhưng cuộc sống không phải là một đại lượng cố định
mà luôn biến thiên.
Chúng ta là hai con người độc lập
có niềm vui, nỗi buồn riêng,
có hạnh phúc, nụ cười riêng
Và đương nhiên, mỗi người cũng chọn cho mình một con đường của riêng mình
Hãy mỉm cười và luôn nhớ về mình như một kỉ niệm
một người bạn
và nếu có thể, hãy nhớ về mình như một kí ức luôn làm bạn bật cười.
YÊU MỌI NGƯỜI
Love forever and ever
Ai đó đã làm mình thấy buồn, dù không biết vì sao???
Ai đó đã làm mình rất giận, dù chẳng muốn giận chút nào:D
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:08 AM
Một ngày mệt mỏi!
Bài thi chả ra gì
Những điều mà lòng mình muốn nói thì kái cơ miệng
nó chẳng muốn nói ra chút nào!
Ko muốn học
Ko muốn chơi
Ko muốn ăn
Ko muốn uống thuốc
Và mệt
Nhưng ko muốn, ko đc và ko thể khóc
khóc vì kái j nào....
Trèo lên giường
đắp chăn....chìm vào cõi vô thức
Nước mắt lại rơi
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:09 AM
Quét nhà- đó là công việc buồn tẻ mà
ngày nào tôi cũng làm đi làm lại nhiều lần.
Tôi thường chỉ quét nhà bằng một tay, còn tay kia....
ĐÚT TÚI....
Mẹ tôi nói nhìn tôi thật ngứa mắt
nhưng tôi không muốn khom mình để quét nhà
Cũng như không bao giờ cúi đầu
trước ai hay bất kì điều gì trong cuộc sống.
Bạn có thể nói tôi cứng đầu cứng cổ...
Nhưng không ai có thể nói tôi sai
vì mỗi người có một cách nhìn nhận cuộc sống của
riêng mình.
Hãy luôn là chính mình..................
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:10 AM
Có lẽ bởi tôi được sinh ra trên mảnh đất Nam bộ
tràn ngập ánh nắng mặt trời...
Nên tôi sợ ghê gớm cái lạnh nơi xứ Bắc ...-quê hương tôi.
Cái lạnh khiến tôi như rơi vào tuyệt vọng,
vào cô đơn...
Cái lạnh khiến trái tim tôi
như chìm trong giá băng, lạnh lẽo...
Nó khiến lòng tôi tràn ngập những hoài niệm.
Đau...
Người ta thường trông chờ một vòng tay
ấm áp sẽ sưởi ấm cho mình trong tiết trời
lạnh giá....
Nhưng tôi sẽ gắng tìm cho mình một
mảnh đất tràn ngập ánh nắng....
Ánh nắng nhẹ nhàng mà ấm áp
sẽ bao bọc lấy tôi trên mọi nẻo đường....
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:10 AM
Con người ta sinh ra để nhìn về phía trước...
Nhưng sao trái tim không khỏi ngoảnh lại phía sau...
Để đau đớn, thất vọng!
Nhiều khi ta luôn luôn cố gắng...
Để cuối cùng thất vọng về mọi thứ,
về cả chính bản thân mình.
Nếu có thể, bạn hãy bước đi mà đừng bao giờ ngoảnh lại.
Cho dù quá khứ vui hay buồn... cô đơn hay
hạnh phúc...
Nếu quá khứ có hình ảnh người mà
bạn yêu thương...
người mà bạn kính trọng...
người luôn làm bạn cười
thì bạn càng phải nhìn về phía trước.
Bởi kí ức, bởi hoài niệm sẽ chỉ làm cho bạn đau đớn,
xót xa.
Hãy mỉm cười, dù chỉ là giả dối
và luôn nhìn về phía trước
Bạn nhé!!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:11 AM
Tôi rất ghét những cơn mưa
phùn của mùa đông lạnh giá. Những cơn mưa rả rích
dường như bất tận, như không bao giờ ngớt.
Những cơn mưa
cũng như những nỗi buồn. Không ào ạt
không dữ dội,
nhưng....
nó cũng dai dẳng,
làm con người ta kiệt sức.
Có những nỗi buồn không gì có thể lấp đầy...
Nhưng mỗi chúng ta sẽ luôn hi vọng
cũng như những con thuyền trong mưa..
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:12 AM
Tôi vẫn thường nghe anh 2 tui dạy rằng: làm việc j cũng đừng nên cố quá
mà quá cố thì KHỔ...
Nhưng đến hum nay tui mới thực
sự thẩm thấu được cái triết lí
trong câu nói nổi tiếng ấy...
Hic..
Hum nay kt nhảy xa...
Tui cởi giày ra oy nhảy....
hic... đc coá 3 điểm mà đau ết cả chân...
Vì thế tui thực sự khuyên các pạn. Coá lam j thì cũng cố
vừa thui, kẻo hỏng cả đời...
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:12 AM
Mắc cái chứng jjjj mà hôm nay nhức đầu zậy cà????
Aaaaaaaaaa.............
TRỜI UJ!!!!!!!!!!!!!
Hic...........
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:13 AM
Tôi rất thích ăn kẹo ngọt, nhất là khi buồn!!!!!
Có lẽ tôi cần một chút ngọt cho cuộc sống,
một chút niềm tin,
một chút hi vọng,
một chút ngọt ngào, yêu thương, chăm sóc.
Con người ta thực sự ko fải siêu nhân,
ko thể lúc nào cũng cô độc,
cũng buồn một mình, vui một mình.
Hãy tim cko mình một chút ngọt ngào trong cuộc sống,
BẠN NHÉ!!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:14 AM
Mùa đông đến mang theo cái giá lạnh len lỏi vào từng góc phố,
từng mái nhà.
Gió rít từng cơn lạnh buốt.........
khiến con người ta bất chợt thèm cái
cảm giác được yêu thương, được ôm ấp,
được vỗ về.
Ngồi trước màn hình vi tinh trong một buổi tối giá
rét như hôm nay, tôi bỗng thèm ghê gớm
cái làn nắng mai ấm áp của miền Nam...
Nơi mà tôi đã xa cách 5 năm....
NHỚ!!!!!!!!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:14 AM
Nước mắt không khiến ta vui, cũng chẳng khiến ta vơi đi nỗi buồn........
Nhưng sao tôi vẫn cứ khóc!!!!!!!??????/
Khóc vì đau, khóc vì buồn, khóc vì hờn, khóc vì giận.....
Khóc vì tuyến lệ cứ tiết nước mắt thôi!!!!!!
Khóc vì thấy cuộc sống, thấy bản thân mình thật
vô nghĩa,,,,,,,,,,,,
Những lời ấy sao cứ xoắn chặt lấy tôi, làm tôi đau.
Để rồi bất chợt lại vang lên tiếng cười chua xót dưới làn nước mắt........
đau, xót, buồn, tủi. Tieng cười nghe sao lạnh buốt...........
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:14 AM
uộc sống bắt đầu từ lúc con người ta sinh ra cko đến khi tháng năm ngừng trôi, hiện tại lùi bước_ con người ta bước vào cõi vĩnh hằng.
Tôi cũng vậy!!
Tôi cũng sinh ra, cũng cất tiếng khóc chào đời, cũng là
một con người, cũng biết nghĩ suy.
Nhưng từ nhỏ, tôi đã thích đến trường.
Ở trường, tôi có cảm giác đc chở che, đc yêu thươg, được tôn trọg.
Ở trường, tôi được bạn bè quý mến!
Gần chín năm cắp sách đến trườg, tôi thực sự hiểu đc giá trị của
tình bạn,của mái trường.
Hình ảnh các bạn luôn làm xao xuyến tâm hồn tôi, luôn giúp tôi
mỉm cười trước những khó khăn trog cuộc sốg.
Gia đình đối với tôi chẳng là gì khi so sánh với các bạn.
Nó chỉ làm tôi buồn, thất vọng, chán chường, và mất đi nghị lực sống,
mất đi mục tiêu phấn đấu.
Họ chỉ biết làm tổn thương tôi,
nghe những lời mà họ nói, tôi thực sự ước mog rằng mình ckưa bao giờ tồn tại.
Họ hãy ko sinh ra tôi,
hãy giết chết tôi,
chứ đừng bao giờ làm tổn thương tôi như thế!
Làm ơn...
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:15 AM
He he
Hum nay lên trườg xem văn nghệ... cũng hay
Akak....
Đầu tin là lớp 9A... Kể ra cũng hay ra fít. Ckỉ hơi tội nghiệp cko
bạn bình ack ack (có vẻ mún khóc đến nơi mà cứ phải cười mỉm )
Nhưng thấy hay nhất zẫn là lớp B ( lớp tui đó... Hehe)
Có lẽ tại màu cờ sắc áo nên thấy lớp mình múa đẹp wa' trời . Pài hát thì ý nghĩa. Hoa sen tháp mười. Kể ra mới thấy pác Hồ ckỉ làm khổ con ckáu. Mấy đứa múa xog mà mồ hôi nhễ nhại. Tự nhin ckạnh lòng thấy thươg thương, iu iu (lớp mình mà ta )
Ckỉ mỗi tội lớp lười nên đội hình ít wa' (hôg sao Zẫn đẹp)
Lớp C thì pôi pác nền văn minh thế giới.
Lơp D thì không nói đc j (tại đag ăn bim bim đó ).
Uhm lớp đó múa pài gì gí mà Mường Tè (hổng nhớ rõ lém nhưng mất vệ sinh wa' má ơi)
Lớp E ckơi môđen váy da cam, wần đen (ack ack)
Lớp G thìa ckẳg tkấy hay.
Nói túm lại lớp mình là hay nhất cka uj.
I LOVE MY CLASS_ 9B FOREVER
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:15 AM
Mệt mỏi và chán nản, tôi bước đi trên con đường dài tưởng như vô tận.
Cuộc sống nhiều lúc thực sự quá khó khăn, khắc nghiệt.
Khiến con người ta chỉ muốn buông xuôi.
CHÁN NẢN!
Câu chuyện muôn thủa của mọi thế hệ học sinh.
BUỒN BỰC!
Tâm trạng bi đát của những con người phải sống.
Tạo hoá ơi! Sao quá khắc nghiệt!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:16 AM
Tôi bước đi trong nỗi buồn, nỗi buồn đến xót xa.
Tôi cất tiếng gọi anh trong vô vọng.
Anh đã đi rồi? Thật ư??
Cuối cùng thì tôi cũng chỉ là một con bé vô tư. Ko hơn, ko kém
Tôi cứ đi cko đến khi nào ko đj được nữa.
Tôi ngồi gục xuống, hai tay thu lại ôm lấy bản thân,
Chẳng co j dành cko tôi trên thế giới này...
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:16 AM
Phía sau một cô gái là những nỗi nhớ xếp thành dãy.
Những nỗi nhớ xếp trong chiếc vali để nhâm nhi trên hành
trình sẽ rất nhiều đêm thức trắng cô đơn. Những nỗi nhớ
để sinh sôi thêm nhiều nỗi nhớ.
Những nỗi nhớ vun góp nên tâm hồn sống động, tinh tế của một cô gái.
Nhưng những điều quan trọg ko nằm ở phía sau mà là ở tương lai phía trước. Cho dù phía sau là vực thẳm, là một tâm hồn bị tổn thương nhưng tương lai rộng mở sẽ vẫn chào đón những cô gái dũng cảm.
HÃY VUI LÊN, BẠN NHÉ!
Han_Dong_Sub
19-05-2011, 11:17 AM
Nhung ki uc ve ban la qua dep de toi co the quen...
Nhung ki uc ve ban la qua dep de toi roi nuoc mat moi khi nho ve,,,
Nhung ki uc dep de cua tuoi hoc tro...
quen sao duoc....
quen sao duoc.........
cac ban cua toi...................................
Hinh anh cac ban luon hien huu trong hanh trang cho toi buoc vao doi, buoc vao cuoc song moi day chong gai...........
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.