PDA

Xem đầy đủ chức năng : [64]Lời nguyện cầu lúc hoàng hôn



thduong
16-02-2011, 07:48 PM
Ngày… tháng… năm…
Vũ yêu thương!
Thời gian đã vỡ, Vũ ơi! Những mẩu vụn của hoàng hôn đang tơi tả trong chiều. Cả nỗi đau đớn trong em cũng đang cồn cào, nhức nhố. Em chỉ muốn oà lên, đập phá, cấu xé một cái gì đó cho nát vụn, tả tơi. Dòng người kia và những vòng hoa trắng ấy sẽ đưa anh về đâu? Em cũng đang đi đâu, những bước đi hẫng hụt, mải mê và ngơ ngác! Em thấy giá lạnh, cô đơn. Anh bỏ em đi đâu? Em có ngờ đâu lầu gặp gỡ ấy là lần sau cuối. Em đã giận dỗi, đã vùng vằng. Em cứ nghĩ đơn giản như bao lần khác: Anh đi rồi anh lại về… Trời ơi Vũ, sao anh lại chọn đúng ngày buồn bã nhất ấy để ra đi? Trái tim em đang vật vã vì đau thương, vì day dứt. Em đã thật ngốc nghếch và không phải với anh. Lúc nào em cũng thế, trong khi trái tim anh lại độ lượng và bao dung biết mấy.
Cha mẹ và người thân lay gọi anh bằng những tiếng khóc than xé ruột. Chỉ mình em là không được như họ. Có ai biết em là gì của anh đâu. Anh đã hứa đưa em về thăm cha mẹ để em trổ tài nội trợ và tính ngoan hiền. Anh còn tưởng tượng ngày cưới của chúng mình, một ngày thật lộng lẫy và hạnh phúc. Em đã vội vã mơ cho mình những giấc mơ chật ních ảo ảnh tươi đẹp. Anh chưa kịp thực hiện dự định của mình thì đã xa em. Có bắt đền anh thì cũng quá muộn rồi. Em đành chấp nhận làm một kẻ xa lạ, nhỏ bé giữa đám tang anh, dù biết rằng: Em chỉ cần lao đến, qùy xuống chân mẹ anh mà nức nở: “Mẹ ơi, con là người yêu của anh ấy, là con dâu của mẹ”, thì lập tức, người ta sẽ cắt cho em một dải khăn trắng, sẽ dìu đỡ em mỗi lúc vì đau đớn mà em ngất đi. Vâng, chỉ cần em dũng cảm lên một chút, linh hồn anh sẽ được an ủi. Sự dằn vặt nơi em sẽ được thanh thản, nhẹ nhàng. Nhưng giá như lúc ấy em có thể qùy xuống chân mẹ anh mà khóc! Người ta không thể làm được tất cả những gì mà mình muốn và biết trước được những gì đã đến. Nếu không thì buổi chiều đó em đã nhất định không cho anh đi, nhất định níu giữ anh lại bên mình bằng tình yêu, bằng sức mạnh của trái tim con gái. Anh đâu biết được rằng em yêu anh nhiều lắm.
Đừng trách em nghe Vũ! Em phải đợi chờ người cuối cùng ra về, đợi chờ cho chiều loang tối mới dám qùy bên mộ anh mà vật vã, đau đớn. Vũ ơi, mau tỉnh dậy. Hãy dắt em ra khỏi nơi này. Em cần có anh, cần tình yêu của anh. Đừng hiện về làm một oan hồn để trêu em. Lẽ ra em sẽ được làm một cô dâu trong ngày cưới của hai đứa, ngày mà anh hứa sẽ rải đầy hoa hồng dưới mỗi bước em đi. Trên đầu em sẽ lộng lẫy một chiếc mũ cô dâu chứ không phải là một dãy tang trắng vô hình. Em biết rằng ở nơi nào đó rất xa, anh cũng đang nghe em nói. Cũng không ai viết thư cho người đã khuất như em nhưng chính em lại viết, viết và đốt thành tro tàn trước nấm mồ anh. Cầu mong cho ngọn gió cuốn đi và mang nó cho anh. Cầu mong cho anh những giấc ngủ yên lành và bình an.
Anh luôn bảo rằng: Cuộc đời này hiện thực và nghiệt ngã cả trong mơ. Nhưng dù vậy, em vẫn cứ qùy xuống nơi đây, chắp tay và nguyện cầu cho một điều kỳ diệu mà em tin là có thể…
Vĩnh biệt anh!


http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin3.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?OC9lYy84ZWMwNGQ4ZGIxMzRhYTE2ZTA5ODE2M2IyNGM5Z mZkZS5cUIbaBmUsICDN8TeG7kWkgdMOsWeBmggY2hp4WeBdUng BdSBcUIbaBxrBhIGJheXxMw6JcUIbaBIENo4WeBqlWeBiBI4We BqjaXwxfDE

thduong
16-02-2011, 08:30 PM
Các bạn đọc xong vui lòng cho minh xin một tí ý kiến nhé!!!

VenusBelly
17-02-2011, 09:29 AM
trời ạ
đọc xong mà đau hết cả mắt rồi

thduong
17-02-2011, 07:10 PM
Sao thê? Bài viết này thế nào hả các bạn????

OldCat
19-02-2011, 02:13 AM
0.o oh mon dieu!... Mắt em đã hỏng nặng thì chớ....
Nhưng mà tội nghiệp người viết lắm chắc xúc động quá không kịp chỉnh!

mynkiu
19-02-2011, 08:56 AM
trời em đọc mờ mắt mới xong. thư tình buồn quá. hém bít thật hay đùa đây hịc

Emmerald
22-02-2011, 11:13 PM
Đây là một bài dự thi trên báo, đã đc post rất nhiều ở các trang web khác rồi. Bạn có chắc nó là của mình không ? Vì đây là cuộc thi do chính bạn sáng tác chứ không phải sưu tầm thư hay bạn à .