huongduongxanh
04-02-2011, 12:24 PM
Anh !
Ở đây trời lạnh lắm anh à !
Đêm qua em đã suy nghĩ rất nhiều. Và đêm nay cũng thế. Em k rõ mình đang nghĩ gì nữa, tất cả cứ rối rung hết lên.
................... Em khờ lắm phải không anh? ...................
Sao anh lại cho em sự hy vọng rồi vô tình dập tắt nó đi. Anh biết mà, những gì em dành cho anh là chân thành. Em chưa bao giờ lừa dối.
.................... Hay tại em chăng? ....................
Quá tin, quá hy vọng vào những lời anh nói để rồi sự vô tình của anh một lần nữa lại làm em đau. Những lần trước cũng thế.
.................... Vì em còn yêu? ...................
Em không dám thừa nhận điều đó. Em sợ vết thương lại lún sâu hơn.
Anh có biết đã bao nhiêu lần anh dùng lời nói làm tổn thương em không?
Làm sao anh biết được chứ
Đúng rồi.....
Làm sao mà anh biết được. Có bao giờ em nói đâu. Em chỉ âm thầm nuốt nó vào tim.
...........Và cười.................
Cười để anh thấy em vui. Và anh sẽ không phải bận tâm nữa. Em không muốn anh buồn vì em. Không muốn cản trở chuyện riêng của anh. Không muốn anh phiền lòng. Em không muốn.
Em chỉ mong mụ cười ấy mãi trên gương mặt anh thôi.
Anh biết không, lúc anh cười nhìn đáng yêu lắm đó.
Nụ cười vô tư của anh làm tim em đau. Em muốn anh cười nhưng lại không muốn thấy nó. Vì em không đủ tự tin rằng mình sẽ không bật khóc.
Đã có lúc em muốn xoá hết, xoá tất cả về anh. Nhưng rồi, em không thể.
Giá như em không quen biết anh. Giá như em không yêu anh đến vậy. Giá như tất cả chỉ là một giấc mơ thôi thì có lẽ sẽ tốt hơn.
Em thấy trong hình anh và người đó tay trong tay rất hạnh phúc. Thật sự lúc đó em không suy nghĩ gì được nữa. Điều đó em đã biết là sẽ đến nhưng không ngờ nó lại đến nhanh vậy.
Có lẽ em đã làm phiền anh quá nhiều.
Em xin lỗi.........
Nếu như em ngủ sớm thì có lẽ em sẽ không thấy đâu nhỉ. Nếu em không thấy, liệu anh có nói với em không?
Mà cũng không cần anh phải nói đâu, trước sau gì em cũng biết mà.
Vậy tại sao anh lại cho em hy vọng?
Anh thương hại em hả?
Em đáng thương hại vậy sao?
Anh thật vô tình.
Hay anh thấy em đáng bị như vậy?
Em đã không nghe máy lúc anh gọi vì em không biết phải nói gì cả.
Hỏi anh người trong hình đó có phải người yêu mới của anh không hả?
Có lẽ không nên.........
Nhắn cho anh vài tin lạnh lùng cho anh an lòng, rằng em vẫn tốt, vẫn bình thường.
Thế thôi........
Giờ cả hai chúng ta đang đi trên hai con đường khác nhau, có lẽ chúng sẽ k bao giờ giao nhau đâu. Từ nay em sẽ đứng nhìn anh bước đi trên con đường riêng của anh. Em sẽ không quên anh nhưng sẽ không để anh làm em đau thêm nữa đâu.
Em cũng không hy vọng gì anh đọc được những dòng này. Em sợ mình lại bị lung lay một lần nữa. Em đang cố gắng tìm lại mình trong sự giá lạnh của con tim. Không yêu thương. Không còn hy vọng.
Đừng thương hại em, anh nhé!
http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?MjAxMC8xMS8zMC9mLzMvInagaMEZjM3MTk0Mjk1NjBkMzMwZT hmNmY3YTQwNDJkNzA5N2QdUngWeBXAzfFNhWeByBUYSBM4WeBq 3WeBmmUsICgSW18SOG7kyBOZ-G7jWMgSMOgfHRydWV8Mw
................Chắc bởi vì người đã hết yêu em rồi............
Ở đây trời lạnh lắm anh à !
Đêm qua em đã suy nghĩ rất nhiều. Và đêm nay cũng thế. Em k rõ mình đang nghĩ gì nữa, tất cả cứ rối rung hết lên.
................... Em khờ lắm phải không anh? ...................
Sao anh lại cho em sự hy vọng rồi vô tình dập tắt nó đi. Anh biết mà, những gì em dành cho anh là chân thành. Em chưa bao giờ lừa dối.
.................... Hay tại em chăng? ....................
Quá tin, quá hy vọng vào những lời anh nói để rồi sự vô tình của anh một lần nữa lại làm em đau. Những lần trước cũng thế.
.................... Vì em còn yêu? ...................
Em không dám thừa nhận điều đó. Em sợ vết thương lại lún sâu hơn.
Anh có biết đã bao nhiêu lần anh dùng lời nói làm tổn thương em không?
Làm sao anh biết được chứ
Đúng rồi.....
Làm sao mà anh biết được. Có bao giờ em nói đâu. Em chỉ âm thầm nuốt nó vào tim.
...........Và cười.................
Cười để anh thấy em vui. Và anh sẽ không phải bận tâm nữa. Em không muốn anh buồn vì em. Không muốn cản trở chuyện riêng của anh. Không muốn anh phiền lòng. Em không muốn.
Em chỉ mong mụ cười ấy mãi trên gương mặt anh thôi.
Anh biết không, lúc anh cười nhìn đáng yêu lắm đó.
Nụ cười vô tư của anh làm tim em đau. Em muốn anh cười nhưng lại không muốn thấy nó. Vì em không đủ tự tin rằng mình sẽ không bật khóc.
Đã có lúc em muốn xoá hết, xoá tất cả về anh. Nhưng rồi, em không thể.
Giá như em không quen biết anh. Giá như em không yêu anh đến vậy. Giá như tất cả chỉ là một giấc mơ thôi thì có lẽ sẽ tốt hơn.
Em thấy trong hình anh và người đó tay trong tay rất hạnh phúc. Thật sự lúc đó em không suy nghĩ gì được nữa. Điều đó em đã biết là sẽ đến nhưng không ngờ nó lại đến nhanh vậy.
Có lẽ em đã làm phiền anh quá nhiều.
Em xin lỗi.........
Nếu như em ngủ sớm thì có lẽ em sẽ không thấy đâu nhỉ. Nếu em không thấy, liệu anh có nói với em không?
Mà cũng không cần anh phải nói đâu, trước sau gì em cũng biết mà.
Vậy tại sao anh lại cho em hy vọng?
Anh thương hại em hả?
Em đáng thương hại vậy sao?
Anh thật vô tình.
Hay anh thấy em đáng bị như vậy?
Em đã không nghe máy lúc anh gọi vì em không biết phải nói gì cả.
Hỏi anh người trong hình đó có phải người yêu mới của anh không hả?
Có lẽ không nên.........
Nhắn cho anh vài tin lạnh lùng cho anh an lòng, rằng em vẫn tốt, vẫn bình thường.
Thế thôi........
Giờ cả hai chúng ta đang đi trên hai con đường khác nhau, có lẽ chúng sẽ k bao giờ giao nhau đâu. Từ nay em sẽ đứng nhìn anh bước đi trên con đường riêng của anh. Em sẽ không quên anh nhưng sẽ không để anh làm em đau thêm nữa đâu.
Em cũng không hy vọng gì anh đọc được những dòng này. Em sợ mình lại bị lung lay một lần nữa. Em đang cố gắng tìm lại mình trong sự giá lạnh của con tim. Không yêu thương. Không còn hy vọng.
Đừng thương hại em, anh nhé!
http://static.mp3.zing.vn/skins/default/flash/player/mp3Player_skin8.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog/?MjAxMC8xMS8zMC9mLzMvInagaMEZjM3MTk0Mjk1NjBkMzMwZT hmNmY3YTQwNDJkNzA5N2QdUngWeBXAzfFNhWeByBUYSBM4WeBq 3WeBmmUsICgSW18SOG7kyBOZ-G7jWMgSMOgfHRydWV8Mw
................Chắc bởi vì người đã hết yêu em rồi............