pe' tũn
05-10-2010, 02:28 AM
trời mưa to....!!!!
....cũng như em đag khóc....
Khóc....thật nhìu....
tâm trạng hum nay thật lạ...
đôi bàn chân cứ bước đy...
để rồi nhận ra trước mắt
là con đường wen thuộc...
đứng nhìn con đường rất lâu...
phai nhòa hết rồi...
anh àh....
...lâu rồi mới mở miệng gọi tiếng này....
vậy mà vẫn thấy wen thuộc wá !
nhớ anh quá...!!!
a àh....e thấy đau wá...
...............e lại ngã rồi.............
bóng tối lại vây lấy e rồi.........!!!
anh hiện ra đy....
hiện ra để wan tâm e đy....
để cười với e đy...!!!
hay là...anh mag e đy lun đy...
đy đến cái thế giới xa xôi của anh đó....
còn hơn là ở lại đây....
có nơi nào là bình yên...
...để e bước tới đâu...!
đừng....đừng.... ai chạm vào tui nữa....
tránh xa ra đy.....
đừng....đừng....đừng... ai nói thêm 1 lời yêu thương nào
với tui nữa...!!!
tui chỉ cần anh thôi
tui chỉ cần anh thôi
tui chỉ cần anh thôi
anh đến gần hơn chút nữa đy....
để e nhìn anh gần hơn....
để anh ko wá xa tầm với của e....
mà giờ đây...a cũng chỉ là cơn gió nhẹ...thoảng wa thôi...
còn đâu nữa.....vi` anh đã chết rồi....
chết....là đồng nghĩa với việc anh sẽ đy về 1 nơi xa xôi khác.....
...chỉ còn mỳk em...
...bơ vơ...
...lạc lõng...
eM ghÉt aNk...eM hẬn aNk...
Nhưng em cũng rất yêu ank...và nhớ ank...
Chính ank là người đã kéo em ra khỏi biển khổ cuộc sống...
Đưa em đến 1 thế giới khác...
1 thế giới hạnh phúc
...luôn có ank bên cạnh
Đó chính là thiên đường hạnh phúc của em và ank...
Nhưng rồi 1 ngày kia em ko còn được thấy những dòng tin nhắn từ ank nữa...
Cả 1 cú điện thoại cũng ko
Em bắt đầu sợ hãi...
Sợ sẽ hok còn được thấy ank...
Sợ sẽ mất đi ank...
).
Và...rồi...thì...điều em sợ nhất cũng đã tới...
Chỉ 1 câu nói "Sorry" thế thôi...
Mà đã lấy đi biết bao giọt nước mắt...
ank đi mà chỉ để lại 1 trái tim đã bị tổn thương...
Khóc trong sự đau đớn...
bùn bã...
tuyệt vọng...
Đến khj em ngủ thiếp đi...
Trong giấc mộng, em lại nhớ đến "người"...
Nhớ những hôm chiều mưa,
Có ank bên cạnh...
rồi ank hỏi em : ' sao chiều rồi mà em chưa về ' ???...
cảm thấy cảm giác được ank quan tâm như vậy em cảm thấy rất vui ...
rồi được bước đi cùng ank trên con đường...
Nhớ...nhớ lắm những cảm giác thân wen khj xưa...
Nhưng khi giật mình tỉnh giấc....
...mới hay là giấc mộng...
...cảm giác khj xưa,bây giờ còn đâu...
Một mình lặng lẽ bước qua cơn đau...
Vì bạn bè...
...vì gia đình...
...em sẽ tập đứng lên...
em sẽ gạt đi những giọt nước mắt...
...để còn mỉm cười với đời...
ngày a đến
e ngỡ mình là người h/p nhất
cuộc sống đã ban a cho e
sẽ yêu thương e đến hết đời
thế nhưng cuộc sống...ko
[ko bao h] như e ngĩ
a đã bỏ lại e
đúng cái lúc mà e cần a nhất
e qen a
e bõ qa sự bất đồng từ gia đình
e bõ qa những lời nói của mọi ng về e
[1 đứa con gái ko trong sạch]
nhưng e mặt kệ
e bõ qa tất cã vì e biết [e cần a]
thế nhưng a đã buông e
khi mọi ng bàn tán về a
[a hèn nhát lắm]
nhưng
e lại hèn nhát hơn
e đã chọn cái chết [khi mất a]
e trốn tránh tất cã
nhưng cuộc sống đã ko cho e dừng lại
e tự hỏi lúc e gần kề cái chết
a ỡ đâu??
a đang làm gì???
[a đang vui cùng ng ta]
e làm dậy có đáng
[đáng ko]
thời gian đó e sống trong đau đớn
trong điên dại
khóc..khóc mãi..rồi lại cười lớn...
....rồi lại khóc...
1 cuộc sống vô vị [qá vô ngĩa]
e tự hõi
trong lúc đó
có bao h..hay có khi nào
a ngĩ đến e chưa
a nhớ tới e ko
a chịu nhìn e 1 lần nào chưa
[chưa từng]
sau khi e tìm lại dc chính mình
e sa vào ăn chơi...nhãy nhót
trớ trêu
lúc này a lại nhìn về e
a ct ng yêu cũng..qay về bên e...
[khốn thậc]
còn e ct 3 ng đang qen..mà đón nhận a
[cũng khốn nạn thậc]
đúng là cái thói đời ngày nay...
e qên đi tất cả
e ngĩ đến a
e vẽ ra cái h/p cho mình
mà e từng cho là h/p nhất đời mình
thế nhưng a đã bóp nát hết tất cã
ngày đầu qen nhau a đã rũ e đi [nt]
ngày thứ 2 a đến xin tiền e
ngày thứ 3 thì bảo e tặng qà cho a
......
e tự hõi a qen e
hay qen cái *** qen cái tiền bạc danh vọng ấy
e biết-e thừa biết
mình đang bị lợi dụng
nhưng e vẫn im lặng
e tự hõi nên tiếp tục làm con rối của a
tiếp tục yêu a và giã vờ ko hay biết
hay e sẽ buông a ra
thoát khõi cái trò chơi tình ái đầy nước mắt này
e nên làm gì
làm gì đây????????
buông e sẽ buông
nhưng có 1 điều e thậc sự mún nói cho a nge
e luôn [luôn] iu a
[a của cái ngày xưa ấy]
[a của tháng trước kia]
sao ko phãi là giấc mơ nhĩ
vì sự thậc đau qá
thậc sự bây h
e ko thễ lấy lại dc [hương thơm của lòng minh]
Mưa..
Tí tách..
Tí tách..từng hạt đan xen nhau..
Rơi..
Rồi..vỡ tan tành..
Bên hiên..mưa phùn giăng kín lối..
..Trong phút giây ấy..
Phút giây ngắm mưa..em bỗng suy ngẫm lại mọi việc..
..Có người từng nói..
Khi yêu..khoảng cách xa nhất không phải sống và chết mà là gần nhau mà không hiểu nhau..
[Vậy..mình xa nhau lắm..anh nhỉ..?]
Khi yêu..khoảng cách xa nhất không phải là khoảng cách địa li mà là khoảng cách trái tim..
[Vậy..mình xa nhau lắm..anh nhỉ..?]
Khi yêu..khoảng cách xa nhất không phải là trước mắt mà mến nhau mà không giữ được..
[Vậy..mình xa nhau lắm..anh nhỉ..?]
Đã lâu rồi..em chưa tắm mưa..
Có lẽ..không tắm..vì em không cần giấu nước mắt dưới mưa..
Em lại đi dưới mưa..
Mặc trời đang gào thét điên cuồng trong những hạt mưa..
Mưa nhẹ nhàng thấm ướt áo em..
Nhưng..em không hề lạnh..
Không hề lạnh..hay em không còn cảm thấy lạnh..?
Khi..nỗi đau con tim giờ còn lạnh hơn..
Từng hạt mưa..vỡ òa..
Như trái tim..đang tan vỡ..dưới mưa..
Liệu trên thế gian này..có miếng băng keo nào..dán nỗi đau thương trái tim..?
Sau cơn mưa..mọi người nói..sẽ có cầu vồng..
Vậy..em chờ hoài..chờ hoài trong cơn mưa khổ đau..
Nhưng..cầu vồng không hiện ra..?
Chỉ là màn đêm u tối..không bóng người..không âm thanh..không gì cả..chỉ mình em..
Mình em thôi..
Em ôm đau thương vào lòng..giấu nơi sâu nhất trái tim..
Để một ngày xuân xanh xa xăm..
Em ôm tất cả đốt cháy..yêu thương..
Ngày ấy..anh ôm em đặt lên những giấc mộng hoa anh đào..
Loài hoa vĩnh cửu..
Để ngày nay..em quay về chốn cũ..
Gốc héo..cành tàn..hoa ủ rũ một thời..
Yêu thương cũng tàn theo..mộng hoa..
Em cười điên dại trong giấc mộng..
...Mộng hoa...
Em suốt một thời ngu dại..tin vào mộng hoa..
Để hoa tàn..tình héo theo hoa..
Giờ đây còn gì ngoài vết thương khắp trái tim..
Anh từng nói: "Anh sẽ dùng bàn tay đầy vét thương này xé nát và chém đứt đau thương và nỗi khốn khổ cho em..!!"
Nếu..lời hứa..còn tồn tại..như giấc mộng hoa..
Anh..hãy tự xé nát và chém nát mình đi...
Vì..anh chính là nỗi thống khổ cuối cùng..và duy nhất của em..!!
..Nhưng..
Chưa bao giờ..em hận anh cả..
Chưa bao giờ..em hận kẻ đã cho em hạnh phúc..rồi nhẫn tâm chà đẹp tất cả..vì anh đã cho em..anh có quyền..lấy lại..
Chưa bao giờ..em hận kẻ chưa cho em lấy yêu thương mà đã khiến tim em vỡ nát vì yêu..
Chưa bao giờ..em hận kẻ đã gieo cho mầm móng của nỗi nhớ và cả nỗi đau..
[CHƯA BAO GIỜ..!!]
Dẫu hôm nay đây..tất cả yêu nhớ anh..đã là máu và nước mắt trong em..thì..em cũng chẳng oán than..
Bởi..như vậy..em không thể quên anh..!!
Không quên..nhưng..cũng không hẳn..là sẽ nhớ..
Em gửi đi những nhớ thương vào cánh hoa của yêu thương..
Mong chúng mãi ngủ vùi..đừng bao giò rực rỡ nở rộn..
Hãy ngủ vùi đi..đừng tỉnh dậy cho yêu thương tỉnh giấc..để chúng ồn ào đánh thức cả dau thương đang ngủ quên dần trong em..
Ai cũng dạy em rằng..một năm có 12 tháng..một tháng có 30 ngày..một ngày có 24 tiếng..một tiếng có 60 phút..một phút có 60 giây..
Nhưng..không ai dạy rằng..trong suốt 12 tháng..trong suốt 365 ngày..trong suốt 8760 tiếng..trong suốt 525600 phút..trong suốt 31536000 giây..ấy không được phép nhớ anh..
Để em nhớ anh..nên giờ em mới đau thế này..
Nhưng..chưa bao giờ em hối hận..
Bởi tình yêu..thì không có từ [hối hận]
Viết cho những gì đã wa
viết cho 1 người cũng đã xa
viết cho anh,cho em,cho cả 2 chúng ta
Vẫn biết là chúng ta ko cùng đi trên 1 con đường
Vẫn biết giữa chúng ta ko có 1 QK
Vẫn biết là do em hững hờ
Nhưng........
Đâu fải chỉ riêng 1 mình anh đau
Đâu fải em là 1 hòn đá
Đâu fải em đâu bít bùn
Chính em
Em cũng bít đau
Em cũng bít bùn
Nhưng........
Nhiều chyện wa'
Nhiều chuyện đến zới em wa'
Em ko thể chia sẽ cho anh đc
Bởi vì
Em ko mún anh fải bùn
Bởi vì
Em lúc nào cũng mún anh cười
Bởi vì
Nụ cười trong em ko còn nữa
Bởi vì
Trong em h` chỉ còn là nước mắt
Cho nên
Em ko mún anh mất đi nụ cười
Anh yêu em
Em hiểu
Em cảm nhận đc
Em bít đc
Em thấy đc
Nhưng.......
Em ko còn là em
Ko còn là 1 ng` anh iu nữa
Ừa thj`
Em thay đổi
Em thay đổi để em ko fải đau nữa
Em thay đổi
Em gượng cười
Em ko cần thương hại
Anh àh
Anh hãy hiểu
Hiểu cho em 1 lần
Quá nhìu nổi đau
Khiến em mất đi niềm tjn vào all
Ừa thj`
Em ko zám gặp anh
Anh bít vì sao ko??
Em sợ gặp anh rồi
Anh cũng sẽ bỏ rơi em 1 lần nữa
Em sợ rồi
Em laj fải khóc.
Ko fải là em ko iu anh
Ko fải thế đâu anh àh.
Anh là người đã thay đổi em
Anh là người đã cho em 1 hp thật sự
Thầm cảm ơn anh
1 người xa rồi.
Em mog anh sẽ tìm đc hp cho mjnh`
Nơi bầu trời này
Nơi bầu trời đen của em
Em cầu nguyện cho anh có 1 hp thật sự
1 ng` iu anh thật sự
Và
1 ng` nào đó iu anh hơn em
Anh nhé.
Sống thật tốt vào
Sống 1 c.s mà em fải ghen tj.
Sống 1 c.s mà em ko bao giờ có đc
"Em không hiểu"
Đó là câu cuối cùng e nói với a, rồi a ra đi, xa e m~ m~. Chỉ vì 1 lý do rất nhỏ nhen: E không xinh = người a đag êw.
E không khóc, không 1 giọt nước mắt nào tuông ra. E chỉ thấy nghèn nghẹn nơi cổ họng, như uống một ly Vodka...
Và e cũng k mong a way đầu lại, "vỳ rằg êw a, là hp khi a cười, kùg 1 ng tốt hơn e..."
Hôm nay e về 1 mìh, mưa ướt nhòa, mưa trẳng xóa. Những giọt lất phất trên bầu trời xám kịt. Dòng "nước trời" ấy như đang cuốn phăng đi mọi thứ, kỷ niệm, tình yêw, nụ cười & ánh mắt. Ngày xưa.
E vẫn m0ng mìh sẽ k sao, e sẽ rảo bước về nhà mà k có a. Không sao cả!
Qua rồi...
Hôm nay trời lại mưa... ghét wá, cứ mưa là fải ở nhà, ứ đi đâu được kả.
Chán nản như thế. Nhưng e vẫn xách cây dù ra ngoài.
Em đi dạo!
Như một người quẫn trí, em chợt muốn tìm lại một cái gì đó em rất nâng niu, quý giá.
Trong vô thức.
E nhận ra e đã mất nó. Nhưng e vẫn lầm lủi bước đi, đi m~.
Mưa nhỏ & nhẹ nhưng thấm đẫm cả 1 miền ký ức.
E khẽ run lên, mưa đâu có lạnh hơn.
Chỉ là e k còn ấm áp như lúc trước...
Em lại đưa tay ra khỏi dù, chạm vào cơn mưa, từng giọt, từng giọt...
Mưa cứ như vậy mãi, mỏng manh mà sắc lẹm, cứa vào con tim, chạm vào nỗi đau một cách âm thầm nhưng mãnh liệt vô cùng!
Tại sao những nhạc sĩ, nhà thơ, nhà văn, luôn chọn mưa làm đề tài bất tận khi nói về tình yêu?
Bởi lẽ
mưa luôn nhuốm 1 màu puồn ảm đạm, buồn đến lạ kỳ...
E k fải 1 nhà văn hay 1 nhạc sĩ
Nhưng e cứ thấy thấp thoáng trong mưa
Bóng dáng của anh.............
Anh biết k?
Mưa khóc
Mưa khóc cho e, cho a, cho chúg ta...
Tìh fai nhòa
Ký ức
Như mới đây
Như là ngày hôm qua vậy
Em bước trên 1 con đườg, k có anh, k có vòng tay ấm
Và hôm nay, vẫn thế!
Vẫn những hạt mưa sắc lẹm, cứa vào tim!
Nhưng e m0ng mưa gội rửa đc nhg~ vết nhơ trong tâm hồn e
Để e có thể bìh yên
Sốg 1 ngày không vội
Đón nhận 1 t.yêw mới 1 cáh nhẹ nhàng, bìh thãn...
Như ly cafe ấm trong cơn mưa...
....cũng như em đag khóc....
Khóc....thật nhìu....
tâm trạng hum nay thật lạ...
đôi bàn chân cứ bước đy...
để rồi nhận ra trước mắt
là con đường wen thuộc...
đứng nhìn con đường rất lâu...
phai nhòa hết rồi...
anh àh....
...lâu rồi mới mở miệng gọi tiếng này....
vậy mà vẫn thấy wen thuộc wá !
nhớ anh quá...!!!
a àh....e thấy đau wá...
...............e lại ngã rồi.............
bóng tối lại vây lấy e rồi.........!!!
anh hiện ra đy....
hiện ra để wan tâm e đy....
để cười với e đy...!!!
hay là...anh mag e đy lun đy...
đy đến cái thế giới xa xôi của anh đó....
còn hơn là ở lại đây....
có nơi nào là bình yên...
...để e bước tới đâu...!
đừng....đừng.... ai chạm vào tui nữa....
tránh xa ra đy.....
đừng....đừng....đừng... ai nói thêm 1 lời yêu thương nào
với tui nữa...!!!
tui chỉ cần anh thôi
tui chỉ cần anh thôi
tui chỉ cần anh thôi
anh đến gần hơn chút nữa đy....
để e nhìn anh gần hơn....
để anh ko wá xa tầm với của e....
mà giờ đây...a cũng chỉ là cơn gió nhẹ...thoảng wa thôi...
còn đâu nữa.....vi` anh đã chết rồi....
chết....là đồng nghĩa với việc anh sẽ đy về 1 nơi xa xôi khác.....
...chỉ còn mỳk em...
...bơ vơ...
...lạc lõng...
eM ghÉt aNk...eM hẬn aNk...
Nhưng em cũng rất yêu ank...và nhớ ank...
Chính ank là người đã kéo em ra khỏi biển khổ cuộc sống...
Đưa em đến 1 thế giới khác...
1 thế giới hạnh phúc
...luôn có ank bên cạnh
Đó chính là thiên đường hạnh phúc của em và ank...
Nhưng rồi 1 ngày kia em ko còn được thấy những dòng tin nhắn từ ank nữa...
Cả 1 cú điện thoại cũng ko
Em bắt đầu sợ hãi...
Sợ sẽ hok còn được thấy ank...
Sợ sẽ mất đi ank...
).
Và...rồi...thì...điều em sợ nhất cũng đã tới...
Chỉ 1 câu nói "Sorry" thế thôi...
Mà đã lấy đi biết bao giọt nước mắt...
ank đi mà chỉ để lại 1 trái tim đã bị tổn thương...
Khóc trong sự đau đớn...
bùn bã...
tuyệt vọng...
Đến khj em ngủ thiếp đi...
Trong giấc mộng, em lại nhớ đến "người"...
Nhớ những hôm chiều mưa,
Có ank bên cạnh...
rồi ank hỏi em : ' sao chiều rồi mà em chưa về ' ???...
cảm thấy cảm giác được ank quan tâm như vậy em cảm thấy rất vui ...
rồi được bước đi cùng ank trên con đường...
Nhớ...nhớ lắm những cảm giác thân wen khj xưa...
Nhưng khi giật mình tỉnh giấc....
...mới hay là giấc mộng...
...cảm giác khj xưa,bây giờ còn đâu...
Một mình lặng lẽ bước qua cơn đau...
Vì bạn bè...
...vì gia đình...
...em sẽ tập đứng lên...
em sẽ gạt đi những giọt nước mắt...
...để còn mỉm cười với đời...
ngày a đến
e ngỡ mình là người h/p nhất
cuộc sống đã ban a cho e
sẽ yêu thương e đến hết đời
thế nhưng cuộc sống...ko
[ko bao h] như e ngĩ
a đã bỏ lại e
đúng cái lúc mà e cần a nhất
e qen a
e bõ qa sự bất đồng từ gia đình
e bõ qa những lời nói của mọi ng về e
[1 đứa con gái ko trong sạch]
nhưng e mặt kệ
e bõ qa tất cã vì e biết [e cần a]
thế nhưng a đã buông e
khi mọi ng bàn tán về a
[a hèn nhát lắm]
nhưng
e lại hèn nhát hơn
e đã chọn cái chết [khi mất a]
e trốn tránh tất cã
nhưng cuộc sống đã ko cho e dừng lại
e tự hỏi lúc e gần kề cái chết
a ỡ đâu??
a đang làm gì???
[a đang vui cùng ng ta]
e làm dậy có đáng
[đáng ko]
thời gian đó e sống trong đau đớn
trong điên dại
khóc..khóc mãi..rồi lại cười lớn...
....rồi lại khóc...
1 cuộc sống vô vị [qá vô ngĩa]
e tự hõi
trong lúc đó
có bao h..hay có khi nào
a ngĩ đến e chưa
a nhớ tới e ko
a chịu nhìn e 1 lần nào chưa
[chưa từng]
sau khi e tìm lại dc chính mình
e sa vào ăn chơi...nhãy nhót
trớ trêu
lúc này a lại nhìn về e
a ct ng yêu cũng..qay về bên e...
[khốn thậc]
còn e ct 3 ng đang qen..mà đón nhận a
[cũng khốn nạn thậc]
đúng là cái thói đời ngày nay...
e qên đi tất cả
e ngĩ đến a
e vẽ ra cái h/p cho mình
mà e từng cho là h/p nhất đời mình
thế nhưng a đã bóp nát hết tất cã
ngày đầu qen nhau a đã rũ e đi [nt]
ngày thứ 2 a đến xin tiền e
ngày thứ 3 thì bảo e tặng qà cho a
......
e tự hõi a qen e
hay qen cái *** qen cái tiền bạc danh vọng ấy
e biết-e thừa biết
mình đang bị lợi dụng
nhưng e vẫn im lặng
e tự hõi nên tiếp tục làm con rối của a
tiếp tục yêu a và giã vờ ko hay biết
hay e sẽ buông a ra
thoát khõi cái trò chơi tình ái đầy nước mắt này
e nên làm gì
làm gì đây????????
buông e sẽ buông
nhưng có 1 điều e thậc sự mún nói cho a nge
e luôn [luôn] iu a
[a của cái ngày xưa ấy]
[a của tháng trước kia]
sao ko phãi là giấc mơ nhĩ
vì sự thậc đau qá
thậc sự bây h
e ko thễ lấy lại dc [hương thơm của lòng minh]
Mưa..
Tí tách..
Tí tách..từng hạt đan xen nhau..
Rơi..
Rồi..vỡ tan tành..
Bên hiên..mưa phùn giăng kín lối..
..Trong phút giây ấy..
Phút giây ngắm mưa..em bỗng suy ngẫm lại mọi việc..
..Có người từng nói..
Khi yêu..khoảng cách xa nhất không phải sống và chết mà là gần nhau mà không hiểu nhau..
[Vậy..mình xa nhau lắm..anh nhỉ..?]
Khi yêu..khoảng cách xa nhất không phải là khoảng cách địa li mà là khoảng cách trái tim..
[Vậy..mình xa nhau lắm..anh nhỉ..?]
Khi yêu..khoảng cách xa nhất không phải là trước mắt mà mến nhau mà không giữ được..
[Vậy..mình xa nhau lắm..anh nhỉ..?]
Đã lâu rồi..em chưa tắm mưa..
Có lẽ..không tắm..vì em không cần giấu nước mắt dưới mưa..
Em lại đi dưới mưa..
Mặc trời đang gào thét điên cuồng trong những hạt mưa..
Mưa nhẹ nhàng thấm ướt áo em..
Nhưng..em không hề lạnh..
Không hề lạnh..hay em không còn cảm thấy lạnh..?
Khi..nỗi đau con tim giờ còn lạnh hơn..
Từng hạt mưa..vỡ òa..
Như trái tim..đang tan vỡ..dưới mưa..
Liệu trên thế gian này..có miếng băng keo nào..dán nỗi đau thương trái tim..?
Sau cơn mưa..mọi người nói..sẽ có cầu vồng..
Vậy..em chờ hoài..chờ hoài trong cơn mưa khổ đau..
Nhưng..cầu vồng không hiện ra..?
Chỉ là màn đêm u tối..không bóng người..không âm thanh..không gì cả..chỉ mình em..
Mình em thôi..
Em ôm đau thương vào lòng..giấu nơi sâu nhất trái tim..
Để một ngày xuân xanh xa xăm..
Em ôm tất cả đốt cháy..yêu thương..
Ngày ấy..anh ôm em đặt lên những giấc mộng hoa anh đào..
Loài hoa vĩnh cửu..
Để ngày nay..em quay về chốn cũ..
Gốc héo..cành tàn..hoa ủ rũ một thời..
Yêu thương cũng tàn theo..mộng hoa..
Em cười điên dại trong giấc mộng..
...Mộng hoa...
Em suốt một thời ngu dại..tin vào mộng hoa..
Để hoa tàn..tình héo theo hoa..
Giờ đây còn gì ngoài vết thương khắp trái tim..
Anh từng nói: "Anh sẽ dùng bàn tay đầy vét thương này xé nát và chém đứt đau thương và nỗi khốn khổ cho em..!!"
Nếu..lời hứa..còn tồn tại..như giấc mộng hoa..
Anh..hãy tự xé nát và chém nát mình đi...
Vì..anh chính là nỗi thống khổ cuối cùng..và duy nhất của em..!!
..Nhưng..
Chưa bao giờ..em hận anh cả..
Chưa bao giờ..em hận kẻ đã cho em hạnh phúc..rồi nhẫn tâm chà đẹp tất cả..vì anh đã cho em..anh có quyền..lấy lại..
Chưa bao giờ..em hận kẻ chưa cho em lấy yêu thương mà đã khiến tim em vỡ nát vì yêu..
Chưa bao giờ..em hận kẻ đã gieo cho mầm móng của nỗi nhớ và cả nỗi đau..
[CHƯA BAO GIỜ..!!]
Dẫu hôm nay đây..tất cả yêu nhớ anh..đã là máu và nước mắt trong em..thì..em cũng chẳng oán than..
Bởi..như vậy..em không thể quên anh..!!
Không quên..nhưng..cũng không hẳn..là sẽ nhớ..
Em gửi đi những nhớ thương vào cánh hoa của yêu thương..
Mong chúng mãi ngủ vùi..đừng bao giò rực rỡ nở rộn..
Hãy ngủ vùi đi..đừng tỉnh dậy cho yêu thương tỉnh giấc..để chúng ồn ào đánh thức cả dau thương đang ngủ quên dần trong em..
Ai cũng dạy em rằng..một năm có 12 tháng..một tháng có 30 ngày..một ngày có 24 tiếng..một tiếng có 60 phút..một phút có 60 giây..
Nhưng..không ai dạy rằng..trong suốt 12 tháng..trong suốt 365 ngày..trong suốt 8760 tiếng..trong suốt 525600 phút..trong suốt 31536000 giây..ấy không được phép nhớ anh..
Để em nhớ anh..nên giờ em mới đau thế này..
Nhưng..chưa bao giờ em hối hận..
Bởi tình yêu..thì không có từ [hối hận]
Viết cho những gì đã wa
viết cho 1 người cũng đã xa
viết cho anh,cho em,cho cả 2 chúng ta
Vẫn biết là chúng ta ko cùng đi trên 1 con đường
Vẫn biết giữa chúng ta ko có 1 QK
Vẫn biết là do em hững hờ
Nhưng........
Đâu fải chỉ riêng 1 mình anh đau
Đâu fải em là 1 hòn đá
Đâu fải em đâu bít bùn
Chính em
Em cũng bít đau
Em cũng bít bùn
Nhưng........
Nhiều chyện wa'
Nhiều chuyện đến zới em wa'
Em ko thể chia sẽ cho anh đc
Bởi vì
Em ko mún anh fải bùn
Bởi vì
Em lúc nào cũng mún anh cười
Bởi vì
Nụ cười trong em ko còn nữa
Bởi vì
Trong em h` chỉ còn là nước mắt
Cho nên
Em ko mún anh mất đi nụ cười
Anh yêu em
Em hiểu
Em cảm nhận đc
Em bít đc
Em thấy đc
Nhưng.......
Em ko còn là em
Ko còn là 1 ng` anh iu nữa
Ừa thj`
Em thay đổi
Em thay đổi để em ko fải đau nữa
Em thay đổi
Em gượng cười
Em ko cần thương hại
Anh àh
Anh hãy hiểu
Hiểu cho em 1 lần
Quá nhìu nổi đau
Khiến em mất đi niềm tjn vào all
Ừa thj`
Em ko zám gặp anh
Anh bít vì sao ko??
Em sợ gặp anh rồi
Anh cũng sẽ bỏ rơi em 1 lần nữa
Em sợ rồi
Em laj fải khóc.
Ko fải là em ko iu anh
Ko fải thế đâu anh àh.
Anh là người đã thay đổi em
Anh là người đã cho em 1 hp thật sự
Thầm cảm ơn anh
1 người xa rồi.
Em mog anh sẽ tìm đc hp cho mjnh`
Nơi bầu trời này
Nơi bầu trời đen của em
Em cầu nguyện cho anh có 1 hp thật sự
1 ng` iu anh thật sự
Và
1 ng` nào đó iu anh hơn em
Anh nhé.
Sống thật tốt vào
Sống 1 c.s mà em fải ghen tj.
Sống 1 c.s mà em ko bao giờ có đc
"Em không hiểu"
Đó là câu cuối cùng e nói với a, rồi a ra đi, xa e m~ m~. Chỉ vì 1 lý do rất nhỏ nhen: E không xinh = người a đag êw.
E không khóc, không 1 giọt nước mắt nào tuông ra. E chỉ thấy nghèn nghẹn nơi cổ họng, như uống một ly Vodka...
Và e cũng k mong a way đầu lại, "vỳ rằg êw a, là hp khi a cười, kùg 1 ng tốt hơn e..."
Hôm nay e về 1 mìh, mưa ướt nhòa, mưa trẳng xóa. Những giọt lất phất trên bầu trời xám kịt. Dòng "nước trời" ấy như đang cuốn phăng đi mọi thứ, kỷ niệm, tình yêw, nụ cười & ánh mắt. Ngày xưa.
E vẫn m0ng mìh sẽ k sao, e sẽ rảo bước về nhà mà k có a. Không sao cả!
Qua rồi...
Hôm nay trời lại mưa... ghét wá, cứ mưa là fải ở nhà, ứ đi đâu được kả.
Chán nản như thế. Nhưng e vẫn xách cây dù ra ngoài.
Em đi dạo!
Như một người quẫn trí, em chợt muốn tìm lại một cái gì đó em rất nâng niu, quý giá.
Trong vô thức.
E nhận ra e đã mất nó. Nhưng e vẫn lầm lủi bước đi, đi m~.
Mưa nhỏ & nhẹ nhưng thấm đẫm cả 1 miền ký ức.
E khẽ run lên, mưa đâu có lạnh hơn.
Chỉ là e k còn ấm áp như lúc trước...
Em lại đưa tay ra khỏi dù, chạm vào cơn mưa, từng giọt, từng giọt...
Mưa cứ như vậy mãi, mỏng manh mà sắc lẹm, cứa vào con tim, chạm vào nỗi đau một cách âm thầm nhưng mãnh liệt vô cùng!
Tại sao những nhạc sĩ, nhà thơ, nhà văn, luôn chọn mưa làm đề tài bất tận khi nói về tình yêu?
Bởi lẽ
mưa luôn nhuốm 1 màu puồn ảm đạm, buồn đến lạ kỳ...
E k fải 1 nhà văn hay 1 nhạc sĩ
Nhưng e cứ thấy thấp thoáng trong mưa
Bóng dáng của anh.............
Anh biết k?
Mưa khóc
Mưa khóc cho e, cho a, cho chúg ta...
Tìh fai nhòa
Ký ức
Như mới đây
Như là ngày hôm qua vậy
Em bước trên 1 con đườg, k có anh, k có vòng tay ấm
Và hôm nay, vẫn thế!
Vẫn những hạt mưa sắc lẹm, cứa vào tim!
Nhưng e m0ng mưa gội rửa đc nhg~ vết nhơ trong tâm hồn e
Để e có thể bìh yên
Sốg 1 ngày không vội
Đón nhận 1 t.yêw mới 1 cáh nhẹ nhàng, bìh thãn...
Như ly cafe ấm trong cơn mưa...