pe'ngok'
30-08-2010, 06:55 AM
Bố àh! Con gái bố đã bc vào tuổi 17. Con mạh mẽ và tự lập như bố vẫn mog muốn!
Với sự rèn luyện của bố, con cứg cáp, tự lập, chẳg bao h phải dựa dẫm vào người khác. Chẳg bík tự lúc nào, con qen đi 1 mìh trên mọi nẻo đườg, chẳg đc bố mẹ dắt dìu như hồi còn bé. Ngày qa, đc ngồi sau xe bố, chợt con nhận ra: sự trưởg thàh của con đc đáh đổi = tuổi trẻ của bố...
Sau lưg bố, cảm giác của nhữg ngày bé thơ chợt ùa về. Đứa trẻ mog mah ngày nào bỗg qay lại trog con. Con thấy lưg bố sao mà vữg chãi. Và bỗg con muốn đc như ngày bé, tựa vào lưg bố và ngủ ngon làh, chợt có cảm zác an toàn, luôn có bố che chở. Ngày bé, con vẫn thườg dựa dẫm vào bố mẹ như thếk...
Chợt con thấy tóc bạc - nhữg sợi tóc trắg nổi bật trên mái tóc đel tuyền của bố. Dòg tgian như dừg lại. Qá khứ và hiện tại đan xen trog con. Mới năm nào, con còn bé xíu, qấn qýt bên bố mẹ. Con hay hỏi bắt bí mọi ng`. Con thườg băn khoăn tại sao bố hay thức khuya thếk, tại sao bố lại hút thuốc nhiều thếk, bố ko sợ có tóc bạc sao... Nhữg lúc nthế bố chỉ cười r` đố con tìm ra tóc bạc trên mái tóc bố. Bố luôn thắg. Ngày ấy, dù mắt 2 chỵ e con có tih anh đến đâu thỳ cũg chẳg bao h tìm thấy sợi tóc bạc nào. Có lẽ ngày ấy, nhữg sợi tóc bạc đã tiềm tàg đâu đó r`, bây h nó bỗg trỗi dậy, xuất hiện như nở hoa...
Con bất giác chợt hỏi là do tgian vô tìh hay chíh nhữg lo toan vất vả trog c/s nhộn nhịp đã khiến mùa đôg của c/đ đến vs bố sớm thếk. Con ko bík rõ nữa...
Con chợt thấy ghét mìh lắm bố ạk. Con thấy sao mìh vô tâm thếk, con thấy mìh hư hỏg qá, chẳg bík tự bao h con ko còn qấn qýt bên bố như hồi bé, đến nỗi nhữg sợi tóc bạc ấy xuất hiện từ bgiờ cũg ko hay. Con thật tệ phải ko bố. Con 17t, là 17 sự trưởg thàh, là 17 nhữg năm âu lo, kham khổ đè nặg lên đôi vai bố...
Bố ko phải là 1 ng` bố đúg chuẩn như trog sák. Bố dạy con nhữg điều khác vs nhữg ng` bố khác. Bố hay uốg rượu, hay hút thuốc, bố cũg hay mắg con khi con sai, bố chẳg bgiờ bêh vực con như bao ng` bố khác. Nhưg, con gái bố luôn bík, nhữg gì bố làm đều là vì con. Dù bố hay hút thuốc nhưg nghe tiếg ho của con phía sau xe, bố sẽ tắt thuốc. Bố chẳg bgiờ nhẹ nhàg, "hiền từ" khuyên nhủ con khi con sai, bố chỉ chík, phê bìh con gay gắt để con tự thấy "sợ", tự thấy có lỗi, nhưg r` sau đó bố lại cười xòa như chẳg có gì khi thấy mắt con hoe đỏ. Ngày bé, con vẫn luôn nhút nhát, con thườg bị bạn bè bắt nạt, con hay khóc về mák bố mẹ, nhưg bố chẳg bgiờ như nhữg ng` bố khác, bố chẳg bgiờ đến nhà hàg xóm quát mắg họ vì làm con bố đau. Bố chỉ xoa đầu con nói: "Nếu con có gan đi ra ngoài chơi, thỳ cũg phải tự bvệ mìh. Nếu bị đáh thỳ đừg bgiờ về mák, tự con hãy giải quyết". Ngày ấy con vẫn âm thầm trák bố, con nghĩ bố ko thươg con. Nhưg h đâi, tuổi 17 cho con hiểu rằg, nếu bố ko như vậy, mãi mãi, con chỉ là con bé yếu đuối và nhút nhát, chứ ko phải là cô gái mạh mẽ thếk này...
Một năm nữa đã qa, ngày sih nhật của bố lại sắp đến. Con chúc bố luôn mạh khỏe và thàh côg hơn nữa trên con đườg sự nghiệp của mìh. Con cảm ơn bố vì tất cả nhữg gì bố đã dàh cho chúg con! CON YÊU BỐ NHIỀU LẮM !!!
Với sự rèn luyện của bố, con cứg cáp, tự lập, chẳg bao h phải dựa dẫm vào người khác. Chẳg bík tự lúc nào, con qen đi 1 mìh trên mọi nẻo đườg, chẳg đc bố mẹ dắt dìu như hồi còn bé. Ngày qa, đc ngồi sau xe bố, chợt con nhận ra: sự trưởg thàh của con đc đáh đổi = tuổi trẻ của bố...
Sau lưg bố, cảm giác của nhữg ngày bé thơ chợt ùa về. Đứa trẻ mog mah ngày nào bỗg qay lại trog con. Con thấy lưg bố sao mà vữg chãi. Và bỗg con muốn đc như ngày bé, tựa vào lưg bố và ngủ ngon làh, chợt có cảm zác an toàn, luôn có bố che chở. Ngày bé, con vẫn thườg dựa dẫm vào bố mẹ như thếk...
Chợt con thấy tóc bạc - nhữg sợi tóc trắg nổi bật trên mái tóc đel tuyền của bố. Dòg tgian như dừg lại. Qá khứ và hiện tại đan xen trog con. Mới năm nào, con còn bé xíu, qấn qýt bên bố mẹ. Con hay hỏi bắt bí mọi ng`. Con thườg băn khoăn tại sao bố hay thức khuya thếk, tại sao bố lại hút thuốc nhiều thếk, bố ko sợ có tóc bạc sao... Nhữg lúc nthế bố chỉ cười r` đố con tìm ra tóc bạc trên mái tóc bố. Bố luôn thắg. Ngày ấy, dù mắt 2 chỵ e con có tih anh đến đâu thỳ cũg chẳg bao h tìm thấy sợi tóc bạc nào. Có lẽ ngày ấy, nhữg sợi tóc bạc đã tiềm tàg đâu đó r`, bây h nó bỗg trỗi dậy, xuất hiện như nở hoa...
Con bất giác chợt hỏi là do tgian vô tìh hay chíh nhữg lo toan vất vả trog c/s nhộn nhịp đã khiến mùa đôg của c/đ đến vs bố sớm thếk. Con ko bík rõ nữa...
Con chợt thấy ghét mìh lắm bố ạk. Con thấy sao mìh vô tâm thếk, con thấy mìh hư hỏg qá, chẳg bík tự bao h con ko còn qấn qýt bên bố như hồi bé, đến nỗi nhữg sợi tóc bạc ấy xuất hiện từ bgiờ cũg ko hay. Con thật tệ phải ko bố. Con 17t, là 17 sự trưởg thàh, là 17 nhữg năm âu lo, kham khổ đè nặg lên đôi vai bố...
Bố ko phải là 1 ng` bố đúg chuẩn như trog sák. Bố dạy con nhữg điều khác vs nhữg ng` bố khác. Bố hay uốg rượu, hay hút thuốc, bố cũg hay mắg con khi con sai, bố chẳg bgiờ bêh vực con như bao ng` bố khác. Nhưg, con gái bố luôn bík, nhữg gì bố làm đều là vì con. Dù bố hay hút thuốc nhưg nghe tiếg ho của con phía sau xe, bố sẽ tắt thuốc. Bố chẳg bgiờ nhẹ nhàg, "hiền từ" khuyên nhủ con khi con sai, bố chỉ chík, phê bìh con gay gắt để con tự thấy "sợ", tự thấy có lỗi, nhưg r` sau đó bố lại cười xòa như chẳg có gì khi thấy mắt con hoe đỏ. Ngày bé, con vẫn luôn nhút nhát, con thườg bị bạn bè bắt nạt, con hay khóc về mák bố mẹ, nhưg bố chẳg bgiờ như nhữg ng` bố khác, bố chẳg bgiờ đến nhà hàg xóm quát mắg họ vì làm con bố đau. Bố chỉ xoa đầu con nói: "Nếu con có gan đi ra ngoài chơi, thỳ cũg phải tự bvệ mìh. Nếu bị đáh thỳ đừg bgiờ về mák, tự con hãy giải quyết". Ngày ấy con vẫn âm thầm trák bố, con nghĩ bố ko thươg con. Nhưg h đâi, tuổi 17 cho con hiểu rằg, nếu bố ko như vậy, mãi mãi, con chỉ là con bé yếu đuối và nhút nhát, chứ ko phải là cô gái mạh mẽ thếk này...
Một năm nữa đã qa, ngày sih nhật của bố lại sắp đến. Con chúc bố luôn mạh khỏe và thàh côg hơn nữa trên con đườg sự nghiệp của mìh. Con cảm ơn bố vì tất cả nhữg gì bố đã dàh cho chúg con! CON YÊU BỐ NHIỀU LẮM !!!