linhcoi
24-06-2010, 09:28 AM
Hà Nội , ngày nóng, đêm nóng cả ngày ko vui :so_funny:
For my dear đang vi vu ở 1 phương trời khác và không bao giờ biết được e đang nghĩ j....
Lâu lâu mới vào lại nơi đây nhưng lại với 1 acc khác chỉ vì đã quên mất acc cũ và cũng bởi cái fb nó có quá nh ng quen biết lúc nào cũng lồ lộ ra cho bàn dân thiên hạ và hiện h e cũng ko thể vào đó vì trục trặc để mà type những dòng này.
Trang đầu tiên này là dành cho anh, dành cho những j đã qua và để e quay lai với thực tại.E muốn viết ra những điều này, những cảm nhận của e từ lâu lắm rồi nhưng cho đến h e mới có thể nghĩ ra rốt cuộc e đang nghĩ j, e cần j..........Dù cả hai ta đã có mối quan hệ kéo dài hơn 3 năm, một mối quan hệ tình cảm lâu nhất e đã từng có nhưng sao với e, a vẫn chỉ là tình yêu bé nhỏ, khoảng cách giữa cả 2 ta vẫn quá lớn.Anh có cái tôi của anh, e có cái tôi của riêng mình. Mọi sự cãi vã nếu có xảy ra cũng chẳng bao giờ được giải quyết triệt để mà nó chit được vùi lấp bởi sự né tránh dường như chỉ chờ 1 thời điểm nào đó ko thể kìm được nữa là bùng nổ.
Năm thứ nhất, sự trẻ con của e và nóng tính của a yêu chưa được 3 tháng chỉ vì 1 sự việc ko ra đâu vào vs đâu...a để e 1 mình trên đường. E bỗng thấy tủi thân quá vì e chưa từng gặp 1 ai có cách cư xử kì lạ đến vô tình như vậy nhưng rồi mọi thứ cũng được giải quyết. Công việc cuối năm bận rộn khiến a phải đi làm về muộn nhưng vẫn không quên nhắn tin hỏi han và gặp e mỗi ngày.Mình cùng đi xem phim khi rảnh. Tết âm lịch đầu tiên yêu nhau, đêm giao thừa a ở nhà giúp mẹ và e gái. Sau giao thừa qua đón e đi chùa.Mọi thứ bình yên nhẹ nhang...
Năm thứ hai mọi thứ dần thay đổi. E bỗng nhận ra mọi thứ đến với a dễ dàng quá khiến a giờ đây không còn biết trân trọng nó....E thấy buồn.A ít gặp và thưa dần những tin nhắn. Thời gian mình gặp và đi chơi với nhau được tính bằng tuần và đôi khi là bằng tháng. E bỗng ghen tị với những con bạn và tình yêu của nó. E thấy dù a và e cùng đang sống trong cùng 1 thành phố, khoảng cách từ nhà a đến nhà e mất nhiều lắm cũng chưa đầy 15' vậy mà hình như cảm giác như là 1 tình yêu nơi xa....E trở nên hay cáu gắt và hay buồn rầu. Còn a thì mệt mỏi....mình cãi nhau nhiều và rồi lại làm lành.....Tết âm lịch, a đón e đi xem pháo hoa giao thừa rồi đi chùa và cùng về nhà a chúc Tết, gặp mẹ và bạn của a sang chơi. E nhút nhát và vẫn ngượng ngùng... Mọi thứ tưởng chừng vẫn yên bình lắm.
Hơn hai năm , đi du lịch cùng nhau tưởng rằng mọi thứ sẽ giải quyết được mâu thuẫn và vui vẻ hơn nhưng cãi vã lại tiếp tục cãi vã. E cảm thấy ko hạnh phúc , ko vui và vô cùng thất vọng.Đi nghỉ mà e khóc sưng mắt. E mún chấm dứt a năn nỉ và biện hộ. Phải chăng a đang tiếc những j mà a dành cho e trong suốt thời jan qua. E cứ nghĩ rằng a mất bố từ nhỏ , gia đình còn lại mẹ và em gái a sẽ biết cách yêu thương và chăm sóc mọi người hơn. Nhưng ko phải a ích kỉ và nóng nảy hơn vậy nhiều. Hay mẹ a đã quá chiều chuộng a khiến a ko biết quan tâm dỗ dành người khác khi bản thân mình làm sai? E lạnh lùng , hay nũng nịu và cần sự quan tâm. Đúng là " ghét của nào trời trao của ấy "
Năm thứ ba , trong năm ít gặp nhau là vậy. Cuối năm , a đón giao thừa vs gia đình cả Tết vui chơi với bạn bè ko nhắn cho e đc 1 tin. E trách móc a lại nói cả năm dành cho e rồi thì cuối năm có 3 ngày cho a dành cho bạn bè với??? Cho đến bh cái khái niệm a nhắn tin gọi e dậy đã mất hẳn. E phát hiện ra rằng trước đây mỗi khi a đi công tác hay đi nghỉ đều nhắn tin hay gọi điện cho e mỗi khi đi và về nhưng h đây , có lẽ a đã tìm kiếm được 1 ai khác đó để a có thể chia sẻ và tâm sự chứ ko phải e.E ko phủ nhận rằng mình ko yêu nhau. Mà e mún nhắc a rằng sống mà cứ đứng núi này trông núi nọ thì sao có thể vui được hả a.
Dẫu biết tình cảm và con người sẽ luôn thay đổi nhưng sao sự hụt hẫng vẫn xuất hiện ở nơi e. E thực dụng , a tính toán cả 2 chúng ta rõ ràng chẳng hợp nhau tẹo nào mà vẫn kéo dài đc 3 năm, 3 năm có vui có buồn nhưng nỗi buồn dường như đã chiếm hữu quá nhiều và ko thể nào quên được.
Chắc a đang tìm kiếm ở nơi nào sự hoàn thiện và phù hợp vs a hơn. Nhưng a ạ , đứng núi này mà trông núi nọ thì a sẽ chẳng bao h kiếm tìm đc cái j gọi là toàn vẹn và thật sự. Những thứ mà dễ dàng có được thì mình thường ko trân trọng nó phải ko a?
Hôm nay , a đang vi vu ở 1 nơi nào đó mà quên mất rằng e vãn đang hiện diện trong cuộc sống này, quên mất rằng những j a đang làm khiến e vô cùng tổn thương
Cái này là dành cho a , tình yêu bé nhỏ a mãi chỉ là tình yêu bé nhỏ dù tình yêu lớn của e đã bay mất.....
Cuộc đời vẫn thế.....dẫu biêt a ko yêu e ( cơ mà chúng mình vẫn đang yêu nhau mà.....chắc sắp hết yêu , hết cần nhau thôi a nhỉ )
For my dear đang vi vu ở 1 phương trời khác và không bao giờ biết được e đang nghĩ j....
Lâu lâu mới vào lại nơi đây nhưng lại với 1 acc khác chỉ vì đã quên mất acc cũ và cũng bởi cái fb nó có quá nh ng quen biết lúc nào cũng lồ lộ ra cho bàn dân thiên hạ và hiện h e cũng ko thể vào đó vì trục trặc để mà type những dòng này.
Trang đầu tiên này là dành cho anh, dành cho những j đã qua và để e quay lai với thực tại.E muốn viết ra những điều này, những cảm nhận của e từ lâu lắm rồi nhưng cho đến h e mới có thể nghĩ ra rốt cuộc e đang nghĩ j, e cần j..........Dù cả hai ta đã có mối quan hệ kéo dài hơn 3 năm, một mối quan hệ tình cảm lâu nhất e đã từng có nhưng sao với e, a vẫn chỉ là tình yêu bé nhỏ, khoảng cách giữa cả 2 ta vẫn quá lớn.Anh có cái tôi của anh, e có cái tôi của riêng mình. Mọi sự cãi vã nếu có xảy ra cũng chẳng bao giờ được giải quyết triệt để mà nó chit được vùi lấp bởi sự né tránh dường như chỉ chờ 1 thời điểm nào đó ko thể kìm được nữa là bùng nổ.
Năm thứ nhất, sự trẻ con của e và nóng tính của a yêu chưa được 3 tháng chỉ vì 1 sự việc ko ra đâu vào vs đâu...a để e 1 mình trên đường. E bỗng thấy tủi thân quá vì e chưa từng gặp 1 ai có cách cư xử kì lạ đến vô tình như vậy nhưng rồi mọi thứ cũng được giải quyết. Công việc cuối năm bận rộn khiến a phải đi làm về muộn nhưng vẫn không quên nhắn tin hỏi han và gặp e mỗi ngày.Mình cùng đi xem phim khi rảnh. Tết âm lịch đầu tiên yêu nhau, đêm giao thừa a ở nhà giúp mẹ và e gái. Sau giao thừa qua đón e đi chùa.Mọi thứ bình yên nhẹ nhang...
Năm thứ hai mọi thứ dần thay đổi. E bỗng nhận ra mọi thứ đến với a dễ dàng quá khiến a giờ đây không còn biết trân trọng nó....E thấy buồn.A ít gặp và thưa dần những tin nhắn. Thời gian mình gặp và đi chơi với nhau được tính bằng tuần và đôi khi là bằng tháng. E bỗng ghen tị với những con bạn và tình yêu của nó. E thấy dù a và e cùng đang sống trong cùng 1 thành phố, khoảng cách từ nhà a đến nhà e mất nhiều lắm cũng chưa đầy 15' vậy mà hình như cảm giác như là 1 tình yêu nơi xa....E trở nên hay cáu gắt và hay buồn rầu. Còn a thì mệt mỏi....mình cãi nhau nhiều và rồi lại làm lành.....Tết âm lịch, a đón e đi xem pháo hoa giao thừa rồi đi chùa và cùng về nhà a chúc Tết, gặp mẹ và bạn của a sang chơi. E nhút nhát và vẫn ngượng ngùng... Mọi thứ tưởng chừng vẫn yên bình lắm.
Hơn hai năm , đi du lịch cùng nhau tưởng rằng mọi thứ sẽ giải quyết được mâu thuẫn và vui vẻ hơn nhưng cãi vã lại tiếp tục cãi vã. E cảm thấy ko hạnh phúc , ko vui và vô cùng thất vọng.Đi nghỉ mà e khóc sưng mắt. E mún chấm dứt a năn nỉ và biện hộ. Phải chăng a đang tiếc những j mà a dành cho e trong suốt thời jan qua. E cứ nghĩ rằng a mất bố từ nhỏ , gia đình còn lại mẹ và em gái a sẽ biết cách yêu thương và chăm sóc mọi người hơn. Nhưng ko phải a ích kỉ và nóng nảy hơn vậy nhiều. Hay mẹ a đã quá chiều chuộng a khiến a ko biết quan tâm dỗ dành người khác khi bản thân mình làm sai? E lạnh lùng , hay nũng nịu và cần sự quan tâm. Đúng là " ghét của nào trời trao của ấy "
Năm thứ ba , trong năm ít gặp nhau là vậy. Cuối năm , a đón giao thừa vs gia đình cả Tết vui chơi với bạn bè ko nhắn cho e đc 1 tin. E trách móc a lại nói cả năm dành cho e rồi thì cuối năm có 3 ngày cho a dành cho bạn bè với??? Cho đến bh cái khái niệm a nhắn tin gọi e dậy đã mất hẳn. E phát hiện ra rằng trước đây mỗi khi a đi công tác hay đi nghỉ đều nhắn tin hay gọi điện cho e mỗi khi đi và về nhưng h đây , có lẽ a đã tìm kiếm được 1 ai khác đó để a có thể chia sẻ và tâm sự chứ ko phải e.E ko phủ nhận rằng mình ko yêu nhau. Mà e mún nhắc a rằng sống mà cứ đứng núi này trông núi nọ thì sao có thể vui được hả a.
Dẫu biết tình cảm và con người sẽ luôn thay đổi nhưng sao sự hụt hẫng vẫn xuất hiện ở nơi e. E thực dụng , a tính toán cả 2 chúng ta rõ ràng chẳng hợp nhau tẹo nào mà vẫn kéo dài đc 3 năm, 3 năm có vui có buồn nhưng nỗi buồn dường như đã chiếm hữu quá nhiều và ko thể nào quên được.
Chắc a đang tìm kiếm ở nơi nào sự hoàn thiện và phù hợp vs a hơn. Nhưng a ạ , đứng núi này mà trông núi nọ thì a sẽ chẳng bao h kiếm tìm đc cái j gọi là toàn vẹn và thật sự. Những thứ mà dễ dàng có được thì mình thường ko trân trọng nó phải ko a?
Hôm nay , a đang vi vu ở 1 nơi nào đó mà quên mất rằng e vãn đang hiện diện trong cuộc sống này, quên mất rằng những j a đang làm khiến e vô cùng tổn thương
Cái này là dành cho a , tình yêu bé nhỏ a mãi chỉ là tình yêu bé nhỏ dù tình yêu lớn của e đã bay mất.....
Cuộc đời vẫn thế.....dẫu biêt a ko yêu e ( cơ mà chúng mình vẫn đang yêu nhau mà.....chắc sắp hết yêu , hết cần nhau thôi a nhỉ )