PDA

Xem đầy đủ chức năng : Hãy cho con niềm tin.



Chicks1904
15-05-2010, 12:50 AM
Còn 3 ngày nữa thôi là đã 2 tháng rồi.
2 tháng là thời gian ngắn ngủi với 1 người bình thường,sao với con quãng thời gian 2 tháng vừa qua sau cái chết đột ngột của Bố lại là quãng thời gian dài nhất mà con từng trải qua.
Bố mất đi làm thay đổi hoàn toàn c.s của gia đình mình.Bao nhiêu dự định và công việc của Bố còn dang dở,bây giờ hok thực hiện tiếp đc những việc đó thì gia đình mình sẽ ra sao hả Bố.Con chưa từng dám nghĩ đến mẹ và anh em con lại mất bố sớm đến như vậy.Con biết Bố mất đi là Mẹ con con sẽ gặp rất nhiều khó khăn,nhưng con cũng không nghĩ nhiều khó khăn đến vậy đâu.
Bố có biết 2 tháng qua nhà mình phải chịu nhiều áp lực đến thế nào không?Anh Em thì ghẻ lạnh quay lưng lại với mẹ con con,ngoài xã hội thì người ta nói cái này cái kia....Người ta có biết tại sao đâu hả Bố.Ra đường mọi người nhìn Mẹ và anh em con bằng ánh mắt khác,ánh mắt tò mò và không mấy thiện cảm.
Mẹ đã gầy đi rất nhiều,nhìn Mẹ tiều tụy con thương Mẹ lắm nhưng mà con cũng không thể làm được gì để cứu vãn gia đình mình ngay được.Con vẫn đi học nhưng có ngồi trong lớp con cũng không để ý vào bài được,lúc nào con cũng nghĩ đến Mẹ,nghĩ xem tương lai của nhà mình sẽ thế nào.Con vẫn muốn đi du học để sang đó con có thể đi làm kiếm tiền cứu vãn hoàn cảnh hiện nay,nhưng con lại lo ở nhà mẹ thì phải chịu nhiều áp lực như vậy,Em H tuy 19 tuổi rồi nhưng em con còn ngây thơ và nó chưa suy nghĩ chín chắn,nó cũng không biết động viên mẹ những lúc mẹ buồn nữa....
Nhiều khi con muốn khóc lắm,nhưng con không thể khóc trước mặt mẹ và em được,con chỉ có thể khóc 1 mình khi ở trường thôi.3 năm học ĐH rồi bây giờ phải bỏ ngang thực sự con rất buồn và tiếc,nhưng con không dám trách ai cả,vì con biết Bố Mẹ làm tất cả là vì muốn anh em con có c.s tốt đẹp và đầy đủ hơn.Thực sự đây là thử thách quá lớn đối với con,con mới 21 tuổi và cũng chưa phải trải qua khó khăn nào lớn như bây giờ.Nhiều khó khăn và không biết tâm sự cùng ai nữa.
Hãy cho con niềm tin Bố nhé.

ÔNG ANH
15-05-2010, 03:07 AM
bạn định nghỉ hoc à
liệu đó có phải là cách duy nhất để làm bây giờ
khi bạn nghỉ học thì sao
bạn sẽ kiếm tiền để giúp đỡ mẹ và em bạn nhưng nó có dc lâu dài ?
bạn định bỏ 3 năm học
những gì bạn đã học dc suất 3 năm qua cỏ thể giúp bạn có thêm rất nhiều điều nhưng bạn có nghĩ rằng chúng ta có thể hoàn thành một việc gì đó mà ta bỏ dở
và bạn nghỉ học
thế thì mẹ và em bạn sẽ ra sao
có thể họ ko nói gì
nhưng bạn có nghĩ rằng mình làm như thế thì em bạn cũng có thể làm như vậy nó đã 19 tuổi
và nỗi buần của mẹ bạn sẽ nhân lên gấp nhiều lần

mình nghĩ bạn nên tiếp tục việc học của mình và hãy cố gắng đọng viên em và mẹ bạn
vì bạn lúc này là chỗ dựa của họ bạn ko thể gục ngã dc
hãy cố lên ko có gì là ko thể bạn ạ

chúc bạn có một quyết định

vancoi
15-05-2010, 03:49 AM
mọi chuyện đều có cách để giải quyết,hãy suy nghĩ để đưa ra cách giải quyết đúng đắn nhât.bác vân cũng mới ra đi,chi vân cũng giống như ban.......vân hiêu....cố lên bạn nhé!

keo dau tay
16-05-2010, 11:06 PM
Nếu bạn buồn thì hãy cứ khóc đi
Nếu muốn làm điều gì đó hãy cứ làm đi
Mình sẽ không khuyên ban đùng nên làm, mình sẽ không bắt bạn phải từ bỏ
Mình sẽ ở bên bạn
Mình sẽ cho bạn niềm tin
Bằng con tim chân thành của mình

Chicks1904
20-05-2010, 07:41 PM
Cám ơn mọi người!
Mình vẫn quyết định là đi theo đường du học qua New zealand.
Giờ mình chỉ đang chờ visa thôi.Cũng mong mọi việc hok gặp trục trặc j nữa.
Sau khi Bố mất,mình đã phải từ bỏ mọi thứ mình có:xe,laptop,đàn,...ngay cả việc đi chơi vs bạn bè,việc chơi trong band nhạc mình cũng từ bỏ hết.Thực sự rất khó khăn,nhiều lúc mọi người rủ đi chơi mình phải dùng đủ mọi lý do để từ chối.
Hok biết rồi c.s của mình sẽ ra sao nữa.

chikuku
21-05-2010, 01:27 AM
Hãy vươt wa khó khăn để có cuộc sống tốt hơn nha bạn.
Đôi lúc bạn nên mở lòng mình chia sẻ cùng bạn bè, cùng họ đj chơi như vậy sẽ tốt hơn đó như vậy bạn có thể chia sẻ cho moi ngươi biết nỗi buồn của bạn người ta nói nếu nỗi buồn được chia sẻ thì nó sẽ vơi đj một nựa

ngoc3my3u
21-05-2010, 06:02 AM
Mỗi người một hoàn cảnh khác nhau.
Em mất bố.
Nhưng đã hai năm rồi.
Mẹ con em không phải chịu áp lực kinh tế, ko phải lo người đời nhòm ngó. Mà chỉ có 1thứ duy nhất là chị em em phải học.
Người ta sẽ ko hỏi nhà mình giàu ko?
Người ta sẽ chỉ hỏi con cái học hành thế nào?
Đó mới là áp lực lớn nhất.
Chị quyết định đi du học. Cố lên! Dù có khó khăn cùng phải cố đến cùng.
Chị nói mình mất nhiều như vậy chứng tỏ gia đình hiện tại ko...
Nên bước chân đi là phải dựa vào bản thân mình.
Chúc thành công!

3m_yeu_anh
22-05-2010, 02:09 AM
Rất vui khi bạn quyết định đi du học, bạn lớn rồi mà đã suy nghĩ cho cuộc sống chín chắn hơn rồi, mình biết làm gì hơn là chúc bạn thành công trên con đường bạn đã chọn.
Bố ra đi nhưng không đồng nghĩa với việc mất tất cả
hãy cố gắng nhé. Luôn mong cậu sống tốt.
Luôn cười và hạnh phúc sẽ mỉm cười với bạn.

Chicks1904
29-05-2010, 09:43 AM
Cám ơn mọi người nhiêu.Biết là c.s có rất nhiều khó khăn,nhưng mà mình cũng nghĩ là hok có mất mát nào bằng mất đi người thân cả.Kinh tế có thể khôi phục lại 5 or 10 năm cũng không sao.Nhưng người mất đi rồi thì không thể lấy lại đc.Mình sẽ cố gắng để mẹ và em mình không phải khổ và bố mình cũng đc yên lòng.

tuananh10101986
31-05-2010, 07:44 AM
Còn 3 ngày nữa thôi là đã 2 tháng rồi.
2 tháng là thời gian ngắn ngủi với 1 người bình thường,sao với con quãng thời gian 2 tháng vừa qua sau cái chết đột ngột của Bố lại là quãng thời gian dài nhất mà con từng trải qua.
...........Thực sự đây là thử thách quá lớn đối với con,con mới 21 tuổi và cũng chưa phải trải qua khó khăn nào lớn như bây giờ.Nhiều khó khăn và không biết tâm sự cùng ai nữa.
Hãy cho con niềm tin Bố nhé.
Câu chuyện của bạn làm mình liên tưởng đến câu chuyện của gia đình mình gần 4 năm về trước ! Bố mình cũng ra đi rất sớm , ngày Bố mình mất mình còn ko thể về tiễn đưa Bố đến nơi an nghỉ cuối cùng !
Cố lên bạn à ! Tất cả sẽ trở lại với bạn !
( Câu chuyện của mình gần 4 năm về trc : http://www.hoahoctro.com/4rum/showthread.php?t=165383 .

nangtatnoicuoithem
04-06-2010, 08:10 PM
tự tin lên bạn nhé ! rồi sẽ có lúc bạn cảm thấy c.s này là dễ dàng hơn. ai rồi cũng sẽ có lúc mất đi người thân yêu của mình mà. như mình đã từng mất ngoại. người mình yêu thương , và đoi khi mình có những bí mật không thể nói ra thì mình vẫn là mình. không ai đánh đổ được , ngoại trừ mình.
được viết đôi khi là một điều tốt , tốt hơn việc giữ cho riêng mình. cứ thả cảm xúc ra , đau khổ ra.như thế thì ít nhất bạn cũng được mĩm cười trong suy nghĩ của mình.........hãy sống cho bản thân bạn và những gì bạn yêu thương, đừng để tất cả vụt qua và đừng để thời gian làm bạn phải hối hận. dù ai có nói gì thì bạn cũng phải tự tin lên. mẹ bạn sẽ rất tự hào khi có bạn là con đấy. yêu bạn lắm !

Chicks1904
13-06-2010, 07:59 AM
uhm.Mình cũng cho lần đi này là 1 thử thách và cũng là cơ hội cho mình.Cũng mong hồ sơ của mình hok có vấn đề gì.Mình sẽ cố gắng.