tuongvy219
01-05-2010, 09:33 AM
Tại sao t không thể nào quên đi cảm giác nhớ người và buồn như thế này.Thật sự t không muốn mình u buồn như thế này , k muốn ôm ấp mãi hình bóng của 1 người.
Mỗi lần đi chơi với đám bạn , trong t lại có cảm giác khó chịu k thể tả được.Nhìn bạn bè vui vẻ , t không thể nào hòa nhập được ( không khí xung quanh t luôn đầy ắp nụ cười , nhưng sao t lại cô đơn quá ).Không thể nào xóa được nổi buồn k tên trong t.
T muốn khóc , nước mắt như giúp t vơi đi nỗi buồn , liệu nước mắt có khô cạn k khi ngày nào t cũng khóc. Nếu có chắc tim t lạnh giá mất thôi.
Làm sao để cười khi tim mình đau nhói....
Làm sao cười khi nước mắt tuôn ra....
Làm sao đây khi tim t đã chứa hàng trăm vết cắt....
T vẫn phải tiếp tục sống , tiếp tục cười ra nước mắt , tiếp tục chữa lành những vết thương để rồi lại tiếp tục nhận những vết thương đau hơn nữa. Sao con tim t yếu đuối quá vậy? T muốn tim t không yêu thương ai nữa và k cần ai yêu thương mình.
T muốn sống mà k có 2 chữ " tình yêu ".T k muốn ganh tỵ hay tuổi thân cho số phận mình nữa , có lẽ hp đến với t rất muộn. Nhưng cuối cùng hp cũng sẽ đến.
Có lẽ t nên đợi chờ , rồi 1 ngày hp cũng sẽ gõ cứa trái tim t . Nhưng t ghét cảm giác phải chờ đợi 1 thứ gì đó hay 1 người nào đó ( vì với t khi chờ đợi thời gian như ngừng trôi ).
Cái gì đến rồi cũng sẽ đến thôi , trốn chạy cũng k được. Phải đối diện sự thật thôi , sự thật là t rất mệt mỏi khi phải luôn cố tỏ ra mình k yếu đuối , để k ai thương hại mình.T k cần sự thương hại lạnh lùng đó.
Cuộc đời thật khốn nạn , mọi chuyện buồn đều kéo đến với t. K muốn tin vào ai nữa , vì k ai làm t tin được nữa.Ai cũng sẵn sàng làm t đau.
Hp của t giờ đây là gia đình , ba mẹ. 2 người mà t tin k bao giờ làm hại t.Nhưng ba mẹ có sống mãi với t được k?
Mỗi lần đi chơi với đám bạn , trong t lại có cảm giác khó chịu k thể tả được.Nhìn bạn bè vui vẻ , t không thể nào hòa nhập được ( không khí xung quanh t luôn đầy ắp nụ cười , nhưng sao t lại cô đơn quá ).Không thể nào xóa được nổi buồn k tên trong t.
T muốn khóc , nước mắt như giúp t vơi đi nỗi buồn , liệu nước mắt có khô cạn k khi ngày nào t cũng khóc. Nếu có chắc tim t lạnh giá mất thôi.
Làm sao để cười khi tim mình đau nhói....
Làm sao cười khi nước mắt tuôn ra....
Làm sao đây khi tim t đã chứa hàng trăm vết cắt....
T vẫn phải tiếp tục sống , tiếp tục cười ra nước mắt , tiếp tục chữa lành những vết thương để rồi lại tiếp tục nhận những vết thương đau hơn nữa. Sao con tim t yếu đuối quá vậy? T muốn tim t không yêu thương ai nữa và k cần ai yêu thương mình.
T muốn sống mà k có 2 chữ " tình yêu ".T k muốn ganh tỵ hay tuổi thân cho số phận mình nữa , có lẽ hp đến với t rất muộn. Nhưng cuối cùng hp cũng sẽ đến.
Có lẽ t nên đợi chờ , rồi 1 ngày hp cũng sẽ gõ cứa trái tim t . Nhưng t ghét cảm giác phải chờ đợi 1 thứ gì đó hay 1 người nào đó ( vì với t khi chờ đợi thời gian như ngừng trôi ).
Cái gì đến rồi cũng sẽ đến thôi , trốn chạy cũng k được. Phải đối diện sự thật thôi , sự thật là t rất mệt mỏi khi phải luôn cố tỏ ra mình k yếu đuối , để k ai thương hại mình.T k cần sự thương hại lạnh lùng đó.
Cuộc đời thật khốn nạn , mọi chuyện buồn đều kéo đến với t. K muốn tin vào ai nữa , vì k ai làm t tin được nữa.Ai cũng sẵn sàng làm t đau.
Hp của t giờ đây là gia đình , ba mẹ. 2 người mà t tin k bao giờ làm hại t.Nhưng ba mẹ có sống mãi với t được k?