Xem đầy đủ chức năng : Gửi anh...
Không rời xa...!!!
05-02-2010, 10:23 PM
Có gì là vĩnh viễn không anh?
Cả tình yêu của chúng mình cũng thế
Khi bên nhau gần nhất cũng biết rằng không thể
Mãi bên nhau trong suốt cuộc đời này
Gần thêm nữa làm gì đằng nào cũng chia tay
Em cay đắng nghĩ rằng không thể có
Một người nào riêng mình để đời không lỡ dở
Chẳng một ai trên cõi đời này...
Cuộc sống miệt mài trôi qua kẽ tay
Lằn dọc ngang đường tình nào khô cạn
Em chẳng còn buồn dù không thôi khao khát
Chẳng còn vui dù môi vẫn hé cười
Anh chỉ là mơ hồ như thế mà thôi
Tình cũng ảo vì suốt đời mộng ảo
Em dập tắt lửa lòng để đời thôi dông bão
Tìm chút bình yên thôi khao khát mong chờ...
nguyentienminh
06-02-2010, 06:04 AM
KHÔNG CÓ GÌ LÀ VĨNH VIÊN...
Ko có gì là vĩnh viễn cả đâu em
Tình yêu bất diệt chỉ là điều hư ảo
Giữa dòng đời mọi thứ đều trở nên trơ tráo
Thì nói gì tới 2 chữ '''bền lâu'
Chỉ có tâm tư thật nhất ở trong 1 lối sầu
Anh chợt thấy mọi điều là giả dối
Mọi lời ngọt ngào đều chỉ là đánh đổi
Một lần rồi qua trong lúc ái ân
Có những phút giây anh cũng chán chữ ''yêu tới cả trăm lần"
Hỏi được gì sau mối tình cay đắng
Giọt lệ rớt rơi , chỉ còn là gánh nặng
Mối hận thù trói chặt giữa hai bên
Ừ thì ngày mai dẫu có lang bạt giữa dòng đời
Anh cũng đã kịp hiểu tình yêu là cay đắng
Và chết đi thì ái ân cũng ko mang theo được
Nên dành để sầu chẳng kịp ướt đôi mi....
Không rời xa...!!!
09-02-2010, 11:30 PM
Thơ em viết chưa bao giờ anh đọc
Những câu từ, vần điệu mốc rêu phong
Em đem phơi khi nắng ấm xuân hồng
Xếp ngay ngắn vào ngăn lòng thương nhớ.
Em yêu anh đến khi tim ngưng thở
Hết đời này mang nợ cả kiếp sau
Lời thơ em bàng bạc nét u sầu
Anh không đọc nào hiểu đâu em khổ.
Cuộc tình mình đầy mây đen bão tố
Trái tim em tưởng rơi hố vực sâu
Tưởng nát tan, vữa vụn, phai nhạt màu
Thơ cứ thế đổ dốc đời trơn trượt.
Bao nhiêu đêm nửa gối mềm đẫm ướt
Máu trong tim nơi vết xước rỉ ra
Viết cho anh lời cuối lúc trăng tà
Giá một lần anh vô tình đọc được.
Không rời xa...!!!
09-02-2010, 11:43 PM
Có lẽ nào anh mãi mãi lặng im
Trò chơi trốn tìm chỉ mình em kiếm
Em hụt hơi không còn anh âu yếm
Không còn anh trao ngọt lịm môi hôn.
Có lẽ nào anh vĩnh viễn vùi chôn
Hình bóng em - dáng mai gầy mỏng mảnh
Ánh mắt nâu buồn, thẳm sâu, sóng sánh
Anh bảo: "Mắt đa tình nặng gánh tương tư"
Lẽ nào anh quên hết những trang thư
Dòng mực tím những mĩ từ trao gởi
Lời của anh là niềm vui phơi phới:
"Nhớ ăn, ngủ nhiều cho khoẻ em nghe!"
Có lẽ nào anh không nhớ mùa hè
Ra rả tiếng ve, nắng vàng hoe rực rỡ
Anh thở than: "Mùa hè. Ôi! Đến sợ
Xa em một hôm, nhung nhớ nao lòng!"
Lẽ nào anh như gió rét mùa đông
Về miền xa khi nắng hồng xuân đến
Anh lặng im, nỗi lòng em hổn hển
Chuyện tình mình thành định mệnh đắng cay.
nh0ckute_h0cy3u
08-03-2010, 04:40 AM
Hoa chỉ đẹp khi hoa in trên giấy
Tình chỉ đẹp khi tình thấy trong mơ
dế nhủi
11-03-2010, 07:35 AM
có một thời em cúi mặt làm ngơ
anh, thương cãm tràn dâng trong tim, vỡ
nghe nhung nhớ như về từ vạn thuở
bờ môi khô, uống nấc nghẹn thay lời
có một thời em khoác áo lãng quên
anh, giữ lấy mắt nhung mềm cỏ yếu
nghe ngân vang giữa hồn bao giai điệu
chén tương tư anh uống cạn bao chiều
có một thời em ngủ giữa thư xanh
anh, mực tím viết thay tình vô hạnh
nghe hạ về mà tim mình lành lạnh
muôn ngàn lần nào dám ngỏ: em-anh
có một thời em như loài hoa dại
anh, triền đời mơ hương lạ thoáng qua
nghe tiềm thức rung lên từng tiếng, lạ
áo tiểu thư lồng lộng cả yên hà
có một đời em chính là nổi nhớ
anh, miệt mài mang mộng kết thành thơ
nghe hồn mềm theo từng bước tiểu thơ
từ thủa ấy anh hiểu: quên là nhớ
:mpl: mãi tới giờ nhủi mới chui vô đây, 8 tí xíu mong bạn hiền hỏng quạu
tinhthuquan
19-03-2010, 05:48 AM
CAY ĐẮNG TÌNH ĐƠI...
Đủ gian truân - tôi biết dc tình đời
Cay đắng lắm với ngàn điều phụ rẫy
từ yeu6 thương7 luôn luôn hoài chốn chạy
Chỉ có mình thầm lặng với ưu tư
hạnh phúc đâu tôi mãi mãi mong chờ
con tím ấm suốt 1 thời ko có
chỉ đêm mưa với mảnh hồn bé nhỏ
lại nhớ đời chỉ thế 1 giấc mơ
nhưng giấc mơ cũng vốn wa wa nhiêu
có khi đắng khi cay khi chua xót
lúc ngọt ngào , hạnh phúc lẫn ấm êm
trời cho tôi cuộc sống ko êm đềm
để hiểu ra '' có lẽ dời bể khổ ''
để 1 mai lê bươc71 hoài trên phố
lạy ông trời xin hạnh phúc về sau
cho con xin 1 kiếp sống ko sầu
cất nước mắt sau ngàn lấn khoảng tối
thailong
29-03-2010, 01:27 AM
Có lẽ nào anh mãi mãi lặng im
Trò chơi trốn tìm chỉ mình em kiếm
Em hụt hơi không còn anh âu yếm
Không còn anh trao ngọt lịm môi hôn.
Có lẽ nào anh vĩnh viễn vùi chôn
Hình bóng em - dáng mai gầy mỏng mảnh
Ánh mắt nâu buồn, thẳm sâu, sóng sánh
Anh bảo: "Mắt đa tình nặng gánh tương tư"
Lẽ nào anh quên hết những trang thư
Dòng mực tím những mĩ từ trao gởi
Lời của anh là niềm vui phơi phới:
"Nhớ ăn, ngủ nhiều cho khoẻ em nghe!"
Có lẽ nào anh không nhớ mùa hè
Ra rả tiếng ve, nắng vàng hoe rực rỡ
Anh thở than: "Mùa hè. Ôi! Đến sợ
Xa em một hôm, nhung nhớ nao lòng!"
Lẽ nào anh như gió rét mùa đông
Về miền xa khi nắng hồng xuân đến
Anh lặng im, nỗi lòng em hổn hển
Chuyện tình mình thành định mệnh đắng cay.
Anh...!
Không lặng im, nhưng là suy ngẫm
Giữa dòng đời toan tính thiệt hơn
Con tim non...chợt lắm u phiền
Để em tôi tháng ngày lẻ bước
Bước chân anh chập chững giữa đời
Quên mất em...trong tình yêu đó
Tháng ngày qua héo úa sắc xinh
Tuổi xuân xanh em có bao lần ?
Chợt hiểu ra...có là quá muộn
Muốn quay về tạ lỗi cùng ai
Để ngày mai cùng nhau sánh bước
Sau thứ tha...ta lại sum vầy
Đường xưa lối cũ...đang chờ đón
Mưa gió mang ta lại gần hơn
Có em bên anh...trời hoa nắng
Đưa bước nhau về bến bình yên
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.