p3lun_1993
16-01-2010, 12:33 AM
thời gian cứ trôi, mọi thứ vẫn cứ tiếp diễn...và tôi vẫn tin và chờ đợi. cuối cùng tôi đã đc gặp lại anh,ko bít phải do duyên số hay ko...ngày tôi gặp anh đúng vào ngày 18 ngày của sự hp' đối với tôi.mọi người sẽ ko bít cái cảm giác xuất hiện khi tôi gặp anh ấy ntn đâu...nói ra chắc bùn cười lém .ko hiểu sao khi anh ấy gọi tôi, bỗng dưng trái tim tôi dung lên..nhịp đập tăng lên gấp đôi trái tim tôi như muốn nhảy ra ngoài...tôi ko thể tin tôi lại gặp đc anh....vậy mà tay tôi run ko viết đc, sợ..ko bít nói ji`.tôi cố gắng lắm mấy cóa thể bình tĩnh lại để nói chy với anh nhưng niềm vui trong trái tim tôi vẫn dâng trào.^__^ :D sự chờ đợi đã mang hp' đến với tôi...chúng tôi bắt đầu lại....time sau đóa làm tôi càng ngày càng yêu anh nhiều hơn.lần đầu tôi nhận ra tôi đã yêu một người,yêu thực sự...chưa bao jo tôi yêu ai nhiều đến như vậy.Vì tôi đã bít anh ra đi vì một lý do trong đời....anh vì tôi rất nhiều....nhưng anh đâu có bít làm vậy đã làm tổn thương tôi...trả lẽ anh muốn tôi phải sống trong sự oán trách, hối hận, suốt cuộc đời này tôi ko thể tha thứ cho bản thân mình khi nhận ra sự thật là vì tôi.anh đã nói với tôi anh yêu tôi, anh có thể làm tất cả để tôi đc hp'... rồi anh chúc tôi hp',anh nói chỉ cần nhìn thấy tôi đc hp' là anh cũng rất hp' nhưng anh đâu có bít..cho dù tôi cũng đã nói hàng trăm lần với anh chỉ có anh mới mang lại hp' cho tôi, chỉ cần có anh bên cạnh thì tôi đã co' cái hp' đo' nhưng anh ko quan tâm ước muốn đó của tôi.anh đã hứa sẽ ko bao jo để tôi phải buồn vậy mà chính anh làm tôi buồn nhiều nhất,vì jo đối với tôi trả ai có thể làm tôi pải khóc pải bùn ngoài anh ra thì ko còn ai( trong time h là tôi đang hứng chịu cái bùn đo'). Tôi hận mình ko thể ở bên anh,tôi thương anh...thấy anh đau trái tim tôi càng đau nhói hơn...tôi ước muốn 1 ngày nào đoa' chúng tôi sẽ đc ở bên nhau, cùng chung nỗi đau và cùng nhau vươn tới.tôi nhớ anh đã từng hỏi tôi trước khi anh bắt đầu với sự nghiệp rằng:" em có sẵn sàng cùng anh vượt qua những sóng gió, thử thách trong t.y ko?" _ đương nhiên là tôi đồng ý..vì khi tôi đã nói lời yêu anh là tôi bít mình pải làm ji` để có đc t.y của mình.chỉ có mấy tháng trôi qua bao nhiêu chy đã xảy ra với t.y của tôi....nhưng qua nhưng cái gọi là thử thách đó tôi mới nhận ra tôi yêu anh nhiều ntn. " tình yêu trong xa cách như ngọn lửa trong gió gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn" _Bussy Rebutin_ tôi tin vào lời nói đó...cũng hay như Charles De Saint đã nói "xa cách ngắn ngủi khích động say mê nhưng xa cách lâu dài giết chết say mê" tôi cũng sợ điều đó sẽ xảy ra. lúc này đây tôi đang có cảm giác lo sợ..đã 1 tháng rùi tôi chưa đc gặp anh, tôi tìm đủ mọi cách cũng ko thể liên lạc đc với anhnỗi đau như lần trước lại xuất hiện trong tôi mỗi lần ko gặp anh, tôi nhớ anh là tôi khóc,nhiều khi tôi thầm gọi tên anh...nhưng thứ xảy ra trước mắt tôi lại là cảm xúc gởi cho tôi nhớ đến anh. rồi mọi thứ lại như bắt đầu lại,một lần nữa tôi lại đau...nhưng lần này vết thương wa' lớn...dường như cảm giác đau ko còn nữa vì tôi đã đau wa' nhiều rùi, bù vào đó là sự hận thù và nghi ngờ.tại sao lần nào cũng vậy anh cứ gặp tôi,nc với tôi 1 time rồi lại mất liên lạc với tôi 1 time...khiến tôi luôn sống trong lo lắng và nhưng giọt nước mắt đã dần wen thuộc với tôi tôi sợ anh có chy ji`............trong đêm tôi đã khóc rất nhiêu rùi, nỗi đau cứ bám theo tôi khi nhớ về nhưng ngày tháng ko co' anh...............................trả lẽ cái tình cảm trước kia ko bao jo có thể trở lại...trả lẽ tình yêu đã mất 1 lần ko thể có lần thứ 2....dù có cố gắng hàn gắn vết thương đó nhưng lại càng thêm đau..từ khi quay lai với anh hp' cũng nhiều nhưng những giọt nước mắt rơi lại càng nhiêu hơn. tại sao anh cứ pải làm như vậy,nếu ko yêu sao ko nói,anh cứ mất liên lạc ko nói với tôi 1 lời..cứ thế bỏ lại tôi sự hi vọng và chờ đợi trong thương nhớ....như vậy cho đến bao giờthật sự tôi đã chịu đựng wa' đủ....tôi muốn trở về là tôi trước kia khi ko quen anh nhưng jo ko đc nữa...dù đã bao lần tôi cố gắng quên anh đi, quên hết những ji về anh,kí ức về anh tôi cũng sẽ xóa bỏ, nhưng tôi càng cố gắng bao nhiêu tôi càng ko thể trôn sâu tc của tôi, ko thể giết chết t.y tôi dành cho anh _ Tại sao lại vậy.....nước mắt tôi vẫn cứ rơi? tôi sợ ko có anh bên cạnh tôi....vì tôi bít tôi yêu anh wa' nhiều....tôi vẫn sẽ đợi, dù có cách xa anh nhưng t.y tôi dành cho anh sẽ ko bao giờ phai nhòa. Tôi mãi mãi yêu anh trong cuộc đời này.