Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Gửi người mãi xa…!!!



Swan_stupid
05-01-2010, 11:17 AM
Người yêu dấu của tui ơi! Tui nhớ người lăm lắm, biết ko? Tui khao khát muốn gặp lại người, muốn người ghì chặt tui vào lòng, đặt lên môi tui nụ hôn nồng cháy để trái tim tui lại đc tan chảy trong hạnh phúc. Người có biết mỗi khi ngày tàn, bóng tối bao phủ giăng nỗi cô đơn, lạnh lẽo khắp xung quanh, tui lại tìm người. Nhưng tìm mãi, tìm mãi cũng ko thấy bóng dáng người đâu. Chỉ có cái ko gian ảm đạm lạnh lùng bủa vây tui ráo riết. Tui sợ hãi chạy thật nhanh trong vô thức. Và lần nào cũng vậy, đôi chân luôn dẫn đến một nơi…nơi mà người đã trao trái tim người cho tui…và cũng là nơi người…ra đi…ko một lời từ biệt!!!
Tui căm hận người đến thấu xương tuỷ! Người luôn lên lớp tui rằng phải biết giữ lời hứa, người nói chắc với tui rằng những lời người thầm thì ko xuất phát từ cửa miệng mà đc kết tinh từ trái tim – trái tim chỉ mang một nhịp đập bên tui. Bốn năm bên nhau, người dạy tui cách làm người, kèm cặp tui học tập và luôn luôn bên tui mọi lúc buồn vui, hờn giận, chia sẻ với tui mọi đắng cay, ngọt bùi của cuộc sống. Mỗi khi tui gặp khó khăn là người xuất hiện để cổ động tui vượt lên. Với tui, mọi cử chỉ, hành động của người đều rất ân cần, chu đáo. Người truyền cho tui sức mạnh, cho lòng cam đảm, cho sự cứng cỏi… Dường như bao nhiêu thương yêu trên đời, người dồn hết lên tui làm tui đắm say trong ái tình ngọt ngào. Nhưng người đã cất giấu ba chữ - chính là chiếc chìa khoá tình yêu.
Bất ngờ ập đến trong ngày tui biết mình đỗ Đại học. Người dẫn tui đến một nơi…và nói rằng muốn tặng tui một món quà. Người tỉ mỉ khắc lên tim tui ba chữ bằng nụ hôn cháy bỏng mà người đã ấp ủ bốn năm ròng và lần đầu tiên người nói “anh yêu em”! Người có biết, lúc ấy tui buồn cười đến thế nào ko? Người xưng anh – em thật lạ, nhưng tui ko thể cười vì lời tỏ tình đc người âm thầm chuẩn bị suốt 4 năm trời khiến tui quá xúc động. Tui ko tin vào những gì trước mắt mình nữa…
Cũng chính từ hôm ấy, từ “tui” và từ “người” đc thay thế bằng tiếng gọi của trái tim, tiếng gọi ngọt ngào của một đôi tình nhân thực sự “anh-em”! Người bảo rằng đã đợi ngày ấy dòng dã bốn năm, người khao khát lắm cái thời khắc ấy…Vậy mà chẳng đc bao lâu…người đã…
Người ơi, tui ko dám gọi người là anh nữa. Tui sợ, sợ lắm rồi. Nước mắt tui đã mất tích từ giây phút người ra đi. Tiếng “anh” kéo dài đến cháy cổ bị dòng nước mắt cuối cùng của tui rửa trôi hoà quyện với máu của người. Tui luôn nhớ người bảo tôi phải can đảm, phải vững vàng.Người thấy ko, tui đã làm đc…Những kỉ niệm giữa hai chúng ta, di vật của người,…tất cả, tất cả đều bên tui…như hơi ấm người ấp ủ một trái tim băng giá…Tui yêu người!!! Người hỡi!!!:kis: