PDA

Xem đầy đủ chức năng : Cứu hộ trên biển



November_rain
03-01-2010, 08:04 AM
Bạn biết không niềm tin và sự dũng cảm luôn mang đến điều kỳ diệu trong cuộc sống này.

Nhiều năm trước, tại một làng chài ven biển ở Hà Lan, có một cậu bé đã chỉ mọi người thấy phần thưởng xứng đáng từ những việc làm không vì lợi ích riêng.

Vì hầu hết người dân ở đây sống bằng nghề đánh cá nên có một đội tình nguyện cứu hộ phòng những trường hợp khẩn cấp. Một đêm nọ, gió gào thét dữ dội, mây đen vần vũ, một cơn bão lớn ngoài khơi đánh lật úp một chiếc thuyền đánh cá. Trong tình trạng đó, những ngư dân đã kịp gửi tín hiệu S.O.S. Người trưởng nhóm cứu hộ nhận còi báo động và gần như cả làng đều tập trung ra phía quảng trường ngóng về phía vịnh. Đội cứu hộ tìm cách vượt qua những con sóng dữ trong khi dân làng thì cứ chờ đợi trên bãi biển với những chiếc đèn lồng trong tay.

Khoảng một giờ sau, đội cứu hộ xuất hiện từ trong làn sương mờ, những người dân làng mừng rỡ chạy ra đón họ trở về. Ngã quỵ trên cát vì kiệt sức, những người cứu hộ nói rằng chiếc thuyền đã không thể chở thêm một người nào nữa nên buộc lòng họ phải để một người ở lại vì chỉ cần thêm một người nữa thôi thì chắc chắn chiếc thuyền sẽ bị đánh úp và tất cả sẽ không thể trở về.

Hết sức kích động, người thuyền trưởng yêu cầu những người cứu hộ khác tiếp tục đi tìm người bị nạn trở về. Cậu bé Hans mới mười sáu tuổi chạy lên. Mẹ cậu chộp lấy cánh tay cậu mà nói “Mẹ xin con đừng đi. Cha con đã mất trong một vụ đắm thuyền cách đây 10 năm, và chỉ mới ba tuần trước thôi anh con cũng đã bị mất tích ngoài khơi. Hans à, còn là tất cả những gì còn lại của mẹ."

Cậu bé đáp lại “Mẹ ơi, con phải đi. Nếu như ai cũng bảo rằng “Tôi không thể đi, thì liệu ai khác sẽ làm việc đó?”, mẹ, lần này con phải đi. Khi mọi người cần đến chúng ta, tất cả chúng ta cần phải nhận lấy và hoàn thành trách nhiệm của mình.” Nói xong Hans hôn mẹ rồi nhập vào đội cứu hộ, biến mất trong màn đêm.

Một giờ nữa lại trôi qua mà mẹ Hans có cảm tưởng như đã rất lâu rồi. Cuối cùng, đội cứu hộ cũng đã xuất hiện trong màn sương dày khi Hans đứng trên mũi tàu. Người đội trưởng vẫy tay và hỏi “Con có tìm được người còn lại không?”. Vô cùng phấn khích Hans hét lên một cách sung sướng “Vâng chúng con đã tìm được rồi ạ. Hãy nói với mẹ còn rằng người đó chính là anh trai của con, Paul.”

Bạn biết không niềm tin và sự dũng cảm luôn mang đến điều kỳ diệu trong cuộc sống này.

Sưu tầm