traitim_muathu_91
21-12-2009, 11:58 PM
Nhật ký ngày... tháng.. năm...
Hà Nội, những ngày trở rét....
Căng tin ồn ào đông đúc, bon chen đến nực cả người, ngoài kia , gió rít từng cơn lạnh toát...
Tớ... bon chen mãi mới đặt được 2 cái bát lên bàn , miệng cười toe :" Hai suất 5 , 1k cơm nhe cô "
Giữa đống bàn tràn ngập thức ăn , nào là gà rán, thịt rán, thịt kho, trứng kho, chả chiên, đậu phụ sốt.....nhiều ơi là nhiều, nhưng chỉ đc ăn 5k, 5k cơm thôi, ko phải vì thiếu tiền mà vì đã tăng 4kg rồi, ko thể cho phép mình đi quá giới hạn nữa, ngậm ngùi chọn cho mình cải, dưa chua, và 1 miếng chả...
Đên lượt bát cơm cái Đậu, nó còi nhom , lại thích ăn thịt mỡ nên quyết tâm lựa cho nó miếng miếng thịt kho Tàu lí tưởng... "ái da" ngoảnh sang X( "hehe, xin lỗi" , dẫm đạp lên bàn chân ngọc ngà của người ta như thế mà ko xót ak`, mình thầm lẩm bẩm chửi rủa cái thàng đứng bên cạnh...
Quay sang cô, toe toét " Cô ơi cho cháu miếng thịt kho, cho cháu miếng thịt mỡ ấy cô ạ"...
Ok, đã xong nhiệm vụ: rút bát ra, nó ( cái thằng chết tiệt lúc nãy ) hét to như cố để mình nghe thấy : " Cô ơi, tý nữa lấy cho cháu miếng nạc nhé ".... Ts nhà nó chứ, rủa đểu mình đây,... nó nhìn mình một cách bí hiểm , nụ cười ấy -- quen, rất quen---- a nhớ ra rồi, cái mặt ko khác j con quạ đen chết trôi trong đầm lầy... mình hả hê với hình ảnh đó , thằng cha thịt nạc và con quạ đen.
http://www.nhaccuatui.com/m/2yRC1zEbHh
Nhật ký ngày.... tháng... năm...
Hôm nay đi cập nhật cái điện thoại thứ 3, lần thứ 3 mở mồm ra thề là sẽ không làm mất nữa , tiền cũng đã hết, tháng này đốt sạch tiền vào điện thoại, chúng cũng đội nón lần lượt ra đi ko lời từ giã, mình đứng đó bất lực.... Thế là xong, căn tiền mua lại 1 cái điện thoại cũ " thể loại nghe gọi chọi đập" giá tầm 200k- 250k.... Vòng gần hết Cầu giấy, lượt lã từ trường đến Phạm Văn Đồng rồi Hoàng Quốc Việt, cuối cùng đi lên cái siêu thị chuyên bán mì tôm cho bọn sinh viên TulTraCo ( chả biết viết đúng hay sai ) , à đây, 1 hàng bán đt, nhìn cái mặt lão bán hàng kìa, rõ gian thương, thôi, mẹ đã réo hỏi sao gọi mày k dc. bây h có đắt cũng ráng mua. Gió mùa đông thốc vào mặt, buốt , mệt mỏi lắm rồi." Cái này bao nhiêu ạ?"---"250k"---"Cái kia ạ?"---" Cũng thế" Đắt thế ko biết, nhìn phát khiếp thế kia, chả biết có lên nổi cái màn hình k nữa, ngữ này chỉ đem về ném gà đuổi chó là vừa, mặc cả mãi " 200k" -> "220k" chốt giá nhận hàng, Đậu bảo mình hỏi cái kia thử đi, mình ừ " Cái này 220K nhé?" ---" Cái đó 250k , ko bớt đâu "
Đến nước này đành phải năn nỉ bớt giá , nắn mấy tờ tiền trong túi mà xót hết cả ruột....Mình đổi giọng " Thôi thì 240k , được không anh !" Miệng nói từ " anh " mà mình thấy ghê ghê, già khú đế, nhưng thôi lời nói gió bay, tiếc j` mấy cái cười với mấy lời niềm nở " Lúc nãy anh bảo có bớt chỉ bớt đc 10k mà ", Ông già chêt tiệt ấy cứ lắc đầu nguầy nguậy , mình ỉ ôi " Đi mà anh đẹp zai, đẹp zai thế này mà nuốt lời à !!" Tởm tởm, nhớ lại mà k dám ngờ, mình có thể khen 1 lão mắt lồi mũi tẹt mồm rộng ngoac đên mang tai là đẹp , ực ực,ông ý gàn " 240k thì ko có sạc đâu em nhé ", cái Đậu nghe thế cầm luôn đt lẫn sạc núp ra sau người mình như đứa con nít, lão ý bó tay : "ừ, 240k "..... Mình sướng rên, đỡ dc 10k , có tiền về ăn bánh mì trứng rồi. oh yeah, cuộc đời vẫn đẹp sao.....
Về nhà, cái đt dở chứng, hì hục chạy ra, lão ý tỏ vẻ khó chịu, cái Đậu lo thay mình, hĩ hĩ, đã nghèo còn mắc cái eo, hehe, may quá, k làm sao, tại 2 đứa dốt, quên mất nó bị khóa bàn fim' thì tắt luôn cả đèn màn hình...
Lại tung tăng về căn tin KTX ăn bánh mì trứng, bước vào , 1 gã con trai to cao đứng dậy, nhìn hao hao....... xúi quẩy..... Thịt Nạc nhìn mình cười khẩy " Hi hi ! Thịt Mỡ" ... Ghét thế là cùng....
Mình vừa vào thì TN đứng dậy đi về, ra đến cửa , mình liếc hắn , Tn quay lại nhìn mình cười.... Mình ỉu mặt ngao ngán quay đi......
Hà Nội, những ngày trở rét....
Căng tin ồn ào đông đúc, bon chen đến nực cả người, ngoài kia , gió rít từng cơn lạnh toát...
Tớ... bon chen mãi mới đặt được 2 cái bát lên bàn , miệng cười toe :" Hai suất 5 , 1k cơm nhe cô "
Giữa đống bàn tràn ngập thức ăn , nào là gà rán, thịt rán, thịt kho, trứng kho, chả chiên, đậu phụ sốt.....nhiều ơi là nhiều, nhưng chỉ đc ăn 5k, 5k cơm thôi, ko phải vì thiếu tiền mà vì đã tăng 4kg rồi, ko thể cho phép mình đi quá giới hạn nữa, ngậm ngùi chọn cho mình cải, dưa chua, và 1 miếng chả...
Đên lượt bát cơm cái Đậu, nó còi nhom , lại thích ăn thịt mỡ nên quyết tâm lựa cho nó miếng miếng thịt kho Tàu lí tưởng... "ái da" ngoảnh sang X( "hehe, xin lỗi" , dẫm đạp lên bàn chân ngọc ngà của người ta như thế mà ko xót ak`, mình thầm lẩm bẩm chửi rủa cái thàng đứng bên cạnh...
Quay sang cô, toe toét " Cô ơi cho cháu miếng thịt kho, cho cháu miếng thịt mỡ ấy cô ạ"...
Ok, đã xong nhiệm vụ: rút bát ra, nó ( cái thằng chết tiệt lúc nãy ) hét to như cố để mình nghe thấy : " Cô ơi, tý nữa lấy cho cháu miếng nạc nhé ".... Ts nhà nó chứ, rủa đểu mình đây,... nó nhìn mình một cách bí hiểm , nụ cười ấy -- quen, rất quen---- a nhớ ra rồi, cái mặt ko khác j con quạ đen chết trôi trong đầm lầy... mình hả hê với hình ảnh đó , thằng cha thịt nạc và con quạ đen.
http://www.nhaccuatui.com/m/2yRC1zEbHh
Nhật ký ngày.... tháng... năm...
Hôm nay đi cập nhật cái điện thoại thứ 3, lần thứ 3 mở mồm ra thề là sẽ không làm mất nữa , tiền cũng đã hết, tháng này đốt sạch tiền vào điện thoại, chúng cũng đội nón lần lượt ra đi ko lời từ giã, mình đứng đó bất lực.... Thế là xong, căn tiền mua lại 1 cái điện thoại cũ " thể loại nghe gọi chọi đập" giá tầm 200k- 250k.... Vòng gần hết Cầu giấy, lượt lã từ trường đến Phạm Văn Đồng rồi Hoàng Quốc Việt, cuối cùng đi lên cái siêu thị chuyên bán mì tôm cho bọn sinh viên TulTraCo ( chả biết viết đúng hay sai ) , à đây, 1 hàng bán đt, nhìn cái mặt lão bán hàng kìa, rõ gian thương, thôi, mẹ đã réo hỏi sao gọi mày k dc. bây h có đắt cũng ráng mua. Gió mùa đông thốc vào mặt, buốt , mệt mỏi lắm rồi." Cái này bao nhiêu ạ?"---"250k"---"Cái kia ạ?"---" Cũng thế" Đắt thế ko biết, nhìn phát khiếp thế kia, chả biết có lên nổi cái màn hình k nữa, ngữ này chỉ đem về ném gà đuổi chó là vừa, mặc cả mãi " 200k" -> "220k" chốt giá nhận hàng, Đậu bảo mình hỏi cái kia thử đi, mình ừ " Cái này 220K nhé?" ---" Cái đó 250k , ko bớt đâu "
Đến nước này đành phải năn nỉ bớt giá , nắn mấy tờ tiền trong túi mà xót hết cả ruột....Mình đổi giọng " Thôi thì 240k , được không anh !" Miệng nói từ " anh " mà mình thấy ghê ghê, già khú đế, nhưng thôi lời nói gió bay, tiếc j` mấy cái cười với mấy lời niềm nở " Lúc nãy anh bảo có bớt chỉ bớt đc 10k mà ", Ông già chêt tiệt ấy cứ lắc đầu nguầy nguậy , mình ỉ ôi " Đi mà anh đẹp zai, đẹp zai thế này mà nuốt lời à !!" Tởm tởm, nhớ lại mà k dám ngờ, mình có thể khen 1 lão mắt lồi mũi tẹt mồm rộng ngoac đên mang tai là đẹp , ực ực,ông ý gàn " 240k thì ko có sạc đâu em nhé ", cái Đậu nghe thế cầm luôn đt lẫn sạc núp ra sau người mình như đứa con nít, lão ý bó tay : "ừ, 240k "..... Mình sướng rên, đỡ dc 10k , có tiền về ăn bánh mì trứng rồi. oh yeah, cuộc đời vẫn đẹp sao.....
Về nhà, cái đt dở chứng, hì hục chạy ra, lão ý tỏ vẻ khó chịu, cái Đậu lo thay mình, hĩ hĩ, đã nghèo còn mắc cái eo, hehe, may quá, k làm sao, tại 2 đứa dốt, quên mất nó bị khóa bàn fim' thì tắt luôn cả đèn màn hình...
Lại tung tăng về căn tin KTX ăn bánh mì trứng, bước vào , 1 gã con trai to cao đứng dậy, nhìn hao hao....... xúi quẩy..... Thịt Nạc nhìn mình cười khẩy " Hi hi ! Thịt Mỡ" ... Ghét thế là cùng....
Mình vừa vào thì TN đứng dậy đi về, ra đến cửa , mình liếc hắn , Tn quay lại nhìn mình cười.... Mình ỉu mặt ngao ngán quay đi......