Ozhi
18-12-2009, 10:20 AM
http://files.myopera.com/greenfield/blog/mau%20xanh.jpg
Dám nói không:
Khi nào ta không yêu một người.
Khi nào ta không biết nói nữa.
Khi nào ta không nhìn thấy quanh ta những sự nhiễu nhương.
Khi nào ta nhìn thấy ta không hề hiện hữu.
Chắc là sẽ không dám nói đâu, khi:
Ta không rõ được những bước chân ta đang bước đi trên đời này là bước chân của ai.
Ta không rõ những lúc ta buồn ta sẽ chấm dứt nó thế nào.
Ta không rõ khi ta không còn cảm nhận được ai quanh mình thì ta vẫn có một mình hay không.
Không! Ta đâu có biết!
Vì trên cuộc sống này nhiều thứ đều quá phức tạp!
Vì trên cuộc sống này mọi việc đâu chỉ có 2 mặt của vấn đề!
Vì trên cuộc sống này đâu chỉ có những rừng thông Đà Lạt!
Vì trên cuộc sống này không riêng chỉ có ta!
Rõ hay không một lúc tay vươn không tới! Mắt nhìn mòn mỏi vào cuộc sống rồi mới thấy! Bản thân chỉ là một thứ gì đó góp thêm màu cho cuộc đời.
Dù là màu đen: ta vẫn bóng lên dưới ánh mặt trời...
Dù là màu đỏ: ta vẫn rực rỡ vào sớm mai...
Dù là màu vàng: ta vẫn cảm thấy hơi ấm từ bàn tay...
Dù là màu tím: ta vẫn còn chút lãng mạn của bóng đêm...
Dù là màu nâu: ta vẫn nồng hơi của đất...
Dù là màu xám: ta vẫn hoà vào cái mùi hắc của bụi đường...
...
Dù là màu gì đi chăng nữa: ta vẫn là một màu sắc của cuộc đời!
Dù là thứ gì đi nữa! Ta vẫn phải bước đi dưới bầu trời màu xanh! Vẫn không hề lỡ bước!
Dù cho có bước bên ngoài lề của xã hội!
.
...
......
Dù cho...
Ta không...
Vì trên...
Vẫn sẽ là: khi nào ta không thể hồi âm cho màu trời màu xanh!
Ozhi~
[trích nhật kí "nhỏ bạn thân"! *cười*]
Dám nói không:
Khi nào ta không yêu một người.
Khi nào ta không biết nói nữa.
Khi nào ta không nhìn thấy quanh ta những sự nhiễu nhương.
Khi nào ta nhìn thấy ta không hề hiện hữu.
Chắc là sẽ không dám nói đâu, khi:
Ta không rõ được những bước chân ta đang bước đi trên đời này là bước chân của ai.
Ta không rõ những lúc ta buồn ta sẽ chấm dứt nó thế nào.
Ta không rõ khi ta không còn cảm nhận được ai quanh mình thì ta vẫn có một mình hay không.
Không! Ta đâu có biết!
Vì trên cuộc sống này nhiều thứ đều quá phức tạp!
Vì trên cuộc sống này mọi việc đâu chỉ có 2 mặt của vấn đề!
Vì trên cuộc sống này đâu chỉ có những rừng thông Đà Lạt!
Vì trên cuộc sống này không riêng chỉ có ta!
Rõ hay không một lúc tay vươn không tới! Mắt nhìn mòn mỏi vào cuộc sống rồi mới thấy! Bản thân chỉ là một thứ gì đó góp thêm màu cho cuộc đời.
Dù là màu đen: ta vẫn bóng lên dưới ánh mặt trời...
Dù là màu đỏ: ta vẫn rực rỡ vào sớm mai...
Dù là màu vàng: ta vẫn cảm thấy hơi ấm từ bàn tay...
Dù là màu tím: ta vẫn còn chút lãng mạn của bóng đêm...
Dù là màu nâu: ta vẫn nồng hơi của đất...
Dù là màu xám: ta vẫn hoà vào cái mùi hắc của bụi đường...
...
Dù là màu gì đi chăng nữa: ta vẫn là một màu sắc của cuộc đời!
Dù là thứ gì đi nữa! Ta vẫn phải bước đi dưới bầu trời màu xanh! Vẫn không hề lỡ bước!
Dù cho có bước bên ngoài lề của xã hội!
.
...
......
Dù cho...
Ta không...
Vì trên...
Vẫn sẽ là: khi nào ta không thể hồi âm cho màu trời màu xanh!
Ozhi~
[trích nhật kí "nhỏ bạn thân"! *cười*]