Hàn Thiên Sa
22-10-2009, 08:22 AM
Thể loại:tình cảm teen.:bicycle:
Tựa đề:con đường tới số 1 là số 2.
Tác giả:Hàn Thiên Sa.
Lưu ý:truyện này không mang tính chất đả kích bất kì 1 tổ chức cá nhân nào ban đầu nội dung truyện có thể theo xu hướng hành động 1 chút nhưng dần dà về sau xin mỗi bác 1 ít nước mắt hihi..........
-truyện thuộc quyền sở hữu cá nhân tui,không sao chép dưới mọi hình thức!!!! THANKS!!!.................
Nhân vật chính:
@.La Tường Thiên(Thiên Ca):19 tuổi người đứng đầu Di Cát 1 tổ chức chính phủ,hoạt động hợp pháp dưới hình thức bảo kê.là người cực đẹp trai lạnh lùng và khó tính với tuyệt chiêu"đại bàng uy vũ".nghề tay trái là tổng giám đốc kiêm chủ tịch hội đồng quản trị 2 Way được đánh giá là 1 trong 5 nha tỷ phú trẻ tuổi giàu nhất thế giới.
@.Hàn Thiên Sa(Sa tỉ):17 tuổi em gái của Hàn Nhất Hoàng_người có ảnh hưởng lớn thứ 2 ở Di Cát.1 cô gái xinh đẹp,cá tính,yêu chân thành và chung thủy.biết võ với độc chiêu "thiên thần qua lửa" thứ không bao giờ tách rời là chiếc vòng tay gắn kim cương đồng thời cũng là vũ khí phòng thân vô cùng hiểu ý chủ.
@.Hàn Nhất Hoàng(ca ca):20 tuổi anh trai của Hàn Thiên Sa.là 1 trong những đàn anh kì cựu trong Di Cát hiện đang là người trẻ tuổi nhất châu âu được mời làm việc cho tập đoàn máy tính nổi tiếng nhất thế giói(năm 9 tuổi).lãng tử,hào hoa và rất yêu thương em gái mình.
Tình huống giả định:Việt Nam có tuyết.
:spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2:: spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2:
Tuyết vẫn rơi,đôi bàn chân buốt lạnh
ly cà phê nghi ngút một ngày dài
Buổi sáng đầu tiên ở Việt Nam có tuyết cô công chúa hí hứng rời mình khỏi căn giường ấm áp,lê nhẹ đôi chân qua chiếc thảm màu hồng,cái váy ngủ màu hồng nhẹ cũng lướt theo dáng chủ nhân mình và cũng khẽ bay lên khi cô công chúa vươn vai nhìn ra cửa sổ ngắm tuyết.
-Công chúa dậy rồi à?-một tiếng nói bất ngờ vang vọng vào-đến giờ chuẩn bị rồi.
-mọi người vào đi.-cô công chùa khẽ quay người ra và nở 1 nụ cười rực rỡ_Hàn Thiên Sa đó.nó đưa tay vươn thật dài và ngồi trên 1 chiếc ghế sofa màu hồng.
chưa đầy 1 lúc sau 1 đám tỳ nữ bước vào mõi người 1 việc ai cũng tỏ ra chu đáo và nhanh nhẹn với phần việc của mình.họ đã quen làm thế vào mỗi ngày.đó là 1 chuyên viên trang điểm,1 nhà tạo mẫu tóc,1 nhà thiết kế thời trang đã cầm sẵn trên tay bộ váy cánh hồng và phụ kiện của nó cũng là những sắc hồng dịu dàng.
-anh tôi đâu?-Sa quay hỏi người quản gia và khẽ lắc qua cái đầu ra hiệu cho người đang chải chuốt mái tóc của nó rằng hơi đau.
-cậu chủ đang ở dưới nhà dùng bữa sáng,thưa cô chủ.-người quản gia trả lời.
-Thảo nào hôm nay có tuyết-nó nói 1 cách lả lướt-hôm nay cái người mà khó gặp nhất cũng có mặt ở nhà-Sa quay nhìn ra cửa giọng quả quyết-máy người có 5 phút để làm xong mọi việc.
-Vâng thưa cô chủ.
mọi thao tác bắt đầu được thực hiện nhanh hơn và miệt mài hơn.5 phút sau bước từ phòng thay đồ ra mà thoáng nhìn qua ta cứ ngỡ như thượng đế đã để quên 1 thiên thần trong cuộc hành khuất của người.
Sa đẹp.1 nét đẹp pha chút Đông-Tây,1 nét đẹp vừa xưa vừa nay,1 nét đẹp vừa truyền thống,vừa hiện đại.nó có 1 nụ cười rạng rỡ mà bất cứ ai nhìn vào cũng ngây ngất,say lòng.đôi môi chúm chím với đôi má lúm đồng tiền duyên dáng.đôi mắt sâu thẳm với hàng lông mi cong vút được chải truốt 1 cách kĩ lưỡng có thể hút hồn người đối diện,1 chiếc mũi cao và kiêu hãnh.bộ cánh hôm nay cũng làm nó đẹp hơn thường ngày bộ váy hồng bằng chất liệu voan rủ xuống người nó.chiếc áo kéo ngang qua ngực và được khoác qua bên ngoài 1 tám áo da cừu màu hồng phớt chiếc váy rủ xuống đầu gối và dừng lại tại đó.Sa nhẹ nhang tiến về chiếc giường,ngồi xuống và đưa đôi chân của mình ra,1 người hầu gái khép nép mang trên tay đôi giầy da cừu tiến đén phía nó và đi vào tất nhiên nó cũng màu hồng.
-Mọi người có thể trở ra và tiếp tục công việc của mình-nó nói khi mọi việc gần như đã hoàn tất-chúc mọi người ngày mới tốt lành-nó nở một nụ cười thật tươi.
-Cám ơn cô chủ-nói rồi họ đồng loạt bước đi.
Nó khẽ ngắm mình trong gương mái tóc uốn bồng bềnh,nó nháy mắt 1 cái làm duyên ,cười 1 cách sảng khoái và bước xuống dưới nhà.
-em đang tự hỏi sao Việt Nam bỗng dưng có tuyết và anh biết đấy 1 lí do đơn giản là....-Sa nói và tiến về phía đối diện với người nó đang nói và nhìn 1 cách chăm chú.
-anh biết.-1 anh chàng điển trai quay mặt ra phía nó 1tay đang cầm 1 tách ca phê nghi ngút khói,tay kia đang cầm 1 tờ báo,miệng cười rạng ngời.đây là anh trai yêu quí của nó-anh biết em đang định nói gì và công chúa của anh ạ,em có muốn tìm hiểu nơi anh định đén hôm nay đẻ giải quyêt câu hỏi vì sao anh có mặt ở nhà vào giờ này không?-anh nháy mắt ra vẻ khích nó.
-cô chủ dùng luôn bữa sáng chứ ạ?-tiếng 1 cô hầu gái chen ngang
-không,cảm ơn chị-nó tiếp tục chĩa đôi mắt tò mò và bỗng búng tay 1 cái-e biết anh định đưa em đén đâu rồi.
-em thông minh vậy sao?-Hoàng lại đưa tay càm tách cà phê lên nhấm nháp 1 cách thích thú-anh không nghĩ anh chỉ nói có vậy mà em biết anh muốn đưa em tới đâu.....
-Di Cát-Sa chặn ngang lời,nố phùng phùng đôi má,mắt liếc láo nhìn Hoàng đôi tay gõ nhịp nhàng xuống bàn-thế nào em đoán đùng không?
-anh chịu thua e rồi-Hoàng nói và đứng dậy
-Thật...thật hả a?-nó hỏi tới tấp
-đi thôi còn ngồi đó-anh mắng yêu nó rồi dắt nó cùng ra xe
-tuân lênh...he...he...cầu được ước thấy_nó nhí nhảnh đi theo anh mình ra xe.cuối cùng nó cũng mong được đến nơi nó mong đến nhất và cũng hi vọng gặp được người nó muốn gặp nhất.
-anh nói em nghe nè đây là.........
-đây là nơi không dễ để quậy bừa,em đi đứng,ăn nói phải ngó trước ngó sau.
-cái gì?
-ui...-nó đưa tay lên che miệng cười tủm tỉm-hihi e lộn,ăn nói phải có trước có sau,không gây sự và tuyệt đối nghe lời ca ca của mìn.
-con bé này thiệt tình.e nhớ những gì e vừa nói đó
-biết rồi,anh cứ như 1 ông già lắm điều vậy anh có nhớ anh nhắc em những điều này từ bao giờ và bao nhiu lần rùi không?
-nhắc từ bao giờ và bao nhiu lần?:rain:
-chính xác là nhắc từ lúc e sang Hàn cùng mẹ khi đó anh nói giải thưởng của em khi trở về Việt Nam với anh là anh sẽ cho đén Di Cát và gặp người mà em ngưỡng mộ và e nhớ không nhầm anh đã nhắc e đúng 2056 lần
-gì?nhìu vậy à?-anh cười rạng rỡ-thì anh đã giữ đúng lời hứa ngay khi e về Việt Nam anh đã đưa e đến nè
-e biết anh iu e nhất....ke..ke...
-rõ cái đồ khéo lịnh-anh rè môi
-anh đẹp trai là anh đẹp trai-Sa nói rồi bạu vào má anh nó
-để im cho anh lái xe,con bé này....
xe cũng đã dừng tại Di Cát,đây là nơi nó ao ước đến sao?quả là tuyệt vời 1 căn nhà còn to gắp vạn ngôi nhà nó đang ở và hãnh diên,nó to lớn và bệ vệ.cũng phải đây là nơi ở của hàng mấy trăm ngàn con người mà độc là con trai.nó dang mải nhìn ngắm thì anh kéo nó đi vào cửa chính
-ca ca-1 tiếng chào đồng thanh vang lên làm Sa mở to mắt ngạc nhiên,nó nhận ra được 1 điều anh nó cũng rất được coi trọng trong Di Cát.
-đứng ở đây đợi anh và nhớ không được đi đâu
-e bít rùi anh làm gì thì mau làm đi
nó đứng và vuốt ve mái tóc của mình mỗi tốp tuần tra trong Di Cát đi qua nó lại hắng giọng 1 cái như mún thông báo rằng trong Di Cát nay đang có 1 bông hoa đẹp,hãy nhìn đi nhưng chẳng maaya ai bận tâm đến,trong đây dường như chỉ có công việc.đẹp để làm gì ở nơi này?nó cau mặ nhăn nhó ra vẻ mất hứng.nó lại nhớ lời anh trai kể về người dứng đầu Di Cát 1 người lạnh lùng đẹp trai giỏi võ...chỉ nghe từng ấy thôi nó đã mê tít nó đang mơ măn ao ước giá được gặp người đó giờ này.đang mông lung suy nghĩ cánh cửa cầu thang máy chỗ nó đứng mở từ trong thang máy bước ra là 1 chàng trai trẻ,đẹp,duy nhất người này nó nhìn thấy là không mặc đồ vét không đeo kính đen khoongthowf ơ với nó bằng 1 cái nhìn đóng băng,hắn hình như là người đầu tiên nhận thấy sự tồn tại nãy giờ của nó,nó ngơ ngác nhìn và chàng trai tặng nó 1 nụ cười ngay ngất
-này,này e nhìn gì thế Sa?-Hoàng đưa tay vẫy vẫy trước mặt nó nhưng vô dụng lúc định buông xuôi xuống thì nò lên lời
-e nghĩ là e đã gặp được người cần gặp-nó vẫn ngơ ngác
-aiiii....cơ?
-thì đại ca của Di Cát đó anh ấy thật đẹp trai nhất là khi anh ấy cười
-đâu?-anh hỏi tò mò
-thì kia kìa-nó nói và chỉ tay về phía chàng trai đang cười nói vói 1 nhóm khác,anh áy đã cười với em
-ngốc ạ,-anh đưa tay gõ vào đầu nó-đó là 1 tên tạp vụ trong Di Cát-đại ca của Di Cát không bao giờ biết cười-anh bật cười.
-hả?-nó giật mình rơi thóp cái ví đang cầm trên tay-em nhàm à anh?nhưng cậu ta đẹp trai và ăn mặc khác những người kia mà
-ở Di Cát ai cũng đẹp trai hết còn đồng phục thì mỗi 1 tổ có nhiệm vụ khác nhau vì thế có 1 cách ăn mặc khác nhau,e đừng tưởng bở gặp được đại ca Di Cát không dễ thế đâu
-nhưng rõ ràng cậu ta trông rất bảnh trai........
-tôi đây cũng bảnh trai nè cô bé
-ui_Sa giật mình-ở đâu ra con khỉ đột thế này?
-trời........cậu làm bước đầu làm quen hơi khó khăn rồi đó cô bé
-ai muốn làm quen với cậu?lù lù 1 đống xuất hiện làm mất cả anh đẹp trai.phiền phức-Sa bực dọc
-cái cô bé này
-thôi kệ nó em gái anh đó-anh bật cười-chúng ta đi thôi Hùng Bò
-vâng thưa anh-Hùng Bò cũng không quên quay lai trêu Sa-rõ là nhìn thì rõ xinh mà điêu-Hùng nheo mắt
-cậu liệu hồn đấy-Sa giơ nắm đấm dọa
-con bé này...-anh nở nụ cười vui vẻ
ba người bước đi và tiến vào 1 căn phòng sang trọng ở nơi đây chỗ nào cũng có kẻ canh gác mang đúng bản chất cưa 1 tổ chức bảo kê
-công việc dạo này thế nào hả Hùng?
-nhìn chung đều xuôn sẻ anh ạ,duy chỉ có điều...-Hùng Bò ấp úng
-chuyện gì?
-thưa anh thời gian gần đây ở bar xuất hiện 1 nhóm dân quậy và gần như coi mình có quyền quản lí bar
-cậu không biết cách giải quyết chúng đi sao?-Sa xen ngang-chuyện đó còn phải hỏi anh tui à?
-Sa-anh Hoàng ra hiệu cho Sa im lặng-cậu nói tiếp đi.
-thưa anh điểm nhạy cảm của vấn đề này chính là cầm đầu bọn quậy này là 3 cô gái của nhóm Rồng Đen
-con gái à?
-vâng thưa anh vì trong Di Cát ra lẹnh không bao giờ đụng đến đàn bà bọn em không bít nên làm gì cũng không giám hỏi ý kiến đại ca.may mà anh về
-bọn chúng quậy lắm à?
-vâng,không chỉ là quậy bọn chúng sẵn sàng đánh khách vào bar nếu không chịu xì tiền và nghe lời chúng.tình trạng này đang gây bức xúc với dân đẳng cấp 2 kiu
-đứng sau bọn này phải còn 1 bọn dấu mặt-Sa lên lời thì gặp ánh mắt săm soi của Hùng Bò-nhìn cái gì mà nhìn?
-đây không phải chuyện của đàn bà các cô,ra chỗ khác chơi đi
-cậu....
-e nghĩ thế thật à?-Hoàng caca lên tiếng
-vâng,e không tin chỉ 3 đứa con gái lại có gan thách đấu 1 tổ chúc như Di Cát.nếu bình tĩnh suy xét lại ta sẽ thấy chúng biết cả giới luật của Di Cát kiêm kị động đến phụ nữ vì thế chúng đưa Rồng Đen ra làm màn chào hỏi đầu tiên
-nghe cậu nói cũng có lí
-đây là chỗ cho cậu nói à?ra ngoài chơi đi-Sa lém lỉnh
-cậu....
-thôi nào hai đứa-Hoàng caca chặn ngang vẻ mặt đăm chiêu rồi anh ngẩng mặt nhìn thẳng phía trước-diệt chúng đi
-nhưng bằng cách nào thưa a?
-giúp Di Cát được chứ e gái-anh nói giọng đầy bí hiểm-coi như ra mắt thần tượng đi-diệt bọn nó hộ anh
-anh thích bọn nó sẽ thế nào?-Sa đáp lại 1 nụ cười bí hiểm không kém
-xử chúng như xử những kẻ từng đối trọi với Di Cát,ai đối trọi với Di Cát đều không có kết cục tốt đẹp
-2 người đang nói gì thế e không hiểu
-tạm thời cậu đừng hỏi nhìu gọi cánh Minh Báo,Tân Hổ qua đây,ở phòng anh ngay bây giờ.đi ngay đi.
-vâng thưa a
-em ngồi xuống đây-hoàng caca kéo Sa lại ghế giọng nghiêm túc-vụ này đặt hi vọng ở e đấy,đây cũng là dịp để e chứng tỏ 8 năm bên Hàn không phải là công cốc
-tin em đi
-tốt lắm,vạn bất đắc dĩ mới phải để em lộ diện cố gắng giúp bọn anh
-ừ
-thưa a bọn em có mặt đầy đủ
-các cậu vào đi-anh nói rồi tiến đén chiếc ghế của mình và ngồi xuống
-e nghe Hùng Bò nói anh mún tiêu diệt Rồng Đen?
-phải Minh Báo ạ
-thế nhưng anh bọn chúng là con gái và...
-vỏ quýt dày có móng tay nhọn
-ý anh là......mà cô gái này là ai hả anh?không phải ý anh nói cô ta sẽ giúp mình chú?-Tân Hổ đưa đôi mắt săm soi về phía Sa
-cậu điên à Tân?-Hùng Bỏ lả lướt-không bao giờ là cậu ta súc cậu ta chói gà còn không chặt lấy đâu....
Hùng Bò chưa kịp dứt lời 1 sợi dây tiến đến phía cậu nhanh một cách kinh khủng trong nháy mắt chói chặt lấy tay cậu.đó chính là dây từ chiếc vòng đeo tay của Sa trên tay Sa đang cầm nó trong tư thế chiéc vòng bị đứt khúc,vẫn ngối Sa ung dung tạo thành 1 lớp sóng ở dây rồi đập mạnh xuống đất Hùng bị lộn ngược về sau không thể chống trả được
-cái đó giành cho cậu,giám coi thường tôi-Sa nói rồi xoè lòng bàn tay đang cầm chiếc vòng rồi đập mạnh xuống đất chiếc vòng bay khỏi tay nó và cao trên không trung phút chốc sợi dây bằng sắt trên tay Hùng biến mất,chiếc vòng cũng từ từ rơi xuống vào cổ tay chủ nhân ,Sa rút tay về trong sự bỡ ngỡ và có vẻ thán phục của những kẻ từ nãy đã đưa mắt soi mói nó
-giớ chúng em phải làm gì thưa a?
-đưa cô bé này đến bar và thế thôi
-thế thôi sao?
-phải
-nhưng nếu cô bé này gặp nguy hiểm?
-cậu không phải no việc đó,các cậu còn có việc là đứng ngoài quan sát nếu Rồng Đen thua hãy để ý xung quanh thấy kẻ nào rời khỏi bar hãy bắt luôn về đây
-bọn em hỉu rùi
-xuất phát đi
-rõ
Tựa đề:con đường tới số 1 là số 2.
Tác giả:Hàn Thiên Sa.
Lưu ý:truyện này không mang tính chất đả kích bất kì 1 tổ chức cá nhân nào ban đầu nội dung truyện có thể theo xu hướng hành động 1 chút nhưng dần dà về sau xin mỗi bác 1 ít nước mắt hihi..........
-truyện thuộc quyền sở hữu cá nhân tui,không sao chép dưới mọi hình thức!!!! THANKS!!!.................
Nhân vật chính:
@.La Tường Thiên(Thiên Ca):19 tuổi người đứng đầu Di Cát 1 tổ chức chính phủ,hoạt động hợp pháp dưới hình thức bảo kê.là người cực đẹp trai lạnh lùng và khó tính với tuyệt chiêu"đại bàng uy vũ".nghề tay trái là tổng giám đốc kiêm chủ tịch hội đồng quản trị 2 Way được đánh giá là 1 trong 5 nha tỷ phú trẻ tuổi giàu nhất thế giới.
@.Hàn Thiên Sa(Sa tỉ):17 tuổi em gái của Hàn Nhất Hoàng_người có ảnh hưởng lớn thứ 2 ở Di Cát.1 cô gái xinh đẹp,cá tính,yêu chân thành và chung thủy.biết võ với độc chiêu "thiên thần qua lửa" thứ không bao giờ tách rời là chiếc vòng tay gắn kim cương đồng thời cũng là vũ khí phòng thân vô cùng hiểu ý chủ.
@.Hàn Nhất Hoàng(ca ca):20 tuổi anh trai của Hàn Thiên Sa.là 1 trong những đàn anh kì cựu trong Di Cát hiện đang là người trẻ tuổi nhất châu âu được mời làm việc cho tập đoàn máy tính nổi tiếng nhất thế giói(năm 9 tuổi).lãng tử,hào hoa và rất yêu thương em gái mình.
Tình huống giả định:Việt Nam có tuyết.
:spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2:: spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2::spin2:
Tuyết vẫn rơi,đôi bàn chân buốt lạnh
ly cà phê nghi ngút một ngày dài
Buổi sáng đầu tiên ở Việt Nam có tuyết cô công chúa hí hứng rời mình khỏi căn giường ấm áp,lê nhẹ đôi chân qua chiếc thảm màu hồng,cái váy ngủ màu hồng nhẹ cũng lướt theo dáng chủ nhân mình và cũng khẽ bay lên khi cô công chúa vươn vai nhìn ra cửa sổ ngắm tuyết.
-Công chúa dậy rồi à?-một tiếng nói bất ngờ vang vọng vào-đến giờ chuẩn bị rồi.
-mọi người vào đi.-cô công chùa khẽ quay người ra và nở 1 nụ cười rực rỡ_Hàn Thiên Sa đó.nó đưa tay vươn thật dài và ngồi trên 1 chiếc ghế sofa màu hồng.
chưa đầy 1 lúc sau 1 đám tỳ nữ bước vào mõi người 1 việc ai cũng tỏ ra chu đáo và nhanh nhẹn với phần việc của mình.họ đã quen làm thế vào mỗi ngày.đó là 1 chuyên viên trang điểm,1 nhà tạo mẫu tóc,1 nhà thiết kế thời trang đã cầm sẵn trên tay bộ váy cánh hồng và phụ kiện của nó cũng là những sắc hồng dịu dàng.
-anh tôi đâu?-Sa quay hỏi người quản gia và khẽ lắc qua cái đầu ra hiệu cho người đang chải chuốt mái tóc của nó rằng hơi đau.
-cậu chủ đang ở dưới nhà dùng bữa sáng,thưa cô chủ.-người quản gia trả lời.
-Thảo nào hôm nay có tuyết-nó nói 1 cách lả lướt-hôm nay cái người mà khó gặp nhất cũng có mặt ở nhà-Sa quay nhìn ra cửa giọng quả quyết-máy người có 5 phút để làm xong mọi việc.
-Vâng thưa cô chủ.
mọi thao tác bắt đầu được thực hiện nhanh hơn và miệt mài hơn.5 phút sau bước từ phòng thay đồ ra mà thoáng nhìn qua ta cứ ngỡ như thượng đế đã để quên 1 thiên thần trong cuộc hành khuất của người.
Sa đẹp.1 nét đẹp pha chút Đông-Tây,1 nét đẹp vừa xưa vừa nay,1 nét đẹp vừa truyền thống,vừa hiện đại.nó có 1 nụ cười rạng rỡ mà bất cứ ai nhìn vào cũng ngây ngất,say lòng.đôi môi chúm chím với đôi má lúm đồng tiền duyên dáng.đôi mắt sâu thẳm với hàng lông mi cong vút được chải truốt 1 cách kĩ lưỡng có thể hút hồn người đối diện,1 chiếc mũi cao và kiêu hãnh.bộ cánh hôm nay cũng làm nó đẹp hơn thường ngày bộ váy hồng bằng chất liệu voan rủ xuống người nó.chiếc áo kéo ngang qua ngực và được khoác qua bên ngoài 1 tám áo da cừu màu hồng phớt chiếc váy rủ xuống đầu gối và dừng lại tại đó.Sa nhẹ nhang tiến về chiếc giường,ngồi xuống và đưa đôi chân của mình ra,1 người hầu gái khép nép mang trên tay đôi giầy da cừu tiến đén phía nó và đi vào tất nhiên nó cũng màu hồng.
-Mọi người có thể trở ra và tiếp tục công việc của mình-nó nói khi mọi việc gần như đã hoàn tất-chúc mọi người ngày mới tốt lành-nó nở một nụ cười thật tươi.
-Cám ơn cô chủ-nói rồi họ đồng loạt bước đi.
Nó khẽ ngắm mình trong gương mái tóc uốn bồng bềnh,nó nháy mắt 1 cái làm duyên ,cười 1 cách sảng khoái và bước xuống dưới nhà.
-em đang tự hỏi sao Việt Nam bỗng dưng có tuyết và anh biết đấy 1 lí do đơn giản là....-Sa nói và tiến về phía đối diện với người nó đang nói và nhìn 1 cách chăm chú.
-anh biết.-1 anh chàng điển trai quay mặt ra phía nó 1tay đang cầm 1 tách ca phê nghi ngút khói,tay kia đang cầm 1 tờ báo,miệng cười rạng ngời.đây là anh trai yêu quí của nó-anh biết em đang định nói gì và công chúa của anh ạ,em có muốn tìm hiểu nơi anh định đén hôm nay đẻ giải quyêt câu hỏi vì sao anh có mặt ở nhà vào giờ này không?-anh nháy mắt ra vẻ khích nó.
-cô chủ dùng luôn bữa sáng chứ ạ?-tiếng 1 cô hầu gái chen ngang
-không,cảm ơn chị-nó tiếp tục chĩa đôi mắt tò mò và bỗng búng tay 1 cái-e biết anh định đưa em đén đâu rồi.
-em thông minh vậy sao?-Hoàng lại đưa tay càm tách cà phê lên nhấm nháp 1 cách thích thú-anh không nghĩ anh chỉ nói có vậy mà em biết anh muốn đưa em tới đâu.....
-Di Cát-Sa chặn ngang lời,nố phùng phùng đôi má,mắt liếc láo nhìn Hoàng đôi tay gõ nhịp nhàng xuống bàn-thế nào em đoán đùng không?
-anh chịu thua e rồi-Hoàng nói và đứng dậy
-Thật...thật hả a?-nó hỏi tới tấp
-đi thôi còn ngồi đó-anh mắng yêu nó rồi dắt nó cùng ra xe
-tuân lênh...he...he...cầu được ước thấy_nó nhí nhảnh đi theo anh mình ra xe.cuối cùng nó cũng mong được đến nơi nó mong đến nhất và cũng hi vọng gặp được người nó muốn gặp nhất.
-anh nói em nghe nè đây là.........
-đây là nơi không dễ để quậy bừa,em đi đứng,ăn nói phải ngó trước ngó sau.
-cái gì?
-ui...-nó đưa tay lên che miệng cười tủm tỉm-hihi e lộn,ăn nói phải có trước có sau,không gây sự và tuyệt đối nghe lời ca ca của mìn.
-con bé này thiệt tình.e nhớ những gì e vừa nói đó
-biết rồi,anh cứ như 1 ông già lắm điều vậy anh có nhớ anh nhắc em những điều này từ bao giờ và bao nhiu lần rùi không?
-nhắc từ bao giờ và bao nhiu lần?:rain:
-chính xác là nhắc từ lúc e sang Hàn cùng mẹ khi đó anh nói giải thưởng của em khi trở về Việt Nam với anh là anh sẽ cho đén Di Cát và gặp người mà em ngưỡng mộ và e nhớ không nhầm anh đã nhắc e đúng 2056 lần
-gì?nhìu vậy à?-anh cười rạng rỡ-thì anh đã giữ đúng lời hứa ngay khi e về Việt Nam anh đã đưa e đến nè
-e biết anh iu e nhất....ke..ke...
-rõ cái đồ khéo lịnh-anh rè môi
-anh đẹp trai là anh đẹp trai-Sa nói rồi bạu vào má anh nó
-để im cho anh lái xe,con bé này....
xe cũng đã dừng tại Di Cát,đây là nơi nó ao ước đến sao?quả là tuyệt vời 1 căn nhà còn to gắp vạn ngôi nhà nó đang ở và hãnh diên,nó to lớn và bệ vệ.cũng phải đây là nơi ở của hàng mấy trăm ngàn con người mà độc là con trai.nó dang mải nhìn ngắm thì anh kéo nó đi vào cửa chính
-ca ca-1 tiếng chào đồng thanh vang lên làm Sa mở to mắt ngạc nhiên,nó nhận ra được 1 điều anh nó cũng rất được coi trọng trong Di Cát.
-đứng ở đây đợi anh và nhớ không được đi đâu
-e bít rùi anh làm gì thì mau làm đi
nó đứng và vuốt ve mái tóc của mình mỗi tốp tuần tra trong Di Cát đi qua nó lại hắng giọng 1 cái như mún thông báo rằng trong Di Cát nay đang có 1 bông hoa đẹp,hãy nhìn đi nhưng chẳng maaya ai bận tâm đến,trong đây dường như chỉ có công việc.đẹp để làm gì ở nơi này?nó cau mặ nhăn nhó ra vẻ mất hứng.nó lại nhớ lời anh trai kể về người dứng đầu Di Cát 1 người lạnh lùng đẹp trai giỏi võ...chỉ nghe từng ấy thôi nó đã mê tít nó đang mơ măn ao ước giá được gặp người đó giờ này.đang mông lung suy nghĩ cánh cửa cầu thang máy chỗ nó đứng mở từ trong thang máy bước ra là 1 chàng trai trẻ,đẹp,duy nhất người này nó nhìn thấy là không mặc đồ vét không đeo kính đen khoongthowf ơ với nó bằng 1 cái nhìn đóng băng,hắn hình như là người đầu tiên nhận thấy sự tồn tại nãy giờ của nó,nó ngơ ngác nhìn và chàng trai tặng nó 1 nụ cười ngay ngất
-này,này e nhìn gì thế Sa?-Hoàng đưa tay vẫy vẫy trước mặt nó nhưng vô dụng lúc định buông xuôi xuống thì nò lên lời
-e nghĩ là e đã gặp được người cần gặp-nó vẫn ngơ ngác
-aiiii....cơ?
-thì đại ca của Di Cát đó anh ấy thật đẹp trai nhất là khi anh ấy cười
-đâu?-anh hỏi tò mò
-thì kia kìa-nó nói và chỉ tay về phía chàng trai đang cười nói vói 1 nhóm khác,anh áy đã cười với em
-ngốc ạ,-anh đưa tay gõ vào đầu nó-đó là 1 tên tạp vụ trong Di Cát-đại ca của Di Cát không bao giờ biết cười-anh bật cười.
-hả?-nó giật mình rơi thóp cái ví đang cầm trên tay-em nhàm à anh?nhưng cậu ta đẹp trai và ăn mặc khác những người kia mà
-ở Di Cát ai cũng đẹp trai hết còn đồng phục thì mỗi 1 tổ có nhiệm vụ khác nhau vì thế có 1 cách ăn mặc khác nhau,e đừng tưởng bở gặp được đại ca Di Cát không dễ thế đâu
-nhưng rõ ràng cậu ta trông rất bảnh trai........
-tôi đây cũng bảnh trai nè cô bé
-ui_Sa giật mình-ở đâu ra con khỉ đột thế này?
-trời........cậu làm bước đầu làm quen hơi khó khăn rồi đó cô bé
-ai muốn làm quen với cậu?lù lù 1 đống xuất hiện làm mất cả anh đẹp trai.phiền phức-Sa bực dọc
-cái cô bé này
-thôi kệ nó em gái anh đó-anh bật cười-chúng ta đi thôi Hùng Bò
-vâng thưa anh-Hùng Bò cũng không quên quay lai trêu Sa-rõ là nhìn thì rõ xinh mà điêu-Hùng nheo mắt
-cậu liệu hồn đấy-Sa giơ nắm đấm dọa
-con bé này...-anh nở nụ cười vui vẻ
ba người bước đi và tiến vào 1 căn phòng sang trọng ở nơi đây chỗ nào cũng có kẻ canh gác mang đúng bản chất cưa 1 tổ chức bảo kê
-công việc dạo này thế nào hả Hùng?
-nhìn chung đều xuôn sẻ anh ạ,duy chỉ có điều...-Hùng Bò ấp úng
-chuyện gì?
-thưa anh thời gian gần đây ở bar xuất hiện 1 nhóm dân quậy và gần như coi mình có quyền quản lí bar
-cậu không biết cách giải quyết chúng đi sao?-Sa xen ngang-chuyện đó còn phải hỏi anh tui à?
-Sa-anh Hoàng ra hiệu cho Sa im lặng-cậu nói tiếp đi.
-thưa anh điểm nhạy cảm của vấn đề này chính là cầm đầu bọn quậy này là 3 cô gái của nhóm Rồng Đen
-con gái à?
-vâng thưa anh vì trong Di Cát ra lẹnh không bao giờ đụng đến đàn bà bọn em không bít nên làm gì cũng không giám hỏi ý kiến đại ca.may mà anh về
-bọn chúng quậy lắm à?
-vâng,không chỉ là quậy bọn chúng sẵn sàng đánh khách vào bar nếu không chịu xì tiền và nghe lời chúng.tình trạng này đang gây bức xúc với dân đẳng cấp 2 kiu
-đứng sau bọn này phải còn 1 bọn dấu mặt-Sa lên lời thì gặp ánh mắt săm soi của Hùng Bò-nhìn cái gì mà nhìn?
-đây không phải chuyện của đàn bà các cô,ra chỗ khác chơi đi
-cậu....
-e nghĩ thế thật à?-Hoàng caca lên tiếng
-vâng,e không tin chỉ 3 đứa con gái lại có gan thách đấu 1 tổ chúc như Di Cát.nếu bình tĩnh suy xét lại ta sẽ thấy chúng biết cả giới luật của Di Cát kiêm kị động đến phụ nữ vì thế chúng đưa Rồng Đen ra làm màn chào hỏi đầu tiên
-nghe cậu nói cũng có lí
-đây là chỗ cho cậu nói à?ra ngoài chơi đi-Sa lém lỉnh
-cậu....
-thôi nào hai đứa-Hoàng caca chặn ngang vẻ mặt đăm chiêu rồi anh ngẩng mặt nhìn thẳng phía trước-diệt chúng đi
-nhưng bằng cách nào thưa a?
-giúp Di Cát được chứ e gái-anh nói giọng đầy bí hiểm-coi như ra mắt thần tượng đi-diệt bọn nó hộ anh
-anh thích bọn nó sẽ thế nào?-Sa đáp lại 1 nụ cười bí hiểm không kém
-xử chúng như xử những kẻ từng đối trọi với Di Cát,ai đối trọi với Di Cát đều không có kết cục tốt đẹp
-2 người đang nói gì thế e không hiểu
-tạm thời cậu đừng hỏi nhìu gọi cánh Minh Báo,Tân Hổ qua đây,ở phòng anh ngay bây giờ.đi ngay đi.
-vâng thưa a
-em ngồi xuống đây-hoàng caca kéo Sa lại ghế giọng nghiêm túc-vụ này đặt hi vọng ở e đấy,đây cũng là dịp để e chứng tỏ 8 năm bên Hàn không phải là công cốc
-tin em đi
-tốt lắm,vạn bất đắc dĩ mới phải để em lộ diện cố gắng giúp bọn anh
-ừ
-thưa a bọn em có mặt đầy đủ
-các cậu vào đi-anh nói rồi tiến đén chiếc ghế của mình và ngồi xuống
-e nghe Hùng Bò nói anh mún tiêu diệt Rồng Đen?
-phải Minh Báo ạ
-thế nhưng anh bọn chúng là con gái và...
-vỏ quýt dày có móng tay nhọn
-ý anh là......mà cô gái này là ai hả anh?không phải ý anh nói cô ta sẽ giúp mình chú?-Tân Hổ đưa đôi mắt săm soi về phía Sa
-cậu điên à Tân?-Hùng Bỏ lả lướt-không bao giờ là cậu ta súc cậu ta chói gà còn không chặt lấy đâu....
Hùng Bò chưa kịp dứt lời 1 sợi dây tiến đến phía cậu nhanh một cách kinh khủng trong nháy mắt chói chặt lấy tay cậu.đó chính là dây từ chiếc vòng đeo tay của Sa trên tay Sa đang cầm nó trong tư thế chiéc vòng bị đứt khúc,vẫn ngối Sa ung dung tạo thành 1 lớp sóng ở dây rồi đập mạnh xuống đất Hùng bị lộn ngược về sau không thể chống trả được
-cái đó giành cho cậu,giám coi thường tôi-Sa nói rồi xoè lòng bàn tay đang cầm chiếc vòng rồi đập mạnh xuống đất chiếc vòng bay khỏi tay nó và cao trên không trung phút chốc sợi dây bằng sắt trên tay Hùng biến mất,chiếc vòng cũng từ từ rơi xuống vào cổ tay chủ nhân ,Sa rút tay về trong sự bỡ ngỡ và có vẻ thán phục của những kẻ từ nãy đã đưa mắt soi mói nó
-giớ chúng em phải làm gì thưa a?
-đưa cô bé này đến bar và thế thôi
-thế thôi sao?
-phải
-nhưng nếu cô bé này gặp nguy hiểm?
-cậu không phải no việc đó,các cậu còn có việc là đứng ngoài quan sát nếu Rồng Đen thua hãy để ý xung quanh thấy kẻ nào rời khỏi bar hãy bắt luôn về đây
-bọn em hỉu rùi
-xuất phát đi
-rõ