bebimilo20
23-08-2009, 12:21 AM
ko phải là tình yêu đâu!nhưng dau còn hơn khi yêu!
11h khuya ngày 5 tháng 8 năm 2009!
Điện thoại có tin nhắn từ một người bạn,hỏi thăm lung tung,hẹn ngày gặp chỉ biết dzậy thôi,nhưng sau đó"m nghe tin j chưa" tôi như ko tin vao tai mình nưa....."thằng phước nó chết rồi,nó chết cách đây 5 ngày rồi, bị té lâu.....thật sự đó là điều tôi ko hề muốn nghe,chết thật rối sao...tôi cứ nghĩ mình nghe lầm, chỉ mới nói chuyện cách đây mấy ngày t còn rất nhiều chuyện muốn nói với ph mà ph ơi!,cho tới bây giờ tôi thật sự không tin người bạn thân hơn 11 năm qua lại xa tôi một cách nhanh như vậyy,tôi bay gio toi van ko tin,vẫn ngỡ ngàng đó không phải là sự thật,người bạn học chung từ lớp 5, ngồi chung bàn,sát chổ nhau,học bài cùng nhau..........tôi còn nhớ mỗi lần đi học, mỗi lần lên trừơng ngừơi mà cùng đi với tôi chính là p,khi có chuyện buồn hay dzui lúc nào p cũng bên cạnh chia sẽ với t,,khi tức lên chỉ có mình p chịu đứng ra để tôi đánh, dù đánh có đau tới đâu nhưng p cũng chỉ đứng cười,lúc nào cũng bảo vệ t ,ko bao giờ giận t dzù t có làm gì đi nữa,những lúc t cảm thấy mình buồn và cô đơn nhất chỉ có một người luôn bên cạnh,đó là ph.............còn nhớ p nói gì với tr k?"dù có mạnh mẽ cứng rắn tới đâu cũng có lúc phải khóc và khi khóc sẽ có ph bên cạnh tr ,đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt ph vì đó ko phải là tr".......nhưng sao bây giờ tr khóc nhiều như vậy lại không có ph bên cạnh, tại sao vậy ph oi?.....tr ko tỏ ra mạnh mẽ nữa đâu,tr ko cứng rắn nữa đâu, vì bây giờ ko có ph bên cạnh để tr đánh, bên cạnh lúc tr khóc nữa rồi,tại sao tr khóc nhiều tới như vậy mà vãn không thấy ph, tại sao vậy?tr ko biết mình còn đủ nghị lực để sống như dzậy nữa ko?1 lần với tr quá đủ rồi nhưng tại sao bây giờ tr lại phải chịu đựng cảm giác đau đớn đó một lần nữa........ một ngưới tr yêu quý,quan trọng như vậy lại rời xa tr nữa? tr chịu ko nổi thật sự tr chịu không nổi nữa rồi,thời gian giống như một thứ gì đó mà khi qua đi ai cũng đều phải hối tiếc....................1 người quan trong?có ai đã từng đặt ra cho mình câu hỏi ai là người quan trong nhất đối với mình không?ph rat quan trong voi tr......... quan trọng trong suy nghĩ và hiện tại ,tr nhớ ph lắm,bây giờ tr ko biết mình phải làm sao nữa,phải làm sao đây?tr đã hứa sẽ không khóc nữa......... nhưng sao bây giờ lệ tr cứ rơi xuống,có ph ở đây thì tốt thật,ph sẽ dẫn tr đi ăn,chỉ có mình ph biết luc tr buồn tr ăn không đối thủ,........tr viết những lời này nhưng ph có đọc được không?tr nhớ ph,nhớ tới muốn điên lên,tại sao lại bỏ tr đi như vậy,sao dzậy ph ơi?...........................tr ko viết nữa đâu viết nữa thì tr ko chịu nổi nữa,ngay bây giờ và ngay lúc này ước gì tr gặp được ph,người lúc nào cũng lẽo đẽo sau lưng tr,nói nhiều,nhiều không thể tả, nhưng sao bây giờ tr lại thèm được nghe giọng nói ấm áp đó,tr muốn dựa lên vai ph để khóc,khóc thật nhiều,tr muôn ph xoa đầu tr,tr muốn ph đứng im cho tr đánh..............cái gì cũng muốn hết biết không đồ heo kia?có phải tên cún cơm tr đặt cho ph không?nhưng bây giờ tr đã hết cơ hội để làm những điều đó,hết cơ hội để tr gọi tên ph một lần nữa?có phải ph ghét tr lắm không?bạn thân?nhưng ngày ph xa tr mãi mãi lại không có tr bên cạnh..................bạn thân.......nhưng lúc ph đi tr lại không hề hay biết gì...........tại sao vậy?tr xấu xa quá phải không,tr thật sự rất xấu xa..................tr ghét chính bản thân mình..........tr ước gì thời gian có thể quay lại....để tr được làm những chuyện mà từ trước tới giờ tr ko bao giờ làm cho ph.......dù chỉ là giấc mơ cũng được mà ph ơi......nhưng không bao giờ điều đó xảy ra.............và hiện thực đã cho tr thấy điều t chờ đợi không bao giờ xuất hiện...........vì t đã mất ph mãi mãi......mãi mãi mất đi một người...........!!!!!................. vẫn hi vong........ dù tr biết điều đó không phải là hiện thực..........tạm biêt............
11h khuya ngày 5 tháng 8 năm 2009!
Điện thoại có tin nhắn từ một người bạn,hỏi thăm lung tung,hẹn ngày gặp chỉ biết dzậy thôi,nhưng sau đó"m nghe tin j chưa" tôi như ko tin vao tai mình nưa....."thằng phước nó chết rồi,nó chết cách đây 5 ngày rồi, bị té lâu.....thật sự đó là điều tôi ko hề muốn nghe,chết thật rối sao...tôi cứ nghĩ mình nghe lầm, chỉ mới nói chuyện cách đây mấy ngày t còn rất nhiều chuyện muốn nói với ph mà ph ơi!,cho tới bây giờ tôi thật sự không tin người bạn thân hơn 11 năm qua lại xa tôi một cách nhanh như vậyy,tôi bay gio toi van ko tin,vẫn ngỡ ngàng đó không phải là sự thật,người bạn học chung từ lớp 5, ngồi chung bàn,sát chổ nhau,học bài cùng nhau..........tôi còn nhớ mỗi lần đi học, mỗi lần lên trừơng ngừơi mà cùng đi với tôi chính là p,khi có chuyện buồn hay dzui lúc nào p cũng bên cạnh chia sẽ với t,,khi tức lên chỉ có mình p chịu đứng ra để tôi đánh, dù đánh có đau tới đâu nhưng p cũng chỉ đứng cười,lúc nào cũng bảo vệ t ,ko bao giờ giận t dzù t có làm gì đi nữa,những lúc t cảm thấy mình buồn và cô đơn nhất chỉ có một người luôn bên cạnh,đó là ph.............còn nhớ p nói gì với tr k?"dù có mạnh mẽ cứng rắn tới đâu cũng có lúc phải khóc và khi khóc sẽ có ph bên cạnh tr ,đừng tỏ ra mạnh mẽ trước mặt ph vì đó ko phải là tr".......nhưng sao bây giờ tr khóc nhiều như vậy lại không có ph bên cạnh, tại sao vậy ph oi?.....tr ko tỏ ra mạnh mẽ nữa đâu,tr ko cứng rắn nữa đâu, vì bây giờ ko có ph bên cạnh để tr đánh, bên cạnh lúc tr khóc nữa rồi,tại sao tr khóc nhiều tới như vậy mà vãn không thấy ph, tại sao vậy?tr ko biết mình còn đủ nghị lực để sống như dzậy nữa ko?1 lần với tr quá đủ rồi nhưng tại sao bây giờ tr lại phải chịu đựng cảm giác đau đớn đó một lần nữa........ một ngưới tr yêu quý,quan trọng như vậy lại rời xa tr nữa? tr chịu ko nổi thật sự tr chịu không nổi nữa rồi,thời gian giống như một thứ gì đó mà khi qua đi ai cũng đều phải hối tiếc....................1 người quan trong?có ai đã từng đặt ra cho mình câu hỏi ai là người quan trong nhất đối với mình không?ph rat quan trong voi tr......... quan trọng trong suy nghĩ và hiện tại ,tr nhớ ph lắm,bây giờ tr ko biết mình phải làm sao nữa,phải làm sao đây?tr đã hứa sẽ không khóc nữa......... nhưng sao bây giờ lệ tr cứ rơi xuống,có ph ở đây thì tốt thật,ph sẽ dẫn tr đi ăn,chỉ có mình ph biết luc tr buồn tr ăn không đối thủ,........tr viết những lời này nhưng ph có đọc được không?tr nhớ ph,nhớ tới muốn điên lên,tại sao lại bỏ tr đi như vậy,sao dzậy ph ơi?...........................tr ko viết nữa đâu viết nữa thì tr ko chịu nổi nữa,ngay bây giờ và ngay lúc này ước gì tr gặp được ph,người lúc nào cũng lẽo đẽo sau lưng tr,nói nhiều,nhiều không thể tả, nhưng sao bây giờ tr lại thèm được nghe giọng nói ấm áp đó,tr muốn dựa lên vai ph để khóc,khóc thật nhiều,tr muôn ph xoa đầu tr,tr muốn ph đứng im cho tr đánh..............cái gì cũng muốn hết biết không đồ heo kia?có phải tên cún cơm tr đặt cho ph không?nhưng bây giờ tr đã hết cơ hội để làm những điều đó,hết cơ hội để tr gọi tên ph một lần nữa?có phải ph ghét tr lắm không?bạn thân?nhưng ngày ph xa tr mãi mãi lại không có tr bên cạnh..................bạn thân.......nhưng lúc ph đi tr lại không hề hay biết gì...........tại sao vậy?tr xấu xa quá phải không,tr thật sự rất xấu xa..................tr ghét chính bản thân mình..........tr ước gì thời gian có thể quay lại....để tr được làm những chuyện mà từ trước tới giờ tr ko bao giờ làm cho ph.......dù chỉ là giấc mơ cũng được mà ph ơi......nhưng không bao giờ điều đó xảy ra.............và hiện thực đã cho tr thấy điều t chờ đợi không bao giờ xuất hiện...........vì t đã mất ph mãi mãi......mãi mãi mất đi một người...........!!!!!................. vẫn hi vong........ dù tr biết điều đó không phải là hiện thực..........tạm biêt............