PDA

Xem đầy đủ chức năng : Phiến diện



ch0d0i_d0ich0
11-08-2009, 06:48 PM
Tên truyện : Phiến diện
Tác giả : ch0d0i_d0ich0
Thể loại : Lẫn lộn mọi loại thỳ phải ^^
Tình trạng : vừa viết vừa nghĩ
Nội dung : Con người ta hầu như ai cũng từng trải qua một sự đau nào đấy. Qua một cái nhìn chủ quan của chính mình, sự việc biến chuyển theo mọi suy nghĩ, có thể theo hướng tích cực, nhưng tôi cá với mọi người là hầu như mọi suy nghĩ đấy đều là tiêu cực. Đó là lăng kính phiến diện.
Nguồn : H2T

Cậu chuyện này tôi thân dành tặng cho người bạn thân thiết nhất của tôi. Hãy cố sống tốt nhé, bạn yêu.

.................................................. ..

Giới thiệu nhân vật chút nè :

- Trang Hải Điền : Cậu công tử bột nhà họ Trang, là một con người sống đa nhân cách thỳ phải (hơi khó hỉu:thatall:) ) Đọc truyện sẽ rõ hơn.

- Mai Tử Y : Cô bé bí ẩn, bí ẩn về mọi thứ (_ _ !)

- Hoàng Khang Phúc : Bạn của Hải Điền, tính cách có hơi nhố nhăng, hay chọc Hải Điền nhưng là người hiểu Hải Điền nhất.

Câu chuyện bắt đầu nè.......

Hắn là một hoàng tử trong cái trường đó...Nói chính xác hơn là hoàng tử băng. Hắn lạnh lùng và tàn bạo nhất trường, thế mà mọi người không bao giờ dám có cái suy nghĩ tố giác hắn với thầy cô, đơn giản vì hắn quá ngoan, trong mắt người lớn (_ _ !) Là một hội trưởng hội học sinh, hắn nắm trong tay toàn trường, ở bên ngoài hắn là một thủ lĩnh có tiếng. Và tất nhiên người lớn không ai hay biết chuyện này, có lẽ vì hắn đã quá ngoan (_ _ !)

- Ê, Hải Điền! Hôm nay đi bar không?:spin2:

- Để hôm khác đi! Hôm nay tao phải về nhà!:bad:

- Sak, mày ngày nào chả về nhà đúng giờ. Đi với tao đi!:fi:

- Không được, hôm nay mẹ tao bảo về sớm. Nhà tao có khách!:hug:

- Ế, ai thế?

- Không biết! Tao phải về cho mẹ yên tâm.

- Hề hề...Mày đúng là đứa con ngoan! :clap:

- Mày gọi tụi đàn em đi giải quyết bọn chó kia. Nhớ là làm gọn ghẽ.

- Ok! Bai ông bạn!

Hắn thảnh thơi bước lên xe Mec của nhà, hơi khó chịu vì không được cưỡi con chiến mã của mình. Nhẹ nhàng giấu tiếng thở dài, hắn nghĩ đến tương lai của mình một cách mù mờ. Từ nhỏ tương lai của hắn đã mù mờ rồi...:noidea:

- Mời cậu xuống xe ạ!

Chậc, nghĩ đến cái cảnh mẹ con gặp nhau mà hắn thấy nản. Cũng phải thôi, vì hắn, chính hắn đã gây ra cái chết của anh hắn mà...Người anh sinh đôi của hắn...

Hắn bước vào phòng khách, điều đầu tiên làm hắn ngạc nhiên là mẹ của hắn không lao ra ôm lấy hắn như thường làm. Thở ra nhè nhẹ, hắn mới lên tiếng :

- Con chào mẹ!

- Lại đây ngồi đi, Hải Điền!

- Dạ!

Hắn ngoan ngoãn lại đó, ngồi xuống ghế sa lông. Lúc này hắn mới phát hiện còn có một người nữa hiện diện trong phòng. Là một cô nhóc...

- Hải Điền, con làm quen với bạn đi! Đây là Tử Y!

- Chào bạn! Tôi tên Mai Tử Y! Tôi có nghe hai bác nhắc đến bạn rất nhiều!

Hắn nhìn cô nhóc, một cái nhìn xoi mói kín đáo. Cô nhóc này trông có vẻ nhí nhảnh lắm, mắt to tròn, cái miệng chúm chím nở nụ cười, trông cũng đáng yêu đấy, lại thêm tóc buộc lệch càng làm cái mặt thêm ngây ngô. Hắn muốn cười mà không thể cười, vì trước mặt mẹ hắn là một người hoàn toàn không có cảm xúc, như người anh sinh đôi của hắn vậy...Lại là anh của hắn...

Lại nhẹ nhàng giấu tiếng thở dài, hắn cũng chào cô nhóc, lịch sự như hắn vẫn làm.

- Tử Y sẽ sống ở đây cùng chúng ta một thời gian! Con phải giúp đỡ bạn nhé!

Thông tin này làm hắn chú ý. Thế là nhà hắn sẽ có thêm một người nữa? Cũng hay đấy chứ! Có lẽ hắn sẽ không phải ra sức làm một đứa con ngoan nữa rùi. Nhẹ gánh...

- Nhờ bạn giúp đỡ nhé!

- Ừm...

- Con dẫn bạn tham quan nhà đi. Phòng của Tử Y ở bên cạnh phòng con nhé!

- Vâng!

- Gặp bác sau ạ!

Cô nhóc lễ phép chào mẹ hắn, nhẹ nhàng đứng lên đi theo hắn. Cũng im lặng, chỉ thỉnh thoảng hỏi hắn một vài điều cần thiết. Tự nhiên hắn cảm thấy dễ chịu, không khí này làm hắn dễ chịu, không quá ồn ào nhưng cũng không quá khô khan...Nói đúng hơn là ở bên cô nhóc làm hắn dễ chịu hơn thỳ phải...

LuV_superjunior
11-08-2009, 06:54 PM
chem

ơ...thế truyện này mày vít tặng tao àk ( chớp chớp)

chờ đợi đợi chờ cháp típ nhớ

¶³QH_candy
11-08-2009, 07:00 PM
pạn post ngắn we' nên mjnh` h0k nx nhju`
chờ chap mới của pạn

J.Bon
11-08-2009, 07:04 PM
Truyện đơn giản, motif giản đơn :so_funny: K có cái gì lạ

MKT_COF.o
11-08-2009, 10:41 PM
Ớ, đến đấy rùi sao? Típ đi chớ bạn ơi, ngắn wa' à!!!!!!!!!!!!!!!!

ch0d0i_d0ich0
11-08-2009, 11:50 PM
Sáng hôm sau, hắn đến trường bằng con Mec (lại Mec (_ _ !)) CŨng phải nói thêm một điều hắn là hotboy trong trường nên không lạ khi hắn bước xuống xe mà lại có hàng dài các cô bạn xếp hàng đứng chờ ở cổng. Nhưng hôm nay hắn không đi một mình..Cô nhóc bước xuống xe, sau hắn mấy giây làm cả trường ngạc nhiên, ngay cả Khải Phúc. Và càng ngạc nhiên hơn nữa là hắn để cô nhóc đó đi bên cạnh mình...(oh my good)

- Này, ai đây?:7:

- Chào bạn! Mình tên Tử Y!:winking:

- À ờ...Này...:confused:

Nhìn thằng bạn liếc mình tỏ ý không hiểu, hắn mới nói khẽ :

- À, bạn ấy tạm thời ở nhà mình!

- Ô, ra là thế!:santa_wink: He he..Chào bạn, tôi là Khải Phúc!

- Nhờ cậu giúp đỡ nhiều!

- Cậu tạm thời làm thư kí cho tôi nhé Tử Y! Nhưng mà đừng can thiệp vào chuyện của tôi nếu chưa được phép đấy!

- Hỳ, tui být rùi mà!

- Lên phòng hiệu trưởng đã!

- Ờ, cậu cứ về phòng hội đi, tui đi một mình là được rùi!

Hắn khẽ gật đầu, mắt nhìn theo bóng cô nhóc. Cái dáng tung tăng kia khiến người ta không yên tâm. Nếu biết hắn cho một cô nhóc như thế bên cạnh, tụi Đại bàng đen không biết sẽ giở trò gì.

- Mày nhớ cho người ngầm bảo vệ Tử Y đấy.

- Hỳ, ok! Nhưng mà này, cô nhóc đó có biết chuyện mày làm không?

- Hừ, biết thì sao? Tao cho im lặng là được rồi!

- Mày nhẫn tâm thế! Khổ cô nhóc quá, híc..:ow:

- Mày lại giở cái giọng nước mắt cá sấu ra đấy à?

- Ặc, cái thằng...Chậc, chả být thương hoa tiếc ngọc gì hết!

- Thoy, mày lo vụ kia thế nào rồi? Gọn ghẽ chứ hả?

- Ờ, tao mà ra tay thì gạo say ra cám á! Há há...

Hắn lại trầm xuống, buông đầu óc cho bay đến tận mây lun (xạo tý ;) ) Hình như hắn đã quên mất điều gì đó, quan trọng lắm.

Ngồi trong phòng hội trưởng một lúc thì có tiếng gõ cửa. Chưa kịp nói gì cánh cửa đã mở ra, cô nhóc bước vào, thoải mái và nhẹ nhàng. Hắn hơi nhíu mày, tỏ vẻ khó chịu.

- A, xin lỗi! Hay là tui ra gõ lại vậy!

Cô nhóc đó lại làm hắn không thể giận được nữa rồi, y như tối hôm qua. Ý, tối hôm qua cô nhóc đã...nhìn thấy hắn ở trần:blushing:, cũng giống tình cảnh thế này lắm...

- Thôi, không sao đâu! Cậu vô trong đi!

- Ừ! mà tui có nghe đồn chiến tích của cậu rùi nhé!:winking:

Hắn thoáng giật mình, nhưng rùi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Hắn lạnh lùng nói :

- Cậu định mách lẻo với ba mẹ tôi hả? Muốn tôi cho cậu nằm luôn không dậy không?

- Cậu đùa hay thật đấy!:phu:

- Tôi không đùa đâu! Cậu đã nghe chuyện về tôi nên chắc cũng hiểu rồi chứ!

- Hỳ, tui chả có ý định đó đâu!

Hắn nhìn cô nhóc một cách khó hiểu, có phần yên tâm, chắc cô nhóc sợ rồi.

- Ê, tui không sợ cậu đâu nha!:hihi: Tui không nói cũng có lí do của tui đấy!

- Gì cơ?:doh:

- Hehe..Nhìn mặt cậu ngố tệ!:cutelaugh:

- Cậu làm tôi bực đấy!:muacon: Muốn ăn đập hả?

- Chậc, thôi không đùa nữa! Tui không nói là vì tui muốn chơi với cậu. Cậu rất thú vị, đúng như lời bác gái nói!:cr:

Cái gì? Mẹ hắn đã nói gì mà cô nhóc này lại thế? Hắn suy nghĩ mông lung lắm. Rồi đột nhiên hắn cười phá lên..:so_funny:

- Ế, tui không být là cậu cũng být cười đâu nhá!:fi:

- Điều cậu không být còn nhiều lắm! Thế cậu muốn chơi cùng tôi à?

- Ừ! Tôi muốn chơi trò mà cậu vẫn hay chơi ý! Có vẻ vui lắm nhỉ?

- Haha...Vui lắm! Ok! Cô bạn sẽ là trợ lí của tôi!

- Oa, được đấy! Thế hôm nay chơi luôn chứ?

- Cũng được!

- Hý, vậy bây giờ cậu có đến lớp không? Đi cùng tui luôn!

Hắn nhỏm dậy, cầm theo quyển sách rùi đi cùng cô nhóc. Cô nhóc này đáo để thật! Mà chả lẽ nó không cảm thấy sợ hắn sao? Nhưng như thế này cũng vui, có cô nhóc này thì hắn có thể thoát khỏi lũ con gái phiền phức kia được rồi.