PDA

Xem đầy đủ chức năng : Em đi ngang qua anh. Mỉm cười! - Ozhi



Ozhi
11-08-2009, 08:27 AM
Tác giả: Ozhi (tặng Lion)
Thể loại: truyện ngắn
Giới hạn: 16+ (vì có một số chi tiết rất “ba chấm” nên tôi để như vậy! Nếu em nhỏ nào có khả năng đọc được thì cứ đọc! *cười* thật ra cũng không có nhiều nhặn gì đâu!)
Cảnh báo: có thuốc lá rượu bia và một số tình hình rất là “ba chấm”
Tình trạng: hoàn thành
Bản quyền: thuộc Ozhi và Lion_fanmg
Tóm tắt: tôi là một tên ngông. Ngông đủ để chơi cái trò chơi tình yêu! Em yêu à!
A/N: nghi viết cái này mình sẽ bị chửi nhìu hơn là nhận xét. Nhưng đây là cảm xúc bất chợt! Cũng là một phần trong con người tôi! Không biết nói thế nào! Nhưng tôi nghĩ đây là một fic đáng để tìm hiểu! *cười*

……………………………

P/S: Mọi người nghe xong rồi đọc fic nhé! Tôi nghĩ nó sẽ hỗ trợ phần nào về kết cấu nội dung của câu chuyện! *cười*

http://music.vuilen.com/play.php?username=tina_tran92&songid=13999

Tình hình là trời rất là nắng!

“Chào em!”

“Chào anh! Em xin lỗi nha! Kẹt xe quá. Bắt anh chờ lâu như vậy!”

Huỳnh Chi kéo ghế ngồi xuống đối diện tôi, khuôn mặt vẫn còn lấp lánh những giọt mồ hôi. Chắc là em nóng lắm!

“Nóng không cô bé! Uống cái này cho đỡ đi!”

Tôi đẩy ly trà đá về phía em. Huỳnh Chi của tôi vẫn dễ thương như thế! Em nở một nụ cười thật xinh và uống cạn li trà tôi đưa. Huỳnh Chi của tôi, người đang yêu tôi.

“Dạo này anh bận lắm sao? Em gọi điện mãi mà anh không bắt máy! Em cứ lo anh bị gì!”

“Anh làm sao mà bị gì được! Em không cần lo cho anh đâu”

Tôi nhìn gương mặt em giận dỗi, dễ thương quá!

“Sao không lo được! Em là bạn gái anh mà!”

“Ừm…vậy, chỉ cần em không là bạn gái anh nữa thì sẽ không cần lo nữa! Em nhé!”

Tôi mỉm cười, nhìn em.

………

……




…và tôi đã chia tay em như thế. Huỳnh Chi của tôi đã khóc nức nở, đã tạt hết cả ly trà vào mặt tôi, đã tát tôi một cái, và đã vụt chạy đi trong nước mắt…

Vậy là tôi và em đã chia tay nhau rồi…nhanh chóng và dễ dàng hơn tôi tưởng tượng.

…Chia tay…



-1 giờ sáng-

Tôi không thể ngủ được. Không ngủ được chứ không còn là không thể nữa. Ngồi dậy nhìn bâng quơ vào khoảng không trước mặt. Tĩnh và lặng. Im lặng như là không còn một hơi thở của sự sống. Lạnh và trống trải. Lòng tôi đang buồn…

…buồn thật sự, chứ không phải là nỗi buồn vu vơ như lúc nào tôi cũng cảm thấy…

Lần này, tôi thật sự trống trỗng. Trống đến rỗng toác ra, một lỗ sâu hoắm để rồi không thể trồi lên trở lại được. Đó là cảm giác kì lạ nhất mà tôi cảm thấy từ trước đến giờ. Sống vô tâm không có nghĩa là tôi tầm thường đến mức vô hình để rồi tan biến đi. Tôi cũng cảm thấy buồn, thấy đau thương như em khi ngồi vào chiếc ghế đó, chờ em đến…

…chờ em đến. Em đến để kết thúc một cái gì đó trong tôi. Cái gì mà tôi ấp ủ từ rất lâu rồi mà không thể nào thực hiện được.

…em đến. Em đến để tôi trao em một lời nhẫn tâm từ sâu tận trong đáy lòng mình.

…đến. Em đến để rồi em quay đầu bỏ chạy đi trong nước mắt. Em khóc vì cái gì? Vì tôi? Vì lời tôi nói? Vì ý định tôi muốn? Vì chúng ta…

…chia tay…


Châm một điếu thuốc từ bếp ga. Tôi không nhớ mình để hộp quẹt ở đâu, hay là mình có mua cái thứ cần thiết đó hay không nữa. Tôi đâu muốn nhớ những thứ vặt vãnh đó. Em sẽ nhớ cho tôi. Mà bây giờ, không còn em nữa. Thế nên tôi chắc phải cố mà nhớ lấy chuyện này thôi!

Em đã dọn tất cả đồ đạc đi, từ ngày hôm qua!

Không có em…

…căn nhà rộng rãi hơn nhiều. Cái giường cũng rộng hơn. Cũng khỏe hơn khi tôi không còn cần phải đứng bên ngoài nhà tắm la ầm ĩ lên kêu em ra cho tôi sử dụng!

Không có em…

…tôi được uống rượu!

Một li, hai li, ba li….nhiều li đến mức tôi không đến được. Nhưng tôi vẫn chưa say. Làm sao mà say được với mấy li bia nhỏ xíu thế này. Nhà chúng ta không có rượu. Vì em không thích mùi rượu nên tôi không dám mua. Nhưng em lại mua bia về bỏ trong tủ lạnh “Dành cho những khi anh lên cơn nghiện!”. Cảm ơn em!

Bây giờ không còn là nhà chúng ta nữa! Bây giờ là nhà của tôi em à! Huỳnh Chi…


-Điện thoại reo-

“Nghe đây? 2 giờ sáng mà tên điên nào còn gọi điện đấy!” –tôi lè nhè.

Bực bội. Tôi mà biết tên điên nào gọi ngay lúc tôi điên khùng thế này tôi sẽ cho nó vỡ sọ ngay lắp lự…

“Em đây! Huỳnh Chi”

“Huỳnh Chi của tôi đấy à? Sao thế em?”

“…không. Chỉ là em đang khóc!”

“Sao? Em nhớ tôi hay sao mà khóc! Quên đi em! Quên thằng điên như tôi đi em à!”

Tôi cười trong cơn say. Bắt đầu say rồi! Từ lúc nào mình say thì làm cái quái gì mà nhớ được. Tôi chỉ biết, từ lúc cầm điện thoại lên, nghe cái giọng nói nhẹ đến ấm cả người đó là tôi phát hiện ra mình say. Và tôi nói trong giọng lè nhè đến phát nôn ra được…

“Nhưng tại sao? Em đã làm gì sai?”

“Em có gì sai đâu! Tại…à..”

“Tại sao?”

“Tại vì tôi thích thế!”

Lại bắt đầu giở cái thói cà chớn của mình ra. Mà Huỳnh Chi ơi! Huỳnh Chi của tôi ơi, em mặc xác thằng khốn như tôi đi. Em quan tâm làm gì! Ai bảo em yêu tôi làm gì cho khổ thế này hả em? Kiếm thằng nào khác tốt lành hơn tôi mà sống cùng với nó cho khỏe cái thân con gái ngọc ngà. Huỳnh Chi của tôi, làn da trắng muốt của tôi, người đẹp nhất trong bộ sưu tập của tôi, quay gót đi em à!

“……”

“Còn gì nữa không em?”

“……”

“Tôi cúp máy nhé!” –lại nốc thêm một phát, rít thêm một hơi

“……”

“Chúng ta vẫn là người tốt của nhau em à! Thôi chào em! Ngủ ngon nhé! Em yêu!”


-Tiếng khóc-

-Dập máy-

Không phải tôi mà là đầu dây bên kia dập máy. Tội nghiệp em tôi bé bỏng, bây giờ chắc đang ngồi co ro trong căn phòng tối, kế bên là chiếc điện thoại úp mặt xuống tay nức nở…

…tội nghiệp, con búp bê bé bỏng đáng yêu của tôi…



“Dậy! Dậy mày! Thằng khỉ gió này! Mày đã làm gì thế kia?”

Bố khỉ thằng nào đá tôi thế! Cha mày đang ngủ ngon mà mày phá đám thế à?

“…gì?...” – giọng ngái ngủ

“Mày đã làm gì thế thằng khỉ?”

“Làm…cái tao đã làm…”-ngáp. Thằng nào phiền mình sớm quá vậy!

“Sao mày chia tay như vậy! Mày biết Huỳnh Chi thương mày nhiều lắm mà…”

Tôi hé mắt. Cái tôi thấy là cái bóng lòe nhòe. Chắc tại tối qua uống nhiều quá!

“…ờ…rồi sao…mà… mày là đứa khỉ gió nào…?”

-Ào-

Một đống nước lạnh đổ xuống mặt tôi. Bây giờ thì tỉnh thật đấy!

“Mày làm sao để con bé phải bệnh như thế kia?”

“Chia tay thôi mà!” – tôi ngồi dậy, mắt mở muốn không nổi

“Nhưng đó là Huỳnh Chi mà…”

“À, em yêu à! Sao mày đến sớm vậy? Ủa mà đó là Huỳnh Chi thì sao?”

“Em yêu cái con mắt mày…Thằng điên này! Mày điên rồi! Điên rồi con à!”

Phong Khuê trợn mắt lên nhìn tôi. Ối má mẹ ơi! Con nhỏ này nhìn xấu phết! Nó vác mặt qua đây sớm vậy chắc đang nổi điên lắm rồi. Tội nghiệp, Huỳnh Chi vốn là hình tượng con gái hoàn hảo mà nó mong muốn trở thành nhất. Thế mà giờ đây lại bị thằng bạn nó đá cái bụp không thì thương hoa tiếc ngọc. Nó điên lên như thế cũng phải thôi…

“Thôi! Tao kệ mày! Quan tâm tới rác như mày chỉ tổ làm tao điên thêm!”

“Ôi ta yêu nàng…nhiều lắm í…”

Bạn thân đúng là bạn thân. Mặc dù nó là con gái (chống chỉ định mấy thằng nào có ý đồ đen tối) tôi vẫn ôm nó là cảm thấy an toàn nhất.

“Phong Khuê ơi…cám ơn mày…mày luôn mãi mãi là tềnh êu của đời tao”

“Bỏ ra đi thằng rác. Tao nấu cái gì cho mày ăn! Đừng có ở đó mà bừa ra nữa. Dậy rửa mặt đi! Lát tao dọn cho…”

“…hay mày dọn qua đây với tao luôn đi…”

-Thịch-

Tôi cười. Nói bất chợt, vốn không nghĩ gì cả. Để tôi đoán câu trả lời của nó, đó là

“Miễn đi thằng bệnh hoạn”

Nói rồi quay đầu đi thẳng vào nhà bếp. Biết ngay mà. Phong Khuê vẫn muôn đời là Phong Khuê. Vẫn muôn đời là tình yêu duy nhất của đời tôi…


Chia tay, là kết thúc của cuộc chơi. Cuộc chơi với tình yêu của những cô gái. Tôi bắt đầu bằng cách say mê điếu đổ, đua theo, gạt, đánh chết tất cả những thằng tranh giành với mình và rồi sẽ tự tay kết thúc…

…cuộc chơi, muôn đời vẫn chỉ là cuộc chơi giữa những con người ham chơi hơn ham sống…muôn đời vẫn lặp lại vòng tuần hoàn của nó…

Bắt đầu, để rồi kết một cái kết thật sự có ý nghĩa…dù dang dở hay không…người ta vẫn tiếp tục quay cuồng trong cái thú chơi bời mà người ta gọi thắm thiết đó là…

…tình yêu…




……

………

…tôi cũng vậy và Huỳnh Chi cũng vậy…

Hai năm sau khi chia tay, em đã có người yêu mới! Người lần này thật sự rất yêu em. Tôi không biết em có yêu người đó không, nhưng tôi nghe nói em sắp lấy chồng. Về bên cái người mà đã rất yêu em đó. Em và tôi vẫn là những người bạn, em vẫn im lặng lắng nghe những điều điên khùng tôi nói. Em vẫn mỉm cười dịu dàng đến muốn rớt tim khi tôi đùa. Và em vẫn thật sự rất đẹp trong mắt tôi…

…Hạnh phúc nhé! Người tôi từng yêu!...

Gửi cho em ngàn tình yêu trong quá khứ…lúc nào đó tôi đã yêu em rất nhiều…

………

……




“Em hạnh phúc không?”

“Em hạnh phúc lắm!”

Em nắm tay chồng trong lễ cưới. Đi từ trong nhà thờ bứơc ra, em nhìn thấy tôi…nở nụ cười xinh xắn nhất…Em đi ngang qua tôi. Mỉm cười hạnh phúc…

…thì thầm…

…cám ơn anh…

…ừ không có gì đâu! Tôi mừng cho em…


“Tao cũng ước một ngày được có cái đám cưới như thế!”

Phong Khuê đứng phía trước tôi quay đầu lại nói, nó còn nhe răng cười. Không biết với con nhỏ này, tôi là gì với nó đây. Một đứa bạn gái chắc!

“Muốn vậy dễ thôi mà!”

“Làm cách nào?”

“…dọn về ở với tao cả đời là xong…”

-Thịch-

Tôi cười. Nói bất chợt, vốn không nghĩ gì cả. Để tôi đoán câu trả lời của nó, đó là

“Miễn đi thằng bệnh hoạn”

Nói rồi quay đầu đi ngay. Biết ngay mà. Phong Khuê vẫn muôn đời là Phong Khuê.

Vẫn muôn đời là tình yêu duy nhất của đời tôi…

…duy nhất…

…không lẫn vào đâu được…


-Cụng ly-

“Hôm nay cho tao uống rượu nhé! Em yêu”

………

……










-end-

sillyrain05
11-08-2009, 08:45 AM
Một câu truyện thú vị ^^"
đọc xong thấy vui vui nhưng cũng không hiểu lắm
cái đoạn cúi:sr:

giraffe.disrespectful
11-08-2009, 08:46 AM
"Tình yêu duy nhất" đây là tình bạn hay tình yêu vậy ạ?
Đọc 2 lần mà vẫn ko hiểu hết tư tưởng, triết lý của câu truyện =-=

lu_hehe
11-08-2009, 08:52 AM
Phong Khuê là "tình yêu duy nhất", vậy sao còn vụ "từng yêu" Huỳnh Chi thế Ozhi???

>> Thằng này bất bình thường trầm trọng, không hiểu nó thật sự yêu ai?

>> hắn thật sự ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân, hay là một kẻ biết hy sinh, tự nguyện rời bỏ ng yêu để giải thoát cho cô ấy, để cô ấy có thể tìm được hạnh phúc đây??

P.S: mấy tiếng "thịch" đó là của ai thế??

-‘๑’-Poly ốc♥ღ♥
11-08-2009, 09:03 AM
Câu chuyện cộp mác Ozhi , điên khùng mà tuyệt vời :D:D:D. Hay qá xá luôn tềnh... :haha::haha::haha:

mylove03c3
11-08-2009, 12:25 PM
thế bạn iu cô bạn thân của bạn ah?????????

♥Tan_Biến♥
11-08-2009, 05:49 PM
Thì ra đây là câu chuyện về một thằng bệnh hoạn mà bà nói ah` :rain:
Đúng thiệt là bà , mau đi cải chính vs ông wind cho tui :andon: để ổng bảo tui nói xạo :cry:

trầm cảm
11-08-2009, 06:44 PM
truyện gì mà cứ lơ tơ mơ lờ tờ mờ, hiểu mà cứ như không hiểu

nói chung là đọc xong điên luôn, chuyện của người điên sáng tác chăng =.=

J.Bon
11-08-2009, 06:45 PM
Mấy tiếng -Thịch- của Khuê phải k :blushing:

Truyện này nó cứ cá tính thế nào ý :cr: Mà tự nhiên cho Chi đi lấy chồng...

UsA lEmOn
12-08-2009, 12:13 AM
hehe tự nhiên thấy thik kái anh 'ngông ngông ' đó :D <từ đầu tới cuối mờ hong bik tên gì>

truyện hay <nghe tiếng tăm Ozhi lâu đời zồi >

mờ có thấy cái gì "3 chấm" đâu nhỷ :-s <Iem 15 :D>

gaubien812
12-08-2009, 01:52 AM
quái thế Oz
đọc xog thấy buồn buồn chứ chả thấy vui chút nào hết í
sao lại thế nhỉ?

Ozhi
12-08-2009, 04:27 AM
@Sillyrain: ừm...quả thật đây là một cái gì đó thú vị! Hơi hâm dở và hơi tệ của con người tôi nên tôi cũng không biết nên nói thế nào với em về cái kết! *cười*

@giraffe.disrespectful: cứ thử nhìn theo khía cạnh tình yêu đi! Và thiên một chút về người bạn chứ đừng thiên về tình bạn cô/cậu bé à! *cười*

@Lu:

Phong Khuê là "tình yêu duy nhất", vậy sao còn vụ "từng yêu" Huỳnh Chi thế Ozhi???

>> Thằng này bất bình thường trầm trọng, không hiểu nó thật sự yêu ai?

>> hắn thật sự ích kỷ, chỉ nghĩ cho bản thân, hay là một kẻ biết hy sinh, tự nguyện rời bỏ ng yêu để giải thoát cho cô ấy, để cô ấy có thể tìm được hạnh phúc đây??

P.S: mấy tiếng "thịch" đó là của ai thế??

Tình yêu duy nhất -> không thể thay thế! Chỉ có một!

Đã từng yêu -> quá khứ! Đã từng rung động, choáng ngộp và yêu! *cười*

Thằng đó là một thằng Oz chính hiệu! Lu hiểu thử xem nó thế nào? *cười gian*

Mấy tiếng thịch đó là của ai nhỉ? ha ha...của trái tim đang yêu Lu à!

@ Ốc: hê hê cám ơn em êu của tềnh êu nhé!

@mylove: không bạn à! Tôi là con gái mà! *cười*

@tan: bik rầu! Từ từ tui nói! Khổ bà quá! Oánh tui à! :ham:

@trầm cảm: có lần tôi đã nói với bạn tôi không bình thường kia mà! Nhưng đó là nỗi lòng người điên đó mà! *cười*

@Bon: của ai ta? Hem nhớ! Ha ha...không cho nó đi lấy chồng ko lẽ bắt nó đi tu giống con Lan à? :so_funny:

@UsA lEmOn: bạn mà thích tên đó là bạn khoái tôi lun à nha! Mà tôi già lắm rầu hở bạn! :timvo: lâu đời nữa chứ! Hix....À cái vụ ba chấm đó thì à...là...hê hê

@gấu: vì vốn nó đâu có vui đâu gấu! *cười*



@All: à! Chỉ cần mấy bạn tìm nghe bài :Cuộc chơi vô nghĩa của Phạm Khánh Hưng tôi nghĩ fic này sẽ thông thoáng hơn rất nhiều! *cười*



Thân
Ozhi~

lu_hehe
12-08-2009, 06:04 AM
Tình yêu duy nhất -> không thể thay thế! Chỉ có một!

Đã từng yêu -> quá khứ! Đã từng rung động, choáng ngộp và yêu! *cười*

Thằng đó là một thằng Oz chính hiệu! Lu hiểu thử xem nó thế nào? *cười gian*

Mấy tiếng thịch đó là của ai nhỉ? ha ha...của trái tim đang yêu Lu à!
>> Vậy là thằng đó...... à, cả hai. Cả hai lý do luôn.

>> Còn cái vụ tình yêu duy nhất... tớ tưởng trong film nó gọi là true love - tình yêu chân chính chứ -___-

>> Vậy là tiếng tim của thằng này rồi. Tội nghiệp thằng nhỏ, yêu mà PK chẳng thèm đáp lại, còn tưởng nó đùa......... Vì vậy nên mới đi tìm cả đống gái thế kia nhỉ??

gaubien812
12-08-2009, 06:30 AM
ờ nhỉ, đúng r`, thế mà Gấu lại quên mất đấy :) Vì nó vốn có vui đâu :)
1 cái kết, nhưng sao vẫn cảm thấy nó chưa fải là kết :) Thấy nó vẫn còn gì đó ẩn dấu ở fía sau :)
Kết mà chưa kết *cười*
*Chỉ là Gấu cảm thấy thế thôi :) *

cixii
12-08-2009, 07:06 AM
tớ thích mấy tiếng "Thịch!" ghê. Đang đọc, bắt gặp thì tim cũng đập 1 phát rõ to.

...¶<ø§...
12-08-2009, 07:19 AM
1 từ thôi nhé ^^` HAY :))
Nhân tiện nói luôn ^^ Kos rất thjk cách vik của Oz :D vì nó .. ờ ... nói thế nào nhỉ?? ... nhìn chug là thjk :D hê hê

Ozhi
12-08-2009, 07:53 AM
@Lu: thay thế! Đáng lẽ tôi nên đặt cái tên như vậy mới phải Lu nhỉ! Mà chưa chắc đó là tiếng tim đặt của hắn ta à nha! Tôi không khẳng định thế! *cười* Tôi chỉ nói đó là tiếng của con tim yêu nhau!

@Gấu: ừ! Vốn dĩ nó vẫn chưa kết thúc! Dự định là viết thêm một cái nối tiếp! Nhưng viết rồi lại thấy nó làm cho cái này không còn hay nữa! Nên thôi! Cứ tưởng tượng ra cái kết mà Gấu muốn vậy! *cười*

@Cixii: nói thật tôi thấy nik bạn hơi quen! T____T Ừm tiếng -thịch- đó gần như là một nhịp đánh chỉ để người đọc thoát khỏi cảm giác mụ mệ, u mê của nhân vật! Chứ thật ra tôi cũng không muốn làm bạn bị "tim đập" thế đâu! *cười*

@Kos: đầu tiên là cám ơn bạn! Sau đó là hỏi bạn xem bạn thích cách viết nào của tôi? Bạn thích một Oz điềm tĩnh, nhẹ nhàng, hay một Oz triết lí, lạnh lùng hoặc giả là tưng tửng dễ thương. Cuối cùng còn một Oz khùng nữa! Bạn thích loại nào? *cười*




@All: tôi chêm bài nhạc vào cho mọi người nghe vậy! Có người nói tôi viết cái fic này thật điên khùng nhưng lại đúng với tôi! Mâu thuẫn đến độ tôi còn ko hiểu ra làm sao nữa! *cười*



Thân
Ozhi~

...¶<ø§...
12-08-2009, 08:15 AM
đầu tiên là cám ơn bạn! Sau đó là hỏi bạn xem bạn thích cách viết nào của tôi? Bạn thích một Oz điềm tĩnh, nhẹ nhàng, hay một Oz triết lí, lạnh lùng hoặc giả là tưng tửng dễ thương. Cuối cùng còn một Oz khùng nữa! Bạn thích loại nào? *cười*

Hì, ko có chi ^^~

Kos thjk cách viết của Oz, ko cụ thể loại nào hết, vì theo như Kos cảm nhận (nếu ko nhầm), cả 3 phong cách kia đều có 1 điểm chung (cái nì ko dám nói :)), mà Kos cũng ko thjk nói nhiều về cảm nhanaj của mình cho lắm), và kos thjk cái điểm chung đấy..

Nói sao nhỉ ^^~`..

Điềm tĩnh, nhẹ nhàng, lạnh lùng, triết lí, tưng tửng, dễ thương,... bla bla bla.. đầy đủ như vậy mới dc coi là 1 con người :D hê hê... mà Oz là người, và đã thjk 1 cái gì đó của 1 người nào đó thì....

AIZZZZ... vik rồi đọc lại chả hiểu mình đang vik cái quái gì... =.= >"<...

Tóm gọn lại là cách viết của Oz đặc biệt, theo 1 cách riêng của nó, và Kos thjk thế :D Done, ended , Finished, Over...

:D

Dâu Tây
12-08-2009, 08:22 AM
Sao lại chia tay nhỉ :)
Dù sao cũng thấy cái kết thúc vui nhưng buồn...

Ozhi
12-08-2009, 08:49 AM
@Kos: có vẻ tôi là người quá nhiều tính cách! Nhưng ko sao! Bạn cảm nhận được cách viết của tôi thế tôi rất mừng! Mừng vì ít ra cũng có người thấy mình thế nào! Chúc vui nhé!

@Dâu tây: vui thì vui, nhưng buồn cũng có! Có cái gì thật hoàn hảo đâu cô bé! *cười*


Chúc mọi người ngủ ngoan nhé! Nếu có người vào thăm fic này! Tôi vẫn sẽ cố gắng trả lời cho bằng hết! Tôi quí những lời nhận xét của các bạn biết bao!



Thân
Ozhi~

...¶<ø§...
12-08-2009, 09:06 AM
"Người" thì chẳng bao giờ chỉ có duy nhất 1 trạng thái ;))

Ngay cả Kos cũng vậy.. và tính tình thế nào còn phụ thuộc vào người xung quanh mình lúc đó nữa..

Thanks vì lời chúc của bạn, chờ đợi những fic tới nhé ^^

UsA lEmOn
14-08-2009, 09:24 PM
Chúc mọi người ngủ ngoan nhé! Nếu có người vào thăm fic này! Tôi vẫn sẽ cố gắng trả lời cho bằng hết! Tôi quí những lời nhận xét của các bạn biết bao!




em là em êu Ozhi thật zồi đếy ạk =)) dễ thương óa <hong nịnh đâu nhá :D>


ko hiểu sao cái tiếng -Thịch- ấy em thấy là kủa cả 2 người ý lun :)

Ozhi
15-08-2009, 12:08 AM
@Kos: ừ! Có thể tôi sẽ thay đổi trạng thái ko bằng! Con người mà! Ko có giới hạn! Xin lỗi Kos vì tới giờ mới trả lời bạn! Dạo gần đây tâm thần bất ổn nên toàn đi phá linh tinh thôi à!

@Usa chanh: hì tôi là tôi quí em biết bao! Ừ! Tiếng thịch ấy em có thể hiểu thế nào cũng được em ạ!




Thân
Ozhi~

ShiningSakhalin
15-08-2009, 12:48 AM
Em thích fic này :sr:

Hơi điên loạn ^^

Ozhi
15-08-2009, 12:58 AM
@Shin: hì vẫn là ss iu em thiệt nhìu mà! Điên loạn là cái hay thời đại!

lenicka
15-08-2009, 12:58 AM
Oz,tặng tui đi rồi cho nó qua hết nhá,được không?

Mà đừng có than tội nghiệp nữa nghen,than nữa tui thuơng bà luôn cho bà hết than,ok?

Ozhi
15-08-2009, 01:04 AM
@Len: ok bà à! Mà fic này tui tặng cho nhóc kia rầu! Sao tặng bà được nữa! Hix...

gooddythin_nd1996
15-08-2009, 01:09 AM
truyện này giống như truyện hài ấy ss Oz nhỉ :D, em thấy thương cô bé Huỳnh Chi thật, chẳng biết lí do gì mà tự dưng lại phải chia tay, nhưng dù sao thì về sau cô bé ấy vẫn sống hạnh phúc :D

Ozhi
15-08-2009, 01:13 AM
@goo: ko chia tay thì khổ cả đời em à! Ss thấy thương ss hơn! Hix...thương thằng bé hơn

gooddythin_nd1996
15-08-2009, 01:16 AM
ơ, nói thật với ss là đọc truyện này em vẫn chưa hiểu vì sao thằng bé đó lại chia tay với Huỳnh Chi, vì nhà cô bé giàu hơn nhà cậu bé chăng?
p/s: Ss bị làm sao à?

lenicka
15-08-2009, 01:17 AM
Lạy Phật,đừng nói chỉ tôi hiểu bà Oz nhá :so_funny:

mà không tặng cái này thì tặng cái khác :cr:

Ozhi
15-08-2009, 01:18 AM
@Goo: ko em à! Trong tình yêu khi cảm thấy chán rồi thì ko làm ăn gì được nữa! Nên chia tay là chuyện thường tình! Chỉ có những kẻ tin vào tình yêu bất biến mới cảm thấy khó chịu khi đọc fic này thôi!

Ps: ss ko làm sao cả!

@Len: vậy là bà gắn nợ cho tui đúng hem! T___T thêm cái nữa phải hem?

lenicka
15-08-2009, 01:21 AM
ủa,tui có nói dzị hả.Làm gì có đâu,tui có nói thế hồi nào đâu.Tùy bà hà :cr:

Ozhi
15-08-2009, 01:32 AM
@Len: tùy em hà! Tùy bà hà! Tùy bạn hà! Là cái câu gánh trách nhiệm lắm đó bà! hà hà tui lại hơi bị nhân hậu + có trách nhiệm


(hình như tui với bà đang spam! :so_funny:)

gaubien812
16-08-2009, 12:02 AM
:) may là Oz k viết tiếp :)
k kết, đọc r` tự tìm kết :)
kết theo í mình :)
thích vậy hơn *cười*

Ozhi
16-08-2009, 12:21 AM
@Gấu: ừ! Viết kết chắc nó sẽ lãng lắm nhi3!

gaubien812
16-08-2009, 12:49 AM
ừ, chắc thế
lãng hay k thì k b', nhưng thấy nó cứ sao sao í
để ngỏ như này thấy nó thoải mái hơn
cảm giác m` thích sao cũng đc á :)

gooddythin_nd1996
16-08-2009, 01:15 AM
@Goo: ko em à! Trong tình yêu khi cảm thấy chán rồi thì ko làm ăn gì được nữa! Nên chia tay là chuyện thường tình! Chỉ có những kẻ tin vào tình yêu bất biến mới cảm thấy khó chịu khi đọc fic này thôi!

Ps: ss ko làm sao cả!


vậy à ss, tình yêu là gì mà làm người ta đau khổ đến vậy nhỉ, nếu đau khổ thế này thì em thà ko yêu còn hơn, sống 1 mình sẽ hạnh phúc hơn :D. Ss viết tặng em 1 truyện đi :D

»‡«Mischio»‡«
16-08-2009, 01:22 AM
Đúng là... mình thích đọc mấy truyện ngắn của sis Ozhi hơn là truyện dài :D



“…dọn về ở với tao cả đời là xong…”

-Thịch-

Tôi cười. Nói bất chợt, vốn không nghĩ gì cả. Để tôi đoán câu trả lời của nó, đó là

“Miễn đi thằng bệnh hoạn”

Nói rồi quay đầu đi ngay. Biết ngay mà. Phong Khuê vẫn muôn đời là Phong Khuê.

Vẫn muôn đời là tình yêu duy nhất của đời tôi…

…duy nhất…

…không lẫn vào đâu được…

Xin nói ngay rằng, gã này đáng bị mang xử tử =.=

Gã yêu Phong Khuê? Hình như không hẳn. Vì gã từng yêu Huỳnh Chi cơ mà. Thế thì sao cứ một hai "tình yêu duy nhất của tôi" thế nhỉ?

Đọc đi đọc lại, khẳng định tên này Khùng nặng =.= Đời đúng là lắm người điên còn hơn cả mình nữa.

Ozhi
16-08-2009, 01:54 AM
@Gấu: mong muốn sao nó sẽ thành cái kết như vậy! Thỏa sức tưởng tượng!

@Good: ừa! Khi nào đó ss sẽ viết tặng em một fic! *cười*

@Mischio: ờ....tên khùng đó là tôi đó em!



Thân
Ozhi~

gaubien812
16-08-2009, 02:01 AM
“…dọn về ở với tao cả đời là xong…”

Gấu cũng muốn nghe câu này
ước gì Oz nói vs Gấu như thế nhỉ :huglove:

Ozhi
16-08-2009, 02:18 AM
@Gấu: Dọn về ở với Oz cả đời là xong! Như vậy hả Gấu?

namlun_thixm0ney
20-09-2009, 02:41 AM
MẤy cái fic của Oz vik thấy nó cứ wai' wai' , ngồ ngộ. Không nhn65 ra được nội dung chính nhưng lúc nào cũng khoái đọc---> Mình cũng wai' wai' ak`

Ozhi
20-09-2009, 03:19 AM
@nấm: lần đầu tiên có người nhận xét quái quái ngồ ngộ như em đấy! :so_funny: thiệt là không còn gì để nói luôn!



thân,
Ozhi~