Hello_babe*
21-06-2009, 07:22 PM
em và anh í quen nhau trên Audition :))
ngày xưa,mỗi lần onl,em chỉ thấy vui vì em biết có người ngóng trông em :)
nhưng có lẽ
đúng là có cái gọi là duyên số trên đời :)
quen nhau đc một thời gian,bọn em nói chuyện điện thoại
thực sự mỗi ngày là một tâm sự,mỗi ngày mới là một ngày vui mới- mở đầu = những cuộc điện thoại yêu thương của anh :)
em cứ nghĩ em đã tìm đc hạnh phúc rồi :)thế rồi,hồi đấy,có phải là do em xa quá :)
hay cuộc sống chả cho ai đc hết bao giờ mà em mất anh
mất anh rồi
em cứ nghĩ rồi em sẽ bình tĩnh lại thôi
cứ phải sống tiếp chứ,đúng k?
Thế mà,ngày nào,em cũng cứ bần thần
em thấy nhớ giọng anh-thứ duy nhất em có hồi đấy về anh
rồi nhà em chuyển nhà
điên rồ là em vẫn cứ chờ điện thoại của anh
dù biết rằng anh k gọi mà dù có muốn gọi cũng đâu có số
thế mà,em cứ đợi
như một con hâm :))
Nhiều đêm,em cứ nằm rồi nghĩ
rồi nhớ anh,tự hỏi có bao giờ chạnh lòng anh nhớ đến em?rồi lại thấy se lòng,có lẽ,chỉ có con gái mới sống tình cảm đến thế thôi:-j
Em cũng ko biết có phải em là người đặc biệt ko khi mà có những lúc em có bạn trai khác nhưng anh ko biết là tất cả các bạn í đều mang hơi hướng của anh:)và ngày vui có thể cuốn em đi nhưng ngày buồn em lại nhớ đến anh:)
2 năm trôi qua
thế nhưng ngày đầu tiên gặp anh ở Audition cứ như mới đây thôi:)
Nhiều lúc,onl,thấy nick anh sáng
anh onl rồi anh lại off
em im lặng,nhìn anh thôi. Giá anh biết được em mong ngóng anh đến như thế nào
Thế rồi
một lần,em hỏi chuyện anh,hỏi anh thi cử như thế nào,12 rồi,em biết anh mệt:)bọn em quay lại
và lần này,bọn em gặp nhau,hẹn nhau :),chứ ko phải yahoo hay Audition :)
anh cầm tay em
anh ơi,em đã phải chờ bao nhiêu năm để nắm được tay anhvề nhà,em cứ nhớ mãi
rồi em hay đi chơi với anh
đi xem phim ở rạp quốc gia:)
đi chơi với bạn bè anh :)
nhìn anh cười,cười thật chứ ko phải emoticon trên yahoo :))
Gần nhà em,có hồ Nghĩa Tân
em thích lắm
em toàn bám vào một bên vai anh rồi lượn quanh hồ
em biết hạnh phúc về với em rồi :)
*
Hôm qua,em khó ngủ
em nghĩ đến chuyện ngày xưa
em nhận ra là có những thứ em tưởng em có thể vượt qua
nhưng hình như ko phải thế
em lúc nào cũng cười cười cợt cợt lúc ở bên anh
để anh vui vẻ,ko phải suy nghĩ jì
nhưng anh ơi,về nhà,em cứ bị dày vò vì chuyện ngày xưa
em đâu phải thánh nữ,anh ơi
em cũng có suy nghĩ của người bình thường
em vẫn thấy buồn anh ơi
em biết là anh thương em lắm
em cũng thương anh,nhiều lắm,Giang ơi
nhưng em quá hay suy nghĩ
em ko thể yêu anh vô tư đc
em mệt nhọc lắm,anh ơi
Giá mà,chúng mình đc bắt đầu lại
em sẽ nâng niu từng phút từng giây
Giá mà,em là người vô hình
để mỗi lần,anh đi học thêm ở gần nhà em,em lại ngồi bên anh,thật gần nhưng anh vẫn ko biết=))
em có điên ko hả anh?
vừa hôm qua nhắn tin chia tay mà bây gìơ lại ước đc gần bên :))
*
"anh ơi"
em cứ muốn được gọi anh thân thương như thế mãi thôi
"anh ơi"
đến bao giờ em mới có thể yêu anh thanh thản đc đây?
"anh ơi"
nắm được anh sao khó thế mà buông anh ra lại dễ thế hả anh?
ngày xưa,mỗi lần onl,em chỉ thấy vui vì em biết có người ngóng trông em :)
nhưng có lẽ
đúng là có cái gọi là duyên số trên đời :)
quen nhau đc một thời gian,bọn em nói chuyện điện thoại
thực sự mỗi ngày là một tâm sự,mỗi ngày mới là một ngày vui mới- mở đầu = những cuộc điện thoại yêu thương của anh :)
em cứ nghĩ em đã tìm đc hạnh phúc rồi :)thế rồi,hồi đấy,có phải là do em xa quá :)
hay cuộc sống chả cho ai đc hết bao giờ mà em mất anh
mất anh rồi
em cứ nghĩ rồi em sẽ bình tĩnh lại thôi
cứ phải sống tiếp chứ,đúng k?
Thế mà,ngày nào,em cũng cứ bần thần
em thấy nhớ giọng anh-thứ duy nhất em có hồi đấy về anh
rồi nhà em chuyển nhà
điên rồ là em vẫn cứ chờ điện thoại của anh
dù biết rằng anh k gọi mà dù có muốn gọi cũng đâu có số
thế mà,em cứ đợi
như một con hâm :))
Nhiều đêm,em cứ nằm rồi nghĩ
rồi nhớ anh,tự hỏi có bao giờ chạnh lòng anh nhớ đến em?rồi lại thấy se lòng,có lẽ,chỉ có con gái mới sống tình cảm đến thế thôi:-j
Em cũng ko biết có phải em là người đặc biệt ko khi mà có những lúc em có bạn trai khác nhưng anh ko biết là tất cả các bạn í đều mang hơi hướng của anh:)và ngày vui có thể cuốn em đi nhưng ngày buồn em lại nhớ đến anh:)
2 năm trôi qua
thế nhưng ngày đầu tiên gặp anh ở Audition cứ như mới đây thôi:)
Nhiều lúc,onl,thấy nick anh sáng
anh onl rồi anh lại off
em im lặng,nhìn anh thôi. Giá anh biết được em mong ngóng anh đến như thế nào
Thế rồi
một lần,em hỏi chuyện anh,hỏi anh thi cử như thế nào,12 rồi,em biết anh mệt:)bọn em quay lại
và lần này,bọn em gặp nhau,hẹn nhau :),chứ ko phải yahoo hay Audition :)
anh cầm tay em
anh ơi,em đã phải chờ bao nhiêu năm để nắm được tay anhvề nhà,em cứ nhớ mãi
rồi em hay đi chơi với anh
đi xem phim ở rạp quốc gia:)
đi chơi với bạn bè anh :)
nhìn anh cười,cười thật chứ ko phải emoticon trên yahoo :))
Gần nhà em,có hồ Nghĩa Tân
em thích lắm
em toàn bám vào một bên vai anh rồi lượn quanh hồ
em biết hạnh phúc về với em rồi :)
*
Hôm qua,em khó ngủ
em nghĩ đến chuyện ngày xưa
em nhận ra là có những thứ em tưởng em có thể vượt qua
nhưng hình như ko phải thế
em lúc nào cũng cười cười cợt cợt lúc ở bên anh
để anh vui vẻ,ko phải suy nghĩ jì
nhưng anh ơi,về nhà,em cứ bị dày vò vì chuyện ngày xưa
em đâu phải thánh nữ,anh ơi
em cũng có suy nghĩ của người bình thường
em vẫn thấy buồn anh ơi
em biết là anh thương em lắm
em cũng thương anh,nhiều lắm,Giang ơi
nhưng em quá hay suy nghĩ
em ko thể yêu anh vô tư đc
em mệt nhọc lắm,anh ơi
Giá mà,chúng mình đc bắt đầu lại
em sẽ nâng niu từng phút từng giây
Giá mà,em là người vô hình
để mỗi lần,anh đi học thêm ở gần nhà em,em lại ngồi bên anh,thật gần nhưng anh vẫn ko biết=))
em có điên ko hả anh?
vừa hôm qua nhắn tin chia tay mà bây gìơ lại ước đc gần bên :))
*
"anh ơi"
em cứ muốn được gọi anh thân thương như thế mãi thôi
"anh ơi"
đến bao giờ em mới có thể yêu anh thanh thản đc đây?
"anh ơi"
nắm được anh sao khó thế mà buông anh ra lại dễ thế hả anh?