Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Du Tử Lê



heocon_kc
04-06-2009, 08:58 PM
Về Từ Vô Vọng


Về tự một dòng sông
Em nồng nàn như biển
Gió cuốn muôn nghìn năm
Lấp chôn tình vô vọng

Về tự một mùa đông
Em rầu rầu sương cỏ
Hồn mưng mưng mây mù
Mắt bơ phờ cõi nhớ

Về tự một ngày mưa
Em não nùng oan khổ
Cây khẳng khiu đợi chờ
Lá một đời héo úa

Về tự một tình đau
Môi ứ tràn máu mặn
Ngực ngậm lời trăm năm
Hồn đìu hiu rũ bóng.

heocon_kc
04-06-2009, 09:06 PM
Cõi Tôi

Cõi tôi, cõi nát, cõi tàn
Cõi hoang mang, vội, cõi bàng hoàng, qua
Cõi vui thân thể cỗi già
Cõi lang thang mượn mái nhà hư không
Cõi xanh, cõi lạnh, cõi cùng
Cõi con muốn bỏ, cõi chồng vợ, xa
Cõi em muốn dạt chân về
Cõi đau nhân thế, cõi thề thốt, quên
Cõi nào, cõi thật ? Tôi riêng?
Cõi đêm máu chảy, cõi thương nhớ trùng
Cõi tôi, cõi mịt, cõi mùng
Thôi em có ghé xin đừng nghỉ lâu
Cõi đời đó, có chi đâu!

heocon_kc
04-06-2009, 09:12 PM
Chân dung


Tôi ngồi trong nỗi tôi riêng
Bên trong ghế lạnh, ngoài hiên bóng rời
Phòng tôi trần thiết gương người
Tường sơn kỷ niệm, vách bồi dáng xưa
Tóc người chảy suốt cơn mưa
Ngực thơm hoa bưởi, môi đưa bão về

Tôi ngồi giữa cõi-tôi-khuya
Có ai gõ cửa? mà nghe lá chào
Tưởng người ngọn sóng lao xao
Biển muôn năm gọi tôi nào có vui
Người về có nén hương, thôi
Cắm lên phần mộ hồn tôi úa vàng

Tôi-ngồi-trong-cõi-nhân-gian

heocon_kc
12-06-2009, 08:57 AM
Tinh Sầu
Ta như sương mà người như hoa
Dối gian nhau nát nụ hôn đầu
Tình đi từng bước trên lưng gió
Gieo xuống đời nhau hạt thương đau

Người một phương, ta cũng một phương
Phố cao ngày thấp nắng mưa trùng
Mắt sâu ẩn nhốt trời giông gió
Ta một hồn câm giông gió lên

Người ở đây, ta cũng ở đây
Lòng không như mặt lòng lệ đầy
Chân đi gió tạt sầu ba hướng
Tay vói một trời, trời mưa bay

Người đã vì ta tan ước mơ
Phấn son chưa ngát thịt da ngà
Môi non đã lỡ tình đau đớn
Mộng nữa theo trời hương hoa xa

Người chôn đời mà ta đắng cay
Cây im lá ngọn khói sương bày
Chim treo mỏ cóng trơ xương mục
Sống đã chẵng cùng chết sao hay?

Người ở đâu ôi ngươì ở đâu?
Cỏ xanh còn áp má đêm buồn
Dế giun còn tiếc mùa ân ái
Từng phiến trời mang bao vết thương

heocon_kc
12-06-2009, 09:05 AM
Tiếng Mõ

Em trở về. Đâu đây
Ngực vun mùa gió, ngất
Đất gửi lá cho cây
Hoa rơi từ giữa hạt.

Chiều hoang mang vó ngựa
Buồn ngon ơ vực sâu
Nửa thời kinh không đâu
Xớt khô từng tiếng mõ.

heocon_kc
16-06-2009, 06:45 AM
Trong tay Thánh Nữ có đời tôi

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ mưa bay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi tận dấu bày

Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
Tôi gầy như phiến lá trên cây
Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự
Thiên đường tôi là người hay ai

Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
Người bên bờ buông tóc thả cho mây
Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ
Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người

Hỏi gió đi rồi em sẽ hay
Tôi chờ em đến thắp đêm vui
Có đêm nhìn xuống bàn tay lạnh
Và chỗ em ngồi đã bỏ không

Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi về thương nỗi nhớ trên tay
Trái tim giòng máu lệ chưa cạn
Đời đóng lên hoài vạn dấu đinh

heocon_kc
16-06-2009, 06:51 AM
Ơn em

Ơn em thơ dại từ trời,
Theo ta xuống biển, vớt đời ta trôi.
Ơn em dáng mộng mưa vời,
Theo ta lên núi, về đồi yêu thương.
Ơn em ngực ngải môi trầm,
Cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan.
Ơn em hơi thoáng chỗ nằm,
Dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi.
Ơn em tình như mù lòa,
Như con sâu nhỏ bò qua giấc vùi.
Ơn em hồn sớm ngậm ngùi,
Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau
Tạ ơn em… tạ ơn em …