PDA

Xem đầy đủ chức năng : Gởi người anh gọi là người ấy!!



..::D.Gray-Man::..
27-05-2009, 04:06 AM
Gởi người ấy ......
Hãy cho P một lần được nói, có thể sẽ có một vài người hiểu, hoặc chẳng ai. P đang nghe bài hát ấy post lên. Buồn thật......
Ấy có biết P buồn như thế nào không. Ấy muốn gặp P và P đã có mặt... Dù P biết P không thể mang cho ấy niềm vui, P không thể nói được gì và P im lặng... Im lặng... chỉ có vậy... và nhìn ấy khóc... P phải làm sao đây... Tất cả những gì ấy nghĩ, tất cả những gì làm ấy khóc, P biết nó đến từ đâu... Vậy mà...
Có lẽ giờ này ấy đang ngồi và nghĩ miên mang về một điều gì đó... về người mẹ ấy yêu thương... về người cha ấy thường kể... về người mà ấy vừa thương yêu vừa oán trách... Còn P, P ngồi đây và nghe... Nghe để tìm lại cái gì đó...Có lẽ sẽ chẳng bao giờ ấy còn muốn gọi cho P như hôm nay... Có lẽ...
Sao cứ phải như vậy hả ấy...
Tất cả mọi thứ có đáng để ấy làm vậy không... Ấy mất niềm tin vào mọi người xung quanh...Mất niềm tin vào chính bản thân mình...
P viết ra những lời này, có lẽ ấy cũng chả muốn đọc... Vậy mà P vẫn viết, viết để khi ai đó đọc được, ai đó hiểu và ai đó sẽ có thể làm ấy thay đổi...
Giá con người có thể làm tất cả những gì họ dự định... Giá P không bước vào cuộc đời ấy... Giá ấy đừng bao giờ tìm P và giá P có thể quên đi tất cả...
Nhưng sự thật... P đã bước vào cuộc đời ấy cũng như ấy đã đi vào cuộc đời P... cuộc đời mà P tưởng chừng chẳng bao giờ có tình yêu trong đó.... Và sự thật P đã yêu ấy rất nhiều...
Bao ngày trôi qua... tất cả mọi người xung quanh... liệu ai hiểu P nghĩ gì... họ thấy P cười... nhưng họ có hiểu chăng nụ cười đó chứa cả một miền xa xăm u uất... có ai hiểu rằng P đau đến mức nào khi phải đứng và nhìn người mình yêu rơi lệ vì một người con trai khác... có ai hiểu cảm giác của P khi bên P mà trong long ấy chỉ có một người...
Hôm nay P thấy mình thật vô dụng, lúc ấy cần đến P nhất lại là lúc P bất lực trước tất cả mọi điều...
Có là trễ để thay đổi mọi thứ... Có là trễ cho ấy tìm lại chính bản thân mình...
Giờ có lẽ P đã trở thành người vô cảm, P nhận ra nỗi đau trong lòng mình... Một nỗi đau đã một lần từng đến và cướp đi của P nhiều thứ...
Giá P có thể một lần được khóc, khóc cho vơi đi tất cả những gì xám xịt kia... khóc như đêm nay ấy đã khóc...khóc như cách đây 2 năm P đã từng... Nhưng dường như không còn gì nữa ấy à...
Ấy đã để lại trong P một khoảng trống, rộng lớn mênh mông và vô định... Khoảng trống đó nằm trong cuộc đời P, trong từng câu nói... từng nụ cười... và trong cả những giấc mơ vô thực...
........
Sao tất cả mọi điều đến với P, với ấy lại làm ta đau khổ đến vậy...
Khúc nhạc buồn vẫn vang lên... nhưng sao P chả cảm thấy điều gì... hay con tim P đã chẳng thể còn minh mẫn biết thế nào là nỗi đau...
Ngày mai mặt trời vẫn sẽ mọc, ai đó vẫn thấy bầu trời trong xanh, mây vẫn trắng...
Và cũng sẽ có ai đó nhìn xa xăm vào khoảng không vô tận... nơi mặt trời màu đen và mây không còn trắng nữa...
Ấy ghét cái gọi là "sến", có lẽ những lời này hơi hoa mĩ và chắc cũng hơi vô nghĩa... Thế mà P vẫn nói ra... nói ra để một lần ngồi và tự mình đọc những suy nghĩ trong đầu...
Ấy ơi, hãy là ấy của ngày xưa đi, ấy của cái ngày luôn vui cười, ấy của sự yêu đời và ấy của một con người luôn tràn đầy niềm tin vào cuộc sống...
Hãy quên đi những điều làm ta buồn...
Hãy quên đi những giọt nước mắt đêm nay...
Hãy một lần tìm lại kí ức vui tươi...
Hãy đặt lòng mình vào sự khoan dung...
Hãy tin tưởng rằng mọi người rất cần ấy...
Và hãy là ấy của ngày không có P...
.................................................. .................................................. .............................
Mong ấy có thể tìm lại giá trị thực sự của cuộc sống.......
Và-mong-ấy-hạnh-phúc..........

†……¶—¶eo_ng0k_dn……†
28-05-2009, 04:59 PM
bạn rất yêu ấy, h30 nghĩ vậy, ấy của bạn chắc đã trao con tim cho 1 ng #.Bạn có can đảm để post bài này lên forum thì tại sao bạn lại ko lấy can đảm để tự tay viết thư cho ấy để ấy hỉu đc tấm lòng của bạn, bạn k thể cứ để đau khổ trong lòng như vậy, 1 là bạn nói hết ra, 2 là cho nó vào dĩ vãng.Hãy đứng lên và típ tục đi con đường của chính bạn, đừng yếu đuối như vậy

letue
28-05-2009, 05:08 PM
Là nam nhi ta tự nhủ rằng sẽ chẳng bao giờ khóc...mà sao mắt cứ ứa và lệ rơi lúc nào ko hay :sad: :cry1:
Mình may mắn hơn bạn....mình cũng nghĩ là ko mang lại dc hạnh phúc cho người ấy.....cũng đã bỏ người ấy và chúc người ấy hạnh phúc :sad: :(...mình có thể hiểu dc cảm giác của bạn mà :cry3:

shoma_hp9x
28-05-2009, 06:04 PM
cươc doi la nhũng trải nhiem
niem dau lam con ngươi ta biet thé lam la hp
sau con dau ta lai cang thay hp quý giá nhu thé nào
dung làng pki' quá nhiu thay thoi cho nhũng noi bươn
hãy tim cho mình 1 hp dick thuc

bebybo
29-05-2009, 08:20 AM
có lẽ hiện giờ mình giống ấy của bạn... mất niềm tin vào bản thân, vào tất cả những thứ dc gọi là cuộc sống.... chỉ khác là, ấy của bạn còn có bạn bên cạnh an ủi động viên, sẵn sàng lắng nghe.... mình thì phải 1 mình chống chọi mọi thứ....

dù sao, mong ấy của bạn sẽ sớm vượt wa. tìm lại dc niềm vui, và nhận ra đâu là ng` đáng trân trọng :)

Shin_Kn
29-05-2009, 08:36 AM
ôi tình yêu....tớ tự hỏi có biết bao nhiu người đã iu đang iu sẽ iu sẽ như thế này.... tớ tự bít tình yêu-tự bản thân nó là điều tốt đẹp, tự bản thân nó chẳng có tội tình gì nhưng ví nó mà có biết bao trái tim tan nát....uh khi yêu ai cũng mưốn ng mình yêu dc hạnh phúc, bạn yêu ấy, tình cảm của bạn với ấy tớ thấy nó cao thượng quá, chả hiểu sao đọc bài của ấy tớ nhớ bài Mơ về ngày hôm qua mà tớ vẫn đang để trên blast...nhưng mà thui, con đường mỗi người chọn là khác nhau, có những con đường song song chạy thẳng, có những con đường chỉ giao nhau 1 lần và chạy xa nhau mãi mãi, nếu đã yêu, im lặng nhìn người ấy cũng là hạnh phúc phải ko?

..::D.Gray-Man::..
02-06-2009, 08:10 AM
thanks, có lẽ các bạn nói đúng, mình sẽ sống cho thật có ý nghĩa
mình đã chọn con đường không có người ấy mặc dù mình biết con đường đó khó khăn rất nhiều
Người ấy đã quên mình, mong rằng ấy sẽ luôn hạnh phúc