†……¶—¶eo_ng0k_dn……†
24-05-2009, 03:49 AM
anh ạ, từ ngày 2 đứa mình chia tay em đã gắng gượng được 1 tuần rồi đấy, khi em còn có anh, 1 tuần đối với em thật nhanh và cũng là khoảng thời gian hạnh phúc vì được anh chiều chuộng, còn giờ đây sao mà 1 tuần đối với em cứ như 1 năm:cry1:.em cố tập trung tất cả tâm trí vào việc học nhưng khi em ngồi 1 mình thì em lại nhớ đến anh, em cảm thấy lòng em nặng trĩu như có 1 quả núi đang chôn dấu trong đó anh à:crying::crying:, từ 1 con nhỏ hoạt bát, cái miệng hót suốt ngày ko bít mệt mỏi thì giờ đây con nhỏ đó chỉ bít câm lặng:ow:, nhiều khi em muốn nói hết tất cả tâm sự trong lòng cho nhẹ nhõm nhưng ko thể anh à, em cảm thấy mệt mỏi quá, mệt mỏi nhìu lắm anh ạ, nhìu khi em còn tự an ủi mình rằng anh sẽ quay lại với em, em onl bất cứ khi nào để chờ thấy nick yahoo anh bật sáng nhưng ngược lại em chỉ thấy 1 màu tối tăm vô tận như trái tim của em đó anh ạ.Rồi em cũng dõi mắt nhìn chăm chăm vào chiếc điện thoại để được thấy 1 cuộc gọi có tên anh, 1 tin nhắn đến từ người em yêu nhưng đáp trả lại em chỉ là sự yên lặng đến đáng sợ.Nhớ ngày trc, có nhìu lần anh nt cho em, em cũng ko thèm nt lại, em đã để anh chờ đợi trong vô vọng để rồi giờ đây em cũng phải nếm lại cảm giác đó.Rồi em gặp anh đang ngồi trong quán cafe với 1 người con gái khác:missu:, em đã dành ra 15p để lấy can đảm đối diện với anh và cũng để tự nhắc nhủ bản thân em phải chấp nhận sự thật.Em đã bước tới chào 2 người, em đã cố gắng hết sức để nở 1 nụ cười thật tươi để chứng tỏ mình vẫn sống tốt khi vắng anh :)nhưng tại sao khi anh thấy em anh lại tỏ ra thân mật với người đó, anh đang trả thù em phải ko??? rồi chuyện gì tới cũng đã tới, khi em chào tạm biệt 2 người, em bước đi cùng với những giọt nước mắt mà em cứ nghĩ rằng nó đã cạn:alone:.Trái tim em như muốn vỡ tan ra, em òa khóc,tiếng nói con tim cho em bít rằng em yêu anh và em muốn có anh lắm nhưng lí trí của em thì lại bắt em phải chúc anh hạnh phúc, 2 đêm nay em ko ngủ được, em ko bít phải lựa chọn ra sao, 1 lựa chọn cuối cùng sao khó thể, em muốn chạy trốn tất cả, em muôn đi đến 1 nơi thật xa, nơi mà ko có người con trai khiến em đau khổ.Nhưng dù sao thì em cũng phải trở lại với hiện tại, với sự thật là em đã mất anh.Em sẽ mãi chúc anh hạnh phúc, em sẽ chôn vùi đi những kỉ niệm của anh và em, em sẽ chấp nhận t/c của người con trai luôn bên cạnh an ủi em khi em đang đau vì mất anh.Em sẽ nói :"say goodbye" với anh, tạm biệt anh nghen.:bye::sad: