PDA

Xem đầy đủ chức năng : Viết cho bạn bè tôi-Tặng các bạn thời thơ ấu...



kiettel
27-04-2009, 08:05 AM
Viết cho bạn bè tôi ...

--------------------------------------------------------------------------

( Có những điều sẽ phai nhạt theo năm tháng, nhưng ký ức tuổi thơ tôi về một vùng quê là mãi mãi…).





Hồi nhỏ, tôi không có bạn gái, chỉ toàn con trai thôi. Đứa nào mà chơi với con gái là bị chọc liền, he he. Tôi lại sợ bị chọc lắm nên mãi đến giờ vẫn chưa có ai. Tuy nhóm tôi thiếu bóng hồng nhưng vẫn thấy vui. Hồi nhỏ tôi hay nghịch bị ba đánh đòn suốt ngày vì tội trốn học đi chơi, "bị mẹ bắt được chưa đánh roi nào đã trốn" và cũng chẳng có cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích đâu hì hì. Tôi vốn không "sợ" mẹ cho lắm vì mẹ hiền, chỉ hù thôi chứ chẳng đánh tôi đâu vì tôi ốm yếu đánh thấy thương...
Ở xóm tôi . Xóm tôi gần sân bay nên tụi tôi đặt tên là "Xóm sân bay" nghe cũng hay hay... Xóm tôi cũng ít người cùng trang lứa tuy nhiên chơi cái gì cũng có nhau, và thời đó nghịch như quỉ sứ ấy. Những ngày hè thì tuyệt, chẳng phải học hành tôi đi từ sáng tới trưa rồi từ trưa tới chiều tối. "Nhàn cư vi bất thiện" tụi tôi rủ nhau đi ăn trộm xoài, chôm chôm... cái gì ăn được thì lấy. Tôi cũng tham gia nhưng vốn nhát chỉ dám đi sau. Người ta nói đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma quả không sai. Trong một "phi vụ" tôi đã bị tóm vì cái tội đi chậm, hic, ông chủ tra hỏi, tôi khai đại địa chỉ nhà, nói là bố mẹ đi vắng nhà thiếu cơm nên đi kiếm chút gì ăn, có lẽ nhìn tôi "hiền" và ốm nên ông thương tình tha và còn cho tôi trái cây mang về nữa chứ, đúng là ở hiền gặp lành. Về nhà, tụi bạn hỏi: "Ông nói gì với mày thế ?". Tôi nói : "Ông bảo tụi bay tệ quá, bỏ rơi bạn bè." khà khà khà.

Lớn lên, chúng tôi không còn "phi vụ " nào nữa. Đường băng của sân bay là nơi tụi tôi hay lui tới đá banh, đạp xe đi dạo vào những buổi chiều, và cả khi buồn thì một mình tôi đi dạo. Vào những đêm trăng, chúng tôi nằm dài trên đường băng ngắm trăng, kể cho nhau những vui buồn của cuộc sống và cả chuyện "tình củm" nữa hi hi.
Năm cấp ba, chúng tôi không có nhiều thời gian. Một mình tôi lại đạp xe dạo trên con đường xa tít, nhìn hoàng hôn, một cảm giác buồn rười rượi. Phải chăng càng lớn chúng ta càng ít có thời gian bên nhau ?!


Vào đại học mỗi đứa một trường nhưng chúng tôi luôn nhớ đến nhau. Thứ bảy, chủ nhật được nghỉ học tôi lên Thủ Đức chơi, tụi nó dẫn tôi đi nhậu, và trong mỗi lần như thế cái chuyện ngày xưa vẫn được kể lại ...

Sài Gòn .Tối thứ 6, phòng đi chơi hết, ta chẳng biết làm gì, bồ thì chưa có, học không vô.Thôi lên viết vài dòng cho bạn bè, cho "Xóm sân bay"...
Trương Tuấn Kiệt.
__________________
Kiettel
YM ! : kiettel
Mobile : +8498.686.8498 hoặc +841262584810

kiettel
27-04-2009, 08:07 AM
Mong ước kỷ niệm xưa

(Nếu có ước muốn cho cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại…)

*********************



Có một nhạc sĩ đã nói rằng : “Cuộc đời là những chuyến xe”, quả đúng như vậy các bạn ạ. Chẳng ai biết rằng chuyến xe định mệnh ấy sẽ đưa chúng ta đi đâu, về đâu, nhưng chúng ta biết rằng chúng ta đã đến cùng một đích, chính là lớp ĐV03 của chúng ta đấy. Với tôi cái tên ĐV03 vừa gần mà lại vừa xa xôi. Gần vì mới đây thôi tôi còn được cùng các bạn vui đùa, cùng vượt qua những kỳ thi căng thẳng, còn giờ đây khi ngồi viết những dòng tâm sự này thì bao kỷ niệm lại chợt hiện về. Bao gương mặt thân quen giờ chỉ còn là kỷ niệm, liệu có bao giờ ta quên họ không các bạn ?!

*********************


Kỷ niệm đầu tiên của tôi về đời sinh viên và cũng là kỷ niệm khó quên nhất chính là lúc bước vào thành phố. Mọi thứ đối với tôi thật choáng ngợp. Lần đầu tiên xa nhà, xa bạn bè, xa cả người “thương”, tôi chẳng thiết tha gì với mảnh đất mới này. Bạn bè tôi thì khác, họ thích thú đi chơi khắp nơi, còn tôi chỉ một mình ở phòng trọ khi thì ngủ khi thì nghe nhạc, bởi vì khi ngủ giúp tôi quên đi hiện tại chán chường còn nghe nhạc giúp tôi sống lại những ngày xưa. Phòng trọ của tôi năm nhất có tất cả 8 người, tuy đông nhưng tôi chỉ chơi được với mấy đứa bằng tuổi mình vì dễ nói chuyện, còn mấy đứa kia trông bọn nó “người lớn” quá.
Cái ngày đầu tiên được học ở lớp này bắt đầu vào một buổi chiều (không biết trời có mưa không nữa vì lúc đó Sài Gòn đang mùa mưa mà). Gọi là đi học thôi chứ tôi có học hành được gì đâu, mới mười hai giờ trưa mà bắt con em đi học thật là cực hình, đáng lẽ bằng giờ này tôi đang ngủ trưa ngon lành đấy, thay vì ngủ ở nhà tôi ngủ trên “bàn học”, một tay chống cằm che mắt ngủ còn tay kia thì giả vờ cầm cây viết, ấy vậy mà thầy cô chẳng biết gì cả. Nhưng lúc tỉnh ra thì hởi ôi cuốn vở của tôi chẳng khác nào vở nháp vậy. Trên lớp đã vậy về nhà tôi lại vứt hết sách vở vào xó như quẳng được gánh nặng vậy. Thực sự tôi cần một người bạn để chia sẻ nỗi trống vắng này, và Internet đã đưa tôi đến với thế giới ảo. Lần đầu tiên tôi biết Chat và gửi E-mail, nỗi buồn trong tôi vơi dần vì tôi không còn cô đơn nữa, tôi đã tìm cho mình những người bạn ảo. Còn những người bạn thật thì sao ? Ngày nào tôi cũng gặp họ trên lớp đó nhưng tôi chẳng thân với ai cả, có chăng cũng chỉ là nói chuyện qua loa thôi. Tôi không ý thức được rằng sau này họ chính là những người bạn tốt nhất của tôi hì hì.
Học được vài tuần thì chúng tôi phải đi học quân sự. Tôi hơi lo vì mình chẳng biết đi và ăn ở như thế nào. Mày mò mãi mới tìm được nơi học quân sự, tôi hơi thất vọng vì nó xấu xí quá. Tôi đăng kí ở lại vì đường về nhà tôi rất xa. Hồi đó tôi gặp Tín, thấy nó cũng “đẹp trai” và nở nang nên bắt tay làm bạn với hy vọng kiếm được chỗ dựa vững chắc hê hê. Chúng tôi ở cùng phòng (không cùng giường đâu) với nhau, cảm ơn những bát chè, trái cóc đã giúp chúng tôi tình thân mến thân hơn.
6h sáng chúng tôi phải lò mò dậy tập thể dục (điều mà hiếm khi tôi làm) nên đứa nào cũng ngáp ngắn ngáp dài. Lý thuyết thì học cả buổi sáng và chiều, chưa bao giờ tôi thấy mình phải học nhiều như thế. Ngồi trong lớp học mà mắt cứ mơ vể nơi xa xăm nào vậy.
Thích nhất là vào những buổi tối, đây là thời gian mà mọi người được gần gủi, tâm tình với nhau. Sau khi đã làm quen hết những người cùng phòng, chúng tôi tổ chức giao lưu với các bạn phòng bên. Nhờ thế mà tôi quen được với thằng Biên vì nó biết thổi sáo giống tôi (nhưng thua tôi xa khà khà) . Tôi quen được với Trường Kỳ vì cái tính “kỳ kỳ” của nó. Và vì con gái lớp tôi không nhiều và phòng con gái ở gần phòng tôi nên tôi quen được với Diệu, Thu, Thanh. Nhờ đi nhậu tôi quen được với Công Khanh, Thanh Hiếu, Phong Bảo, Lê Sơn. Còn rất nhiều người đáng nhớ khác nữa nhưng tôi chẳng nhớ là đã quen họ như thế nào nữa các bạn ạ. Kỷ niệm vừa vui và vừa buồn (cười) trong những tháng ngày học quân sự này gắn liền giữa tôi và Tín. Trong một lần đố vui tôi hỏi nó ăn quả “cà gứt” chưa ? Nó bảo chưa ăn vì nó không biết quả “cà gứt” ra làm sao cả. Để cho nó biết thế nào là “cà gứt” tôi mới nói đó làm một loại cà chua quả nhỏ như quả nho, khi chín có màu đỏ. Nó bảo : “À, quả này tao ăn rồi”. He he “Cà gứt” là “cứt gà” đấy. Thế là nó giận tôi nguyên một năm học. Hậu quả là bây giờ nó trở thành bạn nhậu của tôi các bạn ạ. Thật là trong cái “rủi” có cái “xui”.
Phải nói rằng nếu không có lớp học quân sự này thì không biết bao lâu tôi mới quen được các bạn đây. Cho đến bây giờ mỗi lần nhớ lại tôi lại thấy bâng khuâng xao xuyến quá.
Năm nhất của tôi trôi đi chẳng có gì hay ho lắm nhưng thật đáng nhớ, đáng nhớ nhất là lần đầu tiên trong đời tôi phải thi lại môn thể dục (môn bơi ếch), có lẽ tôi tởn tới già quá.

*********************


Những ngày hè của năm nhất trôi qua thật là nhanh vì tôi phải sửa soạn khăn gói vào thi lại thể dục, hic hic. Cũng may là quê tôi có hồ bơi nên cũng tập luyện được chút ít, nếu không giờ tôi đâu có thời gian mà viết những dòng này.
Năm hai được học buổi sáng, tôi mừng thầm vì nghĩ mình có nhiều thời gian buổi chiều để học và chơi. Nhưng tất cả đều chẳng như tôi nghĩ chút nào. Sáng, 6h30 đã vào học, điều này có nghĩa rằng tôi không được ngủ nướng mà phải dậy thật sớm để đi học và ăn sáng. Thực sự thì nếu không ăn sáng thì không tài nào học nỗi vì mãi đến 11h20 mới được ra về.
Sau khi ăn cơm xong, do mệt mỏi quá tôi chẳng thiết tha gì với việc học, tôi lăn ra ngủ một cái cho đến chiều. Sự kiện này cứ lặp đi lặp lại mà tôi vẫn không sửa được. Biết là năm hai học hành rất vất vả, tôi thấy phải chấn chỉnh tình hình lại. Hồi đó tôi thấy thằng Biên rất chăm học, không ngày nào mà nó không ở lại trường học (nghe mấy đứa lớp mình phản ánh). Thế là tôi lân la lại học với nó. Người ta nói : “Học thầy không tày học bạn” quả không sai tẹo nào. Những gì thầy cô giảng trên lớp với tôi như nước đổ lá khoai thế mà Biên đã làm chúng thật dể hiểu với tôi. Thế là ngày nào tôi cũng lên trường học bài với nó. Từ đó mái trường là nơi “tạm trú, tạm vắng” và Biên chính là người “thầy”, người bạn học thân thiết của tôi.
Năm hai chúng tôi vẫn phải đi học quân sự. Khác một điều là lần này đi chủ yếu thực hành bắn súng. Nghe bắn súng tôi thích lắm mặc dù mắt không phải là “siêu thị”. Năm nay tôi không ở lại trường quân sự nữa, tôi chọn xe buyt là phương tiện đi lại vì thấy nó rất tiện lợi, văn minh, lịch sự như quảng cáo trên bản đồ thành phố, chỉ mỗi tội phải dậy thật sớm để “bắt nó”. Được ngồi trên xe ngắm cảnh phố xá tấp nập khiến tôi rất thích thú. Sau này tôi có thói quen đi chơi bằng xe buyt là thế.
Việc học quân sự cũng chẳng khó lắm. Khi thì xếp hàng điểm danh, khi thì giải tán. Vui nhất là những lúc tập nghi thức, tập lộn tùng phèo cả lên he he. Phải trải qua bao nhiêu bài luyện tập cơ bản chúng tôi mới được học về súng. Nhưng khi thi bắn thì lại bắn súng hơi, chắc bắn đạn thật tốn tiền lắm (nghe đồn là 20.000 VNĐ một viên = 10 vé xe buyt đấy khà khà). Trong lần thi này cũng khá nhiều người rớt, may mà ta được 5 điểm, thật là hạnh phúc.
Sang học kì hai chúng tôi được đi thực tập xưởng. Địa điểm cũng chẳng xa lạ gì, vẫn là nơi học quân sự. Tôi cũng thực sự thấy chán với nó vì đã đến đó không biết bao lần rồi. Nhưng lần này là đi thực tập nên cũng giống như là đi chơi vậy (tự an ủi mình). Lớp chia thành nhiều nhóm, mỗi nhóm thực hiện công việc riêng như hàn, tiện, nguội. Hai công việc đầu có vẻ dễ với tôi nhưng khi chuyển qua làm nguội thì thật là mệt. Đầu tiên, từ một cục sắt bạn phải đục, đẻo ra hình cái búa, sau đó thì mài nó thật nhẵn với độ chính xác đến từng milimet. Hì hục mãi tôi mới làm đựơc hình dạng cái búa, tôi mừng khôn xiết. Chỉ còn mỗi khâu mài cho nó đẹp là ổn. Được cái là khi nộp cho thầy ông khen tôi mài đẹp nhưng lệch mất 4mm, hic. Thế là phải mất cả ngày để làm mòn đi cái “4mm” ấy đấy. Một kỷ niệm thật khó quên phải không nào !
Những ngày cuối cùng của năm hai trôi qua thật lặng lẽ, có lẽ tại ta lặng lẽ quá ! Những cây phượng chưa ra hoa sao lòng ta như lửa cháy. Thế là đã hai năm rồi đấy !

*********************


Năm ba. Năm quyết định của cuộc đời. Dường như mọi thứ không được tốt đẹp cho lắm nhưng ta đã vượt qua tất cả, và quan trọng hơn là vượt qua chính bản thân mình. Cuộc sống luôn có những điều kỳ diệu của nó, và với tôi các bạn chính là điều kỳ diệu đó. Xin chân thành cảm ơn Hưng “ghẻ”, Quỳnh Anh và các bạn đã giúp mình trong những lúc bi quan tuyệt vọng. Mọi chuyện giờ đã qua, hãy sống vì hôm nay và ngày mai.

*********************


Năm tư. Gặp lại những người bạn thân yêu ôi ta mừng lắm, những tưởng như đã xa nhau cả thế kỷ vậy. Bây giờ lớp tôi không còn học ở phòng cũ nữa mà ở B003. Thầy mới, lớp mới, người xưa, những người đã ra đi và cả một số người mới đến nữa. Tất cả đã đổi thay nhưng cảm giác về một lớp học thân quen ngày nào vẫn không đổi. Năm nay tôi chuyển hẳn xuống ngồi bàn cuối cùng để trò chuyện với “Xóm nhà lá”. Tôi chơi với Đức Tâm vì thấy nó cũng hay hay ví dụ như nó có nhiều Softwares cho PC và Mobile và đặc biệt nó rất “lười học”. Chơi với nó tôi chẳng phải lo nghĩ nhiều về việc học hành như bọn thằng Biên, tôi và nó tha hồ thi nhau thằng nào lười hơn. Tiếc một điều là mãi đên năm cuối mới được nhậu với thằng bạn lười này he he.
Tôi cũng cùng chia sẽ với Hưng ghẻ những bản nhạc hay nhưng tôi vẫn không thích nó cho lắm vì nó hơi lăng nhăng khà khà khà. Tình bạn của tôi và Tín ngày càng gắn bó sâu sắc, nhờ nó mà tôi được làm quen với phòng nó gồm Tuấn và Hiên. Phòng Tín cũng thường là nơi nhậu nhẹt của bọn tôi từ đó. Nhờ nhậu mà tôi được chơi với Hiệp “gà”, Minh, Dũ… quả là lợi ích của việc nhậu không nhỏ chút nào, phải không các bạn…?
Còn nhớ năm ba chúng tôi đã phải làm đồ án môn học vi xử lý, phải thiết kế mạch thực tế, thế mà mãi sang năm tư mới được đi học cách làm mạch. Quả là hơi ngược đời nhưng được đi thực hành kể cũng hay phết. Quấn biến thế thì giống như làm pháo hoa cháy rất đẹp, làm Amply thì nổ rất đanh … Biết bao nhiêu là kỷ niệm … nhưng vẫn mãi chỉ là kỷ niệm.

*********************


Vậy là đã hết bốn năm rồi mày ạ !
Ừ, nhanh thật đấy.
Mày có dự định gì chưa ? …


Có vẻ chúng tôi không còn hồn nhiên vui đùa như ngày nào nữa. Bao nhiêu thử thách và cơ hội đang chờ đón. Chuyến xe cuộc đời sẽ đi đâu về đâu ?
Những ngày học cuối cùng của ĐV03 thật ảm đạm và trầm lắng. Phần thì mọi người đang bộn bề với những lo toan phần thì lớp vắng người do “Xóm nhà lá” đi “sơ tán” ở quán coffee hết. Chứng kiến cảnh lớp “tan hoang” như vậy quả thật không còn lòng dạ mà học. Hết leo lên bàn trên lại quay xuống bàn dưới trò chuyện tôi chẳng biết làm gì cả. Từ nhỏ đến giờ mặc dù trải qua nhiều “buổi học cuối cùng” nhưng có lẽ đây là buổi cuối cùng của cuối cùng vì có thể sau này tôi không còn được đi học nữa (trừ khi học lại, hic). Chắc chắn đây sẽ là một ngày không bao giờ quên của mọi người (trừ những người không đi). Tôi đi học sớm hơn thường lệ để có thời gian ngắm nhìn lớp kỹ hơn, vẫn bàn ghế thân quen nhưng sao nghe lòng xôn xao quá. Bốn năm qua mình đã thờ ơ bỏ qua bao nhiêu cuộc vui của lớp, một tấm hình chụp chung cũng không có. Thật là buồn…Giờ đây những hình ảnh về buổi học cuối cùng sẽ không bao giờ quên trong Trái tim và trong cả “Thẻ nhớ” điện thoại của tớ nữa hi hi.
Buổi nhậu hôm đó thật là vui, dẫu là tiệc chia tay nhưng mình biết rằng chúng ta sẽ luôn nhớ về nhau phải không ĐV03…? …



Buôn Ma Thuột 2h33’ ngày 20/01/2008


Trương Tuấn Kiệt (Kiettel ĐV03)

--------------------------------------------------------------------------


__________________
Kiettel
YM ! : kiettel
Mobile : +8498.686.8498 hoặc +841262584810

--------------------------------------------------------------------------------

kiettel
27-04-2009, 08:09 AM
Bài vè lớp DV03


Tác giả : Trương Tuấn Kiệt


Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè lớp điện
Trông như thằng nghiện
Là bác Duy teo (1)
Người mập như heo
Là anh Thiên Thảo (2)
Tính tình sắc sảo
Là chị Quỳnh Anh (3)
Dáng vẻ lanh chanh
Là cô Huyền Diệu (4)
Ăn chơi sành điệu
Vỗn dĩ Vân Anh (5)
Hay mặc áo xanh
Là anh Phước Hiệp (6)
Hay lo công việc
Là cậu Minh Hưng (7)
Ăn nói lung tung
Là tên Minh “ngố” (8)
Nhí nha nhí nhố
Là bạn Huân khùng (9)
Hay dễ nổi xung
Kim Tâm ta đấy (10)
Mỏng như tờ giấy
Nguyên Vũ chứ ai (11)
Thích nhậu lai rai
Là tên Thanh Hiếu (12)
Có nhiều năng khiếu
Phạm Thị Thu Hằng (13)
Gái gú lăng nhăng
Là thằng Tâm lớn (14)
Xí xa xí xớn
Là Mỹ “rùm” thôi (15)
Ngửi thấy mùi hôi
Thằng Biên chưa tắm (16)
Hay mua hay sắm
Đình Hiến chuyên gia (17)
Hay khóc hay la
Xin mời anh Tín (18)
Lặng hơi im tiếng
Là Ái Hà Minh (19)
Dáng vẻ thư sinh
Là anh Thanh Phước (20)
Uống rượu như nước
Là bác Cường “đen” (21)
Bạn của ma men
Là cu Trọng Tiệp (22)
Lớp ta có thiệp
Bác Sỹ mời ăn (23)
Có khiếu làm văn
Là Trương Tuấn Kiệt (24)
Cô đơn cách biệt
Là “chị” Trúc Lâm (25)
Dở dở hâm hâm
Anh Hòa ta nhất (26)
Môbai (mobile) bị mất
Chắc của Bá Duy (27)
Lúc thịnh lúc suy
Thành Công lên xuống (28)
Hay ăn hay uống
Tìm đến Thuận cao (29)
Vươn tới vì sao
Tìm Minh Trâm nhé (30)
Dáng người be bé
À! bé Thùy Duyên (31)
Hay đánh thằng Biên
Là Duy Huy đó (32)
Bài nào kho khó
Hỏi bác Văn Tuân (33)
Duyên dáng mùa xuân
Là Thanh em Hiếu (34)
Người trông yêu yếu
Là chị Thúy Oanh (35)
Đến từ biển xanh
Mời anh Xuân Tuấn (36)
Có nhiều mong muốn
Là chị Hoài Thu (37)
Hay khóc hu hu
Là Thu Ba ấy (38)
Muốn ăn mực xấy
Liên hệ Văn Hiên (39)
Muốn có nhiều tiền
Thì theo Trọng Phúc (40)
Tâm hồn bức xúc
Tìm tới Dũ đi (41)
Người họ là Vi
Thị Mưu lên tiếng (42)
Không hay làm biếng
Là chú Minh Quân (43)
Vui vẻ quây quần
Nhóm anh Thiện Thuật (44)
Xét về quy luật
Thì có cậu Đăng (45)
Còn nếu đang hăng
Có thêm chú Thuận
Báo cho dư luận
Chuyện của lớp tôi …
Loa Loa Loa …


1h40 ngày 11/11/2008
Trương Tuấn Kiệt ( Kiettel DV03)


Chú thích :

Mình chỉ ghi lại những đặc điểm của các bạn cho phù hợp với vần. Các bạn đọc cho vui, nếu viết sai xin đừng giận nhé.

(1) Tên nó là Duy nhưng nó thêm chữ tel thành Duytel, giống kiettel đó.
(2) Thằng này nó mập lắm.
(3) Quỳnh Anh thì nổi tiếng về cái khoản đấu lý.
(4) Bà này là chúa lanh chanh đấy, nhưng nếu không có bà thì cũng mất vui.
(5) Nổi tiếng trong giới ăn chơi khà khà.
(6) Nó hay mặc áo màu xanh Mùa hè tình nguyện mà.
(7) Lớp trưởng nên phải lo nghĩ nhiều đây.
(8) Thằng này có tật hay nói bậy và gây mất lòng nhưng rất tốt khà khà.
(9) Chuyên gia quậy phá, nếu bạn muốn tìm vui thì hãy gặp nó nha.
(10) Kim Tâm rất nóng tính, liệu mà ăn nói đấy.
(11) Thằng này người dẹp như con tép ha ha.
(12) Tên này là chúa nhậu nhẹt nhưng học rất giỏi, bái phục.
(13) Bạn Hằng hát hay, học giỏi, múa giỏi lại dễ thương giống diễn viên Tăng Thanh Hà, chỉ mỗi tội có bồ rồi.
(14) Thằng này là chúa lăng nhăng. Nghe nói nó đang thất tình, chuyện lạ có thật.
(15) Nổi tiếng về các vụ rùm beng của lớp, tuy nhiên rất hòa đồng, hê hê.
(16) Hồi trước hay ngủ chung với nó, mỗi lần thấy hôi hôi là biết nó ngại tắm. Hí hí..
(17) Trùm buôn lậu, nhưng rất dễ thương và dễ gần (có bồ rồi).
(18) Chơi với thằng này toàn phải an ủi nó về học tập, tình duyên.Thằng bạn tốt của ta.
(19) Nó chỉ chơi với một số đứa trong lớp, trong đó có ta, tuy khép kín như con gái nhưng rất “thủy chung” với ta.
(20) Tên này thư sinh lắm, không biết trói gà có chặt không, chỉ biết nó trói con bồ nó chặt lắm hí hí.
(21) Người hơi bị đen, được cái uống rượu không bao giờ ói.
(22) Thằng này mỗi lần lên lớp là ngửi thấy mùi bia rượu.
(23) Người lấy vợ đầu tiên của lớp, thích nhỉ.
(24) Anh Kiệt thì khỏi phải nói, người gì đâu mà lãng mạn quá..
(25) Thằng này hình như không phải con trai, thấy nó ẻo lã quá, chơi với ta mà cứ thích nắm tay.
(26) Nghe đồn là thằng này từng bỏ nhà đi, tuy hơi hâm nhưng rất sôi nổi và năng động đấy.
(27) Đang ngủ, để điện thoại lên bàn bị kẽ gian lấy, sau đợt đó không thấy nó ngủ nữa he he.
(28) Thằng này có thời học giỏi nhất lớp, nhưng có lúc bị học lại. Sống rất chân thành và nội tâm.
(29) Thằng này nó hơi cao nhưng nhờ ăn uống nhiều nên mập.
(30) Minh Trâm là ngôi sao đó, mấy báo về tin học và viễn thông đều có mặt bạn ấy đấy. Lại xinh nữa chứ.
(31) Bé này mi nhon nhất lớp, rất vui vẻ. Là bạn gái của Công.
(32) Duy Huy nổi tiếng là “vũ phu” với thằng Biên mà khà khà.
(33) Thằng Tuân có cái đầu hói chắc nó muốn làm bác học đây, học cũng giỏi, chơi cũng hay nha.
(34) Bạn Thanh cứ như là người mẫu ấy, đứng bên cạnh mà toàn phải ngước nhìn, he he.
(35) Vẽ ngoài trông giống tiểu thư, nhưng không hiền như bạn nghĩ đâu, chỉ có Bá Duy mới hiểu thôi.
(36) Nó lấy nick yahoo là bienxanhtel, quê nó ỏ Vũng Tàu mà.
(37) Hoài Thu, nghe cái tên cũng rõ, “Hoài” là mơ ước về cái gì đó mà.
(38) Thu Ba có đôi mắt buồn quá, chắc cũng hay khóc nhỉ.
(39) Nhà Hiên ở Nha Trang nên nhiều mực lắm, muốn ăn thì kiếm nó nha.
(40) Bạn Phúc rất có ý chí làm giàu, sau này vay tiền cũng dễ, khà khà.
(41) Mỗi lần buồn ta hay nói chuyện với Dũ, nó luôn luôn lằng nghe nhưng lâu lâu khó hiểu.
(42) Cả lớp mình chỉ có mỗi bạn ấy họ là Vi, còn tên thì là Thị Mưu. Hay đấy chứ.
(43) Hầu như chưa thấy thằng này cúp tiết bao giờ, toàn ngồi bàn đầu không à.
(44) Thằng này còn có tên khác là Gia Lai, nó hay ngồi ở quán cà phê trong giờ học.
(45) Bạn đồng hành của Gia Lai, đánh cờ, đánh bài cũng được
(46) Thằng này bị gọi là Thuận mập, tính tình vui vẻ hồn nhiên, hay đứng trong công viên hát theo vũ điệu thần tiên.
__________________
Kiettel
YM ! : kiettel
Mobile : +8498.686.8498 hoặc +841262584810

kiettel
27-04-2009, 08:10 AM
THƠ TÌNH VIỄN THÔNG
Tác giả : Kiettel


Anh và em là hai người xa lạ
Làm cách nào để được quen em
Đành phát một xung bức xạ thử xem
Nếu nhận được hy vọng em cộng hưởng
Nhưng cuộc đời này không như anh tưởng
Có rất nhiều tần số được phát đi
Trong Viễn thông thầy gọi đó là nhiễu
Còn trong lĩnh vực tình yêu
Người ta gọi đó là đối thủ
Như vậy đối với anh là quá đủ
Quan trọng là bộ lọc của em
Nếu bộ lọc của em cao quá
Phen này về chắc đổi tần thôi
Khi tim em dao động như đưa nôi
Anh hiểu mình phải khuyếch đại LNA
Quan tâm nhiều em lại kêu ca
Anh đành dùng AGC để giảm dần độ lợi
Khi em đã bắt đầu dịu vợi
Em cho tình đi qua bộ tần trung (IF)
Nếu em còn cảm thấy mông lung
Cứ tưởng anh là tần số ảnh
Thì em ơi, xin em đừng có chảnh
Anh thật lòng không rảnh đùa vui
Và nếu như em còn tiếc nuối
Hãy cho tình qua bộ tách đường bao
Đến phút này chẳng bỏ công lao
Ngày đêm anh ăn rồi điều chế
Anh không ngờ có một ngày như thế
BỘ MÁY TÌNH thiết kế đã thành công.

Buôn Ma Thuột 26/02/2009
Học thì dốt mà làm thơ tốt phết nhỉ, khà khà khà.
__________________
Kiettel
YM ! : kiettel
Mobile : +8498.686.8498 hoặc +841262584810

Chaos
27-04-2009, 06:43 PM
Mình chuyển topic của bạn sang box Lưu bút tuổi hoa cho phù hợp hơn nhé :cr: