Xem đầy đủ chức năng : Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi! - caycodai
ti_hp92
10-11-2010, 03:55 AM
thật quá suất sắc hay lắm bạn ak 
T.Y của ho thật đẹp
giá chuyện của minh cũng dc nhu thê
OldCat
12-11-2010, 08:49 AM
Truyện đọc đau mắt quá 0.o!!!!!
Công nhận tác giả đỉnh thật, tuy em không cảm nhận đc nhiều như mọi người nhưng thấy cách diễn tả nội tâm của tác giả cũng pro lắm!
ngocs2tron
13-11-2010, 10:57 PM
Hiếm khi a chịu ngồi gián mắt trước máy tính để đọc cái j` dài quá 1 trang. Nhưng lần này thì khác, a tình cờ thấy trang đầu tiên của câu chuyện khi đang tim giáo trình để hoc. Chỉ mới 1 chương đầu thôi, nhưng nó đã thực sự cuốn hút a.
A cũng đã thực sự bất ngờ khi biết tấc giả, là 1 cô bé sn 92, rất trẻ, nhưng lại thể hiện được tâm lý, suy nghĩ nhân vật rất lôi cuốn, rất thât. A rất khâm phục. 
Truyện của e đã làm a trải qua hỷ nộ ái ố, mọi cảm xúc đều được bộc lô. Cảm xúc sảng khoái rồi lại sâu lắng, sâu lắng để nghĩ nhiều hơn, cảm nhận được nhiều hơn. 
A đã suýt khóc, nói đúng hơn là a khóc trong lòng, nước mắt của cảm xúc.
Đọc xong truyện, a suy nghĩ khác hơn về cs, ty, để sống tốt hơn, để biết quý trọng một cái gì đó, một ai đó.
Thật sự a rất cảm ơn Cỏ, đôi khi, trong cs, chúng ta cần những "Khoảng lặng" như thế này, để cảm xúc, để suy nghĩ. Cảm ơn cỏ đã mang đến cho mọi người một câu chuyện thật hay, thật sự cảm động.
À, a có nhận xét thế này, là cảm nhận của a khi đọc xong câu chuyên. A thực sự rất thích cái kết câu chuyện, happy ending, dù cho cả câu chuyện là đau khổ nhưng một cái kết hạnh phúc thì vẫn khiến cảm xúc độc giả nhẹ nhõm, sảng khoái hơn cả. Nhưng a thấy cái kết câu chuyện này hình như hơi vội vã, trong cả câu chuyện, em miêu tả rất kỹ, suỹ nghĩ, cảm xúc của nhân vât. -> Chỉ là nhận xét mông lung thôi :D, cảm xúc của m` ntn thì a viết ra nv.
ps: Nhân tiện cỏ cho a xin nick yahoo được không, nick của a là: nguyen_uoc_tinh_yeu. mong được làm bạn với cỏ. Cỏ cho phép a post truyện này lên fb nhé (tất nhiên là sẽ ghi rõ tác giả), nếu cỏ có fb thì cho a add luộn
Từ h` a đã là fan của Cỏ rồi, chúc Cỏ càng ngày càng lên tay nhé. Rất mong được làm bạn với Cỏ
havnjp
21-11-2010, 12:16 PM
Dear tác giả, 
bạn viết truyện rất hay, tôi mải miết đọc chương này, chương khác, đến đoạn gần cuối thì đã khóc tu tu, đoạn kết có cảm giác hơi thừa nhưng không sao quan trọng tôi thấy lòng yên bình vì một cái happy ending trọn ven. Tuy có một số tình tiết trong truyện chưa hợp lý lắm, nhưng giọng văn rất cuốn hút, dí dỏm, thông minh, tôi chờ đợi đọc nhưng tác phẩm tiếp theo của ban. Cảm ơn! 
Mail: 
[email protected]
gà ngố
23-11-2010, 06:07 AM
mình hâm mộ cỏ lém
cỏ hơn minh có 1 tuổi thui mà vít truyện hay wa
mình mới chỉ đọc 1 thuyện của cỏ tên : " đồ tồi tôi yêu anh " mà thích mê lun ý
thần tượng cỏ wa
mình đợi những tác phẩm típ theo của bạn
thank u
ngovannhoang
25-11-2010, 12:08 AM
thật sự bài viết rẩt hay,tớ cũng mang tâm trang bùn lắm.Cuộc tình tớ đang tan vỡ ước gì kết quả như thế nhỉ ^^
dai dương bao la
14-12-2010, 10:10 PM
công nhận truyện đọc hay thât.
mình là con trai ma khi đọc truyẹn này cũng phải suy nghĩ nhiều.
ở đời ai cũng có những sai lầm.
điều cốt yếu rằng người mắc sai lam đó có nhận ra điều sai và kịp thời sửa chữa ko
mình cũng đã mắc những sai lầm.và ko co dịp để sửa sai lỗi lầm đó.
vì họ đã ko cho mình cơ hội để sửa sai
mình đã rất buồn. mình hy vọng ai cũng mở rộng tấm lòng để cho ngưòi khác sửa sai lỗi lầm của mình như Thanh Tâm.
traitimcuagio
24-12-2010, 09:50 AM
mih` đọc truyện này thấy kũg hay ghê na
tr này mà dc làm thành fim thì m` nghĩ là ko kém j fim hàn quốc mu nak
vietanhvac
01-01-2011, 11:01 PM
thật sự truyện này rất nhắng , và xúc động lắm. Bạn viết hay lắm , tương lai nên làm thành phim thì tuyệt :D.
MrZero
06-01-2011, 01:39 PM
tnx,
chúc tg tiếp tục thành công với những tác phẩm tiếp theo ^^
ps: mình là ctrai và mới biết đến truyện này ngày hôm qua nhưng đến giờ đã đọc đc 3 lần rồi (phục mình quá :p)
thinht40
06-01-2011, 10:30 PM
trời , tối qua đọc tới 4h sáng , giờ mới dậy nổi , chưa bao giờ mình thức đến vậy , nhưng cảm ơn bạn , Truyện hay lắm , :X
Angels_of_dreams
07-01-2011, 02:48 AM
Truyện của bạn đã làm tôi khóc rất nhiều!
Đây là truyện hay nhất mà tôi từng đoc.Cảm ơn bạn!
PNTThang09
10-01-2011, 01:04 AM
Thank nhiều , truyện đọc rất lôi cuốn , tình tiết cũng gây cấn , làm cho người đọc có cái nhìn khác quan về các nhân vật. Mình đọc mà muốn khóc luôn , cảm xúc chợt ùa về
Been.nhí.nhố
12-01-2011, 07:51 AM
cái truyện nì...đọc xong mà...cảm thấy...I want cry!!!
Đúng là một câu chuyện cảm động của sự bồng bột tuổi trẻ :D
...vì thế mà,
bạn nào đã từng đọc rồi thì nhớ phải suy ngẫm ~ để mà thấm thía!
kimtrong1507
12-01-2011, 07:54 AM
sao ban ko dong thanh phim di!!toi dau tư cho!!co fone nha 0936456313 iu ban nhiu hay do!!
bon_92
18-01-2011, 12:12 AM
Hay quá ý! hyhy! Cm ủng hộ Cỏ nàk. Đọc từ 11h đêm đến gần 3h sáng. Khóc tùm lùm sáng hôm sau không nhận ra mỳnh nữa đó. Nhưng mình vẫn thắc mắc về cái thai. Không hiểu lắm! :(
Chinsu68
23-01-2011, 06:12 AM
Để mình giải thíc thực ra cái thai là chửa hoang nhưng bà mẹ cảm thấy thươg con trai và muốn tha thứ cho con dâu nên đã đút lót bác sĩ để làm giả giấy ADN sau đó đáh một bức thư lừa 2 đứa con.
batgiunchien
24-01-2011, 10:24 AM
Hay đọc truyện teen bên k14 mà mấy cái đó không đủ đô, đọc cái này mới sướng.Vô tình đọc bên fb hay wá, đọc không thể ngừng đươc. Nếu không giới thiệu, không dám tin 9x viết được như vầy. Chị Cỏ trau chuốt lại tí [nhất là mấy cái lỗi chính tả á] rồi gửi làm film thử, truyện này mà dựng thành film hốt không ít nước mắt của khán giả đâu [trong đó có em] :bighug:
Truyện này dựng thành film chắc chắn em sẽ xem [mặc dù biết cái kết rồi].
Gắng phát huy chị nhé, em tin chị sẽ thành công. Em là fan Cỏ rồi đấy [kím mấy cái khác đọc thôi] :huglove:
sibeo
26-01-2011, 07:24 AM
Cảm ơn em rất nhiều, tình huống truyện và cả tâm lý nhân vật có rất nhiều điều phải suy nghĩ. Không thể tin truyện này lại do một cô bé 9x viết.
Mrlonely_a3
29-01-2011, 12:21 AM
Thử hỏi trên đời đc mấy người như Lâm (có thể tha thứ cho vợ) và Huy ( biết kiềm chế vào cái đêm đó). Nếu là tớ thì tớ chịu ^^!  Dù sao thì truyện cũng hay lắm thank tg.
Most Wanted
30-01-2011, 10:52 PM
Làm mìh khók hết nk mắt. Tạj c ấy, đầu năm đã khók nhé
chauvang98
11-02-2011, 06:24 AM
Thấy fic được nhiều người quan tâm mình cũng tí tởn xông vào góp vui chút *cười*
Nhận xét sơ sơ thì có thể nói hiện nay, trong mọi diễn dàn thì việc tìm một fic hay, đáng để "tí tởn xông vô" như thế này quả thật rất khó khăn. Truyện của bạn ko có Mr hay Ms Hoàn Hảo, độ tuổi cũng chênh lệch nhiều => Bạn đã thoát ra được khuôn khổ thông thường, đáng để tự hào đó chứ??? :xao:
   Mình cũng thích cách hành văn của bạn, nó ko ngượng ngạo, ngò bó, nói chung là "có kinh nghiệm"!!! Nhưng có vẻ một chap của bạn hơi ngắn, khiến nội dung đôi khi cũng "cởi mở" hơn và phần lí do còn lại thì phụ thuộc vào... ý thích của mình. :dien:
   Thực ra thì mình còn nhiều nhận xét nữa cơ, nhưng trước hết xin caycodai cho fic đi thám hiểm ở mấy nước khác. Thường thì mình hay post sang zing, trường tồn, hihihehe thôi. Giá cả cũng phải chăng, mà người dân lại hiếu khách, đi du lịch ở đấy là nhất còn gì! Mà mình cũng hứa ghi rõ nguồn matnauhoctro, tác giả caycodai.
    Suýt quên, ý kiến của mình là "Tôi thích bạn rồi đó!!! Kakakaka...";  "Tôi sẽ vote cho bạn";... Vậy nha, nhớ cố gắng tiếp nhé!!!! :wish:
Game4v.Kael
15-02-2011, 06:52 AM
4h sáng dậy đọc tới 10h sáng , đọc xong đọng lại cái gì đó vui vui buồn buồn :))
lâm thật là số 1 :) nhưng đôi lúc cũng ko kiềm chế đc hành động
perDeViL
19-02-2011, 11:24 AM
Mình là 1 thằng con trai khá cứng rắn, đôi lúc mình còn cảm thấy hành động và suy nghĩ của mình khá máu lạnh. Nhưng đôi khi, mình lại rất mềm yếu và mau nước mắt trước những bi kịch của cuộc sông.
Lần đầu tiên mình khóc vì một câu truyện là khi mình đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa, khi Quan Công và con trai là Quan Bình bị chết thảm dưới tay Tôn Quyền, mình không cầm được nước mắt mà sa lệ thương tiếc cho cuộc đời anh hùng lại chịu thảm cảnh chết không toàn thây. Và đây là lần thứ 2, sau khi đọc xong câu truyện này của cỏ. Lân này mình khóc nhiều lắm, khóc khi mà TM ngủ với H, rồi về nhà L phải chịu nỗi khốn cùng trong đau đớn; khóc khi mà L đi với 1 con điếm vào khách sạn để lại sự bàng hoàng và tủi nhục cho TM, khi cô cố níu kéo mà ko đc; mình khóc khi mà L đọc những dòng nhật kí của TM, hiểu TM phải chịu những đau đớn dằn vặt thấu xé tâm can mà ko có 1 ai san sẻ. Và rồi những giọt nước mắt mừng vui cho đôi bạn trẻ tìm lại đc hạnh phúc đích thực đã vương trên đôi bờ mi mình lúc nào ko hay khi câu truyện kết thúc.
Phải nói rằng chưa có 1 câu truyện nào làm mình xúc động như câu truyện của cỏ. Mình mến cỏ nhiều lắm, mình cảm ơn cỏ nhiều lắm. Cỏ đã làm đọng lại trong lòng mình rất nhiều cảm xúc khó tả, vui buồn lẫn lộn. Mình càng không ngờ cỏ hơn mình 1 tuổi mà lại chín chắn hơn tụi mình rất nhiều, vốn hiểu biết về xã hội và tâm lý con người sâu sắc hơn tụi mình rất rất nhìu.
Mình hâm mộ cỏ rồi đó :so_funny:. Chúc cỏ luôn thành công và hạnh phúc trên con đường đời đầy trắc trở và gian truân :hug:
tranhatkt
28-02-2011, 02:10 AM
Chương cuối: “Vợ ơi… Anh biết lỗi rồi!”
Gấp cuốn nhật kí lại. Tôi ko biết là nước mắt mình đã chảy ra từ bao giờ. Chưa bao giờ tôi nghĩ vợ tôi, cô ấy lại phải chịu những nỗi đau lớn thế này. Hoá ra những tháng ngày qua cả hai chúng tôi đều phải sống trong sự dằn vặt, trong những nỗi đau mà cả hai tự tạo ra cho nhau. Sự cố chấp và nỗi tuyệt vọng đã che lấp hết tình yêu của chúng tôi!
“- Chồng ơi! Vợ yêu chồng lắm!
- Chồng cũng vậy! 
- Nếu có một ngày vợ mắc sai lầm chồng có tha thứ cho vợ ko?
- Sao tự dưng lại hỏi vậy?
- Hì, chỉ là nếu thôi mà!
- Thế nếu chồng?
- Vợ sẽ giết!
- Sao vợ đểu thế?
- Chồng chỉ đc là của riêng vợ thôi biết chưa!
- Vợ cũng vậy đó!
- Ừ!”
Vợ ơi! Anh cũng muốn em là của riêng anh lắm! Nhưng giờ thì… Liệu anh có thể sống mà chấp nhận đc em đã từng ko phải của riêng anh và liệu anh cũng có thể chấp nhận đứa con ko phải là máu mủ của mình? Em có biết anh đau nhất là điều đó ko? Anh có thể vẫn mãi yêu em nhưng liệu anh có thể yêu bé Lệ Dương như chính con đẻ của mình ko? Điều đó thật khó và anh sợ mình ko làm nổi!
“- Thanh Mai này! Đừng buồn nhá!
- Dạ?
- Anh ko bao giờ bỏ rơi em đâu! Ko bao giờ để em còn phải sợ sự cô đơn nữa. Với anh em rất quan trọng. Thiếu em anh ko thể sống đc! Em ko phải là đồ bỏ đi biết chưa!
- Nhớ nhé anh!”
Ừ nhỉ, anh đã từng hứa với em như vậy mà. Nhưng rốt cuộc thì anh vẫn bỏ rơi em, vẫn để em phải sống trong sự cô đơn và đau khổ. Đúng, em mãi mãi là người con gái quan trong nhất đời anh. Anh thực sự ko thể sống thiếu em! Anh thực sự ko thể! Thanh Mai ơi, anh ước gì tất cả mọi chuyện của chúng ta chỉ là một cơn ác mộng. Một cơn ác mộng để khi tỉnh dậy đó chỉ là một giấc mơ, mọi chuyện chẳng hề xảy ra. Ước gì điều đó là thật em nhỉ? Để ngay bây giờ anh có thể chạy đến bên em, ôm em vào lòng, ôm cả đứa con gái ko phải con của Huy mà là con của chúng ta!
Anh đã nhắm mắt và mở mắt biết bao nhiêu lần. Nhưng… mọi chuyện vẫn chẳng là giấc mơ. Nó là sự thật!
“- Đừng cho tôi là bà già nhiều chuyện! Nhưng chuyện tình của hai người cũng nhiều éo le lắm đấy! Để giữ đc hạnh phúc phải biết đến chữ  “nhẫn” và lòng vị tha. Chúc hai cô cậu ngon miệng, những vị khách quen đáng mến của tôi!”
Bất chợt những lời nói của bà chủ quán “Khoảng Lặng” chợt vang lên trong đầu tôi! Phải rồi! Chúng tôi đã quên đi chữ “nhẫn” để mà sống. Và giờ tôi ko thể đánh mất nốt lòng vị tha!
Tôi thiếp đi lúc nào ko hay. Gíâc ngủ đến với tôi thật khó khăn. Nhưng tôi đã mơ một giấc mơ về hình bóng đứa bé thiên thần. Đó là Hoàng Lệ Dương – con gái tôi, phải rồi nó là con gái tôi. Tôi thấy nó đang xoe tròn đôi mắt nhìn tôi cười thật tươi, đôi mắt đen và sáng, đôi mắt thực sự rất giống tôi. Nó vẫy tay. Rõ ràng tôi nhìn thấy nó vẫy tay và gọi tiếng: “Bố ơi! Bố ơi!”. Tôi nghe rõ mà. Rõ ràng nó gọi tôi là bố mà! Tôi… tôi là bố của nó mà! Nó lại vẫy tay tiếp, vẫn giọng nói đó, nó gọi: “Bố ơi! Bố ơi! Mẹ đây này!”. Vợ tôi. Cô ấy đang nhìn tôi cười. Cả vợ và cả con của tôi đều đang gọi tôi: “Anh ơi! Anh ơi!”, “Bố ơi! Bố ơi!”. Chỉ cần mấy bước chân nữa thôi tôi sẽ chạm đến họ. Chỉ cần tôi cố, cố thêm một chút nữa thôi tôi sẽ có thể ôm họ vào lòng. “Bố! Bố ơi! Nhanh lên!”
Tôi choàng tỉnh dậy. Mồ hôi đầm đìa. 
Tôi phải làm sao đây? Tôi biết mình phải làm thế nào chứ? Có ai mách giùm tôi ko? Tôi yêu vợ tôi, con tôi. Tôi cần họ! Tôi ko thể sống thiếu họ!
Một đêm thức trắng.
Một đêm với những dòng nước mắt chảy dài.
Một đêm với những hình ảnh thân thương của vợ và nụ cười lúc chào đời của đứa bé.
Một đêm mà người đàn ông biết đến thế nào là sự mất mát đớn đau.
Một đêm mà anh ta nhận ra rằng: Mình yêu vợ. Và hơn hết. Đứa bé là con anh cho dù nó đc sinh ra từ người đàn ông nào!
Liệu anh ta có quá cao thượng ko? Câu trả lời chỉ trái tim anh ta mới biết!
Nhưng… anh ta phải giữ lại hạnh phúc của mình bằng cách nào? Lạy chúa! Anh ấy cần chúa giúp!
Sáng. Phiên toà li dị mở. Mọi người, tất cả bạn bè và ngươì thân đều đến dự.
8h.
9h.
9h15’
9h20’
Mọi người nhốn nháo. Bởi. Người chồng vẫn chưa xuất hiện trong phiên toà li dị!
10h.
10h30’. Tiếng trẻ con khóc bất chợt vang lên. Ko ai có thể dỗ đc nó. 
11h.
- Phiên toà… – Bà Thẩm phán vừa cất tiếng, cánh cửa phiên toà chợt mở ra. Mọi người giật mình. Một dàn nhạc xuất hiện. Đi trc là những cô bé mặc váy thiên thần với những rỏ cánh hoa hồng trên tay. Những cánh hoa đỏ thắm bay khắp phòng. Tiếng nhạc vang lên. Tiếng đứa bé vẫn khóc. Một giọng hát đàn ông vang lên từ phía sau cùng. Đứa bé im bặt và hình như bà ngoại thấy nó mỉm cười.
“Nhìn trăng khuya nhớ đến những ngày đôi ta có nhau.
Bao nhiêu giấc mơ tan thành mây khói.
Giờ câu yêu phôi pha cũng chỉ vì ta quá khờ.
Biến yêu thương nay thành bao khổ đau.
Ngày em ra đi cũng là thời gian mưa rất nhiều.
Khi bao nhớ nhung nay càng nhung nhớ.
Giờ nước mắt chia ly lại làm cuộc đời ta đớn đau.
Cố níu dĩ vãng nay còn đâu
Cuộc đời lầm lỗi anh đây vẫn mong xin lỗi người.
Dù rằng giờ đây anh với em chẳng còn là gì.
Trong tim anh giờ trái đắng, còn lại 1 mình sâu lắng.
Cuộc đời đã mất khi bao yêu thương mình đã cố.”
Những cánh hoa hồng mềm như nhung vương khắp trên nền đất. Một cô bé thiên thần tiến đến chỗ vợ tôi, mỉm cười thật tươi và trao cho cô ấy vòng kết hoa đội đầu.
Mọi người vẫn ngơ ngác. Dàn nhạc và những cô bé thiên thần từ từ dãn ra hai bên. Chàng trai với vòng hoa kết đội đầu đi trong tiếng nhạc du dương và những cánh hoa hồng nhẹ tung bay. Chàng vẫn hát. Giọng hát mà từ trước đến giờ chỉ hát cho người mình yêu. “Chỉ 1 lần cuối anh vẫn muốn nói… xin… lỗi… người!”
Câu hát chợt dừng ở đó. Mọi người ngỡ ngàng nhận ra anh chàng đó là người chồng đến muộn. Tôi bước đến chỗ vợ. Cô ấy nhìn tôi ko giấu nổi sự kinh ngạc pha chút gì đó giận dữ. Giận dữ vì tôi đến muộn, vì tôi bắt bao nhiêu người phải chờ.
- Thanh Mai! Em hỏi anh có nhớ kỉ niệm ngày xưa ko? Vậy thì anh trả lời. Anh ko muốn nhớ! Nhưng anh ko thể làm đc. Mẹ bảo anh hãy đặt tay lên ngực hỏi con tim mình. Anh đã hỏi và nó nói: Nó ko thể đập nếu thiếu nhịp đập của trái tim em. Nó ko thể sống mà thiếu em. Và nó cần em! 
Cô ấy vẫn đứng im. Nước mắt chợt lăn một vệt dài. Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt ko hề chớp. Vẫn như ngày nào, tôi đưa tay lau nước mắt cho vợ. Cô ấy vẫn lặng im, đôi mắt vẫn nhìn tôi, thật gần, thật kĩ. Nhưng nước mắt vẫn rơi. Khuôn mặt ướt lệ. Tôi nắm lấy tay cô ấy. Một cái giật mình nhỏ. Nhưng rồi đồi tay ấy vẫn nằm yên trong đôi tay tôi, ấm áp, cái vị ấm áp mà từ rất lâu tôi đã đánh mất. Nắm chắc bàn tay người con gái mình yêu, tôi ngước lên bà thẩm phản, rõng rạc:
- Tôi ko li dị! Tôi ko muốn rời xa vợ tôi và con gái tôi!
Cả hội trường ồ lên. Thanh Mai nhìn tôi, giật tay ra khỏi tay tôi. Nứơc mắt cô ấy lại chảy dài. Cô ấy mím chặt đôi môi cố ngăn ko cho tiếng nấc bật ra ngoài.
- Vợ ơi! Hãy về với anh! Anh yêu em!
Tôi nhớ như in tiếng vỗ tay to nhất mà tôi từng biết. Mẹ nhìn tôi mỉm cười.
- Sao còn chưa ôm anh hả?
- Gì?
- Ko ôm là anh…
- Anh làm sao?
- Thì anh bế chứ sao!
Nói rồi tôi đưa tay bế bổng người con gái mình yêu.
- Anh làm cái gì thế? Thả em xuống đi. Mọi người đang cười đó!
- Họ đang mừng vui cùng chúng ta đấy!
- Mừng vui cái gì? Ai đã đồng ý trở về với anh hả?
- Kệ anh cứ bắt về đấy!
- Em sẽ kiện anh tội bắt cóc!
- Đâu có, anh cướp trước mặt mọi người mà!
-…
Gìơ đây cô ấy đã nằm gọn trong vòng tay tôi rồi. Tôi siết chặt cô ấy vào lòng mình. Từ giây phút này tôi sẽ giữ chặt cô ấy bằng tình yêu, sự quan tâm và cả lòng vị tha. Có lẽ bạn sẽ bảo tôi có ngu ngốc ko khi chấp nhận một gia đình với người vợ lầm lỡ và người con ko máu mủ! Nhưng tôi thà sống trong sự khoan dung và lòng vị tha để đc sống bên người mình yêu. Hơn là cố chấp để rồi phải hối hận. Lệ Dương ko phải con đẻ của tôi nhưng là con của vợ tôi, và chẳng có nghĩa lí gì tôi ko yêu thương nó cả. Gìơ đây trong trái tim tôi, con tôi đã đc khắc tên: Hoàng Lệ Dương! 
Màn đêm đã buông rơi. Đêm khuya đã giăng tràn khắp thành phố. Nhưng căn phòng của vợ chồng chúng tôi vẫn sáng đèn. Con gái tôi đang nằm ngon giấc, cái miệng nó lại mỉm cười. Nó giống hệt mẹ. Mỗi khi ngủ ngon là cái miệng lại khẽ mỉm cười một mình. Vợ chồng tôi ngồi bên nhau, ngắm đứa con gái ngủ. Hạnh phúc nhen nhói trong tim cả hai.
- Anh này!
- Gì vậy em?
- Cảm ơn anh nhá!
- Vì tình yêu, hạnh phúc và những nối đau?
- Anh đọc nhật kí của em à?
- Anh cũng ko muốn đọc đâu, bị ép đó?
- Em biết mà! Thể nào mẹ cũng đưa cho anh!
- Anh đã khóc đấy!
- Thật hả?
- Sau này ngoài làm đầu bếp ra em trở thành nhà văn cũng đc đó!
- Đáng ghét! Nhưng em còn muốn cảm ơn cái khác nữa cơ!
- Gì?
- Về bé Lệ Dương.
- Về con của chúng ta chứ!
- Nhưng…
- Đừng nhắc lại nữa. Qúa khứ ta cần nhìn lại để sống cho tương lai. Nhưng ko có nghĩa là phải ôm mãi quá khứ em ạ! – Tôi quay sang đứa con gái đang ngủ say. -  Với lại, em ko thấy anh đến cái là con thôi khóc à? Với anh bây giờ Lệ Dương là con anh, bây giờ và mãi về sau!
- Em… - Cô ấy ôm chầm lấy tôi – Em muốn khóc! – Và cô ấy khóc nấc lên.
- Kìa! Sao lại khóc thế? Nín đi mà!
- Ko! Em khóc vì hạnh phúc đấy! Đã lâu lắm rồi em ko đc khóc trên bờ vai anh. Em toàn phải khóc một mình trong sự cô đơn thôi! 
Tôi siết chặt vợ hơn. Nhẹ nhàng tôi hôn lên cổ cô ấy và thì thầm bên tai: “Anh xin lỗi!”
Sáng. Chúng tôi tỉnh giấc. Cả một đêm chúng tôi ôm nhau khóc và ngủ thiếp lúc nào ko hay. Trước mặt chúng tôi là một phong bì và một phong bao lớn. Rõ ràng đêm qua lúc chúng tôi ngủ làm gì có nhỉ!
- Cái gì đây nhỉ? Tiền hả vợ? – Tôi cầm phong bì lên và hỏi.
- Tiền đâu mà tiền! Đầu anh lúc nào cũng chỉ có tiền thôi! Chắc là thư từ gì đó! Dầy thế này chỉ có thể là giấy thôi!
- Bóc ra là biết ngay mà! – Nói rồi tôi bóc cái phong bì đó. Vợ tôi nói đúng. Là một lá thư. Của Huy!
“ Chào hai người bạn của tôi!
Tôi ko biết sau khi mình quyết định bỏ đi lại xảy ra nhiều chuyện đến vậy. Thật may là bác gái đã đến tìm tôi, để giờ tôi có thể ngồi giải thích mọi chuyện cho cả hai người, hy vọng sẽ giúp hai người hiểu đc mọi chuyện và hàn gắn lại tình cảm xưa.
Đúng, có thể tôi là một thằng đàn ông đốn mạt khi ko kìm chế nổi mình để có ý nghĩ xâm phạm thân thể người con gái tôi yêu. Anh Lâm, tôi xin lỗi khi đã đem lòng yêu vợ anh, nhưng đó chỉ là tình yêu từ một phía tôi. Tôi thật ngu ngốc và ko chịu tin điều đó. Tôi muốn có đc Thanh Mai, vì tôi yêu cô ấy, tôi nghĩ điều đó là đủ. Nhưng khi Thanh Mai đẩy tôi ra khỏi người cô ấy và gọi tên anh, thì tôi đã hiểu, ko một người đàn ông nào khác có thể thay thế người đàn ông trong lòng cô ấy, chính là anh đó, anh Lâm à!
Thanh Mai là một người con gái tốt, đáng yêu, sống hết mình dù bản tính cô ấy thật nông nổi, hiếu thắng. Tôi ghen tị với anh vì có đc người con gái mà tôi thích đó. Thế nên anh phải nhận ra hạnh phúc mà mình đang có, đừng vội đánh mất để rồi phải hối tiếc.
Còn Thanh Mai, cám ơn em đã cho anh có đc những ngày tháng hạnh phúc thật sự chỉ có điều là hạnh phúc theo một nghĩa khác. Hạnh phúc của một tình bạn! 
Gìơ ở đây, tôi đang học rất tốt và chẳng bao lâu tôi có thể trở về nước để quản lý khách sạn của gia đình và gặp lại hai người  bạn của tôi. Nhưng cái tôi hạnh phúc hơn cả là giờ tôi đã mở lòng để đón chào một tình yêu mới, tình yêu thứ hai nhưng bù lại tôi đc yêu và trao yêu thương.
Hai người bạn của tôi, chúc hai người cũng có thể mở lòng và giữ lấy hạnh phúc của chính mình. Hãy nắm chặt tay và đừng bao giờ buông tay ra nhé, Thiên Lâm và Thanh Mai. Ít nhất có một người bạn ở phương xa luôn dõi theo hai người! 
Chúc hạnh phúc!
Bạn của hai người: Vương Gia Huy.”
Chúng tôi tiếp tục bóc phong bao lớn. Bên trong là một tờ giấy. Giấy xét nghiệm ADN. Chúng tôi ko thể tin nổi. Tôi và con gái có chung mẫu ADN!
Những mảnh vụn kí ức chợt ùa về. 
Đêm đó, cái đêm định mệnh đó:
“Gìơ đây chỉ còn mình tôi với nỗi đau đớn tột cùng. Tôi lôi chai rượu Pháp ra và bắt đầu gặp nhấm nỗi đau. Với ý nghĩ bị phản bội cứ xâm chiếm lấy đầu tôi, tôi uống cạn cả chai rượu Pháp hoà trong vị mặn và trở về phòng ngủ.”
Buổi sáng:
“Dù cái đầu đau nhức và chẳng nhớ nổi đêm qua sau khi uống rượu thế nào, tôi vơ vội đống quần áo trên sàn, gọi điện và hẹn gặp cậu Đức.”
- Lệ Dương là con anh! Con đẻ của anh đó! Vậy mà bao ngày tháng qua anh lại đối xử lạnh nhạt với em, tệ bạc với em! – Cô ấy đưa tay đánh liên hồi vào ngực tôi. Rồi bất chợt cô ấy ôm chầm lấy tôi, cái siết thật mạnh, mái đầu ngả sát vào bờ ngực tôi – Em ghét anh! Em ghét anh! – Tôi đưa tay ôm chặt lấy vợ mình hơn.
- Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi!
--------------------------------------------------------------------------------------------
Đồng hồ điểm 12 giờ. Gấp chiếc laptop lại. Vợ tôi và cô con gái vẫn đang ngủ say. Nhìn đứa con gái ngủ mà hai cái má nó phính ra yêu ko thể tả. Ko kìm chế nổi, tôi tiến tới và hôn lên má nó một cái dù biết chắc rằng nếu vợ tôi tỉnh thì thể nào cô ấy cũng gắt ầm lên:
“- Em bảo anh bao nhiêu lần rồi. Ko đc hôn con lúc ngủ. Nó hờn đấy!”
Tôi mặc kệ. Nếu cô ấy có gắt gỏng thế, tôi sẽ dìm cơn tức của vợ bằng một nụ hôn vào đôi môi hồng căng mọng và thì thầm bên tai: “Vợ ơi, chồng yêu vợ lắm!”
Dưới ánh đèn ngủ, tôi nhìn rõ tấm bằng “Gỉai nhất cuộc thi đầu bếp vàng”. Tôi đã nói với các bạn là giờ vợ tôi đã là bếp trưởng của khách sạn Phương Đông chưa nhỉ?
Vậy là tôi đã viết xong câu chuyện thay lời xin lỗi gửi tới vợ tôi rồi đó. Nhưng câu chuyện về chúng tôi thì chưa dừng lại đâu. Ngay bây giờ, tôi, vợ tôi, và con gái tôi sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện về một tổ ấm gia đình hạnh phúc. Ít nhất là cho tới bây giờ!
THE END!
đọc xong truyện cỏ viết, tôi thật cảm động.cỏ trẻ, ít tuổi nhưng sao suy nghĩ của cỏ lại có chiều sâu đến thê??câu chuyện này, có lẽ tôi sẽ nhớ mãi đơn giản vì những gì trong đó thật đáng để ghi nhớ, và thực hiên. thank cỏ nhiều nha....khi nào tôi có vợ, thỉnh thoảng có việc gì nhờ cỏ tư vấn giúp nha....hehehe
Vương Kỳ
04-03-2011, 03:45 AM
bài này thật sự rất xúc động.....ở ngoài thế giới này có đc như vậy không????
contrai_romeo
04-03-2011, 12:05 PM
Chao b,‘caycodaj’ than men.toj xjn dc chja se doj djeu ve cau chuyen of ban.co j k vua log mog ban thu loj.
van de toj muon chja se voj ban la tjnh lozjc of cau chuyen.1nguoj dan og o vao do tuoj chjn chan,co hoc thuc va thanh dat nhu lam lieu co cu the cu xu nog noj,lam theo loj TM,lua doj bo me nguoj yeu mjh co thaj de ep me dog y va tjen hah hon su k,trog khj lam la nguoj con hjeu thao,hon nua o do tuoj of lam,lam co the tu quyet djh tuog laj,hanh phuc cho mjh.trog truyen of ban,lam nog noj,hah su nhjeu luc k gjog voj mot nguoj dan og ba muoj thah dat ma gjog mot chah traj haj muoj hon.nhug thu that,doc tp of ban,nhjeu luc toj cug thay log buon va cam dog.toj yeu nhan vat thah maj boj tjh cak dag yeu va su co gag tung ngay de tro thah vo thanh me.toj cug thjck tjnh cach nhan vat me cua lam,ba la nguoj me gjau log vj tha,yeu thuog con,hj sjnh gan nhu tat ca vj con,laj dam dag,nhan hau.toj cam dog vj cau chuyen of b mac du toj da doan bjet truoc pan nao ket thuc cua no.khj xem mot bo fjm moj chjeu lan dau tren truyen hjh ma co the doan bjet truoc ket thuc of no,b se+ngj j.va ljeu nguoj lon,k,k paj,ljeu nhug nguoj hjeu bjet va chjn chan co xem va cam thay hap dan voj nhug bo fjm nhu the.xloj,toj hoj nang loj,nhug qua that cau chuyen of b chj hop voj lua tuoj 9x(xloj,k paj tat ca)thjch lag man,bay bog,chua hjeu het nhug djeu that toj tran truj cua cs thuc.
nhug toj ug ho ban neu b tro thah mot nha van cug nhu mot nha kjch ban fjm,bjo ban moj hoc c3,tjme cowm daj,toj ngj voj uoc mo,su+no+luc,su su njem,duc ket sau moj tp,uoc mo do hoan toan co the+tro+thah+suthat.than aj
thuandiennang
05-03-2011, 06:30 AM
mình đang Buồn, chán!! 
đứa egai' (và thằng người iu nó) giới thiệu mình đọc Truyện này <egai' bảo Hay và Ý nghĩa lắm!!!> 
mình đã Tìm, Đọc >>> Tuyệt vời !!!!
.Tiêu Dao.
07-03-2011, 03:27 AM
Nghe tên đã lâu nhưng giờ Mian mới mò vào ngồi đọc :D mất cả buổi sáng đấy, à tối hum trước còn tí tởn chui vào chăn đọc bằng dt kìa, hức, nhưng công sức bỏ ra quả không phí khi đọc fic của Cỏ
Mian cảm nhận được nhiều điều, đơn giản là thế, nhưng trong nhiều điều ấy lại còn rất rất nhiều điều giờ đọc xong mình mới hiểu *đang lảm nhảm j dzậy cà
Nhưng vẫn ủng hộ và cám ơn cỏ nhiều hihi :D
caycodai
09-03-2011, 04:54 AM
Chao b,‘caycodaj’ than men.toj xjn dc chja se doj djeu ve cau chuyen of ban.co j k vua log mog ban thu loj.
van de toj muon chja se voj ban la tjnh lozjc of cau chuyen.1nguoj dan og o vao do tuoj chjn chan,co hoc thuc va thanh dat nhu lam lieu co cu the cu xu nog noj,lam theo loj TM,lua doj bo me nguoj yeu mjh co thaj de ep me dog y va tjen hah hon su k,trog khj lam la nguoj con hjeu thao,hon nua o do tuoj of lam,lam co the tu quyet djh tuog laj,hanh phuc cho mjh.trog truyen of ban,lam nog noj,hah su nhjeu luc k gjog voj mot nguoj dan og ba muoj thah dat ma gjog mot chah traj haj muoj hon.nhug thu that,doc tp of ban,nhjeu luc toj cug thay log buon va cam dog.toj yeu nhan vat thah maj boj tjh cak dag yeu va su co gag tung ngay de tro thah vo thanh me.toj cug thjck tjnh cach nhan vat me cua lam,ba la nguoj me gjau log vj tha,yeu thuog con,hj sjnh gan nhu tat ca vj con,laj dam dag,nhan hau.toj cam dog vj cau chuyen of b mac du toj da doan bjet truoc pan nao ket thuc cua no.khj xem mot bo fjm moj chjeu lan dau tren truyen hjh ma co the doan bjet truoc ket thuc of no,b se+ngj j.va ljeu nguoj lon,k,k paj,ljeu nhug nguoj hjeu bjet va chjn chan co xem va cam thay hap dan voj nhug bo fjm nhu the.xloj,toj hoj nang loj,nhug qua that cau chuyen of b chj hop voj lua tuoj 9x(xloj,k paj tat ca)thjch lag man,bay bog,chua hjeu het nhug djeu that toj tran truj cua cs thuc.
nhug toj ug ho ban neu b tro thah mot nha van cug nhu mot nha kjch ban fjm,bjo ban moj hoc c3,tjme cowm daj,toj ngj voj uoc mo,su+no+luc,su su njem,duc ket sau moj tp,uoc mo do hoan toan co the+tro+thah+suthat.than aj
Chắc có lẽ Cỏ phải gọi bạn là anh vì đọc comment Cỏ biết bạn lớn hơn Cỏ rất nhiều. Đã lâu lắm rồi Cỏ mới vào thăm lại fic và trả lời comment. Hnay đọc comment của anh, Cỏ thấy cần phải trả lời, đó cũng là một cách thể hiện sự cảm ơn của mình.
Cũng giống như lời nhận xét chân thành của anh, Cỏ cũng xin được cảm ơn anh chân thành. Thật sự, chưa lúc nào Cỏ cho rằng tác phẩm truyện Vợ ơi... này của Cỏ là hoàn hảo, hay xuất sắc cả. Hơn hết nó lại còn rất nhiều "sạn" nữa. Bởi một lẽ truyện về một anh chàng 30 tuổi trong khi Cỏ mới chỉ là một cô bé 17 (Lúc Cỏ viết truyện này), và vốn sống, vốn trải nghiệm của Cỏ không nhiều. 
Dẫu sao, được mọi người ủng hộ và nhận xét chân thành Cỏ đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi. Chần thành cảm ơn mọi người nhé, vì đến giờ, có  lẽ đã được 2 năm rồi mà fic vẫn còn được mọi ng đọc và comment. Cỏ chân thành cảm ơn mọi người.
namck
10-03-2011, 10:53 PM
e mới đọc tryện nì xog hay vãi chưỡg hix hix xdog we
julykh
17-03-2011, 11:47 AM
Mình đã rơi nước mắt khi đọc truyện này của bạn! THanks for sharing!
yuki4ever
23-03-2011, 02:35 PM
một câu chuyện hay lắm !
cám ơn cỏ nhé :D
lần đầu tiên đọc xong truyện mà phải đăng kí làm mem để thank lại đó =.=
tranglacoste
24-03-2011, 03:30 AM
truyen kha hạychi mươn do cnhieu lan nen muon in ra giay doc cho tiẹnem ok chi cop ve in nhe.chuc em them dươc chuyen hay nua
Niemhivong_tl
24-03-2011, 05:07 AM
Truyen hay ma.nhieu canh thi buon cuoi,nhieu canh thi phai roi nuoc mat do cam dong that!
ice box
30-03-2011, 10:04 PM
wow, nói cho cỏ nghe là mình đang khóc đó... khóc cho tình cảm của cả hai, của TM và Lâm. Đọc những chương này sao thấy nó cây quá... xót thiệt :(
ice box
30-03-2011, 10:58 PM
Chương "Nhật Ký Buồn" mình khóc rất... ko phải nói là rất.... là NHIỀU :((
†_Chết Chóc_†
30-03-2011, 11:09 PM
Em không biết nói gì hơn ngoài một lời. Một câu chuyện rất hay và cảm động 
Rất cảm ơn chị đã post !!!
buonvipro
06-04-2011, 02:41 PM
Truyện của cỏ hay quạ Mình là chúa ghét đọc truyện dai. đang lang thang trên vnsharing thấy có 1 mem up truyện thấy tựa đề hấp dẫn nên tò mò định xem thử chơi cho qua loa xem nó nói về cái j thế là bị hút hồn từ 22h tới 3h sáng đọc nghiềm ngẫm coi đi rùi lại coi lại tóm lại cuốn hút ko thể tả dc =))
sao đó mình mới lên google search nguồn thật sự thì mình mới vào đây và đang kí thành viên để dc cm như thế này đây. Lúc mới đọc xong mình mong nó sẽ được một ông đạo diễn nào ghé qua thấy hấp dẫn và mới cỏ chuyển tải thành phim lắm và sau khi vô đây thấy có cũng có ý định chuyển tải truyện thành phim thì mình vui ghê kakakaka. một lần nữa phải nói truyện này của cỏ hay lắm trong lúc đọc có nhìu bức xúc lắm ráng cắng răng đọc xem nó có kết thúc đẹp hay ko bởi vì dù truyện hay cỡ nào mà kết thúc buồn là mình xoá hết trong kí ức coi như chưa từng xẹm giống như coi mấy bộ phim mà khúc cuối nhân vật chít hết zay đó, cực kì hối hận khi đã xẹm Nhưng truyện đã kết thúc quá hay ko có j để nói cạ Giờ mình sẽ chờ đến ngày mà bộ phim ra đợi Mong là thật sự sẽ có ngày đó!!!! hehehehe
vn01061160
10-04-2011, 11:56 AM
Mấy năm rồi mà truyện này vẫn hot như xưa hehe
jackncd
29-04-2011, 04:05 AM
Mặc dù mình hok bik tác giả của "Truyện" này là ai??...nhưng mình muốn gửi lời cảm ơn tới tác gia....bạn viết hay lăm, đã lâu lắm rồi mình mới lại được đọc 1 truyện hay và có ý nghĩ như vậy, lâu lắm rồi mới được hoà mình vào cùng tâm trạng với nhân vật trong truyện như vây.....những cảm xúc vui có bùn có và cả có chút khó chịu và có cảm giác nghẹn đắng khi đọc tới đoạn Thanh Mai đã lỡ lầm với cái Thg Huy kia, lúc đó mình thấy ức thay cho a chàng Lâm thât, và tự nhiên cũng thấy ghét cái cô bé Thanh Mai kia...muốn a chàng Lâm phải ghẻ lạnh hắt hủi cô ta cho bik thế nào là phản bôi....nhưng càng đọc thì mình thấy thương Thanh Mai nhiều hơn là giận cô ta....nhất là khi đọc phần nhật ký của cô ây..và khj đó mình đã nhận ra rằng đúng là cuộc đời này cần có lòng khoan dung và vị tha.....thù hận chỉ làm con người ta trở lên độc ác với người khác và với chính cả bản thân mình nưa....và kết thúc của câu chuyện thật đep....một kết thúc có hậu và mình vui nhất đó là bé Lệ Dương là con của Lâm nó như một chìa khoá quan trọng nhất câu truyện để tháo bỏ đc hết tất cả những dằn vặt và nỗi khổ tâm thầm kín nhất của cả 2 vợ chồng Lâm-Mai....và mình cũng rất thix bài hát "Tha Thứ" trong truyện, đọc xong chuyện nghe lại bài đó tự dưng thấy nó hay lạ thương...cưối cùng cảm ơn bạn nhiều lắm chúc tác giả có nhiều niềm vui trong cuộc sống và sẽ viết ra những "Truyện" hay nữa để mình có dịp lại đc ăn ngủ cùng với Truyện của ban.
phamthuhoai1211
09-05-2011, 09:21 PM
Tớ thấy để truyện kết thúc thế này cũng ổn mừ! Nếu như để Lệ Dương không phải con của Lâm thì liệu sau này gặp lại Huy sẽ như thế nao? Và khi đứa bé đó lớn lên khi biết được sự thật nó không phải là con đẻ của bố nó, nó sẽ phản ứng ra sao! Nếu câu chuyện dừng lại ở tỉnh yêu của Mai và Lâm tớ nghĩ kết thúc thế này là phù hơp. Một câu chuyện đẹp, hy vọng sau này sẽ có một bộ phim " Vợ ơi , anh biết lỗi rồi".
tranquynhanh_girl
10-05-2011, 09:33 AM
Chòy oy! truyện của cỏ làm QA dở khóc dỡ cượi sao làm lâu oi mà anh không biết mà và đọc hèo! THôi tks t/g nhềi lặm cho kết thúc truyện có hâu....HIx. mình in ra cho mấy đứa bạn đọc mà mất cả chục trang giây...tội nghiêp...nhưng vuijjj....
Jae_moon
12-05-2011, 06:44 AM
Woa.truyện này hay thật đấy. Đọc muộn còn hơn k.hehe
muahetuyetroi_cp
12-05-2011, 11:24 AM
Hay lém tác giả àk.......
minlun.03
15-05-2011, 10:46 PM
cki. Cỏ ơi c viét tiép cuộc sóng của đôi vk, ck anh Lâm chị Thanh Mai đi, chuyện hay lám chị ạ
perfection43
16-05-2011, 06:20 AM
tớ đọc truyện này hơi muộn (đứa bạn giới thiệu) truyện bạn viết hay lắm.Nếu mình là Lâm không biết mình có đủ dũng cảm để tha thứ cho TM không nữa( khi chưa biết sự thật ý). Mình cũng chẳng muốn bị đặt vào trường hợp của Lâm đâu.Mình thuộc type người đề cao sự chung thủy mạ
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.