meocon_162006
19-04-2009, 08:37 AM
(Chào các bạn nha!!!Mình đọc nhìu bài viết rùi ,bít dc các bạn cảm nhận rất sâu sắc về chuyện tình cảm.Bài viết của mình hơi dài,nếu các bạn nhìn thấy oải thì đọc phần này rùi cho mình ý kiến nha.Mình mới chia tay với 1 người,anh ấy chấp nhận nhưng vì vậy mà anh ấy có nhìu suy nghĩ khiến mình cảm thấy mình đã lấy đi chúc niềm tin của anh,anh nghĩ rằng mình bên cạnh anh hok có dc hạnh phúc,và có lẽ anh cũng nghĩ rằng mình hok có khả năng mang lại hạnh phúc cho bất cứ ai và cũng hok hợp với ai,mình hok mún như thế,lá thư này mình mún gửi cho anh trong ngày sinh nhật của anh,hok bít có thể mang lại cho anh chúc niềm tin nào nữa hok và có nên hay hok,các bạn giúp mình nha)
Nếu như hok xảy ra chuyện ji thì chắc chắn tối nay em được bên canh anh,được mừng Sinh Nhật anh rùi,hok như những ngày bình thường lúc quen nhau,ngày nào em cũng mong được đi chơi với anh,được ngồi cạnh anh,nghe anh nói chuyên.Thôi,em hok "nếu như" hay "giá như " nữa,nói chuyện với anh bằng cách này vậy,hôm nay Sinh Nhật anh,phóng khoáng 1 chúc ,cho em nói tự do nha.
Hok bít anh có để ý hok,nhưng em cảm thấy mình là con người đòi hỏi nhìu lắm về tình cảm của 1 người khác giới và lúc quen anh,em cũng là một con người như vây.Em hay nói hok cần cái này,hok cần cài kia nhưng hok phải.Em mún mà sợ làm phiền đến anh.Có lẽ anh cũng hok nghĩ đến chuyện này.Em mún nhìu thứ lắm.Mún hay được anh chở đi chơi,đi đến bất cứ đâu mà em thích,cho dù cái tuổi 17 chưa cho phép và cũng chưa có điều kiện.Mỗi lúc đi học về,trời mưa ,đợi tin nhắn của anh,hôm nào được anh nhắn tin hỏi em có ai đón chưa,cho dù em đang đợi người đến đón nhưng em vẫn mún anh lên đó với em(đúng là lắm chuyện mà).Ngay cả những lúc gặp khó khăn,hay gặp phải những chuyện làm anh bực mình,em cũng mún anh đừng cau mày mà vẫn vui vẻ vì bít rằng bên cạnh anh lúc nào cũng có em(cho dù em chẳng làm dc ji cả).Em còn mún tay của anh đừng nắm lấy bàn tay nào khác nữa,cho dù chỉ là bạn bè.Hihi,giờ thì em cũng thú thật hết rùi,hình như mấy chuyện này ngoài miệng chẳng bao giờ em nói cũng ít khi thể hiện cho anh thấy,em chỉ nghĩ trong đầu thôi nhưng mà những chuyện đó vẫn chưa là ji cả,em thực ra đâu kìm chế được tính đòi hỏi của mình.Uh,vì cái tính đó mà nhìu lần em quyết định hok tiếp tục nữa vì nghĩ rằng khi ở bên anh em hok mún có 1 vướng mắc nào cả.(dù bít rằng trong chuyện tình cảm khó mà hok có những nghi ngờ) và lần này cũng vậy.
Em viết giống đang níu kéo quá,hok phải đâu.Cho dù thời gian này,lúc hok có anh bên cạnh:
Em nhớ lắm nụ cười của anh,những lúc anh cười hả hê,những lúc anh cười nhẹ nhàng ,hok ầm ĩ nhưng qua ánh mắt em cảm nhận dc sự hạnh phúc của anh_vì thế mà em cũng hạnh phúc.
Những lúc điện thoại có tin,em lại nhớ đến anh,mong lắm đó là tin của anh,những tin nhắn _cho em bít rằng em còn có 1 người nhớ,yêu em và quan tâm đến.
Có những lúc “đấu khẩu” với mấy đứa bạn,đấu hok lại,tức lắm rùi lại nhớ đến anh,nhớ những lúc anh bênh em với mọi người_cho em bít em dc anh che chở.
Rùi thấy đứa này đứa kia nói nhìu điều mà em chưa từng nghe qua hay hok hề bít đến,em lại nhớ đến anh,nhớ những lúc cảm thấy khâm phục anh và tự hào khi có 1 ox hỉu bít nhìu như thế_em bít ở anh ,em học dc nhìu điều.
Có khi gặp những người đã từng thix anh hay em có suy nghĩ họ đang để ý anh,em lại nhớ anh_thầm cảm ơn anh vì trong số bao nhiu người anh lại chọn em.
Những ngày 2 đứa giận nhau,tuần nào em cũng quên nay đã là thứ 7,ngồi nhà,em nhớ anh,nhớ những lúc ngóng chờ ngày thứ 7 đến thật nhanh để đc gặp anh_thầm cảm ơn anh vì bên anh ,em có những ngày cuối tuần thật ý nghĩa.
….Và còn rất nhìu điều,em mún cảm ơn anh nhưng chưa bao giờ nói cả.Ngay cả đến những viếc tưởng chừng như hok thể mà có thể,em nghĩ đến những nụ hôn,những lúc đó bất chấp tất cả,cứ nghĩ sao mình liều thế nhưng vẫn làm vì điều đó mang lại hạnh phúc,nhìu lắm.
2h rùi,giờ này đấu óc phải nghỉ ngơi rùi nhưng cái đầu của em vẫn đang hoạt động ,có 1 việc duy nhất là nhớ anh thôi,nhớ những líc khuya lắc khuya lơ,khuya cỡ nào cũng có thể nhắn tin sang phá anh,có khi vì những lí do hết sức nhạt nhẽo_thầm cảm ơn anh vì tất cả.
Em nói rùi,em nói tất cả những điều này hok phải mún anh bít rằng em đang hối hận và nghĩ rằng em mún níu kéo .em thừa nhận lúc này em đang “ nhớ” và mong mún 1 điều gi đó và đúng hơn là 1 con người sẽ quay lại nhưng có lẽ em hok hối hận,cuộc sống là thế ,quyết định tại 1 thời điểm nào cũng có lý do của nó ,nếu dc quay lại tại thời gian đó ,có lẽ em cũng hok thể thay đổi đi dc.em càng hok có ý níu kéo ,em nghe có người nói ,việc cần nhất sau khi chia tay là là để lại cho đối phương sự bình yên,tránh sự níu kéo vô ích nên em hok có suy nghĩ đó.Em nói tất cả những điều này vì lúc này em bít rằng những đòi hỏi của em chỉ là vô nghĩa,thực ra em đẽ rất hạnh phúc mà ,tất cả về anh,ngay cả những điều đơn giản nhất cũng đã khiến em có những giây phút hạnh phúc.Như thế này là do em hok bít trân trọng những điều đó thôi.vì thế mà anh cũng đừng nghĩ rằng em quen anh khổ hay anh khó hợp với ai,hok phải đâu,có lẽ vì chưa ai có khả năng mang lại niềm vui cho anh và trân trọng những hạnh phúc mà anh đem lại ,trong đó có cả em.
Em bít rằng khi hok còn bên nhau nữa mà thù hận hay trách móc nhau thì hèn lắm.em đã từng như thế _em sẽ hok là con người như zậy nữa.Em còn cảm thấy mình quá kém cỏi vì hok giữ lời hưa với anh,khi đã từng nói rằng có thể bên cạnh anh đến ngày cuối của cuộc đời và nếu như 1 ngày nào đó ,2 đứa có chia tay thì em sẽ hok phải là người nói ra điều đó trước nhưng mà em đã làm ,bỏ đi cả cái quyết tâm giúp anh bỏ hút thuốc.\,quan trọng hơn là ngay cả chính hạnh phúc của mính em cũng hok giữ dc.
Túm lại,em mún anh bít rằng anh có khả năng mang lại hạnh phúc cho người bên cạnh mình và anh xứng đáng dc hạnh phúc,em tin như zậy.
SINH NHẬT ZUI ZẺ NHA ANH!!!
Nếu như hok xảy ra chuyện ji thì chắc chắn tối nay em được bên canh anh,được mừng Sinh Nhật anh rùi,hok như những ngày bình thường lúc quen nhau,ngày nào em cũng mong được đi chơi với anh,được ngồi cạnh anh,nghe anh nói chuyên.Thôi,em hok "nếu như" hay "giá như " nữa,nói chuyện với anh bằng cách này vậy,hôm nay Sinh Nhật anh,phóng khoáng 1 chúc ,cho em nói tự do nha.
Hok bít anh có để ý hok,nhưng em cảm thấy mình là con người đòi hỏi nhìu lắm về tình cảm của 1 người khác giới và lúc quen anh,em cũng là một con người như vây.Em hay nói hok cần cái này,hok cần cài kia nhưng hok phải.Em mún mà sợ làm phiền đến anh.Có lẽ anh cũng hok nghĩ đến chuyện này.Em mún nhìu thứ lắm.Mún hay được anh chở đi chơi,đi đến bất cứ đâu mà em thích,cho dù cái tuổi 17 chưa cho phép và cũng chưa có điều kiện.Mỗi lúc đi học về,trời mưa ,đợi tin nhắn của anh,hôm nào được anh nhắn tin hỏi em có ai đón chưa,cho dù em đang đợi người đến đón nhưng em vẫn mún anh lên đó với em(đúng là lắm chuyện mà).Ngay cả những lúc gặp khó khăn,hay gặp phải những chuyện làm anh bực mình,em cũng mún anh đừng cau mày mà vẫn vui vẻ vì bít rằng bên cạnh anh lúc nào cũng có em(cho dù em chẳng làm dc ji cả).Em còn mún tay của anh đừng nắm lấy bàn tay nào khác nữa,cho dù chỉ là bạn bè.Hihi,giờ thì em cũng thú thật hết rùi,hình như mấy chuyện này ngoài miệng chẳng bao giờ em nói cũng ít khi thể hiện cho anh thấy,em chỉ nghĩ trong đầu thôi nhưng mà những chuyện đó vẫn chưa là ji cả,em thực ra đâu kìm chế được tính đòi hỏi của mình.Uh,vì cái tính đó mà nhìu lần em quyết định hok tiếp tục nữa vì nghĩ rằng khi ở bên anh em hok mún có 1 vướng mắc nào cả.(dù bít rằng trong chuyện tình cảm khó mà hok có những nghi ngờ) và lần này cũng vậy.
Em viết giống đang níu kéo quá,hok phải đâu.Cho dù thời gian này,lúc hok có anh bên cạnh:
Em nhớ lắm nụ cười của anh,những lúc anh cười hả hê,những lúc anh cười nhẹ nhàng ,hok ầm ĩ nhưng qua ánh mắt em cảm nhận dc sự hạnh phúc của anh_vì thế mà em cũng hạnh phúc.
Những lúc điện thoại có tin,em lại nhớ đến anh,mong lắm đó là tin của anh,những tin nhắn _cho em bít rằng em còn có 1 người nhớ,yêu em và quan tâm đến.
Có những lúc “đấu khẩu” với mấy đứa bạn,đấu hok lại,tức lắm rùi lại nhớ đến anh,nhớ những lúc anh bênh em với mọi người_cho em bít em dc anh che chở.
Rùi thấy đứa này đứa kia nói nhìu điều mà em chưa từng nghe qua hay hok hề bít đến,em lại nhớ đến anh,nhớ những lúc cảm thấy khâm phục anh và tự hào khi có 1 ox hỉu bít nhìu như thế_em bít ở anh ,em học dc nhìu điều.
Có khi gặp những người đã từng thix anh hay em có suy nghĩ họ đang để ý anh,em lại nhớ anh_thầm cảm ơn anh vì trong số bao nhiu người anh lại chọn em.
Những ngày 2 đứa giận nhau,tuần nào em cũng quên nay đã là thứ 7,ngồi nhà,em nhớ anh,nhớ những lúc ngóng chờ ngày thứ 7 đến thật nhanh để đc gặp anh_thầm cảm ơn anh vì bên anh ,em có những ngày cuối tuần thật ý nghĩa.
….Và còn rất nhìu điều,em mún cảm ơn anh nhưng chưa bao giờ nói cả.Ngay cả đến những viếc tưởng chừng như hok thể mà có thể,em nghĩ đến những nụ hôn,những lúc đó bất chấp tất cả,cứ nghĩ sao mình liều thế nhưng vẫn làm vì điều đó mang lại hạnh phúc,nhìu lắm.
2h rùi,giờ này đấu óc phải nghỉ ngơi rùi nhưng cái đầu của em vẫn đang hoạt động ,có 1 việc duy nhất là nhớ anh thôi,nhớ những líc khuya lắc khuya lơ,khuya cỡ nào cũng có thể nhắn tin sang phá anh,có khi vì những lí do hết sức nhạt nhẽo_thầm cảm ơn anh vì tất cả.
Em nói rùi,em nói tất cả những điều này hok phải mún anh bít rằng em đang hối hận và nghĩ rằng em mún níu kéo .em thừa nhận lúc này em đang “ nhớ” và mong mún 1 điều gi đó và đúng hơn là 1 con người sẽ quay lại nhưng có lẽ em hok hối hận,cuộc sống là thế ,quyết định tại 1 thời điểm nào cũng có lý do của nó ,nếu dc quay lại tại thời gian đó ,có lẽ em cũng hok thể thay đổi đi dc.em càng hok có ý níu kéo ,em nghe có người nói ,việc cần nhất sau khi chia tay là là để lại cho đối phương sự bình yên,tránh sự níu kéo vô ích nên em hok có suy nghĩ đó.Em nói tất cả những điều này vì lúc này em bít rằng những đòi hỏi của em chỉ là vô nghĩa,thực ra em đẽ rất hạnh phúc mà ,tất cả về anh,ngay cả những điều đơn giản nhất cũng đã khiến em có những giây phút hạnh phúc.Như thế này là do em hok bít trân trọng những điều đó thôi.vì thế mà anh cũng đừng nghĩ rằng em quen anh khổ hay anh khó hợp với ai,hok phải đâu,có lẽ vì chưa ai có khả năng mang lại niềm vui cho anh và trân trọng những hạnh phúc mà anh đem lại ,trong đó có cả em.
Em bít rằng khi hok còn bên nhau nữa mà thù hận hay trách móc nhau thì hèn lắm.em đã từng như thế _em sẽ hok là con người như zậy nữa.Em còn cảm thấy mình quá kém cỏi vì hok giữ lời hưa với anh,khi đã từng nói rằng có thể bên cạnh anh đến ngày cuối của cuộc đời và nếu như 1 ngày nào đó ,2 đứa có chia tay thì em sẽ hok phải là người nói ra điều đó trước nhưng mà em đã làm ,bỏ đi cả cái quyết tâm giúp anh bỏ hút thuốc.\,quan trọng hơn là ngay cả chính hạnh phúc của mính em cũng hok giữ dc.
Túm lại,em mún anh bít rằng anh có khả năng mang lại hạnh phúc cho người bên cạnh mình và anh xứng đáng dc hạnh phúc,em tin như zậy.
SINH NHẬT ZUI ZẺ NHA ANH!!!