PDA

Xem đầy đủ chức năng : Quá khứ chỉ là quá khứ



...¶<ø§...
04-04-2009, 07:28 AM
Quá khứ chỉ là quá khứ

Một cơn mưa lặng lẽ tới … và rồi lặng lẽ đi…
Nó khẽ cười…

Quá khứ cũng chỉ là quá khứ. Nó đã chẳng thèm bận tâm đến cái quá khứ không mấy vui vẻ của bản thân, nếu những điều đã xảy ra không ảnh hưởng đến nó của hiện tại. Khẽ cười.

- Ngọc! – Có tiếng ai gọi nó, thân quen lắm, nhưng sao vẫn thấy.. lạ lẫm.

Nó quay ra nhìn.. là thằng bạn thân nhất của nó. Quái nhỉ! Cái cảm giác “lạ lẫm” kia.. là sao?? Mặc kệ cái suy nghĩ vớ vẩn, nó cười thật tươi chào thằng bạn sinh cùng ngày, cùng bệnh viện, và ở trên cùng một dãy nhà với nó…

- Chào tình yêu của đời tao! Mày đến trễ, nên lần này mày phải trả tiền đấy! – Nó cười khà khà đầy âm mưu, và bật cười lớn khi nhìn khuôn mặt rầu rĩ như sắp đến ngày tận thế của thằng bạn..

- Mày vừa phải thôi chứ! Tao đến sớm thì kêu là ăn mừng việc mày không phải đợi, đến muộn thì kêu lỗi của tao … đến bao giờ mày mới chịu moi một đồng trinh lẻ ra để khao tình yêu đích thực của đời mày – là TAO – hả??

- Ôi dào! Vũ ơi! Tao hỏi thật! Mày là con trai đúng không?? – nó nói, vẻ mặt đầy hùng hồn

- Đương nhiên! – Vũ hếch mặt lên

- Đã là đàn ông con trai thì phải … giúp đỡ phụ nữ và trẻ nhỏ đúng không?? – nó tiếp tục, cố gắng nhịn cười trước cái mặt vênh váo kia

- Đúng! - Thằng bạn nó phởn chí, lại hếch mặt lên lần nữa…

- Thế nên mày chi ra ít mằn-ny ( dạ, money đó ạh ) vì tao - một người PHỤ NỮ - thì có gì đâu? Xứng đáng mà! Phải không? – Nó nhìn thằng bạn tội nghiệp bằng đôi mắt long lanh hết mức có thể

- Mày khác! - Thằng bạn tuyên bố chắc nịch – Mày không phải là phụ nữ

- Cái gì?? Mày muốn chết hả! Tao không là phụ nữ thì là gì?? Như mày chắc?? - Ngọc tức tối

- Mày là “tình yêu đích thực” của đời tao! Mà tao đã bảo với mày rồi, tình yêu không phân biệt giới tính ( trích: tình yêu không phân biệt tuổi tác )

- Không phân biệt cái đầu mày ý! Thôi! Lên đường! Tao đói rồi! - Ngọc tuyên bố, nhảy lên con ngựa sắt của Vũ một cách không thương tiếc

- Tức là lần này mày trả tiền hả? – Vũ nói với một niềm hy vọng trào dâng…

- Mày trả! - Ngọc đáp

Chiếc xe đạp lăn bánh … và trên con đường hôm ấy, hình ảnh một con nhóc ngồi sau xe một thằng nhóc in đậm trong tâm trí tác giả (trong tưởng tượng ạ).. thằng nhóc - với vẻ mặt khổ sở của kẻ bị áp bức bóc lột – hì hục đạp xe giữa con phố đông nghịt.. con nhóc - với vẻ mặt của kẻ chiến thắng – cười khoái trá… đôi lúc lại trầm tư khi một cơn gió vô tình, len lỏi qua dòng người đông đúc, để rồi lướt qua nó.. hờ hững…

**

Trong một góc nhỏ của cái quán mang tên “Gió”, có hai đứa ngồi nhấm nháp tách trà của tụi nó…

Ngọc lặng lẽ nhìn những con người đang ra vào nơi cửa lớn.. rôi rất tự nhiên .. nó mỉm cười khi một làn gió lạc vào không gian yên tĩnh ấy…

Vũ nhìn Ngọc… một nỗi buồn miên man xâm chiếm tư tưởng nó. Nó biết Ngọc chưa quên một người, dù người đó làm con bạn nó đau khổ… đưa tay lên, khẽ nghịch lọn tóc nhẹ đung đưa của con bạn..

Hai đứa im lặng trong không gian tràn ngập âm thanh trầm bồng của bản “Song from a secret garden”..

**

Đường phố lại xuất hiện hình ảnh của hai đứa, nhưng lần này, thằng nhóc không còn cái vẻ bị bóc lột … con nhóc cũng chẳng mang bộ mặt của kẻ chiến thắng.. chúng im lặng..

- Ngọc này! Mày có tin tao không? - Thằng nhóc nói, phá tan bầu không khí im lặng giữa hai đứa

- Hơn bất kỳ điều gì trên đời này! - Ngọc đáp, không ngừng lại đến 1 giây để suy nghĩ

Thằng nhóc khẽ mỉm cười.. nụ cười vu vơ lại hiển hiện trên làn môi hồng nhẹ nhàng của con bé…

- Vậy mày sẽ luôn ở bên tao chứ? - Ngọc hỏi, nhìn tấm lưng rộng của thằng bạn

- Suốt cuộc đời này! – Vũ đáp, và cũng không ngừng đến 1s để suy nghĩ…

Phải rồi… bọn nó tin tưởng nhau, và mãi mãi ở bên nhau, mãi là những người bạn chân thành và thân thiết nhất… Tình yêu có thể tan vỡ.. nhưng một tình bạn.. một khi đã gọi là “thân thiết”.. thì hiếm khi nào đổi thay..

Đôi mắt Ngọc khẽ khép hờ… anh đã bước đi một cách vô tình khỏi cuộc đời nó.. nhưng không sao.. nó có thể tiếp tục cố gắng, bởi nó vẫn còn Vũ ở bên… Và trong một chốc ngắn ngủi, trái tim kẻ đang lái con ngựa sắt… khẽ run một nhịp nhẹ nhàng…

gooddythin_nd1996
04-04-2009, 09:32 PM
vào ủng hộ KOS nè, quá khứ sẽ mãi chỉ là quá khứ thôi nhỉ, và chúng ta sống vì tương lai và hiện tại chứ ko phải sống bằng quá khứ. Cố lên nhé KOS, mà nhân vật Ngọc có phải là KOS ko??????? Có 1 người bạn như Vũ là đáng quý lắm đó, cố quên quá khứ đi nhé :D

...¶<ø§...
04-04-2009, 09:43 PM
vào ủng hộ KOS nè, quá khứ sẽ mãi chỉ là quá khứ thôi nhỉ, và chúng ta sống vì tương lai và hiện tại chứ ko phải sống bằng quá khứ. Cố lên nhé KOS, mà nhân vật Ngọc có phải là KOS ko??????? Có 1 người bạn như Vũ là đáng quý lắm đó, cố quên quá khứ đi nhé

ko =)) Ngọc không phải Kos, chỉ là 1 phần nhỏ của Kos thôi, còn Vũ là người bạn mà Kos đang tìm kiếm.. nhưng có vẻ nhự.. đã tìm thấy rồi =)) Vấn đề là thời gian để có thể thân thiết như vậy thôi ^^~~