emyeuanh_cnl
11-02-2009, 08:39 PM
.... 3 năm trước....
Một con bé ngốc nghếch có được tình yêu mà ko hề hay bít... ngây ngô và khờ khạo chỉ bít nghĩ về trước mắt chỉ bít rằng mình cần 1 người sẽ luôn bên mình nên đã lãng quên tình yêu của anh.... rời khõi Bạc Liêu quay về Cần Thơ.... thiên đường của nó nơi ma nó cho rằng nó sẽ ..... sống hạnh phúc bên người mà nó cho rằng sẽ iu nó cả đời...
Nhưng nó đã sai sai trầm trọng ....... thời gian dần trôi
....9 tháng sau...
Tình iu ko còn như nó mơ nữa mọi thứ tan tành nó như người chit.... chẳng đứng dậy nỗi chẳng cười chẳng vô tư như ngay xưa..... mọi người pun khi nó như thế...... nó khóc thật nhiều ước thật nhìu rằng người ấy sẽ quay về.......... nhưng đó chỉ là điều ước của nó người ta đã quên nó ùi mãi mãi quên no..... trong sự đau lòng tuyệt vọng........ nó gắng gượng từng bước để sông tiếp.... nhưng nó vẫn ko quên người ấy vì có lẽ đó là người nó thật sự iu đầu tiên...... nỗi đau đầu đời.....
.......Mùa hè 2 năm trước........
Quay về Bạc Liêu..... gặp lại anh...... tình iu đó trong anh vẫn còn anh vẫn iu nó.......... anh ko bít nó vừa trãi wa 1 nỗi đau mún chít đi mất.......... anh vẫn iu nó nhìu như ngày xưa........ nhưng nó thì vẫn ngốc nghéch như vậy..........
Cũng chat cũng nói dt với anh.... cho đến ngày nó quay về chốn thiên đường của nó....... mõi ngày nó lên mạng nói chuyện với anh......
..... Cho đến 1 ngày nó bít rằng ở chốn thiên đường đó có 1 người iu nó vô cùng.......... có thể nói iu nó nhất ko ai có thể iu nó qua người ấy......... rùi sự ngu ngốc ấy đã khiến nó lãng quên anh.......... thật sự quên anh........
Nó không còn lên mạng vào mõi buổi trưa.... nó ko còn sài số dt ấy nữa và thế là nó và anh đã mất liên lạc...........
......... Mùa hè 1 năm trước.......
Nó cũng trở về Bạc Liêu...... gặp lại anh nó ko 1 lời nói........... 1 tuần sau nó rời khõi đó để về bên người ấy.......... nó được hạnh phúc dc. 1 tình yeu trọn vẹn vì người ấy iu nó rất nhìu........ thật sự ko ai iu nó nhìu như người ấy người ấy iu nó đến điên mõi khi vắng nó ...... người đó mún biến nó thành của riêng người đó ...........
Trong khi.......... nó là 1 kon pe thích zui ze thik tự do thik được nới lõng vòng tay ấy ra để nó đón mình với cuộc sông dể mọi người ngưỡng mộ nó......... trong tinh ui ấy nó đã từng thấy hạnh phúc nhưng sự nông nỗi của cái tuôi 18 đã biến cuộc đời nó tan nát đã biến tương lai nó thành cái hố sâu biến thiên đường của nó trở thành nỗi sợ hãi của nó mõi khi trở về đó.............. người ấy thì vẫn iu nó còn iu nó hơn ngày trước nhưng xin lỗi nói ko mún sống trong tai tiếng của miệng đời.......... nó rời khõi người ấy.......ròi khõi chốn thiên đường tuổi thơ cua nó........ dù đau lòng lắm nhưng nó vẫn làm vì nó lúc nào cũng nghĩ cho bản thân nó.......... người ấy tìm nó khắp nơi........... nó tàn nhẫn lắm nhẫn tâm lắm đã bỏ mạt người ấy.......... mà sống bình yên......... nhưng đâu ai bít nó cũng đau lòng cũng khóc mõi khi đêm đến nõi khi nhìn xung quanh phòng khi màn đêm đang qua người ấy ko còn bên nó những ngày hạnh phúc bôn ba khắp nơi ko còn nữa......... nước mắt nó rơi........ người ấy vẫn tìm mãi tìm và mãi đợi nó..........
Nhưng hôm nay nó đã trở về Bạc Liêu.............
Nơi ngày xưa nó đã phụ bỏ 1 người nơi chẳng có 1 lời nào bàn tán về nó......... nơi có anh..... có 1 người lun iu nó thầm lặng.......... nó đã về bên anh........ thật sự trở về và nó đã hứa ko bao giờ nó rời khõi anh 1 lần nào nữa.......... anh đã nói bao năm wa anh đã phải tập sống 1 mình.......... nó xin lỗi anh thật nhìu nó khờ wa' phải hok anh?? để tình iu của anh mõi mòn bao năm vậy đó............ giờ nó dã về rồi mà .......... nhưng trái tim của nó đã wa' nhìu tỗn thương ko còn như cái thuở ban đầu anh gặp nó nữa......... nó chững trạt hơn hỉu nhìu hơn.......... nhưng anh vẫn iu nó àm đúng hok?? mõi tuần khi đi học về mõi tối anh và nó lang thang trên các nẻo đường......... anh cõng nó chạy dài.......... ngồi bên cạnh nó kể cho nó nghe mọi thứ.......... ngồi bên anh hanhpj phúc thật nhưng anh oi em phai xin lỗi anh........... trái tim em tan nát rồi anh oi nó lun đau lòng nó lun ươc thòi gian trở lại ngày xưa nó sẽ ko khờ thế nữa đâu anh.......... nó sẽ ko bỏ anh bao lần vậy nữa và nó sẽ ko bị anh ấy bỏ rơi và nó sẽ kom làm người ấy tỗn thương nhìu vậy và ko fai để cho anh đợi nó............ nó xin lỗi mõi người vì nó wa' ngốc wa' khờ wa' nhẫn tâm chỉ bít nghĩ cho nó.......... đôi lúc nó ước j nó chít đi cho moi người đưng nhó về no nũa nó ko như ngày xưa nữa rồi.................
Giá như nó hỉu ra rằng chỉ có anh iu nó thì tôt bít mấy nó dã ko như giờ đây...........[/B][/I]
Một con bé ngốc nghếch có được tình yêu mà ko hề hay bít... ngây ngô và khờ khạo chỉ bít nghĩ về trước mắt chỉ bít rằng mình cần 1 người sẽ luôn bên mình nên đã lãng quên tình yêu của anh.... rời khõi Bạc Liêu quay về Cần Thơ.... thiên đường của nó nơi ma nó cho rằng nó sẽ ..... sống hạnh phúc bên người mà nó cho rằng sẽ iu nó cả đời...
Nhưng nó đã sai sai trầm trọng ....... thời gian dần trôi
....9 tháng sau...
Tình iu ko còn như nó mơ nữa mọi thứ tan tành nó như người chit.... chẳng đứng dậy nỗi chẳng cười chẳng vô tư như ngay xưa..... mọi người pun khi nó như thế...... nó khóc thật nhiều ước thật nhìu rằng người ấy sẽ quay về.......... nhưng đó chỉ là điều ước của nó người ta đã quên nó ùi mãi mãi quên no..... trong sự đau lòng tuyệt vọng........ nó gắng gượng từng bước để sông tiếp.... nhưng nó vẫn ko quên người ấy vì có lẽ đó là người nó thật sự iu đầu tiên...... nỗi đau đầu đời.....
.......Mùa hè 2 năm trước........
Quay về Bạc Liêu..... gặp lại anh...... tình iu đó trong anh vẫn còn anh vẫn iu nó.......... anh ko bít nó vừa trãi wa 1 nỗi đau mún chít đi mất.......... anh vẫn iu nó nhìu như ngày xưa........ nhưng nó thì vẫn ngốc nghéch như vậy..........
Cũng chat cũng nói dt với anh.... cho đến ngày nó quay về chốn thiên đường của nó....... mõi ngày nó lên mạng nói chuyện với anh......
..... Cho đến 1 ngày nó bít rằng ở chốn thiên đường đó có 1 người iu nó vô cùng.......... có thể nói iu nó nhất ko ai có thể iu nó qua người ấy......... rùi sự ngu ngốc ấy đã khiến nó lãng quên anh.......... thật sự quên anh........
Nó không còn lên mạng vào mõi buổi trưa.... nó ko còn sài số dt ấy nữa và thế là nó và anh đã mất liên lạc...........
......... Mùa hè 1 năm trước.......
Nó cũng trở về Bạc Liêu...... gặp lại anh nó ko 1 lời nói........... 1 tuần sau nó rời khõi đó để về bên người ấy.......... nó được hạnh phúc dc. 1 tình yeu trọn vẹn vì người ấy iu nó rất nhìu........ thật sự ko ai iu nó nhìu như người ấy người ấy iu nó đến điên mõi khi vắng nó ...... người đó mún biến nó thành của riêng người đó ...........
Trong khi.......... nó là 1 kon pe thích zui ze thik tự do thik được nới lõng vòng tay ấy ra để nó đón mình với cuộc sông dể mọi người ngưỡng mộ nó......... trong tinh ui ấy nó đã từng thấy hạnh phúc nhưng sự nông nỗi của cái tuôi 18 đã biến cuộc đời nó tan nát đã biến tương lai nó thành cái hố sâu biến thiên đường của nó trở thành nỗi sợ hãi của nó mõi khi trở về đó.............. người ấy thì vẫn iu nó còn iu nó hơn ngày trước nhưng xin lỗi nói ko mún sống trong tai tiếng của miệng đời.......... nó rời khõi người ấy.......ròi khõi chốn thiên đường tuổi thơ cua nó........ dù đau lòng lắm nhưng nó vẫn làm vì nó lúc nào cũng nghĩ cho bản thân nó.......... người ấy tìm nó khắp nơi........... nó tàn nhẫn lắm nhẫn tâm lắm đã bỏ mạt người ấy.......... mà sống bình yên......... nhưng đâu ai bít nó cũng đau lòng cũng khóc mõi khi đêm đến nõi khi nhìn xung quanh phòng khi màn đêm đang qua người ấy ko còn bên nó những ngày hạnh phúc bôn ba khắp nơi ko còn nữa......... nước mắt nó rơi........ người ấy vẫn tìm mãi tìm và mãi đợi nó..........
Nhưng hôm nay nó đã trở về Bạc Liêu.............
Nơi ngày xưa nó đã phụ bỏ 1 người nơi chẳng có 1 lời nào bàn tán về nó......... nơi có anh..... có 1 người lun iu nó thầm lặng.......... nó đã về bên anh........ thật sự trở về và nó đã hứa ko bao giờ nó rời khõi anh 1 lần nào nữa.......... anh đã nói bao năm wa anh đã phải tập sống 1 mình.......... nó xin lỗi anh thật nhìu nó khờ wa' phải hok anh?? để tình iu của anh mõi mòn bao năm vậy đó............ giờ nó dã về rồi mà .......... nhưng trái tim của nó đã wa' nhìu tỗn thương ko còn như cái thuở ban đầu anh gặp nó nữa......... nó chững trạt hơn hỉu nhìu hơn.......... nhưng anh vẫn iu nó àm đúng hok?? mõi tuần khi đi học về mõi tối anh và nó lang thang trên các nẻo đường......... anh cõng nó chạy dài.......... ngồi bên cạnh nó kể cho nó nghe mọi thứ.......... ngồi bên anh hanhpj phúc thật nhưng anh oi em phai xin lỗi anh........... trái tim em tan nát rồi anh oi nó lun đau lòng nó lun ươc thòi gian trở lại ngày xưa nó sẽ ko khờ thế nữa đâu anh.......... nó sẽ ko bỏ anh bao lần vậy nữa và nó sẽ ko bị anh ấy bỏ rơi và nó sẽ kom làm người ấy tỗn thương nhìu vậy và ko fai để cho anh đợi nó............ nó xin lỗi mõi người vì nó wa' ngốc wa' khờ wa' nhẫn tâm chỉ bít nghĩ cho nó.......... đôi lúc nó ước j nó chít đi cho moi người đưng nhó về no nũa nó ko như ngày xưa nữa rồi.................
Giá như nó hỉu ra rằng chỉ có anh iu nó thì tôt bít mấy nó dã ko như giờ đây...........[/B][/I]