PDA

Xem đầy đủ chức năng : nếu có thể cho anh được chọn



nguoivohinh2009
31-01-2009, 06:26 AM
Nhớ...........

2 năm về trước :

Kể thế nào đây nhỉ? Mình có phải là một người kể chuyện giỏi không? Mình có giỏi sáng tác những câu chuyện kể không? Mình có thể tự viết cho mình một câu chuyện thật hay, một cái happy ending thật đẹp không? Khó quá, khó lắm .. Viết một mình nổi không? Sao nổi được. Bất lực thôi!
Nụ cười hôm nay chợt vỡ oà như nắng. Nụ cưòi hôm nay bỗng nghẹn đắng những nỗi buồn. Ai biết ngày mai sẽ ra sao? Ai biết .. ai biết tình yêu này rồi sẽ đến đâu? Em biết? Không em không biết! Ai đó biết? Ai đó có biết không? Có lẽ cũng không biết! (?!)
Bất chợt, ứơc mình đang đứng dưói 1 cơn mưa chiều ướt đẫm những ưu tư để những giọt nước mắt được thoả thê rơi xuống. Để nụ cưòi khỏi nghẹn đắng những giận hờn. Để nước mắt khỏi giăng sầu những yêu thương giang dở.
Bất chợt, ước! Thì cũng chỉ là ước mà thôi. Ước nhiều lắm chứ mà có mấy khi thành sự thật đâu.
Lại tự hỏi, có thực mình đang yêu không nhỉ. Tự vấn, tự cười, tự trả lời. Chua chát thay là mình đang yêu, mà sự thực, yêu có vui không, có hạnh phúc không thì mình lại không trả lời đựơc. Chua chát thay!
- Im!
- Nín!
- Không nói nữa!
- ...
- Vậy thì ... Chia tay luôn đi!
- Vậy thì ... Chia tay luôn đi!
Có thực mình muốn nói điều này? Hoặc giả đặt ngược lại câu hỏi, có thực mình lỡ miệng nói câu này. Hoặc giả, mình đang là ai khác không phải là chính mình. Hoặc giả ... Chả hiểu nữa.!!!
Thế này nhé. GIả tưởng một chút. Cứ coi như tình yêu, không tình cảm con người đi, là một vật có thế sờ nắn, một vật có hình thù chẳng hạn. Vậy hôm nay, thik người này, okie. Đóng gói lại, bỏ vào một cái hộp bọc giấy bóng thật đẹp. Có 2 lựa chọn để gửi đi, hoặc trao tận tay, hoặc gửi qua bưu điện. Bên kia nhận được, cùng thik thì okie, giữ lại; không thik thì okie trả lại tôi. Đau khổ không, hạnh phúc không sẽ hiện rõ hết ra ngoài. Hoặc không, giữ lại 1 time rồi trao trả. Có sứt mẻ gì không, có còn nguyên vẹn không ... mở bọc ra coi biết liền. Nhưng nan giải, tình yêu lại chẳng phải là một vật có hình thù, chẳng thể sờ nắn, chẳng thể hình dung. Nan giải! Còn yêu hay không? Chả biết! Còn tiếp tục đựơc hay không? Chả biết nốt! Giận hờn không? Chẳng thể rờ vào mà cảm nhiệt được.Nan giải, đúng là nan giải

Ai đó nói cần những quan tâm, chia sẻ ... mình cũng cần.

Ai đó nói muốn nghe những lời hỏi thăm ... mình cũng muốn.

Ai đó nói thích được nhận những tin nhắn vào mỗi sáng và trước khi đi ngủ ... mình cũng thích.

Ai đó nói mệt mỏi quá .... hình như ... mình cũng cảm thấy mệt mỏi.

Ai đó bảo hôm nay a làm e cảm thấy bực bội ... hình như ... hôm nay a cũng cảm thấy rất bực bội và mệt mỏi.

Ai đó có rất nhiều điều đang giận mình .. và ..me too. Mình cũng đang có rất nhiều điều để giận ai đó.

...

Ai đó có biết mình đã cảm thấy thế nào khi cả 1 ngày gọi điện và nhắn tin cho ai đó mà hồi âm chỉ là những cái tít liên hồi, báo không bắt máy và bặt âm những tin nhắn.

Ai đó có biết mình đã cảm thấy thế nào khi gọi điện nhắn trời mưa, ai đó đi ngủ sớm đi ... ai đó wạu và cúp máy cái rụp.

Ai đó có biết mình đã phải dằn vặt với rất nhiều câu hỏi: về tương lai, về tình yêu, về cuộc sống ...

Ai đó có biết, có nhớ cái điều mình nói về tương lai của con trai và con gái ...

Rất nhiều điều ai đó có nhớ!

Rất nhiều chuyện ai đó có hiểu!

Tương lai là 1 dấu hỏi, ai đó có nghĩ mình cẩn làm gì để giải đáp không?

Tương lai là 1 chặng đường dài, ai đó có nghĩ cần làm gì để vượt qua không?


Yêu Thương đủ để Yêu Thương mãi mãi không?

Closer.......