PDA

Xem đầy đủ chức năng : Đôi dép



Emily Vance
13-01-2009, 02:54 AM
Đôi dép


Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu


Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia

Nguyễn Trung Kiên

Và đây là phiên bản khác của bài này


Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng rên xiết
Những vật tầm thường anh quăng hết vào thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Trong khi chúng mình mở mồm ra là hẹn ước
Thế mà toàn xuôi ngược chả gặp nhau

Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Chúng mình béo, càng khổ thân đôi dép
Số phận bọn này nằm dưới chân chúng ta

Nếu ngày nào một chiếc dép đi xa
Bà đồng nát sẽ là kẻ sung sướng
Bởi thay thế sẽ chỉ là khập khiễng
Hai chiếc này không thể của một đôi

Cũng như mình trong những lúc chia phôi
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Tìm mãi mà chả có ai thay thế
Nên trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chả thề nguyện mà không hề giả dối
Chả hứa hẹn nên không lo phản bội
Bất kì chỗ nào cũng thấy mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Sẽ đem vứt nếu chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một chả đi đâu được hết
Nên thôi đành vứt nốt chiếc kia đi


chả bít của ai

Emily Vance
13-01-2009, 03:05 AM
Đôi tất

Bài thơ này anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi tất
Cũng có giầy mà phải đi chân đất
Nỗi khổ này anh sẽ chất thành thơ

Đôi tất kia anh chẳng giặt bao giờ
Có đi nhiều đâu mà mùi kinh đến thế
Cùng xỏ cùng phơi vô cùng tử tế
Mà mùi "thơm" vẫn ngây ngất tràn về

Hai chiếc tất vô tri khăng khít song hành
Cùng ôm ấp bàn chân anh rất "sạch"
Dẫu có lúc một bên lành bên rách
Vì tiếc tiền anh chẳng bỏ đi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ như say thuốc lắc
Dẫu bên cạnh mùi nước hoa nồng nặc
Mà trong lòng cứ nhớ đến Ô-MÔ

Nếu một ngày một chiếc tất mất đi
Mọi thay thế đều trở nên lãng nhách
Một chiếc thơm một chiếc mùi hôi nách
Ôi! Người đời họ sẽ nhận ra ngay

Ai đi giầy mà lại không có tất
Hẳn là người đầu óc rất ... ngu si
Ai mang tất mà giầy chẳng thèm đi
Thì kẻ đó cả Châu Quỳ vẫy gọi

Cả cuộc đời mình như chỉ lục lọi
Giữa tối tăm giữa cát bụi đường dài
Cũng có lúc được vươn cao vài cái
Tỏa hương "thơm" nghe lải nhải "vứt đê!"

Dù bàn chân trai, gái hay "pê đê"
Dù mũm mĩm hay xanh xao còi cọc
Dù hắc lào, hay hôi mùi da cóc
Có chúng mình mọi thứ chẳng là chi...

Nếu một ngày hôi quá bị vứt đi
Thì hai chiếc cũng sẽ rơi một chỗ
Như bọn mình chạy trốn nơi thành phố
Sống cuộc đời "rừng rú" của hai ta...


bít của ai chít lìn

Emily Vance
13-01-2009, 03:07 AM
Tìm "Của Nợ"...!

Trai độc thân chưa một lần bỏ zợ
Tìm bạn đời để trao đổi văn thơ
Nếu hợp nhãn sẽ tiến tới.... hổng chờ
Xin thành thực, đừng làm tui... đau khổ

Tối hôm qua nghe mẹ già than thở
"Từng tuổi này mà chưa có con dâu
Rồi mai đây khi mỏi gối, bạc đầu
Không cháu nội thật tuổi già quạnh quẽ"

Thấy mẹ buồn, lòng anh đau như xé
Nên quyết lòng tìm kiếm "Zợ" mau mau
Liều thân trai ở giữa chốn vàng thau
Mười hai bến nước, trong nhờ, đục.... chạy

Chỉ giỡn thôi! xin em đừng áy náy
Anh rất ga-lăng, tử tế, đàng hoàng
Hồi xa xưa cũng có lúc đi hoang
Giờ tu tỉnh ăn chay, nhưng ngủ.... mặn!

Nhan sắc anh không chim sa cá lặn
Nhưng cũng được khen là khá bảnh trai
Tính lẳng lơ, hay chọc nguyệt, trêu mai
Nhưng đã thương thì thương chết bỏ

Anh ham học, giỏi mần ăn, chịu khó
Hay giúp người dù nghèo rớt mồng tơi
Biết nhún nhường nhưng cũng rất chịu chơi
Rất sáng dạ dù hơi hơi....... tưng tửng!

Hạnh phúc này là do mình gây dựng
Anh không tin vào tuổi hợp, số hên
Tình có keo sơn, nghĩa có chặt bền
Đều khởi sự bằng phút đầu bỡ ngỡ

Nếu có ai nghe quen mà.... hổng sợ
Xin thư về địa chỉ ở dưới đây
Hứa hồi âm mặc kệ chóng hay chầy
Trai cô đơn tìm Zợ hiền cho.... mẹ

Emily Vance
13-01-2009, 03:13 AM
Trong giấc mơ của anh có em không?


Trong giấc mơ của anh có em không?
Nhớ một lần muốn hỏi anh như thế
Sẽ giả vờ như mình thật mạnh mẽ
Nếu câu trả lời sẽ chẳng có tên em.

Phải mất bao lâu mới có thể quên
Một nỗi nhớ chẳng bao giờ anh biết đến?
Nỗi chờ mong cũng chẳng phải là hò hẹn?
Và nỗi buồn cũng chỉ có một mình em.

Một giả vờ để có chút hờn ghen
Sao thấy buồn với giả thiết ngây thơ ấy?
Cô bé nào đã viết lên như vậy ?
Cho riêng mình và cho cả một tình yêu.

Lãng đãng mưa rơi mỗi buổi chiều
Em vẫn nghĩ rằng nước mắt của ai đó
Có phải mưa luôn mang theo một nỗi nhớ?
Của một người cho một người phải không anh?

Cũng một lần giấu vội nỗi nhớ anh
Sợ ai biết và nghĩ em khờ khạo
Và đôi lúc em mỉm cười gượng gạo
Là thoáng qua thôi chứ chẳng phải thật đâu.

"Lời nói dối" cùng với cơn mưa mau
Em viết bằng tay trên khung cửa sổ
Những hạt mưa vương lại thành hạt nhỏ
Kết lại thành nỗi nhớ của riêng em...

Thanh Hải