PDA

Xem đầy đủ chức năng : Romance



Kiêu
12-01-2009, 03:46 AM
“Khi cô đơn, em nhớ ai?”

Tôi lật bìa quyển album nhạc, đọc lẩm nhẩm.
Em gặm ổ bánh mì lướt mắt trên trang web trước mặt

“Anh nói gì?”

Vốn ko định hỏi, nhưng tự dưng em vô tình khiến tôi ngẫu hứng..nên lặp lại với ánh mắt tò mò.

“Khi cô đơn thì em nhớ ai?”
“Em ngủ.”

Tôi shock một vài giây rồi phá ra cười.

“Anh hỏi nghiêm túc mà”
“Em trả lời nghiêm túc mà”
“Em ngủ?”
“Ừ, em cô đơn thì em ngủ, chẳng nhớ ai. Càng nhớ càng thấy cô đơn.”

Tôi nhìn em, đôi mắt long lanh xa vời vợi,chẳng biết phải nói gì, tôi lại cừơi.

“Cô đơn buồn lắm, sao có thể ngủ được? “
“Ko ngủ được thì gọi luôn cho người đó, nhớ làm gì!”

Em ngốn mẩu bánh mì cuối cùng, phủi tay, tắt máyrồi quàng túi xách chạy đi..đưa tay vẫy chào tôi.

“Chào em..”

………

2h sáng.
Ring…ring…

“Alo?”
”Em nè.”

Giọng em nhẹ như sương mù ngoài cửa sổ,tôi chồm dậy, hơi lo lắng.

”Sao gọi anh giờ này? có chuyện gì vậy em??”
“Em ko ngủ được.”
“Sao vậy?”
”Em cô đơn.”

……buổi sớm trời đẹp quá…

Nếu khi tôi hỏi và em trả lời rằng khi cô đơn thì em nhớ tôi, có lẽ bây giờ trời ko đẹp như thế này.



Source: sakuravn's blog

Hàn Cát Nhi
12-01-2009, 04:02 AM
Một câu truyện có thể nói là thú vị:), mở đâu lấp lửng gợi nên một kết thúc lâng lâng:)

bòcon_nosua
19-01-2009, 05:56 AM
quá ấn tượng lun đúng vậy khi cô đơn thì ngủ nó sẽ bớt cô đơn nhưng khi có người chia sẻ thì khi thấy cô đơn gọi điện cho người ấy của mình.it s so romantic