Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Viết cho em: Bài học của em là cả cuộc đời !



for_you
16-10-2008, 06:30 AM
Tình yêu là gì nhỉ ? Hôm nay, tôi lại ngồi đây một mình nhìn lại chính mình, chính mình đã đánh mất, đánh mất tất cả tình yêu mà người ấy đã dành cho tôi. Tôi cảm nhận được nỗi buồn và sự đau đớn khi phải xa người mà mình yêu …. Nếu như ngày ấy, một chút tham lam trong lòng nói rằng: “Anh yêu em” trước khi người ấy nói: “4 tháng nữa làm đám cưới” ?? Tại sao vậy, tại sao tôi lại không làm được, tôi có thể bắt đầu , tôi có thời gian 4 tháng để thay đổi điều này mà !! Tôi nghĩ : “Nếu tôi trở lại mà làm cô ấy đau khổ, tổn thương thì tôi yêu cố như ấy như thế nào đây hay là hành hạ vô tình …..” Người tôi như đau buốt, không nói một lời giải thích, không biết nói gì cả …… Cảm giác lúc trước khi xa cô ấy, tôi có thể tìm một người bạn gái nói chuyện vui vẻ, đùa giỡn….. để vơi đi nỗi buồn gia đình và người ……đó là lúc tôi chỉ biết thương cô ấy và là bạn. Nhưng nhìn lại bây giờ, khi người ta xa nhau một thời gian dài thì có thể tìm được một nửa khác để chia sẻ. Tôi, gia đình bình thường không giàu nhưng bạn bè than thường xuyên qua lại chỉ là những tầng lớp thấp (Bóc vác trong chợ, sữa xe, sống lang thang……) của xã hội, Tôi cảm thấy buồn miệng cười khi người khác nhìn tôi với họ - Tại sao người như thế mà lại chơi với thứ đó! Ôi! Từ “thứ đó”, tôi thấy những người khá giả đó đã quên mình là ai, bạn đã bán rẽ linh hồn cho vật chất, hạnh phúc ….. nên tôi cười buột miệng. Vì ở những người thấp kém tôi cảm nhận được cuộc đời một cách chân thật: khi không còn gia đình, không còn bạn thân, không còn tiền, không còn người yêu, không còn niềm tin vào cuộc sống, ……. thì bạn sẽ làm gì đây ? Bạn sẽ như thế nào trong mắt những người thân, những người bạn khá giả, người yêu, gia đình….? “Sự giúp đỡ ư, đùm bọc ư, che chở lẫn nhau, …. chỉ cắt sự việc ra bàn luận, dư luận rồi như thời gian trôi” Thật sự thì tôi không thích những người bạn khá giả, những chị công chúa, những chàng công tử, ….. những đoá hoa cắm trong chậu bỏ trong lồng kiếng làm kiểng, vật chất ư … tôi có thể bằng hoặc hơn họ rất nhiều. Nhưng để làm gì chứ, hưởng thụ, vui đùa, rồi kết thúc cuộc chơi thì ai là ai ? Đến một ngày người ấy vụt biến mất trong tim tôi một cách mong manh thì bây giờ tôi đã nhận ra rằng đây chính là cảm giác yêu nhau không thể thay thế được?? Tôi không tin vào cảm giác này, không tin là mình không thể quên cô ấy. Tìm kiếm, bù đắp, vui chơi ……nhưng khoảnh khắc thật lạnh lẽo, nhợt nhạt, ….
……………..
Khi một người con gái ngỏ lời muốn nói chuyện, tôi lại cúi mặt im lặng.
Khi đi cùng một người con gái khác, trong lòng tôi thấy tức giận, không muốn ai làm phiền….
Khi nắm tay người con gái khác, chỉ thấy bình thường như tôi nắm lấy tay tôi.
Khi vô tình nghe hương thơm, hơi thở của người con gái khác, tôi chỉ biết đó là một loại hơi nóng của con người và một loại dầu thơm
Khi nhìn vào đôi mắt người con gái khác, tôi cảm giác như đang trốn tránh cái gì đó …..?
Không biết tán gái, cua gái, giờ thì lại muốn biết - kết quả có nhiều bạn gái - trờ thành người đào hoa, khá giả ….. nhưng không có cảm giác ấm áp. (Nếu là bạn, là bạn thôi mà là con gái chắc bạn sẽ phát điên lên mất vì xung quanh tôi thật nhiều người con gái, tấp nập, tán tỉnh, ….. thật ồn ào, vô vị)
Chợt tôi cảm nhận được sự hạnh phúc thật sự khi được yêu!!
Không phải là những kỷ niệm
Không phải là cảm giác gần gũi, ân ái
Không phải là được bên cạnh cười nói, đi chơi, ….
Chợt tôi nhận ra em trong con người tôi
Chợt tôi nhận ra em là một phần tâm hồn tôi
Chợt tôi nhận ra em là con tim tôi……
Không tìm hạnh phúc khác được
Không tìm một nửa con tim khác
Không tìm được một linh hồn khác ….
Anh xin lỗi em, xin lỗi vì anh không gặp em vì tình cảm của anh đã đến tình yêu - Chân tình:
Anh không thể là người bạn thân của em
Không thể vì không thể thay thế
Anh yêu em.
Chúc em hạnh phúc và hiểu cho anh, em!
Mẹ tôi nói, tôi nên kiếm người yêu và cưới vợ đi (Trời, đưa về nhà xem mắt cho tôi gật đầu và ép tôi), lớn rùi như con nít, định một mình ở vậy sao đến cuối đời! Cười với giỡn ….. Ai đó cho tôi một đáp án để trả lời câu hỏi của mẹ tôi, làm sao mẹ tôi đừng nổi giận ép tôi cưới vợ và mẹ tôi cảm thấy được hạnh phúc. Tôi thì trả lời: Mẹ ơi, con có vợ và yêu rồi mẹ quên người ấy rồi sao? Mẹ tôi chỉ cười và nói: Ừ, thì cuộc đời của mày mà, nhắm chịu nổi không???? Úi, trời, lại gì nữa đây ?????!!!!!!!!!!!!!!
Thật sự thì tâm trạng tôi không buồn, dằn vặt, khóc, hối tiếc, ….. mà một cảm giác rất bình thường, giản dị - hạnh phúc

vagrant_girl
16-10-2008, 08:41 AM
Có những thứ khi để mất đi rồi mình mới cảm thấy hối tiếc.. Bởi vì mình không biết giữ gỉn và trân trọng nó.Hy vọng bạn hãy lấy đó làm bài học để rút kinh nghiệm về sau..Xin chia buồn !:ow:.:flower:

Ljnhnghy_It's me
06-11-2008, 03:48 AM
cụ for you hơi nhìu thời giờ để mà ngồi đau khổ đấy...vui lên đy cụ...thế con cháu mới an tâm được...đau khổ có làm cô ấy quay lại với cụ ko??? đồ ngốc ạ....!

PeNy
06-11-2008, 06:42 PM
Có những thứ quý giá , những thứ mà ta cho là ta nên làm nhưng chính ta lại đánh mất nó , thường thì khi ta đã gây ra lỗi lầm thì khó mà có cơ hội để sữa chữa.......................

NhoxTy
06-11-2008, 06:44 PM
Người giàu thì cũng giống như kẻ nghèo thôi.Cũng biết suy nghĩ ,biết thương ,biết nhớ và khi họ chết đi cũng trở về cát bụi.Nhưng có 1 điều người nghèo ko thể nào bằng người giàu là sự tàn nhẫn của họ.Và người giàu nhìn cuộc đời bằng tiền bạc ,còn người nghèo nhìn cuộc đời bằng sự chân thành và lòng iu thương.Người giàu lun khinh rẽ người khác còn người nghèo thì lun yêu quý những người thân thuộc với họ cho dù nghèo hay giàu.

Đôi khi ta thấy hối tiếc vì ta đã dành quá nhìu thời gian cho 1 việc mà cũng chẳng ra gì....Nhưng đừng vì thế mà ngồi than vản trong đau khổ để tiếp tục mất đi 1 khoảng thời gian nữa.

for_you
06-11-2008, 07:20 PM
Cát bụi ......là cát bụi .....thuộc về tự nhiên .....tôi cũng chẳng phải là người, người cũng chẳng phải là tôi.....tôi chính là tôi .....bình thường, giản dị và hạnh phúc .....!!

minaco
07-11-2008, 04:25 AM
thoi gian troi wa lieu co thê quay lai khong anh? nêu no ko the quay lai thi du anh co buôn co hoi han thi cung ko lam dươc gi het???///////

HeArtBeAt
07-11-2008, 04:29 AM
:(....sao vậy nhóc? cố lên nhé ! everything will be okie!

Mess From Mod: Bạn biết viết TA mà ko biết viết dấu sao? Làm ơn viết dầu dùm mình

for_you
07-11-2008, 04:52 AM
Năm học lớp 9
Tôi là một người trầm lặng, buồn và bình thường, giản dị như bao người khác. Không nổi bật, không nổi trội và em là một cô bé như bao cô bé khác không là gì cả đối với tôi. Là một cô bé nghịch ngợm, bướng bỉnh, phá phách, thích chứng tỏ ta đây hơn mọi người, những người con gái khác không bằng em, em luôn tiếp xúc với những người con trai và được họ yêu thương, đùm bọc. Em đối với tôi bình thường vô vị, vào một hôm tổ chức tập văn nghệ lớp em đã nghĩ ra một ý định nghịch ngợm là muốn tôi vào nhóm diễn văn nghệ. Là thành phần thụ động của lớp trong các phong trào, ít tiếp xúc bạn bè và tôi buộc phải đồng ý trước lời nói của thầy chủ nhiệm lớp.
Tôi không muốn tham gia, không muốn gì ở mọi người chỉ là bị bắt buộc bởi ông thầy. Nhìn mọi người tập, tập tới tập lui mà vẫn không sao góp được ý cho một bài nhảy và tôi đã nhảy thử. Chị, chị dạy nhảy đã nói tôi nhảy rất được, em có thể nhảy vài kiểu để cho nhóm chọn cách nhảy. Cô bé nghịch ngợm cố tình tìm kiếm cách tiếp xúc tôi, một khoảng cách luôn được tạo ra giữa tôi và em, em muốn nói chuyện, muốn tìm hiểu con người tôi…..Tại sao tôi ít nói, ít tiếp xúc với người khác, ít tham gia các cuộc quậy phá của những thành phần bất hảo, đánh lộn, kiếm chuyện …..mà những thành phần nổi bật trong trường luôn phải có một thái độ kính trọng với tôi dù là con trai hay con gái – Em thắc mắc, muốn tìm hiểu, muốn khám phá, muốn đến với tôi bằng sự yêu thương để rồi lẳng lơ trêu trọc ….khi bỏ rơi tôi. Em chắc đâu có biết những người nổi bật hơn em mà em không bao giờ dám nói một tiếng trước mặt họ hỏi tôi điều gì không: Bạn thương nhỏ đó hả ? Nó quen nhiều đứa con trai lắm ? Rồi những người chị trên lớp, những người con gái là bạn cứ gặp tôi là thắc mắc, là hỏi ? Tôi chỉ vỏn vẹn trả lời: Ừ, mình thích cô bé đó nhưng không để ý tới những chuyện khác, cám ơn mọi người ? Tôi bắt đầu, bắt đầu mở tấm lòng đón nhận cái cá tính mạnh mẽ, sự dễ thương của em. Hằng ngày, giờ ra chơi những thành phần bất hảo cứ đứng trước cửa lớp nhìn tôi, em có biết ….? Tôi nói lời yêu thương với em và mọi người đều biết, em dần mất đi những người con trai bên cạnh, họ không tiếp xúc với em nữa ………em có biết tại sao không ? Sự thật đơn giản là sợ anh! Hai người bạn trai thân với em cũng là anh em kết nghĩa cùng lứa với anh, trong đó có một người rất thân với em và em cũng vậy …..anh luôn biết điều đó …..chỉ im lặng thôi, xem cô bé sẽ xem mình là ai đối với cô bé …!! Người đó không dám nói chuyện với tôi ……..em nói yêu tôi rồi bỏ rơi tôi ngồi một mình lặng lẽ ….nhạt nhòa …từng ngày …từng ngày …..tôi đã làm quen xem em bình thường ….bỏ mặc những lời nói, những lúc em gọi tôi …….. Em có biết, có nhớ buổi trưa anh chở em rồi bị một người con gái chặn xe đạp lại tán vào em không ….? Khi đó anh bước xuống xe và đứng trước mặt người đó, người đó cũng chẵng là gì nếu anh can thiệp vào chuyện này nhưng người đó lại nói mà tôi thấy em không xứng đáng để tôi che chở “Xin lỗi, chuyện riêng của mình xin người để mình giải quyết nhé, đừng quan tâm mình biết người ra sao mà ?” Sự tôn trọng, tôn trọng của người ấy đã làm anh gật đầu khẽ nói vậy hãy giải quyết một cách nhẹ nhàng ….!! Chỉ một cái tát thôi đó em à khi có anh bên cạnh, nếu không có anh thì em sẽ bị đánh đập rồi em à ! Em không biết tôn trọng người khác, em không tôn trọng tình cảm người khác, em không tôn trọng chính em ! Lúc đó, vừa buồn vừa muốn cười, là lý do anh chở em và thấy em bị đánh mà vẫn bình thường….em nói lời yêu thương với người khác rồi đùa giỡn, vu vơ, lẳng lơ, …..không biết kiềm chế cảm xúc tình cảm của mình …trước những người con trai khác khi em đang có một người !!
Bài học tuổi học trò của em: Em không kiềm chế cảm xúc tình cảm của mình, chỉ thích đùa giỡn tình cảm, thích những người con trai phải đau khổ, …..vì em.