besunclassanh
30-09-2008, 02:04 AM
:flu::flu::flu: Anh ơi!Hôm nay là ngày thứ 2 anh nghỉ học vì bệnh.Và cũng là ngày thứ 5 anh không nói chuyện với em.Đến thăm anh,nhìn gương mặt đỏ bừng vì sốt,lòng em nhói đau biết chừng nào,và càng đau hơn nữa khi chẳng thể nói chuyện cùng anh,nắm lấy bàn tay anh xem anh thế nào,nước mắt như muốn trào ra ,nhưng ,em đã không khóc vì em không muốn mình làm anh khó xử! Em ước gì người bệnh ấy là em ,để anh không phải chịu những cơn hành nóng lạnh.Nhìn thấy anh như thế em chẳng thể nào yên tâm được,em mong rằng anh sẽ mau khỏi bệnh để em được thấy nụ cười tỏa nắng của anh.Em biết trong anh đã không còn hình bóng của em nhưng trong em anh vẫn như ngày xưa,em yêu và nhớ anh nhiều lắm!!!!!Có lẽ giữa 2 chúng ta sẽ chẳng bao giờ được như xưa nữa nhưng em vẫn mong một ngày nào đó anh sẽ trở về bên em ,cùng em chia sẻ vui buồn.Anh có biết không?có những lúc em buồn lắm,em muốn chạy đến bên anh,dựa đầu vào vai anh,tìm sự đồng cảm sẻ chia!Thế mà anh đã để em bơ vơ trong tuyệt vong.Nhưng em không bao giờ trách ạnhVì em không thể nào bắt anh yêu em!Điều em có thể làm là yêu anh và mong nững điều tốt đẹp sẽ đến với anh.Anh,Em yêu anh nhiều lắm!!!:flu: