PDA

Xem đầy đủ chức năng : thơ tình toán _hóa



DarkMythology
24-08-2008, 10:27 PM
Tôi vẫn nhớ những khi em Ðối Diện
Ánh mắt nhìn bằng Góc Ðộ Ðường Cong
Lòng xôn xao cho Quĩ Ðạo đi vòng
Hồn tôi để Giao em Ðường Tiếp Tuyến

Em lướt qua, cho buồn-vui Nghịch Biến
Gặp một lần, nơi Tiếp Ðiểm mà thôi
Tôi Xoay Tròn, tìm lại nhưng xa rồi
Em sẽ mãi ra đi về Vô Cực

Nhưng tình tôi là một đường Trung Trực
Như thật thà Cân Xứng nơi con tim
Tôi Phân Ðều, và xuyên qua giữa em
Nơi Trung Ðiểm, tôi muốn tình Vuông vẹn

Rồi một ngày, tình Tam Giác cũng đến
Tôi hiện hình, trong ba Góc Bù Nhau
Em vì ai mà Phụ để tôi sầu
Nhìn đau đớn Cạnh Huyền em nối mộng

Tôi thả đời theo Trung Tuyến phóng túng
Em lại tìm Hình Thông Số Bình Phương
Ðến Nội Tâm, tôi dừng chốn đau thương
Buồn man mát, em đùa trên Ngoại Tiếp

Nói làm chi, Ðịnh Phân đà muôn kiếp
Em lạc vào một Quỉ Tích cuồng quay
Tôi đứng đó, Khoảng Cách không đổi thay
Nhìn thầm lặng, một Góc đời Trực Diện

Đường tới tim em là "đường định hướng"
Dù uốn nhiều như "đồ thị hàm sin"
Anh mãi mê tìm theo "toạ độ" trái tim
Bỗng lạc giữa khoảng tình em nơi đó

Đôi mắt em chứa bao "ẩn số"
Mà hàng mi nhẹ mở "góc anpha"
Tóc em dài như "dãy số" đi xa
Môi "hội tụ" 1 nụ hôn bối rối


Mãi mãi em ơi!!!
"Phương trình" cuộc đời dù chưa giải được
Nhưng anh tin rằng
"Nghiệm" duy nhất là em!!!!


Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa ,
Yêu chính là tình cảm của chiều cao.
Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau ,
Rồi từ đó suy ra định lý .

Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy ,
Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau .
Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau ,
Tình đổ vở khi có đường phân giác .

Muốn trùng bề mặt của tình yêu ,
Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười ,
Đem nhân với chiều dài của góc mặt .
Anh biết em trong phương trình hoá học ,
Và quen em khi phản ứng cân bằng .

Từ phương trình oxi hoá Mangan ,
Tình hai đứa hoà trong dung dịch .
Và xa em khi hoà axit
Và quen em khi phản ứng cân bằng ."

DarkMythology
25-08-2008, 01:47 AM
Khi tôi nói em đừng " phản ứng "
Hãy ngồi nghe "khái niệm" tình tôi
Trái tim nầy dù "điện giải" thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm "thí nghiệm"
Sắc đẹp em như một " giây dẫn điện "
Vì đó là " đặc tính" tự ngàn xưa
Một nụ cười" công dụng " của em ư ?
Hay " nguyên tắc " giết người qua khoé mắt
Theo " định luật " của tình tôi " đậm đặc "
Kẻ si tình bị " điều chế " nơi em
Một cuộc đời son trẻ phải lên men
Bởi " nồng độ" ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng " hoá trị "
Biết lấy gì do " thể tích " sầu thương
Em đã làm "tỏa nhiệt " trái tim hoang
Và " trọng lượng " đã mấy lần co giãn
Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn
Nên vội thay " cường độ" của tình yêu
Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không phát biểu 1 đôi lời " cảm ứng"
Tôi buồn chán nhưng bị em " tác dụng "
Vì tương tư là" trạng thái thiên nhiên "
Nếu không tin em "khảo sát " mà xem
Rồi sẽ thấy tôi " cân bằng " lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu " tuyệt đối"
Lòng nát tan như " tia sáng phân kỳ"
Tôi thầm mong "hội tụ " một ngày kia
Và chẳng muốn đặt tình nơi " vô cực "
Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước
Không kể gì " áp lực" của riêng ai
Nụ cười mà em " phóng phích " trên môi
Mềm rạo rực như là đang " xuất hiện"
Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện
Quá vội vàng nên "quy tắc " không dùng
Tìm hơi say bao " nhiệt độ" nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào " không khí"
Niềm sầu tủi " bốc hơi" lên thành lệ
Nhưng càng thương " điện trở" càng gia tăng
Có nhiều đêm "ão ảnh" của giai nhân
Đã "Phản chiếu" qua giấc mơ êm ái
Khi tỉnh dậy thấy hồn như " điện giải"
Đang lạc về " tiêu điểm" tận hư vô
Có khi buồn " phân tích " lệ thành mưa
Mong "tổng hợp " tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu " nguyên chất "
Tôi thật tình không" phóng đại" thêm đâu
Quá si mê tôi " tích tụ " từ lâu
Một" dung dịch " chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi " đơn chất" em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về " điều chỉnh" hộ con tim
Tôi dành riêng 1 "vị trí" cho em
Cao sang nhất "Trong Tình Yêu Lý Hoá " .