viponserver
15-06-2008, 11:54 AM
Cho đến tận ngaỳ hôm nay, tôi mới nhận ra mình chưa có lấy nổi 1 tình yêu thật sự...Tất cả chỉ là mờ nhạt, vô nghĩa với riêng tôi, riêng bản thân tôi .
Không hiểu sao, trong mấy ngày này, mùa hè đã về trên khắp lối của Hà Nội... nhưng lòng tôi ko chút ấm áp, ko chút vui tươi, ko chút rạng ngời của nắng.
Phải chăng ...
Sâu thẳm nơi cõi lòng , giờ đây, ko là hạ, mà có 1 mùa đông, 1 mùa đông chỉ để riêng tôi xót xa, tê tái.... 1 mùa đông ko phải trôi nhanh như đất trời tự nhiên, thời gian vận động ...
Tôi ... bất chợt rùng mình ....
Không gian sao lạnh quá.....
Dòng suy nghĩ nhanh và mạnh đánh thức tiềm thức trong tôi .... Phải chăng tôi hời hợt, sống khô khan..??? Phải chăng tôi là con người vô cảm để giờ đây , tình yêu chua 1 lần có, chưa 1 lần xuất hiện để cho tôi cơ hội nắm bắt, theo đuổi ???
Trong giây phút trầm buồn chìm lắng của thời gian, trong căn phòng như tù túng với 4 bức vách thẳng đứng , tôi thấy cô đơn quá !
Nghiệm lại khoảng cuộc sống tôi đã sống....Vui có !
Buồn có !
Từng khóc ....
Từng biết thế nào là ân hận ...
Thì ra, tôi ko lạnh lùng....Tôi bình thường như bao con người khác, có tình cảm, muốn yêu và muốn được yêu ... Trọn vẹn... Tràn đầy...
Đưa tay khẽ đặt vào lồng ngực .... Tim tôi đập rộn ràng ... lắng hồn nghe .... êm ái như 1 bản tình ca nhẹ nhàng .
Con đưòng đi tìm tình yêu ....... Tôi biết phải xuất phát từ đâu rồi....Ấy là trái tim tôi ....
Trái tim chính là mầm hạt của tình yêu , là nơi khơi nguồn những cảm xúc, những rung động !
Trái tim ấy rồi sẽ là ngọn đèn soi tỏ để tôi bước đi trên con đường này...!!!
Tôi biết !
Ấm áp và mơ màng...!
Cái cảm giác yêu và được yêu sẽ tuyệt như thế nào !!!
Thử bước... thử đặt chân lên con đường đó ... Bắt đầu từ trái tim ....!!!
[L]et 's [T]ry...........
by ggcc
Không hiểu sao, trong mấy ngày này, mùa hè đã về trên khắp lối của Hà Nội... nhưng lòng tôi ko chút ấm áp, ko chút vui tươi, ko chút rạng ngời của nắng.
Phải chăng ...
Sâu thẳm nơi cõi lòng , giờ đây, ko là hạ, mà có 1 mùa đông, 1 mùa đông chỉ để riêng tôi xót xa, tê tái.... 1 mùa đông ko phải trôi nhanh như đất trời tự nhiên, thời gian vận động ...
Tôi ... bất chợt rùng mình ....
Không gian sao lạnh quá.....
Dòng suy nghĩ nhanh và mạnh đánh thức tiềm thức trong tôi .... Phải chăng tôi hời hợt, sống khô khan..??? Phải chăng tôi là con người vô cảm để giờ đây , tình yêu chua 1 lần có, chưa 1 lần xuất hiện để cho tôi cơ hội nắm bắt, theo đuổi ???
Trong giây phút trầm buồn chìm lắng của thời gian, trong căn phòng như tù túng với 4 bức vách thẳng đứng , tôi thấy cô đơn quá !
Nghiệm lại khoảng cuộc sống tôi đã sống....Vui có !
Buồn có !
Từng khóc ....
Từng biết thế nào là ân hận ...
Thì ra, tôi ko lạnh lùng....Tôi bình thường như bao con người khác, có tình cảm, muốn yêu và muốn được yêu ... Trọn vẹn... Tràn đầy...
Đưa tay khẽ đặt vào lồng ngực .... Tim tôi đập rộn ràng ... lắng hồn nghe .... êm ái như 1 bản tình ca nhẹ nhàng .
Con đưòng đi tìm tình yêu ....... Tôi biết phải xuất phát từ đâu rồi....Ấy là trái tim tôi ....
Trái tim chính là mầm hạt của tình yêu , là nơi khơi nguồn những cảm xúc, những rung động !
Trái tim ấy rồi sẽ là ngọn đèn soi tỏ để tôi bước đi trên con đường này...!!!
Tôi biết !
Ấm áp và mơ màng...!
Cái cảm giác yêu và được yêu sẽ tuyệt như thế nào !!!
Thử bước... thử đặt chân lên con đường đó ... Bắt đầu từ trái tim ....!!!
[L]et 's [T]ry...........
by ggcc