Xem đầy đủ chức năng : Có lẽ.........
heokon1911
14-07-2008, 10:11 PM
Rỏ chán, truyện sắp đến hồi kết rồi mà tg vẫn ko 'buông tha" cứ làm em đứng tim mấy lần.
Nhưng người ấy là ai , và tại sao Phương lải quyết định chọn người ấy, cứ như truyện trinh thám ấy . Thôi chờ rồi biết.
_Fiona_
15-07-2008, 05:51 AM
@fanmg: Thì dù sao các chàng của tui cũng đâu..lớn hơn ai^^ Đâu phải mấy người trưởng thành, chín chắn hết đâu mà kêu là phải hết ngây thơ:D Thế nên mấy chàng ý cũng phải có lúc "trẻ con" chứ^^ Sắp đến khúc buồn đây, đừng khóc nhá:-"
@heokon:Đúng nà sis đang áp dụng "trinh thám" vô cái fic này á^^ (Bị nhiễm phim "Bằng chứng thép" mờ lị:D)...Cứ từ từ mờ chờ nhá bé^^
_Anh Huy à, cho em hỏi: Anh và anh Lâm dẫn em đến đây chỉ để
thăm bà "đại tỉ" này của bọn anh thôi hả ?? Sắp trễ lễ hội rồi đó:|
Tôi thì thầm với Huy trong khi cuộc chiến đằng kia vẫn chưa có hồi kết, Huy gật gật đồng
tình rồi dõng dạc bước tới ngăn 2 kẻ đang hùng hổ kia bằng chất giọng ngọt ngào:
_2 người ngưng nào, hôm nay mục đích tới đây đâu phải là để cãi nhau ỏm tỏi thế này!
Nếu có chuyện gì thì giải quyết sau được chứ ??? Chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn
mà^^
Và lời nói đó thực sự có tác dụng với 2 kẻ kia, cô gái bắt đầu tập trung vào Huy, đi vòng
vòng quan sát bằng con mắt tập trung và cuối cùng là.....
_Ở đây chỉ có bán đồ dành cho các cô gái xinh đẹp thôi! Em không có đủ tư chất làm CÔ
GÁI XINH ĐẸP đâu nên xin lỗi, chị không thể giúp gì được:)
_Hả?? Chị nói nhảm cái gì thế ??? Chị...chị nghĩ em đến để chọn váy mặc hả ???
Huy nổi sung trừng mắt nhìn cô với ánh nhìn chứa đầy tia lửa còn cô gái thì vẫn bình thản
trở lại quầy ....
_Thế chứ cái mục đích cậu tới đây làm gì ??? Không nói thì làm sao tôi hiểu đây cậu chủ
nhỏ ??
_Tụi tôi muốn nhờ chị chọn cho...ừhm...người bạn này một bộ váy lễ hội thật đẹp. Thấy
tin tưởng nên tụi tôi mới đưa đến đây đấy! Chị đừng làm thất vọng.
Cô gái ngừng tay nhìn Lâm rồi quay sang Huy, nhận được cái gật đầu, cô hỏi:
_Thế bạn của 2 người đâu ???
_Đây....Là Phương!
Huy kéo tay tôi đến trước cô gái và mỉm cười giới thiệu, tôi khúm núm cúi chào, dù gì thì
làm phật lòng người "đại tỉ" của anh Lâm cũng là một chuyện chẳng hay ho gì mấy!
_Ivy...xin chào!
_Chào chị!
_Cô bé dễ thương lắm! Được rồi, chị sẽ nể mặt chọn giúp, chứ như thằng Lâm thì còn lâu
nhé!IVAN, BẬT ĐÈN LÊN!
Chị Ivy hét to lên trong "không khí" để ra hiệu mặc kệ dấu hiệu bốc khói từ chàng Lâm, tôi
cũng bụm miệng cười thích thú, từ trước tới giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên tôi thấy Lâm bị
khốn đốn bởi một cô gái, mà là một cô gái cực cá tính...theo tôi là thế!
Lệnh của chị Ivy vừa được ban ra thì ánh đèn từ từ vụt sáng khiến tôi hoảng người mà vội
lấy tay che mặt, chỉ phút chốc thôi, cũng giống như cái lần đầu tiên tôi bước vào đây, tôi đã
bắt đầu làm quen và thích thú với ánh đèn này cũng như tiếng chuông ngoài cửa.Nó mang
một màu xanh tím dìu dịu, đôi khi huyền ảo tạo cảm giác như khi bạn đứng trong 1 bầu trời
đêm đầy sao vậy! Và cả căn tiệm bỗng trở nên đặc biệt, chí ít ra thì nó cũng không còn bị
nhấn chìm trong sự rực rỡ của các cửa hiệu xung quanh nữa! Màu xanh tím dịu nhẹ ấy
bao trùm hết cả không gian xung quanh khiến màu tường dường như hòa vào đó,mọi thứ
trở nên hiện hữu dưới ánh đèn tuyệt vời....Những chiếc áo đầm dạ hội được treo trong tủ
kính được khoe mình duyên dáng, những đồ trang sức càng mặc sức mà tỏa ánh sáng
lấp lánh trên những chiếc kệ kiểu cách, và kia, cả chị Ivy dường như cũng trở nên...đặc
biệt hơn dưới con mắt của tôi. Không chỉ còn đơn thuần là một cô chủ tiệm với dáng dấp
nhỏ con,nước da ngâm đen nữa, chị còn được tôn vinh bởi những đồ trang sức chị đang
đeo. Và tất nhiên, tất cả chỉ làm nền cho chiếc bông tai hình thập giá óng ánh trên tai chị,
mái tóc lòa xòa đã không thể che giấu được vẻ lấp lánh vốn có của nó.
Tôi cứ ngẩn ngơ nhìn xung quanh mà quên mất mục đích chính của mình, mặc kệ rằng chị
Ivy đang đi xung quanh nhìn nhìn tôi với con mắt...giống ban nãy dành cho anh Huy^^.
_Ổn, ừhm...tuy hơi gầy nhưng chị vẫn có thể lựa được bộ váy phù hợp với em^^
Tôi hơi giật mình khi nghe chị Ivy nói, mất 2s tua lại thông tin vừa cập nhật, tôi mỉm cười....
_Dạ, em nhờ chị cả!
_Tốt, có lẽ 2 cậu em thông minh đấy! Nhờ chị thì....à, mà cô bé là bạn gái của đứa nào ???
Vâng, một câu nói với chất giọng rất chi là dịu dàng nhưng là tia sét đánh đối với 3 con
người đang hiện diện tại đây, chúng tôi sững người nhìn nhau rồi lại nhìn sang chị Ivy..
Không gian im lặng đến đáng sợ.
_Thôi được, bỏ qua chuyện đó đi! Em mặc thử cái này vào xem ...
_Ơ...dạ....
Tôi đón lấy chiếc váy đỏ từ tay chị Ivy với vẻ ấp úng và bước vào trong, nhưng khoan đã,
hình như sau quầy có cái gì đó....lạ lạ. Từ lúc Huy cười và bật đèn, tôi vẫn chưa thấy Ivan
đâu cả ?? Chẳng biết cậu ta đâu nhỉ ???
-------------------
_Không, không ổn rồi! Cái này nhìn em càng....ốm thêm như ma cây ấy!
Chị Ivy lắc đầu nguầy nguậy. Cái thứ 4 rồi đấy! Mặc dù nãy giờ trong 4 cái này thì tôi thấy
cái nào cũng...quá hợp mắt! Mặc dù thấy hơi thiêu thiếu thật, nhưng tôi thấy vậy là quá đẹp
rồi! Hix, đỡ hơn cái đám váy ở nhà, nhìn thảm hại không thể tả=.="
_Chết thật! Thế này thì làm sao mà đến kịp cơ chứ ??? Kiểu này thì có lẽ không chỉ Phương
phải ở nhà mà cả...anh em mình cũng nghỉ ở nhà thôi,Lâm ạ!
Huy than vãn, dựa người vào cái kệ đựng những chiếc vòng tay. Lâm thì gật gật đồng tình,
vẻ mặt tỏ ra cũng chút chút vui vui. Tôi chưa nói là anh ấy...cực kì không thích lễ hội của
trường nhỉ ??? Vì chị Quyên nên anh ấy mới phải dấn thân đi chứ không thì có cho cả núi
vàng Lâm còn lâu mới đi.
Chị Ivy trầm ngâm nhìn tôi với con mắt tập trung cao độ, có lẽ chị ấy đang suy nghĩ chuyện
gì đó quan trọng lắm! Tôi thở dài, đúng là mình chả có khiếu làm...công chúa tí nào!
_A, có rồi! Nó đã ngủ lâu lắm rồi, có lẽ đã đến lúc xuất quân^^
Chị Ivy bấm tay cái "tách" theo kiểu như vừa có thêm ý tưởng khiến cả 3 chúng tôi tập
trung nhìn chị, chị chẳng nói gì thêm mà lao thẳng vào nhà kho(Nói hơi quá, chỉ đi nhanh..
hơn bình thường một chút thôi!=.=") với vẻ phấn khởi và hình như xen lẫn xúc động.
_Ơ...em thấy không hợp lắm! Hay mình thay cái khác nhé!
Tôi ngượng ngập đề nghị sau khi mặc cái "tâm huyết" mà chị Ivy vừa cố công lao vào nhà
kho lôi ra, nghe thì tưởng nó phải cũ kĩ hay mốc ẩm gì đó ghê lắm nhỉ ?? Nhưng xin thưa,
nó hoàn-toàn mới tinh, thậm chí có phần "trội" hơn hẳn các cô bạn cùng tiệm. Nhưng lí do
mà tôi chê nó thì....ừhm...cũng khá tế nhị. Đây là một chiếc váy màu đen huyền không dây,
giữa bụng là một chiếc thắt lưng to bản màu trắng, trông có vẻ đơn giản hơn rất nhiều
những chiếc váy ban nãy tôi mặc. À vâng, vấn đề là lúc tôi thử vào thì...nó hơi rộng, cũng
có lẽ là tôi hơi ốm nên mặc vào chiếc váy xệ đến gần ngực, để lộ cả phần ngực trắng toát
khiến tôi nhìn trong gương mà đỏ cả mặt, còn ngắn nữa, lộ cả đầu gối và giờ tôi mới để ý:
Chiếc váy xẻ lên ở phần trước và dài xuống ở đằng sau như chiếc áo đuôi tôm mà các
chàng trai thường mặc lúc khiêu vũ, trông kì cục hết sức! Thế mà đến khi tôi bị chị Ivy kéo
ra(Vâng, kéo ra chứ tôi thì muốn chôn chân trong phòng thử luôn=.=") thì 2 anh ấy cứ mở
to mắt ra mà nhìn như vừa thấy được người hành tinh lạ đáp xuống trái đất, còn chị Ivy thì
cũng ngạc nhiên không.Đôi mắt nâu đen mơ màng bỗng trở nên lạ lùng, mở to và hiện rõ
nỗi xúc động lớn lao, như vừa bắt kịp được một cái gì đó đã đánh mất từ lâu rồi....
_Đẹp lắm! Cái váy này rất hợp với Phương đó!
Huy là người đầu tiên "thức tỉnh" cả 3 ra khỏi trạng thái bằng câu khen tấm tắc mặc kệ
phản ứng của tôi. Lâm cũng gật gật đầu, nhoẻn miệng cười...một nụ cười theo tôi là gian
hết chỗ nói=.=" Chị Ivy bước lại gần tôi, đưa tay khẽ hất nhẹ đám tóc che trước ngực, nói
bằng giọng vẫn còn xúc động:
_Em ...rất đẹp! Thật đấy! Giờ thì em có thể thực sự trở thành công chúa rồi!
_Dạ....nhưng....
_Đừng nhưng nhị gì nữa! Em sẽ trễ nải vì những chữ nhưng của mình đấy!
Chị Ivy mỉm cười rồi kéo tôi ra chỗ quầy trang sức, chị ấy mở tủ ra, lấy một chiếc vòng tay
bằng bạc đưa cho tôi, giọng nhẹ tênh:
_Nó sẽ làm em càng thêm tuyệt vời trong đêm lễ hội này!
Tôi nhìn ngắm chiếc vòng, quả thật, nó rất đẹp....Một chiếc vòng có khắc hình những ngôi
sao vòng quanh theo chiếc vòng, chỉ cần xoay nhẹ, nó sẽ tách ra một chỗ để cho tay vào.
Ánh sáng từ những ngôi sao tỏa ra một màu hồng pha chút tim tím mà giờ nhìn thật kĩ tôi
mới thấy được, nó đơn giản nhưng là đẹp nhất mà tôi từng thấy .....
_Em...cảm...cảm ơn chị!
Tôi ấp úng đeo chiếc vòng vào tay, chị Ivy phì cười, phẩy tay:
_Trả tiền cả đấy! Đừng cảm ơn tôi, cô bé!
Nói rồi chị ấy lại lấy từ trong kệ một đôi bông tai hình mặt trăng đeo vào cho tôi và lại búng
tay...
_Perfect, nào xuất phát đi mấy đứa^^
_Ơ...dạ.....
Tôi hơi giật mình vì nãy giờ toàn đang ngẩn ngơ trước hành động của chị, Lâm và Huy nãy
giờ chỉ im lặng gật gù, có lẽ 2 anh ấy cũng vừa lòng lắm!
_Khoan đã, hình như còn...đúng rồi, giày kìa!
Huy kêu lên làm cả bọn giật thót nhìn xuống chân tôi, một đôi giày bata quá phản cảm với
hình ảnh cô công chúa mà chúng tôi đang tạo dựng, lập tức, chị Ivy đưa ra một đôi giày
màu bạc sáng loáng cho tôi với nụ cười đùa cợt......
_Tưởng mấy đứa không để ý nữa chứ!
----------------
_Đúng là "đại tỉ" càng ngày càng giỏi Lâm nhỉ ??? Đúng là nhà tạo mẫu có khác, nhìn xem
Phương bây giờ đẹp như cô công chúa đây này!
Anh Huy hưng phấn nói cười với Lâm ở băng trước trong khi tôi chỉ biết cúi gằm mặt xấu
hổ, thú thật, tôi chưa từng mặc áo không dây, mà giờ nó lại còn...hở nữa chứT.T Khó chịu
chết đi được! Lâm vẫn chẳng nói gì, nhưng anh ấy vẫn nở nụ cười hài lòng dịu dàng đó,từ
lúc nào mà nụ cười đó đã hiện hành trên khuôn mặt của Lâm.
_Trễ rồi bọn anh phải đi liền đây^^ Em dự lễ hội vui nhé! Chút nữa tụi anh đón em...
Huy căn dặn khi xe đã đỗ chiễm chệ trước cổng trường tôi, băng rôn rực rỡ và tiếng ồn
ào vang ra ngoài khiến tôi càng hồi hộp thêm. Tôi gật gật đại trước câu căn dặn của Huy
rồi giơ tay tạm biệt các anh ấy! Hình như tôi đã trễ vài tiết mục rồi!
_Em..ừhm..vui vẻ nhé!
Lâm nói với khi tôi đã đi gần đến cổng, ra dấu ok cho ảnh rồi tôi lại đi vào bên trong....Hôm
nay sẽ thật vui,có lẽ thế!
Tôi len lén bước vào bên trong ban Văn Nghệ, cốt để cho các cậu ấy không thấy, cái đó gọi
là tạo chút bất ngờ ấy mờ^^~.....
CỐP....BỊCH.....
Vâng, ông trời chẳng thương cái kế hoạch gây bất ngờ của tôi gì cả! Xớn xác thế nào mà tôi
lại đụng ngay một người đang đi ngược hướng mình, thật xui xẻo thay khi tôi cảm nhận
rằng mình sắp phải bị ăn chửi vì cú đụng vừa rồi. Chỉ là cảm nhận thôi! Cô gái đối diện
gườm ghè tôi với vài câu lẩm bẩm trong miêng, tuyệt nhiên tôi vẫn chẳng thấy rõ khuôn
mặt vì tôi đang ở sau sân khấu, đèn không có ở trong đây....
_Tôi xin lỗi!
Tôi nói vội rồi phủi áo đứng lên, hix, cứ ngồi đó thì thời gian ngừng trôi được chắc ?? Tôi
đã nghe đến tiết mục gần kề mình rồi, chỉ còn của Khoa, Thịnh, Thảo nữa thôi là tới lượt
tôi. Bước đi vội vàng nhưng tôi vẫn nghe được câu nói:" Chúng ta có duyên nhỉ ???" của cô
gái, nghe quen quen nhưng tôi vẫn chẳng nhớ ra..Hix, tâm trạng đâu chứ ???
_Sau đây là tiết mục vô cùng hấp dẫn của hôm nay......
Tiếng MC réo rắt bên ngoài càng khiến tôi cuống quít, khổ, sao mà đôi giày này cao khó đi
thế ta ???
_Tiết mục song ca của 2 chàng hotboy và một cô nàng xinh xắn của lớp 10A! XIN MỜI CÁC
BẠN....
Phù, tới nơi rồi! Tôi ngồi phệt xuống ở cái rương cũ, có lẽ dùng cho hóa trang. Các cậu ấy
đã ra sân khấu rồi, tôi vỗ tay hòa theo tiếng hò la phấn khích ở bên dưới. Đừng hỏi tôi đang
ngồi đâu nhé ?? Bí mật thì chẳng ai bật mí, mà bật mí thì sẽ...bị mất đấy!
Khoa và Thịnh bước ra với bộ đồ vest trắng tinh hoàn hảo, trông 2 cậu ấy cứ như 2 chàng
hoàng tử thực thụ bước ra từ truyện cổ tích, mái tóc bồng bềnh được ánh đèn sân khấu
ánh lên sự quyến rũ của họ. Khuôn mặt họ lấm tấm mồ hôi nhưng cũng cười rạng rỡ trước
đông đảo học sinh. 2 cậu tuyệt lắm đấy biết không ???
Thảo hôm nay cũng rất đẹp. Mặc một chiếc váy trắng ngắn phủ ren, những hạt kim sa càng
lấp lánh dưới ánh đèn chiếu vào, mái tóc uốn từng lọn điệu đà, khuôn mặt trang điểm nhẹ.
Dưới làn váy trắng, trông Thảo càng tinh khiết và ngây thơ như chính nó "từng" như thế
vậy! Bà...cũng rất tuyệt đấy!
Lễ hội càng thêm nóng bỏng dưới màn chào của họ, mọi người thi nhau la hét rầm trời
tạo nên không gian hỗn độn và náo nhiệt vô cùng...Khoa đập đập vào micro thử rồi nở nụ
cười "hoàn hảo" đã từng làm biết bao cô gái say đắm và như bạn biết đấy, nó vẫn còn công
lực mạnh mẽ lắm!
_Chúng tôi xin dành tặng các bạn bài hát:Season in the sun này! Hi vọng các bạn sẽ thật
vui vẻ trong buổi vũ hội hôm nay.
Thịnh ngồi xuống ghế, tay đặt hờ lên dây đàn ghi-ta. Khoa nhìn sang Thảo và Thịnh, sau
cái nháy mắt, tiếng đàn ghi-ta vang lên dưới tiếng la hét, một lần nữa!
Goodbye to you, my trusted friend
We've know each other since we were nine or ten
Together we've climbed hills and trees
Learned of love and A-B-C's, skinned our hearts and skinned our knees
Goodbye my friend! It's hard to die when all the birds are singing in the sky
Now that the spring is in the air
Pretty girls are everywhere, think of me and I'll be there...........
Tôi say mê như bao con người dưới kia lắng nghe các cậu ấy, một sự kết hợp hoàn hảo
đấy chứ! Chưa chắc gì tôi và các cậu ấy hát chúng sẽ hay như thế!.....
_Xin cảm ơn các bạn, cám ơn.....
Cả trường như muốn vỡ tung khi họ kết thúc, những tiếng hò hét bảo hát lại, những cái
huýt sáo khen ngợi và cả những cô nàng chỉ biết đứng nhìn họ đầy xao xuyến.....3 người
cúi người chào rồi vào trong, nụ cười hạnh phúc luôn hiện hữu trên khuôn mặt họ, hôm nay
là một ngày hạnh phúc cho tất cả chúng ta mà^^
_Và bây giờ...vâng...tiết mục cuối cùng dành cho ngày hôm nay, một bạn gái thật dễ
thương của lớp 10A:THU PHƯƠNG.....
Ngay khi nghe đến tên tôi, một vài tiếng "Ồ" lên bất bình, một vài đứa dè bỉu bỏ đi, còn số
còn lại ra vẻ ngán ngẩm chẳng muốn nhìn....Tôi vẫn mặc kệ, vẫn tự tin bước lên, và kìa,
các cậu ấy đang sửng sốt nhìn tôi, cả Thảo nữa, tôi mỉm cười....Có các cậu là được rồi!
_Bài hát này...ừhm...dành tặng cho tất cả các bạn trong đêm lễ hội hôm nay, chúc các
bạn sẽ luôn hạnh phúc! Chúng ta có lẽ đã học cùng nhau gần mấy tháng rồi và Phương
biết, các bạn chẳng ưa Phương. Nhưng Phương cũng như mọi người, cũng muốn hòa đồng,
cũng muốn chúng ta là những người bạn tốt! Vậy nên hãy quên hết nhé! Quên và bắt đầu
lại từ đầu, từ nơi chúng ta quen biết nhau, để rồi sẽ lại làm quen như những người bạn tốt
nhé! Cảm ơn tất cả những người đã yêu mến Phương, dành tình cảm cho Phương trong thời
gian qua, không có các cậu, tôi nghĩ tôi đã chẳng mạnh mẽ được...Cảm ơn..
Mọi người bỗng dừng lại nhìn tôi, những ánh mắt bỡ ngỡ dành cho cô bạn mà họ chưa-từng
-yêu-quí mặc dù số lần họ gặp tôi là 0. Tôi mỉm cười, tự tin bắt đầu ra hiệu cho đằng sau ..
Love in your eyes
Sitting silent by my side
Going on, holding hands
Walking through the nights
Hold me up, hold me tight
Lift me up to touch the sky
Teaching me to love with heart
Helping me open my mind
I can fly
I''m proud that I can fly
To give the best of mine
Till the end of the time
Believe me, I can fly
I''m proud that I can fly
To give the best of mine
The heaven in the sky...........
Có những giây phút tôi không thể nào quên được, và có lẽ là lúc này đây, lúc khi cả khán
đài im lặng dường như nín thở nghe tôi hát, lắng nghe tiếng trò chuyện của tôi, để rồi lại
vỡ òa ra vỗ tay rộn rã khi thấy tôi kết thúc. Hãy trở lại từ đầu khi chúng ta gặp nhau nhé^^
_Bà thật tuyệt vời!
N.Anh trong bộ vest đen lịch lãm, trông cậu bạn nhí nhảnh, thích đùa giỡn của tôi bây giờ
đàn ông ghê chưa ???? Tôi mỉm cười nháy mắt....
_Chẳng phải ông cũng thế sao ???
_You're very beautiful, Am I in dream ???
_No^^
Tommy chạy lại nắm tay tôi lắc lắc trước ánh nhìn đầy "ân ái" của N.Anh giọng ngọt ngào,
tôi cũng vui vẻ đáp trả bằng nụ cười hiền lành....Trông Tommy vừa lịch thiệp vừa lãng tử
dưới bộ đồ vest nâu sẫm đầy cá tính, thêm cái nơ màu đen ở cổ nữa chứ! Khối người chết
vì cậu mất thôi:D
_Nè, nói chuyện đoàng hoàng không được hay sao mà phải nắm tay nắm chân thế hả ???
N.Anh giật mạnh tay Tommy ra đầy phẫn nộ, và cậu ấy cũng không vừa.....
_Tôi thích đấy! Thì sao ???
_Ờ thích.....
Khiếp, ngày hôm nay mà vẫn tí toét thế kia á>"<Tôi phì cười mặc kệ 2 cái tên trẻ con cứ
mãi cãi cọ......
_Hôm nay cậu làm tụi tôi lóa cả mắt đấy công chúa!
Khoa béo nhẹ má tôi với nụ cười thích thú, cậu ấy cuối gần người hơn nữa mà thì thầm:
"Cho hôn cái nhá!"
_CÒN LÂU!
Tôi và Khoa trố mắt nhìn 2 tên giặc cùng đồng thanh hét to, sao mà đang cãi mà nghe
thính thế nhỉ ??? Và sau cái đồng thanh đó thì 2 chàng kéo tôi và Khoa cách xa nhau như
sợ cậu ấy ăn mất tôi ý!
_Cảm ơn cậu, cậu thật đẹp^^
Thịnh nói xong thì thoáng đỏ mặt, tôi mỉm cười trêu:
_Đẹp thế thì đi với các hoàng tử mới xứng chứ!
_Ngốc, tụi tôi phải hoàng tử đâu ???
_Thì hôm nay chẳng giống còn gì!
Những khuôn mặt toe toét nhìn tôi với ánh mắt vui sướng, hẳn là đang tự hào lắm đây! Tôi
nhìn quanh quất xung quanh, có lẽ đã bỏ qua mất phần trưng bày từng lớp rồi! Tiếc ghêT.T
_Đến phần khiêu vũ rồi đó!
Khoa kêu lên khi thấy tiếng nhạc du dương vang lên từ sân khấu, quả thật các đôi bạn đang
đứng quanh chúng tôi bỗng nắm lấy tay nhau, từng bước nhảy đều đều dưới ánh nhìn trìu
mến của họ trao nhau ......
_Cùng nhảy chứ ???
Tôi cười tươi hỏi lại 4 chàng trai trước mặt, bất giác họ giật thót rồi lấm lét nhìn nhau. Chả
lẽ họ định...nhảy cặp hay sao mà nhìn nhau ghê thế ???
_Một mình cậu với....4 chúng tôi á ???
Cont.....
Còn đoạn dài nữa nhưng....đêm đã khuya và tg thì đã...quá mệt rồi=.=" Chẳng còn sức chiến nữa:| Hi vọng bà kon thích "ĐOẠN" này trong chap, vì đoạn sau thì...sẽ chẳng hay ho gì đâu=.=" ...[/B]
thaitushin
15-07-2008, 06:08 AM
temmmmmmmmmmmmmmmmmmmm
mèocon_kute
15-07-2008, 08:13 AM
hay ghê nhưng mừ không hỉu lắm
hông hìu về sau pchọn ai đây nhỉ, sướng ghê có đến 6anh theo liền
ngoài lề:tg đừng vít chữ xang nữa nha đọc khó hỉu ghê
tg cứ vít kỉu này chắc đọc vài hôm em tăng mắt dữ lun á, em mà có vấn đề gì là đều tại tg hết đó nha, tg phỉa chịu trách nhiệm hết đó
tieu_tinh_linh
16-07-2008, 02:36 AM
hay ghê, mong bạn post đoạn kết luôn nha chứ ko bọn mình chết vì hồi hộp mất
mà tác giả ơi cho hỏi tí:bài hát của P là bài ji vậy
mèocon_kute
16-07-2008, 04:32 AM
tg vít típ đi, tưởng hôm nay tg vít típ rồi chứ
_Fiona_
16-07-2008, 11:56 AM
@tieu_linh_tinh: Bài đó là bài Proud of you bạn ạ^^
_Sao lại 4, là 5 chứ!
Một giọng nói ngạo nghễ và bình thản quen thuộc vang lên mà chỉ cần nghe thoáng qua
thôi là những cái đầu của các chàng đẹp trai đã phải nổi cơn tam bành. Martin trông bí
ẩn hơn, thanh lịch hơn với cái vest xanh xẫm thắt cà vạt bên trong. Ngày hôm nay chắc là
cũng lạ lắm khi một người chúa ghét đồ vest như Martin lại chịu khó "vác" cái bộ đồ này
thì thật tài tình đấy! Tôi ngạc nhiên nhìn Martin rồi lại mỉm cười....
_Cơn gió nào xui khiến cậu "em rể" của tôi bữa nay ăn mặc "sang trọng" thế ???
_Gió mang tên Thu Phương đấy sis à! Mà ban nãy sis hát bài ấy hay cực nhé! Chẳng bù
cho....
_Nói với tôi thôi, cậu mà đi kể lại với bé Vy thì...hậu quả khó lường.
_Haha, em hiểu mà sis, em tin sis chả phải dạng lẻo mép mà đi mách với bạn gái iêu của
em đâu, nên đây yên tâm lắm!
_Chậc chậc, cậu đang khen hay mỉa tôi đó hả, cậu em ???
_Sis đoán xem^^
_Chúng tôi là người vô hình hả ???
Ô, thì ra nãy giờ lo trêu ghẹo thằng em mà tôi "vô tình" bỏ quên mất những khuôn mặt
nhăn nhúm quan sát của các anh chàng còn lại. Nở nụ cười cầu hòa, tôi đề nghị lại lần nữa:
_Chúng ta nhảy nhé! Tất nhiên là tất cả rồi, chỉ là thay phiên nhau thôi! Giống trên tivi
người ta hay xoay để đổi bạn nhảy á!
Những cái đầu gục gặc suy nghĩ, những ánh nhìn ái ngại cho đối phương của 4 chàng
hotboy, họ quyết định lâu thế nhỉ ??? Trong khi tôi còn đang đứng tần ngần để ngắm nhìn
lễ hội...Thú thật rằng hôm nay, trông người nào cũng thật xinh xắn trong bộ váy dạ hội của
mình, những khuôn mặt sáng rỡ vui vẻ khiêu vũ trên sân, những ưu phiền mới hôm qua
như được trút bỏ hết chỉ còn lại niềm vui và hạnh phúc. Các cô bạn hàng ngày ỏng ẹo,
chanh chua đến hôm nay bỗng trở nên hiền lành, hòa đồng và nhập vào đám khiêu vũ với
khuôn mặt thích thú. Họ không được nhảy với người mình yêu thích, nhưng được hòa nhập
vào thế giới bạn bè, chẳng phải thú vị hơn nhiều sao ???Những bàn tiệc buffet hôm nay đã
trang trọng hơn với những cánh hoa tươi thắm trong bình, những ly rượu sâm banh đổ sẵn
sóng sánh nước, những li cốc tai đầy màu sắc tươi ngon, những món ăn hấp dẫn và cũng
không thể quên 3 chiếc bánh kem 2 tầng được đặt từ hiệu bánh có tiếng, màu kem socola
nâu ngọt ngào, màu kem dâu đỏ thắm, tươi tắn, màu kem vani dịu dàng, điềm đạm. Tất
cả như hòa quyện vào nhau tạo nên một cái gì đó lung linh cho buổi dạ hội hôm nay và dù
tôi chẳng tham dự được buổi trưng bày của các lớp thì tôi cũng đã đoán được rằng, nó cũng
sôi động, vui vẻ và không kém phần rực rỡ. Lễ hội này thực sự gây thích thú cho tôi.
Đang ngắm nghía thì một cánh tay ấm nóng nắm tay tôi, tôi chợt giật mình, Martin với nụ
cười dịu dàng và chất giọng lịch thiệp mời:
_Hoàng tử có thể mời công chúa 1 bản được không ???
_Of course^^
Tôi xòe váy nhún người ra dáng một tiểu thư rồi bước ra ngoài sân cùng Martin, bỏ lại
những khuôn mặt ngơ ngác, hằm hè của những-ai-đó! Tiếng nhạc vẫn du dương, réo rắt
như rót mật vào tai các vị khách. Chúng tôi lướt nhẹ trên sân như những vũ công tài tình
nhất, Martin khẽ mỉm cười nắm chặt lấy bàn tay tôi hơn và tiếp tục chao mình theo điệu
nhảy.....
_Đến giờ đổi bạn nhảy rồi, hãy chọn nhé sis yêu^^
Martin nháy mắt và...Hấp, một cú xoay vòng và tôi nằm gọn trong bàn tay của N.Anh, tiếng
nhạc vẫn vang lên đều đều trước đôi mắt ngỡ ngàng của 2 chúng tôi, không ai bảo ai, cả
2 đều đỏ mặt chỉnh lại tư thế, và bắt đầu hòa mình theo điệu nhảy .....
_Ông nhảy hay quá! Tui mới biết đấy! Đúng là bạn thân của tui có khác....
Tôi tấm tác khen khi N.Anh vừa uyển chuyển xoay một động tác khá khó, cậu bạn bỗng
nhăn mặt,giọng trầm xuống và ngắt quãng:
_Ngày hôm nay, xin bà, hãy coi tui khác một người bạn thân nhé! Chỉ hôm nay thôi ....
_Nhưng.....
_Một thỉnh cầu cho kẻ không có cơ hội,quá xa xỉ sao ???
Tôi sững người trước câu nói của N.Anh, cậu ấy...tôi chưa từng nghĩ tới và cũng không thể
ngờ tới. Tại sao tôi lại ngu ngốc chẳng thể nhận ra rằng...tình cảm cậu ấy dành cho tôi đã
chẳng còn đơn thuần là một-người-bạn-thân nữa rồi ??? N.Anh vẫn cười, nụ cười vô tư, trẻ
con của cậu ấy nhưng đã thoáng chút buồn. Nụ cười ấy làm tôi thoáng quặn đau, tôi..xin
lỗi.
_Đổi bạn nhảy rồi! Cám ơn bà.....
N.Anh nói với nụ cười ấy và rồi...Vụt...tôi rời khỏi vòng tay cậu ấy và nắm trọn bàn tay khác,
N.Anh quay lưng đi, lặng lẽ và âm thầm như chính cậu ấy vẫn luôn thế! Tôi...đã chẳng đáng
để cậu như thế mà, tại sao chứ ??? Tôi đưa mắt nhìn theo dáng người đang dần khuất
trong đám đông, cố tìm lời giải thích cho những câu hỏi đang ngu ngơ hiện rõ trong đầu tôi,
chỉ hôm nay thôi! Chỉ hôm nay thôi!
_You don't happy ??? Không muốn nhảy với tôi sao ???
Tommy hỏi khi thấy khuôn mặt tôi cứ ũ rũ với những suy nghĩ vu vơ, tôi ngước nhìn cậu ấy,
cố nặn ra một nụ cười méo mó rồi im bặt.....Từng bước nhảy trở nên nặng nề đến đáng sợ!
Bỗng dưng vòng tay của Tommy siết chặt lấy eo tôi khiến tôi sững người, nhìn cậu ấy trân
trân với ánh mắt ngạc nhiên tột độ.....Tommy không nói gì, chỉ nhỏ nhẹ:
_You always on my mind^^ Just today .......
Tôi buông vội tay mình ra, tôi đã nhận ra từ lâu rồi nhưng vẫn không thể chấp nhận..Cả 2
cậu ấy đều vì tôi, vì tôi mà nín nhịn, vì tôi luôn giả ngây thơ, vì tôi luôn...chối bỏ tình cảm
của các cậu ấy dành cho tôi, vì tôi...ích kỉ, vì tôi...sợ lựa chọn....Và cũng vì...tôi sợ các cậu
bị tổn thương, rồi bây giờ tất cả chúng ta đều tổn thương.
Tommy sững sờ nhìn tôi, cậu ấy gượng cười nắm lại tay tôi, giọng ngắt quãng:
_Cậu...cứ để yên thế này! Tôi xin đấy! Được không ???
_Tôi xin lỗi, tôi....không thể! Chúng ta không thể lún sâu hơn nữa, không thể...hiểu lầm
thêm nữa!
Tôi buông tay Tommy một cách phũ phàng rồi vụt chạy trước ánh mắt ngỡ ngàng của
những người còn lại....Xin lỗi, lễ hội này tôi phải từ bỏ thôi! Tôi...không thể, tôi không đủ
can đảm làm các cậu đau hay thậm chí là...chính tôi đau.
--------------
_Cậu đã làm gì cậu ấy hả ???
Khoa bực bội xấn tới xốc cổ áo Tommy, Tommy chẳng nói gì, chỉ nở nụ cười cay đắng, nhìn
đăm đăm về phía nơi Phương vừa bỏ chạy......
_Rốt cuộc thì....tôi cũng là kẻ bị loại.
Rồi mạnh bạo dứt tay Khoa, Tommy đi thẳng vào đám đông và...mất hút.
_Chúng ta đuổi theo Phương đi, kẻo có chuyện gì.
Khoa nói rồi kéo tay Thịnh đi, mặc kệ phản ứng của cậu bạn thân....Cả cậu và Thịnh đều
hiểu, chuyện cần giải quyết ngay chứ càng chần chờ, tất cả sẽ chỉ là con số 0.
_Sis đã làm đúng...Họ đau nhưng sẽ qua thôi vì....con tim là không thể ép buộc.
Martin nhấp một ngụm rượu vang nhìn theo dáng 2 chàng trai vội vã chạy đi, ngước mặt
lên trời, cậu khẽ ước mong một điều gì đó trong màn đêm trống rỗng.
---------------
_Tại sao chứ ??? Tôi đâu là gì mà các cậu phải như thế ??? Tôi không thể!
Tôi ngồi gục người xuống góc tường, bật khóc nức nở, khóc vì bản thân, vì thấy rằng mình
đã...hại những người mình yêu quí. Đúng, các cậu ấy đâu phải đồ vật, tôi không thể nhẫn
tâm nhưng cũng đã làm, tôi thật là ngu ngốc, phải chi thời gian quay trở lại để cả tôi và
họ đừng gặp nhau.....Chúng tôi....đều đã sai khi bước vào chuyện này.
_Phương...hộc...hộc....chạy gì mà dữ thế ???
Tôi ngước đôi mắt đẫm nước, kêu tên trong vô thức.....
_Thịnh, Thịnh, là Thịnh phải không ???
_Cậu....nghĩ tôi tên Thịnh sao ???
Tôi thoáng hụt hẫng rồi ngỡ ngàng, người đứng trước mặt tôi là Khoa, với đôi mắt đỏ lừ
vì mệt mỏi và....một cái gì đó thất vọng. Cậu ấy ngồi xụp xuống trước mặt tôi, đôi mắt
đen trở nên nghiêm nghị và đáng sợ, siết nhẹ 2 cánh tay tôi, Khoa nói với chất giọng run
run:
_Tại sao ??? Tại sao ??? Tại sao không thể là tôi chứ ??? Tại sao lại là nó ???
_Cậu nói gì thế ??? Tôi không hiểu....Khoa à! Đừng như thế! Tôi....sợ lắm!
_Tại sao ??? Ngày trước mẹ tôi ra đi...cũng là vì ba nó, bây giờ ngay cả cậu cũng rời bỏ
tôi...cũng vì nó....Tại sao ??? TẠI SAO CHỨ ????
Khoa phẫn nộ siết chặt tay tôi, hét thật to trước con mắt ngạc nhiên và sợ hãi của tôi. Tôi
chưa từng thấy cậu ấy như thế này, vì tôi mà Khoa trở nên như thế sao ??? Vì cái gì chứ???
Tôi...đáng để cậu ấy trở nên như thế sao ???
_Cậu...đừng như thế! Tôi xin đấy!
Tôi ôm chầm lấy Khoa, nước mắt vỡ òa trên mi mắt, rơi nhè nhẹ thấm ướt áo vest trắng
của cậu ấy. Khoa buông thõng tay, chính cậu ấy cũng...khóc, những giọt nước mắt đứt
quãng và đắng cay. Cùng lúc đó, một bóng người cũng hồng hộc chạy tới, đứng sững
nhìn chúng tôi.....Trời bắt đầu có dấu hiệu của cơn mưa.......
_2 người......
Tôi giật mình vội buông Khoa ra, lấy tay quẹt nhẹ đôi mắt mọng nước nhìn Thịnh, Khoa bật
cười, cười lớn như một tên điên không ý chí......
_Cậu là một thằng hèn nhát!
_Tôi không hèn nhát!
_Nói láo...cậu rõ ràng thích Phương, tại sao lại giấu chứ? ??
_Tôi chẳng có lí do gì phải nói ra khi đó...không phải là sự thật!
Tôi hẫng người nhìn Thịnh, giọt nước mắt đã cô đọng trên làn má nhưng lòng chợt nhói đau
như ngàn mũi tên đâm vào tim....Tôi...đã lầm sao ???
_Cậu nói láo! Tại sao ??? Tại sao lại không nói ??? Chỉ vì sự hèn nhát của cậu mà tôi đã
phạm sai lầm....Tại sự ngu ngốc của cậu mà cả chúng ta đều....sai
BỐP..........
Khoa túm cổ Thịnh tuôn ra một tràng rồi đấm mạnh vào mặt cậu ấy.......Tôi bụm miệng
sợ hãi, miệng Thịnh toác ra chảy máu, nơi quầng mắt đã nổi lên vết bầm tím .........
Khoa vẫn chưa dừng lại....cậu ấy lại gần xốc Thịnh lên, tiếp tục hét:
_CẬU HÃY TRẢ LỜI ĐI:TẠI SAO HẢ???TẠI SAO LẠI CÂM NÍN, TẠI SAO CẬU KHÔNG NÓI? ??
TẠI SAO ???????
BỐP.........
_Đừng...đừng đánh nữa! Các cậu ngừng tay lại đi......các cậu điên rồi!
Tôi hét lên định chạy tới đỡ Thịnh đang nằm sóng soài với khuôn mặt xây xẩm, miệng thì
bê bết máu và cả mũi cũng chảy máu....
_Đây là chuyện của chúng tôi, CẬU TRÁNH RA!
Khoa đẩy tôi ra và lại xốc Thịnh lên, cậu ấy gào lên:
_HÃY TRẢ LỜI ĐI....TÊN NGỐC! SAO LẠI KHÔNG NÓI HẢ ???
_Tôi nói ra thì cậu ngưng thích Phương được sao ???Nếu được thì tôi sẵn sàng nói, nói cả
trăm, cả chục lần đều được......
Thịnh trả lời với cái nhếch miệng nhìn Khoa, Khoa sững người, cú đấm cứng đơ nhìn Thịnh.
_Tôi không thể, cậu hiểu không ?? TÔI KHÔNG THỂ! TÔI KHÔNG THỂ MANG TIẾNG LÀ CƯỚP
BẠN GÁI CỦA BẠN THÂN, TÔI KHÔNG THỂ MANG TIẾNG NHƯ CHA TÔI....GIA ĐÌNH TÔI ĐÃ
CÓ LỖI QUÁ NHIỀU VỚI CẬU!
Thịnh gào lên ẩn mạnh Khoa ra dưới ánh mắt ngỡ ngàng của cậu ấy......Thịnh quệt máu
lấm lem trên mặt quay người đi, thoáng nhìn tôi, cậu ấy nhỏ nhẹ:
_Phương đưa nó về nhé!
_Nhưng.......
_Làm ơn......
Thịnh kiên quyết nhìn tôi khiến tôi dừng lại.......Tôi đã định nói nhưng....thôi được!
_Được!
_TÔI KHÔNG ĐỂ VỤT MẤT PHƯƠNG ĐÂU, DÙ BẤT CỨ GIÁ NÀO, TÔI KHÔNG MUỐN VÀ CẢ
CẬU CŨNG VẬY, HIỂU KHÔNG ??? CẢ 2 CHÚNG TA HÃY QUÊN ĐI CÁI QUÁ KHỨ VỚ VẨN,
HÃY SỐNG CHO HIỆN TẠI, CHỈ HIỆN TẠI MÀ THÔI! CHÚNG TA ĐỪNG BUÔNG TAY ......
Khoa giật người Thịnh và hét to đầy phẫn nộ khiến Thịnh bất ngờ, nhưng cậu ấy bỗng chốc
trở nên lãnh đạm, gạt tay Khoa ra, Thịnh trầm giọng:
_Về đi!
_Nhưng.......
_TÔI BẢO VỀ ĐI!
_TÔI KHÔNG VỀ!
_Đồ điên.....
_Đúng, thà tôi điên còn hơn là một kẻ yếu mềm như cậu. Đồ yếu đuối!
_2 CẬU THÔI NGAY ĐI! Tôi.....sẽ đi!
Tôi hét lên trước con mắt hẫng nhìn tôi.......Quá mệt mỏi rồi, tôi sẽ đi, vì tôi mà các cậu
như thế này, các cậu thật ngốc....Điên, điên hết rồi!
Tôi lao ra đường với sự tức giận vô cùng, nỗi đau trong lòng đang quặn thắt mà sao mi mắt
lại rỗng tuếch thế này ??? Liệu nước mắt đã cạn khô rồi sao ??? Sự trống rộng thật đáng
ghét!
Tôi đang quây quần với những suy nghĩ mà không để ý ánh đèn sáng loáng đang dần tiến
về mình.........
_COI CHỪNG,PHƯƠNG!
...
...
Mưa rồi! Mưa rơi từng hạt thấm ướt mọi thứ xung quanh, một màu trắng xóa phủ kín cả
không gian. Nhẹ lắm, mát lắm và....cũng cô đơn, mạnh bạo lắm! Mưa thật ngây thơ, cứ
rơi mặc kệ lòng người, cứ rơi mặc kệ rằng có thể làm lạnh một tâm hồn ai đó hay làm nỗi
cô đơn, trống trải của con người trỗi dậy! Mưa chả đáng ghét tí nào! Thật đấy, dù có hàng
ngàn lí do để ghét một cơn mưa bất chợt như thế này nhưng....mưa không đáng ghét! Mưa
lau sạch những ưu phiền, đau buồn và dơ bẩn của một đời con người để rồi làm đích, soi
lòng làm điểm bắt đầu cho cuộc sống......Có những thứ quí giá mà chỉ có trong mưa, được
mưa tắm mát thì bạn mới nhận ra.....Cám ơn mưa nhé!
Mọi thứ dần mờ ảo với tôi, ngoài cảm nhận được mưa, tôi cảm thấy mọi thứ đều nhòe đi,
những tiếng gọi, những tiếng la hét, tiếng xe cứu thương réo inh ỏi dần trở nên nhỏ dần...
Bầu trời tối sầm lại.....Liệu rồi tôi có còn cơ hội để...nói ???
Cảm xúc lẫn lộn và thú thật....Buồn, mệt và cảm thấy...chán đời....Yên tâm, fic chưa hết thế đâu^^ Ghét kiểu chết là giải quyết mọi chuyện lắm^^ Còn cỡ 2,3 chap nữa, ráng chờ nhé:hun: (Tg đang gấp rúc hoàn thành troing Word)
puki_lucife
16-07-2008, 12:00 PM
hì lâu lắm rồi mới vào HHT ss cho em xin cái tem nhe!!!^^"được yêu" cũng khổ wa' sí nhỉ???tôi Phương wa' tội cả ~ chàng trai....
voldie
16-07-2008, 12:37 PM
ối trời , vậy là lời "hứa hẹn" cái kết buồn là đây thì phải :(
lâu rồi đọc nhiều truyện kết có hậu có cái kết buồn lại hay , nhưng lại ... buồn quá :((
à mà hs cấp 3 VN nhảy dạ hội cũng đành chứ uống rượu nghe có vẻ hơi ko thật :D
trương trang
16-07-2008, 12:56 PM
uh ,đọc chap này buồn quá Nhok à .Mình thấy tội nghiệp tất cả mọi người .
Có nhìu ng iu quá cũng thật là khổ ,như thế này là nhok định cho P chọn Thịnh đấy à nhưng Thịnh có vẻ mềm yếu quá
Mà sắp hết rùi nhưng chưa thấy Lâm với Huy thể hiện tình cảm với p nhỉ ?
thanhvy1413
16-07-2008, 06:12 PM
post le nha tg!minh mong lam day phuong ko chet chu hay mat tri nho ha?
>>>Pe'...Cot<<<
16-07-2008, 06:43 PM
:cheunguoi::cheunguoi::cheunguoi::cheunguoi::cheun guoi::cheunguoi::cheunguoi:
tram anh
16-07-2008, 09:28 PM
Đây không phải là kết thúc .Nhưng nếu nó là kết thúc mình vẫn thích truyện như trước mà có thể thích hơn là đằng khác.
_Nếu đó là kết thúc thì chuyện tình "tay 5 " sẽ chấm dứt .Phương được giả thóat và 5 chàng trai cũng vậy .Mọi người sẽ chỉ đau lòng 1 thời gian và sẽ luôn coi Phương là 1 kỉ niệm đẹp.
_Nếu đó là kết thúc thì câu truyện sẽ trở thành 1 câu truyện buồn nhưng ý nghĩa nó mang lại thì rất lớn "không lựa chọn sớm, cố níu kéo 1 cái gì không thể ,bạn sẽ phải lãnh cái hậu quá đáng tiếc nhất"
_ Nếu đó là kết thúc thì có thể "nhok_me_comic" sẽ ra 1 truyện nữa hay hơn:5:
Nhưng đó chưa phải là kết thúc và tiếp tục nào!!!!
thanhvy1413
16-07-2008, 11:58 PM
tg ơi!tg post típ đi!em đợi dài cái cổ òi !tg ời em nói nhỏ nhẹ hết mức có thể òi đó nhưng tg mà cứ kô post là em giận tg đó nhưng tg post típ dùm em nha em rất mong chờ chap cuối cùng đó tg iu vấu của em ạ!
fanmg
17-07-2008, 01:50 AM
_Ngày hôm nay, xin bà, hãy coi tui khác một người bạn thân nhé! Chỉ hôm nay thôi ....
rất rất thích câu nài,ôi,N.A.............
Một thỉnh cầu cho kẻ không có cơ hội,quá xa xỉ sao ???
hic,sao lại thế:(mọi thứ còn chưa ngã ngũ cơ mà:(chưa gì mà đã từ bỏ ùi:(
N.Anh quay lưng đi, lặng lẽ và âm thầm như chính cậu ấy vẫn luôn thế!đau lòng wa',tôi muốn khóc..............
_Tại sao ??? Ngày trước mẹ tôi ra đi...cũng là vì ba nó, bây giờ ngay cả cậu cũng rời bỏ
tôi...cũng vì nó....Tại sao ??? TẠI SAO CHỨ ????đau lắm bà à..........
Tôi không thể, cậu hiểu không ?? TÔI KHÔNG THỂ! TÔI KHÔNG THỂ MANG TIẾNG LÀ CƯỚP
BẠN GÁI CỦA BẠN THÂN, TÔI KHÔNG THỂ MANG TIẾNG NHƯ CHA TÔI....GIA ĐÌNH TÔI ĐÃ
CÓ LỖI QUÁ NHIỀU VỚI CẬU!nhói..........
Tôi cứ nghĩ là dc đọc kết cơ,nhưng nếu dc chọn thì tôi sẽ chọn khoảng khắc này,vì có đau đớn mới là tình yêu,ko phải lúc nào mọi thứ đều có 1 cái happy ending như ý muốn(dù tôi nghĩ bà sẽ vít thêm chap nữa cho nó có một happy ending thật sự ^^) .
Bà có thể tự hào vì mình đã hoàn thành dc một truyện rất hay đấy!"ôi,ước gì mình dc như cô ấy........."
mèocon_kute
17-07-2008, 02:56 AM
mọi người bạo cháp này buồn nhưng tôi thấy nó cũng bt mà nếu không nói ra thì chuyện mấy người này bao giờ mới hết đây. Trước sau gì đằng nào cũng phỉa nói ra mà, nói trước hay nói sau thì có gì khác nhau đâu
_Fiona_
17-07-2008, 05:37 AM
@meocon: Há há...vì truyện còn rất nhiều khúc mắc mà chính tg cũng...cảm thấy chưa hài lòng^^ Chẳng có happy ending khi thêm chap này đâu, chỉ là còn 1 chap thôi, không đợi được sao???:fi:
@tramanh: Cảm ơn...bạn nói rất đúng^^! Đoạn này là kết thúc cũng rất hợp rồi nhỉ ??? Nhưng tg vẫn còn 1 đoạn, có lẽ là phụ, có lẽ mọi người chẳng muốn đọc....Nhưng...nó vẫn là "Có lẽ..." phải không ??? Tất nhiên là bạn có thể coi đoạn này của Nhok là...1 kết thúc^^ đoạn sau không cần bận tâm vì cốt nó chỉ là giải bày khúc mắt và..gỡ rối thôi^^ Nhok đã viết một fic Devil or angel đó! Bạn qua coi rồi nx cho Nhok nha^^
@fanmg: Hì, cảm ơn bà....tui chỉ thêm 1 đoạn nữa, có thể chap này chủ yếu là để giãi bày và gỡ rối cho những cái...chính tui hok hài lòng^^! Nên chưa chắc gì nó đã khiến fic trở thành cái happy ending^^ ...Đừng hâm mộ tui:"> Bà và maimot có thể làm hơn thế nữa chứ:D
NHỮNG GÌ CÒN LẠI...SỐNG THÌ VẪN PHẢI SỐNG THÔI!
Có những thứ từ đầu chẳng phải của mình thì dù có níu kéo, dù có cố gắng
nó vẫn vụt khỏi tầm tay.
Có những thứ chẳng thế nói bỏ là bỏ, yêu là yêu, và ghét là có thể....ghét được. Vì con
người chẳng sống vì lí trí, con người sống vì trái tim và bằng tất cả tâm hồn. Vì chúng ta
biết yêu thương. .....
Cả những con người này cũng vậy, cảm xúc hỗn độn, tất cả họ đều không muốn...Đã quá
đà rồi, đã quá xa rồi, phải dừng lại đúng chỗ của nó và chấp nhận dù rằng nó đắng cay...
Nhưng...không phải kết thúc như thế này, hãy để họ có cơ hội để được...biết đáp án dù
rằng nó...chẳng phải là họ.
Nhưng rồi họ cũng phải biết rằng....cuộc đời vẫn tiếp tục, sống thì vẫn phải sống thôi! Dù
rằng cuộc sống có khó khăn, có đau khổ và bi ai...Có đánh mất niềm tin thì nó vẫn tiếp diễn
theo một qui luật tự nhiên và ép chúng ta tiếp tục...dừng lại là hèn yếu.
--------------
_Tôi có thể ngồi cạnh cậu được không ???
Cô gái quay lại nhìn cậu, thoáng vẻ ngại ngùng, cô ấp úng.....
_Xin..lỗi, chỗ này là chỗ của bạn tôi.
_Được thôi!
Cậu con trai mỉm cười xách chiếc cặp ra đằng sau ngồi và quan sát cô gái....Giống lắm, cả
cái mái tóc ấy, cả giọng nói, cả cái điệu ấp úng, rụt rè.....Liệu rằng cậu đã gặp ....???
Nắng đã chiếu vàng ngày mới, cuộc đời luôn đem những điều thú vị, những cái mà ta chẳng
thể ngờ....Vì đó luôn là cuộc sống.
END.
nhoc_ariel
17-07-2008, 06:06 AM
ua~,da^~y la he^'t chie^n he'????
voldie
17-07-2008, 07:30 AM
úi , vậy là kết thúc mở :(
NHỮNG GÌ CÒN LẠI...SỐNG THÌ VẪN PHẢI SỐNG THÔI!
Có những thứ từ đầu chẳng phải của mình thì dù có níu kéo, dù có cố gắng
nó vẫn vụt khỏi tầm tay.
Có những thứ chẳng thế nói bỏ là bỏ, yêu là yêu, và ghét là có thể....ghét được. Vì con
người chẳng sống vì lí trí, con người sống vì trái tim và bằng tất cả tâm hồn. Vì chúng ta
biết yêu thương. .....
Cả những con người này cũng vậy, cảm xúc hỗn độn, tất cả họ đều không muốn...Đã quá
đà rồi, đã quá xa rồi, phải dừng lại đúng chỗ của nó và chấp nhận dù rằng nó đắng cay...
Nhưng...không phải kết thúc như thế này, hãy để họ có cơ hội để được...biết đáp án dù
rằng nó...chẳng phải là họ.
Nhưng rồi họ cũng phải biết rằng....cuộc đời vẫn tiếp tục, sống thì vẫn phải sống thôi! Dù
rằng cuộc sống có khó khăn, có đau khổ và bi ai...Có đánh mất niềm tin thì nó vẫn tiếp diễn
theo một qui luật tự nhiên và ép chúng ta tiếp tục...dừng lại là hèn yếu.
đoạn này tg viết như nhà văn chuyên nghiệp ý
đọc hết cả truyện thấy cách viết tg tiến bộ nhiều lắm , chững chạc dần , nói chung là hay hơn :) , có dự định viết truyện mới ko đấy u?
_Fiona_
17-07-2008, 07:34 AM
@voldie: Hè hè...thì tg cũng phải lớn lên chứ:"> Tất nhiên là có rồi:D Tuy nhiên là sau khi hoàn thành fic Devil or angel??? đã:D Bạn cũng qua đó ủng hộ Nhok đi:D
@Ariel: Ừa...hết rồi^^ Bạn qua fic Devil or angel??? ủng hộ cho Nhok nhé^^ Cảm ơn trước:D
nhoczing
17-07-2008, 08:02 AM
:l hết rùi
Cậu con trai mỉm cười xách chiếc cặp ra đằng sau ngồi và quan sát cô gái....Giống lắm, cả
cái mái tóc ấy, cả giọng nói, cả cái điệu ấp úng, rụt rè.....Liệu rằng cậu đã gặp ....???
giai thích dùm em :l
mèocon_kute
17-07-2008, 08:11 AM
hết rồi hả, sao đọc chả hỉu gì vậy tg vào giải thích hộ đi
chẳng hỉu gì hết trơn
cậu con trai đó là ai vậy, tg nói rõ ra đi để thế này thì ai hỉu gì chớ
ponluvpyn
17-07-2008, 08:20 AM
ko hỉu kết truyện TT.TT
30101990
17-07-2008, 08:33 AM
đoạn kết của nhoc hay lém có thể cho sis post len blog cua sis ko?nếu đc thì thank nhoc nhìu nha vì sis thấy nó jog tâm trạg của sis hiện h lắm...
ah mà đọc xog đoạn kết này sis cảm thấy tiếc lắm đấy sis vẫn thiix 1 cái end rõ ràg hơn cơ
còn ah huy va lâm khúc cuối vẫn chưa xuất hiện mà...đừg để câu chuyện đầu tiên làm cho người đọc tiếc nuối nhìu thế chứ
_Fiona_
17-07-2008, 08:57 AM
@nhokzing+meocon+ponluv: Người đó là Khoa^^ Có lẽ dạo này mình không được rõ ràng lắm nên vik cái fic nó cũng...mập mờ lun=.=" Sr nếu ai không thích cái kết này nhưng...là fic của mình, kết sao là quyền của tg mà:D Cho nên dù sao cũng cám ơn các bạn đã đọc fic cũng như...nx^^
@30101990: Được quá chứ sis:"> Sis cho em link blog của sis để em qua chơi nữa:D Huy và Lâm không phải yêu Phương, em xác định thế, có thì cũng chỉ là tình cảm dành cho em gái.... Dù sao thì khúc cuối em đâu nói nhất định là 1 ai đó đâu:D Nên....tùy mỗi người cảm nhận thôi:D
30101990
17-07-2008, 09:05 AM
uhm thank nhoc 1 lần nữa nha..iu nhoc nhìu nè..moak..xxxxxxx....thuog cho nhoc do....
link nè:http://360.yahoo.com/my_profile-ZJEpZZ8idalsu4zSc4Dviw4QTXM-?cq=1#ymgl-guestbook
mèocon_kute
17-07-2008, 10:06 PM
sau khi ngẫm nghĩ và hiểu ra cái kết của tg thì thấy buồn ghê, mún khóc lun hà
nhưng công nhận tg viết đoạn này như nhà văn thật á, lần sau tg có vít truyện thì vít vui vui 1 tí nha
mún khóc quá, tại tg đóa
quy123
18-07-2008, 03:18 AM
ss oi e ko hiu? chy hit'' ss lam` on giai thich cho e dy
mèocon_kute
18-07-2008, 05:51 AM
cô gái đó là P, chàng trai là ai thì hông bít, cái này thì hỏi tg
Torika_rufu
18-07-2008, 09:16 AM
kết thúc j zay~ ko hỉu j hết , thất vọng quá :( .Tớ thích Lâm :(( ":((
happy_angel
18-07-2008, 08:17 PM
đọc truyện từ hồi tác giả còn post chap 1, 2 cơ, nhưng bi h mới comment, thật thất lễ quá^^".Dù sao tui cũn hài lòng với cái kết nì, nó là lối thoát cho tất cả mọi ng`, cám ơn tg đã sáng tác 1 câu truyện hay đến thế(tuy cũn có nh~ chỗ tui chưa thật sự hài lòng), nhưng vẫn ủng hộ tg ở nh` truyện sau^^
nhockute_9x
19-07-2008, 06:52 AM
hic, chán ghê, hok phải là happy ending, nhưng nghĩ đi nghĩ lại nhok vẫn hok hỉu cái kết cuối của tg, giải thích giùm nhok cái, có phải là Phương hok chọn ai hok hả sis???
Minjp
21-07-2008, 02:03 AM
mấy ngày k lên mà đã hết truyện zồi :hoamat:
Cái kết này của ss em cũng đã đoán ra :D
Bởi vì đó là lỗi thoát duy nhất cho câu chuyện này ( em nghĩ thế :))
Mà sao em thích cái Kết của ss thế nhể :D
từng câu chữ thì nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưg thẳm sâu trog đó là nỗi đau của mọi người, của các chàng trai :(
thaz ss rứt nhiều :hun:
luna_luna
23-07-2008, 07:32 PM
Zậy là phương chít rùi sao ? bùn wá !huhuh
ZzTuanAnhzZ
23-07-2008, 11:02 PM
Ôi trời ơi ! Mình chưa đọc nhưng nhìn kiểu chữ liền dòng như thế này , không muốn đọc gì cả !
Làm ơn trình bày xuôi mắt một tí ! Cảm ơn !
nhoxngoz
27-07-2008, 01:12 AM
zay là P bye bye cõi dòi roy` ah`?....seo két thúc pun` wos zay?....nước mat dáng cay lai dọng tren mi,jot. nước mát dang roi...seo jong' jot. mua ngoài hien nhà wa'...!..pun`
mèocon_kute
27-07-2008, 08:16 AM
sao ai cũng nghĩ là P chết vậy
nhocken_iuanh
28-07-2008, 09:40 PM
trời ơi hết rồi sao ko ko chịu đâu
doremon_24_09_1995
29-07-2008, 12:50 AM
bạn ơi, có phải là còn một cháp nữa đúng không?
doremon_24_09_1995
29-07-2008, 12:57 AM
_Tôi có thể ngồi cạnh cậu được không ???
Cô gái quay lại nhìn cậu, thoáng vẻ ngại ngùng, cô ấp úng.....
_Xin..lỗi, chỗ này là chỗ của bạn tôi.
_Được thôi!
Cậu con trai mỉm cười xách chiếc cặp ra đằng sau ngồi và quan sát cô gái....Giống lắm, cả
cái mái tóc ấy, cả giọng nói, cả cái điệu ấp úng, rụt rè.....Liệu rằng cậu đã gặp ....???
Nắng đã chiếu vàng ngày mới, cuộc đời luôn đem những điều thú vị, những cái mà ta chẳng
thể ngờ....Vì đó luôn là cuộc sống.
THEO MÌNH NGHĨ ĐÂY LÀ PHƯƠNG SAU KHI BI MẤT TRÍ NHÓ(BỊ Ô TÔ ĐÂM ĐÓ). THEO CÁC BẠN NGHĨ THÌ SAO
thanhvy1413
29-07-2008, 01:00 AM
nhưng người con trai trong chap cuối là ai?
nhoxngoz
29-07-2008, 11:01 PM
chắc là Khoa oy`....vì mí chap đầu chỉ có Khoa hỏi xin ngồi cùng P thoy moh`!
mèocon_kute
30-07-2008, 10:41 PM
tui mong là Thịnh, cả P vafTddeeuf thích nhau mừ
thaitushin
31-07-2008, 12:11 AM
mong là Kh0a, mình h0k bik ý các ban ra seo nửa^^
mây_trắng
31-07-2008, 06:31 PM
hay hết chỗ chê lun^^
có lẽ là khoa ùi ,mà hok chắc chắn lun
nhockute_9x
06-08-2008, 02:00 AM
hic, nghĩ đi nghĩ lại nhok vẫn hok hỉu cái kết của chuyện này có nghĩa là gì, có bạn nào giải thích cho nhok hỉu hok??? Chẳng bik người con zai cuối chuyện là ai ta??
nh0c_buongbinh
10-08-2008, 09:46 PM
mình đọc từ dầu đến tận chap cuối lun sr nha khi hok cm nhưng khi đọc đến đoạn cuòi thì hok cm hok chịu nổi mình hok hiêu ddoanj cúi như thế nèo nữa đọc đoạn cuối mà chãng có chút cảm giác nèo cả nhok uiiiiiiiii lèm ơn giải thích giùm tuiiiiiiiiii với được hem???????????????? mong là nhok còn có một cái ending nữ để mọi người hỉu làm ơn nha hãy giải thích cho mọi người hỉu với
gooddythin_nd1996
27-10-2008, 09:12 AM
cái kết này chẳng hiểu gì cả?
tecktonick
22-11-2008, 09:20 AM
hay! nhưng kết thuíc thì không hiểul ắm:D
tecktonick
20-12-2008, 04:52 AM
Mà mùa thu thì lạnh quái gì đâu mà......Huy chợt quay ra hỏi tôi:
_À! Cô tên Thu Phương phải không???
_Ừa ^^
_Tên nghe dễ thương ghê ^^
_Cám ơn......
Tôi ngại ngùng đáp........Tên Lâm đằng trước bỗng ngứa ngáy sao lại bảo:
_Tên ấy thì đẹp cái gì??? Chỉ khéo nịnh nọt
huhu dang dinh noi la em cung~ ten thu phuong the ma thg cuc bang kia dam che xau T_T
tecktonick
21-12-2008, 03:40 AM
tg cho em hỏi có phải là P chết ùi hông chuyện hay mà sao cho P di nhanh the thương p thía
Powered by vBulletin® Version 4.2.5 Copyright © 2025 vBulletin Solutions Inc. All rights reserved.