Ðăng Nhập

Xem đầy đủ chức năng : Nhật Kí Dành Cho Anh.....:(



o0oSweet_candyo0o
18-03-2008, 12:12 AM
Hôm ấy là ngày chủ nhật, 1 ngày có thể nói là buồn nhất trong tuần của tôi.

Trong lúc dọn dẹp cái góc học tập nhỏ xíu, bất chợt tôi nhìn thấy 1 bức ảnh cũ kĩ được kẹp kĩ càng trong cuốn sổ mà tôi yêu thích nhất.Trong bức ảnh ấy,có anh và cả tôi.Làm sao tôi có thể quên được cái ngày ấy.Cái ngày mà những giọt nước mắt của tôi đã dại dột,lầm rơi vì 1 kẻ không đáng.

Cùng học chung 1 lớp, nên tôi biết rằng anh là 1 người hết sức hào hoa,đẹp trai,thuộc con nhà dư giả nên rất quậy phá nhưng không vì thế mà anh học hành sa sút mà ngược lại là rất giỏi.

Còn tôi 1 con bé bộp chộp, ăn nói vô duyên, bạ đâu nói đấy, nhiều lúc vài người phải tròn mắt khi chứng kiến những lời nói hết sức thô kệch của tôi,học hành thì chẳng bằng ai,dung nhan thì cũng thuộc loại tầm thường.

Nhìn lại 1 vài bạn nữ trong lớp tôi lại thêm tủi thân,như Loan chẳng hạn,cô bạn gái xinh đẹp,có giọng nói ngọt ngào,thưa thốt đoan trang,học hành thì thuộc loại nhất nhì trong lớp.Biết mình không bằng ai,nên tôi không dám cao ngạo về 1 điều gì mà cũng chính vì điều đó nên tôi chẳng bao giờ mong sẽ có 1 người nào đó theo đuổi tôi.

Thế rồi ngày qua ngày,tháng qua tháng.Một ngày,trong 1 tiết học đáng nhớ,ngồi nhìn qua cửa sổ,tay chống cằm,mặt ngẩn ngẩn ngơ ngơ,cũng chẳng biết đang mộng mơ về cái chi nữa,bỗng nhiên từ bên phải cánh tay truyền đến tôi 1 lá thư "Đang say đắm điều gì thế?".Tôi dáo dác nhìn khắp lớp,tò mò chẳng biết t/g của bức thư là ai?bất chợt tôi nhìn thấy cặp mắt đó cứ nhìn tôi chăm chăm,và tôi biết đó là anh.Tôi như bị tiếng sét ái tình đánh thẳng vào tim.Tôi trả lời:"Chẳng biết nữa", rồi tôi lại truyền đến cho anh, tôi hồi hộp dõi theo cho đến lúc thấy anh mỉm cười ngay khi đọc xong ~ dòng reply của tôi.

Ngày này qua ngày nọ,không buổi nào tôi và anh quên trao đổi thư cho nhau vì vậy mà thành tích học tập của tôi đã yếu nay xuống tới kém, đã vài lần bị thầy cô phát hiện cảnh cáo nhưng đâu lại vào đấy, chẳng có gì thay đổi.Dần dần cảm xúc của tôi mỗi lần nói chuyện với anh ngày càng dâng tràn.

Và 1 hôm,có lẽ là 1 cơ hội để tôi gần gũi anh hõn,vào buổi trưa,tan trường rồi,đợi đến cả 10' nhưng tôi vẫn không thấy người nhà rước,nắng thì ngày một gay gắt khiến tôi không thể nào không bực bội trong người,từ phía sau vọt lên,và lại là anh,"Có muốn quá gian không?"-Anh dịu dàng hỏi.Giả bộ không muốn làm phiền,tôi từ chối.thế nhưng lại không đành lòng để anh năn nỉ tôi leo lên xe và anh lao thẳng về phía trước để lại bao nhiêu ánh mắt ngạc nhiên của các bạn trong lớp và đặc biệt là các bạn nữ.Vì không muốn bỏ lỡ cõ hội, nên tôi vẫn chưa về nhà mà đi la cà khắp nơi phố phường.

Đến khi chẳng còn biết đi đâu chúng tôi tìm đến 1 nơi,chỉ có cây và lá không ít những băng ghế đá xếp dài dài,tôi lựa cái đẹp nhất và chúng tôi ngồi xuống trò chuyện đến quên cả giờ.Mãi đến tối tôi mới giật mình,nhìn lại đồng hồ "Trễ quá rùi,zề hok bị chửi hok ăn tiền".Anh chỉ biết cười và đưa tôi về.

Đã tới nhà,mặc dù thất thần lo lắng sẽ bị ăn 1 trận đòn không đỡ nổi thế nhưng tôi vẫn không quên tạm biệt anh vẫn luyến tiếc hình ảnh đó, k gian đó và cả những trận cười giòn giã của những câu nói ngây thơ,con nít của tôi.

Tôi đi vô nhà,mẹ tôi mở cửa,ơ không có chuyện gì xảy ra cả,sao hôm nay hên thế nhỉ?Tôi tắm rửa và ăn cõm,xong xuôi chuẩn bị leo lên giường ngủ thì có tiếng phone rung lên từ cái điện thoại con cũ rích,tôi bắt máy,và nghẹn ngào khi biết dt của anh,anh quan tâm tôi và tiếp tục nấu cháo dt cùng anh mãi đến 12h, tôi đành phải tạm biệt anh để lên giường đi ngủ để kết thúc 1 ngày vô cùng may mắn và hạnh phúc.

Thật sung sướng và vui mừng khi cái ngày mà tôi cứ nghĩ rằng sẽ không bao giờ đến với tôi đó là ngày "Tôi chính thức là của anh".và cũng bắt đầu từ ngày ấy tôi lại tự dẹp bỏ cái lòng tự ti của mình thay vào đó là lòng kiêu hãnh của 1 người con gái có giá trị vô cùng.Tôi yêu anh và tôi chắc rằng anh cũng thế.Những thời gian đẹp đẽ ấy,tôi cùng anh chia sẻ,tôi biết tất tần tật những gì về anh ấy và anh ấy cũng vậy.

Nhưng dần dần, tôi lại trở nên yếu đuối và mang nỗi sợ sẽ mất anh vào 1 ngày nào đó.Tôi chẳng dám nói và hứa với lòng sẽ không bao h` nghĩ đến nữa rồi tiếp tục say đắm trong cơn mê muội cho 1 hạnh phúc không bền bỉ.Lúc ấy nhà trường có lịch nghỉ hè,tôi được nghỉ 3 tháng,cứ tưởng sẽ có rất nhiều kế hoạch cho khoảng thời gian này.

Một tuần trôi qua.....một ngày nữa....thêm 1 ngày nữa.

Anh chẳng đến cũng chẳng gọi dt cho tôi.Lòng tôi hoang mang,lo sợ.Nhưng vẫn có niềm an ủi của tôi là chị tôi đã đưa tôi đi vi vu đường phố

Dạo trên con đường nhộn nhịp đúng là cái cảnh buổi tối của ngày chủ nhật,không khí chẳng bao giờ im lặng cả.Mãi loay hoay như muốn tìm kiếm 1 cái gì đó, lại đưa mắt dáo dác khắp nơi......

Và tôi đã thấy......

Còn nữa....

v0jc0jkute
18-03-2008, 02:24 AM
bà thấn ơi viế thì viết hết đi mà huhuhu đang hay thì đứt dây đàn

yeu_anh_4ever
18-03-2008, 02:52 AM
cho mình xin cái kết đi bạn
ah` hok cần mình cũng đoán ra
nếu đúng là như thế thì cố gắng lên bạn nhé
đừng bùn

o0oSweet_candyo0o
18-03-2008, 03:28 AM
<ới vừa viết xong lun nè :(..

Thấy anh đi cùng người con gái khác.
Và bỗng nhiên bản thân tôi bắt tôi phải cười khi anh và tôi nhìn nhau,mà anh đâu có biết được rằng đằng sau nụ cười của tôi là ~ giọt nước mắt nghẹn ngào,làm rát cả trái tim đang bị rỉ máu của tôi..tôi kịp nhận ra hạnh phúc từ ~ giấc mơ của tôi đã bị anh đặt dấu chấm hết ngay khi anh cư xử với tôi như 1 người lạnh lùng..Tôi đủ bình tĩnh để nghĩ rằng anh không tàn nhẫn mà chỉ tại tôi sống quá lãng mạng...cuộc sống đâu phải là 1 lối đi thẳng tắp...tôi biết như thế nhưng tôi vẫn cứng đầu để được thỏa mãn cái hạnh phúc mà tôi đang có rồi tôi lại phải chịu đựng 1 cảm giác bị lừa đối coi thường k kịp có sự chuẩn bị...và bây h` k gian xung quanh tôi k còn nhẹ nhõm như t/g trước nữa...k còn cảm jac' thăng hoa nữa...chỉ còn duy nhất 1 dấu chấm hỏi to đùng ngay trước mặt...

Sau ~ phút suy nghĩ lạc lõng trôi qua...bóng anh khuất dần ngay khi cái nhìn cuối cùng dành cho 1 người đã từng nặng tình chấm dứt...Dạo trên đường phố tôi chẳng có cảm giác gì về ~ ng` xung quanh tôi nữa...họ đang làm gì tôi chẳng bít ... tôi cũng không hề biết rằng tôi đang suy nghĩ về điều gì...chỉ biết rằng tim mình đang đau lắm, đau rất đau.
Và những giấc mơ về anh đến với tôi sau những giấc ngủ trằn trọc càng nhiều..cái cảnh của đêm hôm ấy đã ám ảnh tôi cả ngày lẫn đêm.Xung quanh tôi giờ đây trống rỗng và tất nhiên ~ suy nghĩ của tôi bây h` k thể thiếu hình bóng của anh.

Tôi lặng lẽ tìm về k gian ngày xưa, nơi chỉ có cây và lá, vẫn là ~ hàng ghế đá trải dài k có j thay đổi khác ở chỗ k jan h` đây vắng mất 1 bóng hình.Tôi ngồi ôm đầu gối khóc thật to,tôi mong gió sẽ hiểu,lá sẽ nhẹ nhàng rơi vuốt ve mái tóc tôi,cây sẽ đung đưa xào xạc để xoa dịu nỗi đau trong lòng.Nhưng gió vẫn vô tình,lá và cây vẫn đứng trơ trơ chẳng âu yếm tôi lúc này,tôi yếu đuối quá.Cái nơi trống vắng ấy chỉ có tôi , ~ thứ lạnh lùng vô tâm kia và cái k gian vô cùng ảm ảm đạm, thanh mịch.Ngoài ra chẳng có ai có thể giúp tôi nhận rằng tôi vẫn còn rất mạnh mẽ.


Chỉ tại số phận bắt tôi phải thế hay chỉ tại tình yêu của tôi quá mỏng manh không thể xóa tan lớp băng lạnh giá của 1 kẻ vô tâm như anh....~ lời hứa của anh h` đây như ~ lời nói được viết trên bờ cát để rồi chính anh lại là cơn sóng vô tình cuốn trôi hết tất cả...Biết khi nào em mới có thể quên hết tất cả anh nhỉ...Và anh đến để để làm gì...để bây h` trên tất cả các con đường đều có hình bóng của anh nhưng sự thật chỉ là cái bóng vô tri vô giác...và tôi sẽ lun nghĩ rằng "tôi yêu anh" ngay khi lúc tôi nói cho đến lúc tôi chết đi cho dù anh không xứng đáng....và tình yêu còn lại của anh dành cho tôi đó chính là ~ kỉ niệm xen lẫn ~ giọt nước mắt mà tôi lun đau đớn ấp ủ.Đó chính là ~ suy nghĩ cuối cùng của tôi trước khi tôi quyết tâm kết thúc ~ ngày tháng suy nghĩ về anh về ~ kí ức đã qua.Giờ đây tôi k tiếc ~ lời chúc đến anh,mong anh thật sự hạnh phúc bên người mà anh chuẩn bị tạo dựng thêm 1 cái kịch bản giống như cái mà anh đã dành cho tôi chỉ để thỏa mãn cái thú "Chinh Phục" của anh.


Bây giờ tôi đã học cấp 3 mọi suy nghĩ của tôi giờ đây có vẻ chín chắn hơn trước rất nhiều.Trường mới, bạn mới, con người mới nhưng vết thương vẫn còn,kí ức vẫn còn.

Thời gian cũng đã qua lâu rồi...có lẽ tất cả ~ kỉ niệm ngày xưa bây giờ cũng k có đủ khả năng để làm trái tim tôi cảm thấy nhói nữa nhưng k có nghĩa là tôi đã rũ bỏ tất cả k có nghĩa là tôi đã quên tất cả...vẫn còn mang máng đâu đây ~ hình bóng vô tri vô giác của anh.Và tôi tự hứa với lòng khi gặp lại anh trong 1 ngày nào đó,trong bất cứ tình huống nào tôi vẫn sẽ cười cười như lần đầu tiên cười với anh.....Nếu có 1 ngày số phận khiến anh phải đi tìm kiếm tôi thì anh hãy cố tìm tôi bằng tất cả ~ hi vọng của anh với mục đích gì cũng được nhưng nếu anh không tìm được tôi nữa thì có lẽ tôi đã chết rồi vì nếu còn tồn tại thì tôi cũng đang đi tìm anh đó.

Ngày hôm nay, khi cầm bức ảnh trên tay bỗng nhiên tôi lại thấy nhẹ nhõm k jan bây h` chẳng còn đè nén cảm xúc của tôi nữa.Có lẽ tôi đã thật sự chết.......trong lòng của anh mất rồi.
Hết..

ặc ặc bà thần là cái gì???

ღ♥_aEgIsSHi_♥ღ
18-03-2008, 03:45 AM
chỉ đọc đến đoạn trên cũng đã biết bạn nhìn thấy j......nhưng thời gian cũng đã trôi qua, hãy để những kỉ niệm đẹp, những giây phút khó quên bên ng ấy trong 1 góc nhỏ, sâu trong trái tim bạn.........^^

XpricelesSx
18-03-2008, 03:51 AM
dấu kỹ hã đễ trong trai tim ai đoán trúng được hã

v0jc0jkute
18-03-2008, 04:56 PM
bà thần là câu cửa miệng thôi mà. cảm ơn đã nhắn tin cho mình. mình có may mắn hơn bạn một chút vì bây người mình yêu đang bên cạnh mình nhưng anh ấy lại hiểu nhầm mình nhiều cái mình không biết phải giải thích như thế nào cả híc híc ai cứu giùm tôi với